Chương 34: Tinh Thần Niệm Sư, Huyết Phách Chiến Sư, gia đình trùng phùng
Sáng hôm sau, ba người Viên Tề, Ngưu Bình, Mộ Tâm Huyền được đón tới biệt viện riêng của Tuyết Mặc Quân. Lúc này Tuyết Mặc Quân còn chưa rời giường.
Khi ba người tới, họ chỉ thấy một thiếu nữ xinh đẹp, nhu mì tại đó làm điểm tâm. Nét đẹp ấy khiến Viên Tề, Ngưu Bình ngây người ra. Mà Mộ Tâm Huyền cũng tự lên một tâm tình thua kém, nét đẹp này có một vẻ ôn nhu hiền hòa, khiến nàng cũng không lên nổi tâm tư so sánh hay ghen tị.
A Ngân thấy ba người đứng ngây ngoài cửa, nhẹ nhàng cười nói: "Ba vị là Quân đệ mời đến đúng chứ? Đi vào, đi vào ngồi xuống chờ hắn một chút. Đúng rồi, ba vị ăn điểm tâm chưa? Để ta làm thêm cho ba người."
Lúc này Mộ Tâm Huyền mới giật mình thoát khỏi vẻ đẹp ấy. Liếc hai tên bên cạnh vẫn còn ngây người, nàng mặc kệ bước tới, nhẹ nhàng ngồi xuống, lế phép trả lời: "Không, ta ăn điểm tâm rồi, không cần phải vất vả như vậy."
A Ngân nhẹ nhàng cười, nàng quay người đi, đem theo cả phần điểm tâm vừa chuẩn bị cho Tuyết Mặc Quân. Mãi tới lúc nàng rời khỏi, Viên Tề cùng Ngưu Bình mới tỉnh hồn lại, hai người xấu hổ kéo nhau ngồi xuống.
Cũng không để ba người chờ đợi quá lâu, Tuyết Mặc Quân từ trên đi xuống. Nhìn thấy ba người, hắn vui vẻ chào mừng.
"Đây là hiệp nghị hợp tác giữa các ngươi với ta, mọi người đọc kĩ một chút, có vấn đề gì nói ra để giải quyết rõ ràng. Tránh cho về sau có những sự cố không đáng có."
Ngưu Bình cùng Viên Tề tiếp nhận, nhưng họ cũng không đọc quá kỹ mà trực tiếp điểm chỉ. Dù sao hai người cũng đã xác định là sẽ bán mạng để đổi lấy cơ hội này.
Mộ Tâm Huyền lại đọc cực kỳ nghiêm túc. Kỳ thực nàng tới đây là vì Tuyết Mặc Quân có khả năng rất cao là nhi tử của nữ nhân kia, khiến nàng nổi lên hứng thú.
Nhưng tới khi nàng đọc những điều kiện được nêu ra cùng lợi ích đạt được trong xấp tài liệu này, nàng rất đỗi ngạc nhiên, có vẻ hiện tại tham gia cũng không đơn giản là giải sầu nữa rồi.
Mộ Tâm Huyền chỉ khó chịu nhất một điều, là nàng không được phép tiết lộ bất kỳ điều gì về việc này ra ngoài, thậm chí là người nhà, nàng cũng phải hỗ trợ Tuyết Mặc Quân che giấu họ.
Nhưng cũng chẳng quan trọng, dù sao cha mẹ nàng cũng không quản nàng quá chặt, mặc kệ.
Trực tiếp điểm chỉ, nàng đưa lại cho Tuyết Mặc Quân.
Cất hiệp nghị cẩn thận, Tuyết Mặc Quân trực tiếp đi vào vấn đề chính.
"Tiếp theo, ta sẽ nói cụ thể những công việc cần làm. Trước hết là Ngưu Bình cùng Viên Tề, ta thấy thể phách hai người cực kỳ cường hoành vậy nên hai người sẽ gia nhập vào dự án nghiên cứu tu luyện thân thể của ta. Mộ Tâm Huyền cô nương tinh thần lực thiên phú rất tốt nên sẽ gia nhập dự án nghiên cứu tinh thần lực mà ta đang phát triển."
