- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30: Phiên ngoại 1
- Chương 31: Phiên ngoại 2
- Chương 32: Phiên ngoại 3
Thể loại: Thời cận đại, nhất thụ nhất công, cường côngcường thụ, bình phàm thụ, nam nam sinh tử, có sản nhũ, ngược luyến tàn tâm, điều giáo nô lệ, toys.
Tình trạng : 29 chương + Phiên ngoại ( hoàn)
Editor :Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu, Rin, Dạ Tư Vũ
Dâm Dục thành bảo – vốn là một nơi u tối dâm loạn, ở nơi này được chia thành nhiều cấp bậc riêng biệt và quyền hạn của từng cấp bậc cũng khác nhau.
Vị thần ở đây chính là lão gia cao cao tại thượng, không ai có thể xâm phạm được.
Tình nhân của lão gia cũng sẽ là chủ tử dưới một người mà trên muôn người, bọn họ vốn là công cụ tiết dục thường xuyên của lão gia, bọn họ có phòng riêng, có vườn hoa riêng, có 5 người hầu phục vụ 24/7. Nếu như bọn họ hầu hạ tốt thì còn được lão gia thưởng cho rất nhiều đồ quý. Vì vậy nên ai cũng hy vọng trở thành tình nhân của lão gia, điều đó đại biểu cho phú quý, cuộc sống sung sướng cùng một chút tôn trọng.
Kế tiếp chính là sủng vật, phần lớn bọn họ đều là các thiếu nam thiếu nữ đáng yêu xinh xắn, sau đó sẽ được lão gia đặt biệt danh cho. Sủng vật cũng có phòng riêng, có một người hầu chuyên chăm sóc nuôi dưỡng. Bọn họ chỉ cần dùng tất cả những gì trên người để lấy lòng chủ nhân, nhưng không thường được hầu hạ chủ nhân, khi nào lão gia cho phép thì có thể cùng tình nhân hầu hạ lão gia.
Thấp hơn một bậc chính là món đồ chơi, bọn họ vốn là trò tiêu khiên của tình nhân và sủng vật của lão gia. Có khi ở trước mặt lão gia, bọn họ sẽ bị các tình nhân cùng sủng vật ngược đãi chà đạp, nhưng dù sao bọn họ cũng có một phòng riêng sạch sẽ để nương thân, mặc dù bị đùa bỡn nhưng bọn họ cũng có thể bắt nạt những kẻ thấp kém hơn mình.
Tiếp theo đó chính là người hầu, chuyên phục vụ các vị chủ tử tất cả mọi việc, tuy nhiên không phải làm tiết dục công cụ của bất cứ ai ( nếu ai được lão gia để mắt thì sẽ được chuyển sang cấp bậc khác).
Và cuối cùng, ti tiện hèn hạ nhất chính là chúng ta, là công cụ tiết dục của tất cả mọi người, bất cứ kẻ nào cũng có thể muốn làm gì thì làm, hành hạ đùa bỡn chúng ta, ý chí và tính mạng của chúng ta không được ai quan tâm, tôn trọng để ý. Ý nghĩa tồn tại duy nhất của chúng ta chính là thoả mãn tất cả dục vọng xấu xa của mọi người …..