- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42-43
- Chương 44
- Chương 45-46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56-57
- Chương 58-59
- Chương 60-61-62
- Chương 63-64-65
- Chương 66-67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70: Nếu Hoàng Thượng thật sự tứ hôn, hắn thà nhảy sông cho xong!
- Chương 71: Nhất định sẽ ra sức tranh giành
- Chương 72: Khiến hắn si mê không dứt
- Chương 73: “Huynh thích điểm nào ở ta?”
- Chương 74: Nhà ở ven hồ được hưởng ánh trăng trước
- Chương 75: Không cho phép nói không cần
- Chương 76: Còn chưa kịp thích
- Chương 77: Chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra hắn
- Chương 78: Đổi thành hắn, cũng sẽ làm ra chuyện này
- Chương 79: Hắn là quỷ hẹp hòi!
- Chương 80: Bởi vì thích
- Chương 81: Có một ngày hắn sẽ thích một cô nương như thế
- Chương 82: Có lẽ sẽ không bao giờ quên
- Chương 83: Ánh mắt hai người chạm nhau, giống như bắn ra tia lửa
- Chương 84: Đoán tâm tư của nhau, giống như giải một bài toán khó nhất trên đời
- Chương 85: Chỉ mong lời hứa của Hạ công tử có thể đáng giá nghìn vàng
- Chương 86: Chưa bao giờ được thưởng thức
- Chương 87: Cảm giác này quả thật quá tuyệt vời
- Chương 88: Có lẽ hắn dừng lại trong chốc lát là để nghe những lời này của nàng
- Chương 89: Tháng tám hoa quế nở
- Chương 90: Trước kia hắn để tâm như vậy nhưng nàng lại không biết
- Chương 91: “Cảm ơn nàng, Bảo Anh.”
- Chương 92: Ôn nhu hương là mộ chôn anh hùng
- Chương 93: Người đó vốn là biểu ca của nàng, đã từng rất gần gũi thân thiết
- Chương 94: Cũng chỉ là kẻ bạc tình
- Chương 95: “Nhớ ta không?”
- Chương 96: Như chuồn chuồn lướt nước, dừng trên môi nàng
- Chương 97: Nếu người nàng ôm là hắn, sẽ có cảm giác gì đây
- Chương 98: Hắn ta có suy nghĩ không an phận với nàng
- Chương 99: Lúc cách xa, hắn nhớ nàng, lúc ở gần, cả người lại khó chịu
- Chương 100: Từ hôm nay cây cung này thuộc về nàng
- Chương 101: Đã chờ đợi ngày này quá lâu
- Chương 102: “Bảo Anh, chúng ta về nhà thôi.”
- Chương 103: Hắn muốn tận lực cưng chiều nàng
- Chương 104: Để lộ cảnh xuân rực rỡ
- Chương 105: Tình cảm trong lòng giống như nước triều tràn ra
- Chương 106: “Làm chuyện hẹp hòi!”
- Chương 107: Đệ đệ chỉ ngoan ngoãn trước mặt nàng
- Chương 108: Những thứ này đủ để mua nàng?
- Chương 109: Đang hưởng thụ một bữa yến tiệc
/2
Văn án: Trong mắt mọi người, Vệ Tam công tử kinh tài tuyệt diễm* giống như hoa sen trong nước, chỉ có thể đứng nhìn từ xa chứ tuyệt đối không thể khinh nhờn.
Ban đầu Lạc Bảo Anh cũng nghĩ như vậy, ai ngờ sau khi trở thành tiểu biểu muội của chàng thì mới phát hiện…
Tất cả những điều này cần phải xem xét lại!
Tóm tắt cơ bản: Chuyện xưa kể về một quý nữ Đông Sơn tái khởi*, từng bước bồi đắp thanh danh sau đó gả vào danh môn vọng tộc.
(*) Kinh tài tuyệt diễm: Tài năng và sắc đẹp khiến người khác phải kinh ngạc, hoảng sợ.
(*) Đông Sơn tái khởi: chờ đợi thời cơ để trở lại.
Ban đầu Lạc Bảo Anh cũng nghĩ như vậy, ai ngờ sau khi trở thành tiểu biểu muội của chàng thì mới phát hiện…
Tất cả những điều này cần phải xem xét lại!
Tóm tắt cơ bản: Chuyện xưa kể về một quý nữ Đông Sơn tái khởi*, từng bước bồi đắp thanh danh sau đó gả vào danh môn vọng tộc.
(*) Kinh tài tuyệt diễm: Tài năng và sắc đẹp khiến người khác phải kinh ngạc, hoảng sợ.
(*) Đông Sơn tái khởi: chờ đợi thời cơ để trở lại.