"Còn về mục đích của hai nghiên cứu này... Tuyết Mặc Quân ta cảm thấy được, hồn sư tu luyện chỉ có hồn lực đẳng cấp, quá đơn sơ cùng đơn nhất. Nếu hồn thú đã có thân thể cùng tinh thần lực cường hoành như vậy, hồn sư chúng ta chả nhẽ lại không tu luyện được. Hơn nữa, cũng không phải chưa từng có hồn sư nào tu luyện thân thể hay tinh thần lực."
"Thất Bảo Lưu Ly Tông và Tinh Quan Hứa gia của Tinh La đế quốc là hai thế lực lớn điển hình cho việc tu luyện tinh thần lực cường đại tiêu biểu, thậm chí là Chiến Hồn Tông cũng là một tông môn tu luyện tinh thần lực cường đại. Về thể phách tu luyện lại có Kim Ngạc Đấu La của Võ Hồn Điện, nổi danh nhục thân cường hoành. Hay là Kim Cương Tông cùng Tượng Giáp tông đều là tông môn nhục thân mạnh mẽ."
Tuyết Mặc Quân càng nói càng tự tin, cũng càng chứa tham vọng.
"Vậy sao hồn sư chúng ta không thể khai phá ra con đường tu luyện khác biệt. Bao nhiêu năm qua hồn sư tu luyện rất khó khăn thành thần mà chỉ dừng chân tại Bán Thần cảnh giới. Quá khứ bao nhiêu năm tháng, chỉ có ba tôn hồn sư có thể thành thần là Thiên Sứ Thần của Võ Hồn Điện, Hải Thần của Hải Thần Đảo cùng La Sát Thần của Sa Đọa chi đô của Tà Hồn Sư. Sau này lại không người thành thần."
"Nếu con đường thành Thần của hồn sư đã đoạn, vậy tại sao không tìm một con đường khác. Ta gọi hai con đường mới này là Tinh Thần Niệm Sư cùng Huyết Phách Chiến Sư."
Ba người Mộ Tâm Huyền lúc này ngây ra nhìn hắn. Họ không thể tưởng được thiếu niên trước mặt này là có hùng tâm tráng chí, hay phải nói là dã tâm tham vọng đáng sợ như vậy.
Trong con mắt của Viên Tề cùng Ngưu Bình là đầy ắp thán phục cùng sùng bái. Mà Mộ Tâm Huyền, nàng lại nổi lên ý chí chiến đấu vô cùng mãnh liệt.
Làm một cái anh khí hiên ngang nữ tử, từ trước tới nay bất tuân phụ đạo, cả ngày chỉ cung tiễn tương hướng, tinh thần này của Tuyết Mặc Quân khiến nàng vô cùng đồng cảm cùng cùng chung chí hướng.
Tuyết Mặc Quân khóe miệng mỉm cười nhìn ba người bị hắn cuốn vào nhịp điệu, mấy năm ở thế giới kia xem đa cấp không có uổng phí.
Hắn đem ra hai quyển pháp quyết tu luyện, một là chính hắn Thất Thú Quyền, một là Thất Bảo Lung Linh Tâm mà hắn sửa đổi một chút thành Thất Phách Luyện Thần Thuật. Nghe tên có vẻ hơi tà đạo một chút, nhưng này chỉ là dùng mối quan hệ giữa linh hồn với võ hồn kích thích thất phách trong thân thể giúp dễ dàng ngưng tụ tinh thần lực. Phân biệt đưa cho từng người.
"Ngưu Bình, Viên Tề, sắp tới các ngươi tu luyện theo bản quyền pháp này để đoán luyện thân thể, cố gắng thực hiện cả bảy quyền là tốt nhất, như vậy mới đủ tư cách nghiên cứu tiếp. Mộ Tâm Huyền cô nương cũng vậy, bản Thất Phách Luyện Thần Thuật này là ta từ bí pháp của Thất Bảo Lưu Ly Tông, Thất Bảo Lung Linh Tâm, mà sáng tạo thành. Sau khi tu luyện, mỗi ngày các ngươi đều thông báo tình trạng bản thân cho ta một chút, tạm thời chỉ là như vậy đã."
Tuyết Mặc Quân cẩn thận dặn dò từng người, sau đó liền ra hiệu họ có thể rời đi.
