Chương 101: Tất cả đều nằm trong sự sắp đặt (2)
Châu Kiện Hùng thất thần, bàng hoàng không tin được những gì đang xảy ra trước mắt của mình, ông không đứng vững được nữa, ngã người xuống ghế. Thuộc hạ lấy ghế cho Lăng An Vũ ngồi xuống, anh ngồi xuống vắt chéo chân, nhìn Châu Kiện Hùng rồi cười khẩy, Châu Kiện Hùng nhìn Mộc Thanh Yến trong sự ngỡ ngàng, giận dữ hỏi cô:
"Mộc Thanh Yến! Tôi chưa bao giờ đối xử tệ với cô, cưng chiều, yêu thương cô muốn gì có đó, tại sao cô lại phản bội tôi chứ?"
Lăng An Vũ bĩu môi, ngón trỏ giơ lên lắc qua lắc lại, chậm rãi lên tiếng:"Ông sai rồi, cô ấy chưa bao giờ phản bội ông cả bởi vì ngay từ đầu cô ấy đã là người của tôi cài vào."
Dạ Thành Đông, Hạ Tử Quyên cùng mọi người đứng im ở đó, ai nấy đều ngạc nhiên thì ra tất cả đều là do Lăng An Vũ sắp đặt. Trần Uyển Dư nhíu mày, khó chịu lớn tiếng nói:
"Lăng An Vũ! Anh hãy giải thích rõ mọi chuyện đi, tất cả mọi thứ đều do anh sắp đặt kể cả chuyện này sao?"
Lăng An Vũ khẽ nhướng mày gật đầu thừa nhận:"Châu Kiện Hùng! Tôi thấy ông đã sắp chết đến nơi rồi nên bây giờ tôi sẽ nói cho ông biết mọi chuyện."
Anh bày ra dáng vẻ hờ hững, cười nhạt từ từ nói cho Châu Kiện Hùng biết:
"Lúc tôi ở Mỹ tôi đã vô tình cứu Thanh Yến sau đó cô ấy đã cùng bạn trai của mình trở thành cánh tay đắc lực của tôi, lúc đó vì nhớ người mẹ quá cố của mình tôi đã lấy điện thoại của bà ấy ra xem nhưng không ngờ tôi lại vô tình phát hiện được lúc bà ấy bị sát hại điện thoại đã quay lại được tuy không thấy mặt nhưng lại thấy vết sẹo trên tay của ông."
Châu Kiện Hùng nghi hoặc, hiếu kỳ, mày cau chặt lại hỏi:"Chỉ một vết sẹo làm sao cậu biết đó là tôi được? Lúc đó tôi và cậu vẫn chưa hề gặp nhau."
"Đúng là tôi không biết nhưng Thanh Yến thì biết cô ấy chỉ mới vừa nhìn qua liền biết là ông, tôi bắt đầu dàn dựng một cuộc truy sát để khiến cho Thanh Yến giúp ông thoát chết, lấy được sự tin tưởng của ông rồi điều tr.a xem tại sao ông lại sát hại mẹ tôi. Khi biết ông tên thật là Liễu Hạo tôi đã điều tr.a ra ân oán giữa ông và Dạ gia, lúc đấy tôi đã hiểu lý do tại sao rồi."
Châu Kiện Hùng di chuyển tầm mắt sang nhìn Mộc Thanh Yến:"Tại sao cô lại biết tôi?"
Mộc Thanh Yến bỗng trở nên giận dữ, ánh mắt tràn đầy thù hận:"Làm sao tôi có thể quên được người đàn ông đã cưỡng hiếp mẹ mình khiến cho gia đình mình phải tan vỡ, mẹ thì tự tử, ba thì bỏ rơi khiến cho tôi trở thành một kẻ không người thân. Đừng nói là vết sẹo cho dù ông có thành tro tôi cũng nhận ra, tôi đã từng thề rằng nhất định phải bắt ông trả giá và bây giờ tôi đã làm được rồi."
Châu Kiện Hùng chợt nhận ra Mộc Thanh Yến chính là con gái của thư ký năm xưa, tại sao ông lại không nhận ra chứ?
Trần Uyển Dư đột nhiên nhớ ra điều gì đó bèn lên tiếng hỏi Lăng An Vũ:"Vậy anh chính là người đã giúp Tiểu Tuyết che giấu vụ cậu ấy nhắn tin xác minh thân phận của ông ta lúc ở phim trường."
"Đúng, chính là tôi." Lăng An Vũ gật gù đáp lại.
Bỗng nhiên Châu Kiện Hùng ôm ngực rồi ói ra một ngụm máu, Hạ Tử Quyên nheo mắt, nhíu mày cất giọng:"Máu có màu đen? Ông ta đã bị trúng độc."
Châu Kiện Hùng trợn mắt hốt hoảng, ông bị trúng độc từ khi nào chứ? Lăng An Vũ nhếch mép nói:"Châu Kiện Hùng! Tôi nói cho ông biết những bát canh bổ dưỡng mà ngày nào Thanh Yến mang cho ông uống đều đã được bỏ thuốc độc vào trong đó, bây giờ cho dù tôi không giết ông thì ông cũng chết dần chết mòn thôi."
"Lăng An Vũ! Cậu thật độc ác, tôi đã quá xem thường cậu rồi."
"Cảm ơn ông đã khen, tôi chỉ là ăn miếng trả miếng thôi." Lăng An Vũ cười đểu, đắc ý nếu như ông ta không giết mẹ anh thì anh cũng sẽ không trở nên mưu mô, độc ác như thế.
Lăng An Vũ đứng dậy nhìn bọn người Hạ Tử Quyên:"Bây giờ mọi người hay tôi sẽ là người kết liễu ông ta đây?"
Gương mặt Dạ Thành Đông không một chút cảm xúc, không nhanh không chậm đáp:"Châu Kiện Hùng đã giết mẹ cậu thì người kết liễu ông ta nên là cậu."
"Được thôi." Lăng An Vũ gật gù, quay người giơ súng nhẹ nhàng, bình thản bắn một phát ngay đầu Châu Kiện Hùng khiến ông ta chết ngay tại chỗ.
"Chán thật, chuyện này đến quá nhanh tôi còn muốn nhìn thấy ông ta bị thuốc độc từ từ hành hạ đến chết." Anh phun ra những lời độc ác đó không một chút ngượng miệng như thể đó là một điều rất bình thường.
Albert bỗng bước nhanh về phía Lăng An Vũ, nắm lấy cổ áo của anh, trừng mắt, tức giận nói:"Cho dù mọi chuyện đều là cậu một tay sắp đặt nhưng tôi không thể nào bỏ qua chuyện cậu giết Gia Gia được."
Mộc Thanh Yến vội lên tiếng giải thích:"Đứa bé vẫn còn sống, sau khi ông chủ biết Châu Kiện Hùng có ý định bắt cóc con gái của Selina tiểu thư thì ông chủ đã ra tay trước cũng đã cố tình đánh rơi đồng hồ để cho Selina tiểu thư biết mà tìm đến, tất cả chỉ là muốn diễn một màn kịch cho Châu Kiện Hùng xem thôi."
Trần Uyển Dư nghiêng đầu khẽ nói với Nam Hoàng Trung:"Ghê thật, lúc trước nhìn anh ta ít nói, đơn giản nhưng không ngờ lại là người nguy hiểm, thâm sâu khó lường như thế, đúng là không nên đánh giá ai qua vẻ bề ngoài."