Khi tới cửa, Tuyết Mặc Quân không yên lòng, liền giữ riêng Mộ Tâm Huyền lại nhắn nhủ: "Mộ Tâm Huyền cô nương, có thể bản Thất Phách Luyện Hồn Thuật này hiệu quả không bằng ngươi đang tu luyện, nhưng lại có thể đánh cơ sở tu luyện tinh thần cực kỳ vững chắc. Mong cô nương có thể để tâm tu luyện một chút, điều này còn liên quan tới cả nghiên cứu các cảnh giới tiếp sau nữa."
Mộ Tâm Huyền nghe vậy gật đầu: "Quân tiểu đệ yên tâm."
Tuyết Mặc Quân nhẹ lòng chào tạm biệt đám người. Tới lúc hắn quay lại, A Ngân mới nguýt hắn một cái: "Quân tiểu đệ! Ha ha."
Tuyết Mặc Quân cứng đờ người. May mắn đúng lúc này Lý Bạch từ ngoài đi tới, giải vây cho hắn.
"Tuyết thiếu, Tuyết thiếu, cha mẹ ngài nói ngài hôm nay đi Nhã Hiên gặp họ."
Tuyết Mặc Quân như được giải định thân chỉ, vội vội vàng vàng chạy về phòng: "Lý Bạch ca ngươi nói đúng, gần hai năm rồi không gặp họ, mà mấy ngày nay vội vàng cũng quên mất. Hôm nay chắc chắn phải bồi họ. A Ngân tỷ, tỷ cũng đi cùng ta đi gặp cha mẹ."
Tuyết Mặc Quân lời nói đê A Ngân tai mặt đỏ thấu, cũng xoay người chạy đi.
Lý Bạch vừa tới thấy hai người tránh mình như tránh tà, vẻ mặt tức giận. Thảo, ta chạy ngược chạy xuôi vất vả, đôi uyên ương các ngươi thái độ này là như thế nào? Bực dọc đưa tửu hồ đưa lên miệng làm mấy hớp, hậm hực xoay người rời đi.
Tuyết Mặc Quân cùng A Ngân sửa soạn một hồi, lại theo Lý Bạch đi vào Thiên Đấu thành. Ba người ngồi xe ngựa tới một khu nhà cực kỳ trang trọng và quý phái. Người giữ cửa cũng đã biết mặt Lý Bạch, bèn mặc kệ hắn đem hai người đi vào trong.
Lúc ba người Tuyết Mặc Quân tới, Tuyết Nhã vẫn còn đang chỉ dạy các tiểu quý tộc về lễ nghi cơ bản. Tuyết Mặc Quân ngán ngẩm tội nghiệp nhìn những tiểu quý tộc tuổi tương đương hắn kia, những thứ này tr.a tấn hắn mấy năm đầu đời quá kinh khủng.
Tuyết Nhã lúc này cũng để ý được hai người tới, bèn ra hiệu cho Lý Bạch. Người sau hiểu ý đưa Tuyết Mặc Quân cùng A Ngân tới căn phòng riêng của Tuyết Nhã.
Lúc lâu sau, Tuyết Nhã mới đi tới, nàng từ cửa chạy vội vào ôm chầm lấy Tuyết Mặc Quân. Con của nàng ở nơi rừng thiêng nước độc hai năm nay mới quay trở lại. Hai năm dài đằng đẵng nàng sống trong lo sợ, may mắn có Lý Bạch thông tin đi lại, nàng mới có thứ bấu víu vào.
Nhưng dù sao, hai năm không thấy mặt người, sự hãi hùng cũng là không thể tránh khỏi. Nhìn lấy hai hàng nước mắt trên mặt Tuyết Nhã, Tuyết Mặc Quân âm thầm thở dài, cũng ôm chặt lấy nàng.
Mặc Phong lúc này được tin cũng trở về, nhìn lấy hai mẹ con ôm nhau, hắn cũng không phát ra tiếng động đi tới bên cạnh hai người. Ôm lấy họ.
Một lúc sau, Tuyết Mặc Quân mới bất đắc dĩ lên tiếng: "Cha, mẹ, hai người xong rồi chưa? Ta cảm thấy hơi ngộp thở rồi, A Ngân cùng Lý Bạch còn đang chờ kia kìa."
Lúc này, Mặc Phong cùng Tuyết Nhã mới buông hắn ra. Mặc Phong âm thanh trầm thấp như hơi nghẹn lại: "Đi, đi ăn cơm, vừa ăn vừa nói."