Chương 41: Thất Bảo Lưu Ly Tháp tương lai đệ bát hồn kỹ, bền

Khi Tuyết Mặc Quân quay trở về phòng, tâm trạng hắn cũng từ thất bại bóng ma đi ra. Cũng đúng thôi, việc nghiên cứu, thử nghiệm, đâu phải lần nào cũng thành công ngay từ đầu. Chẳng qua từ khi tới thế giới này, mọi thứ quá thuận lợi đối với Tuyết Mặc Quân, để hắn có chút tự đại.


Hiện tại, thất bại xuất hiện vả mặt hắn "bốp" một cái rõ đau, khiến hắn tỉnh cả ra. Sau một ngày điều chỉnh tâm tính, Tuyết Mặc Quân cuối cùng cũng quay về trạng thái bình thường.
Hôm nay, hắn đón một vị khách không mời mà tới.


"Ninh thúc, Hiên gia gia, sao hai người lại ở đây?" Tuyết Mặc Quân vừa bước chân vào sảnh chính, thấy hai thân ảnh quen thuộc, vội vàng vui mừng bước tới.


"Tiểu tử, cao lớn hơn không ít. Cha mẹ ngươi biết được ngươi thổ huyết ngất, còn lo lắng ngươi tẩu hỏa nhập ma. Cũng may thấy ngươi không có vấn đề gì." Ninh Phú Quý vui vẻ nói. "Đây, ta đem cho ngươi cây thảo dược này bồi bổ thân thể, Ôn Hỏa Ma Cô, thảo dược này dược hiệu gần bằng tiên dược. Ta cũng là tốn rất nhiều công sức mới lấy được từ tay Phá chi nhất tộc đấy. Thảo dược này có dược hiệu lâu dài, sau khi phục dụng trong trái tim như có một hỏa chủng thời thời khắc khắc cung cấp năng lượng cho cơ thể ngươi."


Vừa nói, Ninh Phú Quý vừa lấy ra một chiếc hộp ngọc, khi mở ra, chỉ có một cây nấm to bằng bàn tay, xung quanh rực lửa đỏ nhưng lại cực kỳ ôn hòa.


Ngọc Hiên cũng bước tới xoa đầu Tuyết Mặc Quân, hiền từ nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi cũng làm gia gia sợ hết hồn hết vía. Mau luyện hóa dược thảo này, gia gia đem cho ngươi mấy món bổ dưỡng do Lý Trần phu phụ làm cho ngươi, cũng ăn luôn cho nóng. Bồi bổ thân thể một chút."


available on google playdownload on app store


Tuyết Mặc Quân vô cùng cảm động, cẩn thận nhận lấy Ôn Hỏa Ma Cô, lập tức ngồi xuống luyện hóa. Một ngụm đem cả cây Ôn Hỏa Ma Cô ăn vào miệng, Tuyết Mặc Quân chỉ thấy cả khoang miệng ấm hẳn lên, không phải là nóng bỏng mà chỉ đơn thuần là ấm áp, rất kỳ lạ.


Nhanh chóng nuốt xuống, Tuyết Mặc Quân thậm chí dùng cả ba loại lực lượng trong cơ thể đồng thời luyện hóa.


Nhưng đột nhiên lúc này huyết khí lực lượng như là một con sói đói lâu ngày, lao vào tranh cướp, xua đuổi hai loại lực lượng kia. Tuyết Mặc Quân đột nhiên mất khống chế lực lượng trong cơ thể, nhưng hắn cũng không quá lo lắng sợ hãi. Huyết khí đứa nhỏ này háu ăn vậy thì kệ nó đi, đằng nào cũng là dùng để bồi dưỡng cơ thể, huyết khí lực lượng vừa vặn thích hợp.


Sau khi ngấu nghiến Ôn Hỏa Ma Cô không còn sót lại chút cặn nào, huyết khí lực lượng mới hóa thành bảy giọt tinh huyết quay trở về phía bên phải trái tim ổn định lại. Tuyết Mặc Quân chăm chú nhìn kỹ, bảy giọt tinh huyết này khác biệt so với lúc trước.


Bảy giọt tinh huyết trôi nổi tại đó như là bảy mầm hỏa diễm nhỏ đang bừng bừng sức sống, tung tăng vui vẻ nhảy múa vậy. Lực lượng mà chúng đem lại cũng nhiều hơn trước ba thành.


Nhìn bảy giọt tinh huyết tràn trề năng lượng cùng sức mạnh, Tuyết Mặc Quân lúc này lại đột nhiên nảy lòng tham. Nếu như, dựa vào cỗ lực lượng mới này, hắn có lẽ có thể đột phá chướng ngại kia.


Tuyết Mặc Quân biết việc này là không nên, phải đánh giá kỹ lưỡng, nếu không hậu quả cũng là ba ngày trước hắn phải chịu đựng. Nhưng lực lượng này thật sự quá cường đại, mặc dù chỉ như là tăng ba thành, thực chất lại như gấp đôi gấp ba. Nhìn chằm chằm một hồi, Tuyết Mặc Quân thở một hơi thật sâu. Hắn quyết định dừng lại, tinh thần rút lui khỏi thân thể không gian.


Mở mắt ra, Tuyết Mặc Quân không thấy hai người Ngọc Hiên cùng Ninh Phú Quý đâu nữa, chỉ còn một mâm tràn đầy đồ ăn thơm nức mũi.
A Ngân thấy hắn tỉnh dậy, liền làm nóng lại đồ ăn, tới gần cười nói: "Quân đệ, thân thể thấy thế nào?"


"Cảm giác cực kỳ tốt, không hổ là thảo dược có dược lực tiếp cận tiên dược. Khổ cực Ninh Phú Quý thúc thúc." Tuyết Mặc Quân vừa ăn vừa nói. "Mỗi tội ta cảm thấy sử dụng như thế này hơi có chút lãng phí. Cảm giác được rất nhiều dược lực xói mòn ra bên ngoài cơ thể."


"Còn nữa, A Ngân tỷ, ta cảm giác hẳn là có thể đột phá mức bình chướng kia. Nhưng vì không quá chắc chắn, ta đành phải dừng lại."
Lời Tuyết Mặc Quân nói khiến A Ngân vô cùng vui mừng. May mắn cho hắn không bị lực lượng cường đại làm choáng váng đầu óc.


"Quân đệ đệ, ta có phương pháp thế này. Nếu con đường này là lấy lực phá vỡ không gian, vậy ngươi thử thôi động lực lượng của chúng tại nắm đấm, đấm ra thử một cái xem cường độ thế nào. Nếu như tại nơi không gian vững chắc như Đấu La đại lục này mà có thể gây được một chút chấn động không gian, vậy hẳn trong cơ thể càng dễ dàng thành công."


Tuyết Mặc Quân cảm thấy A Ngân nói cực kỳ chí lý.
Hai người dùng cơm cực kỳ vui vẻ. Sau bữa cơm, Tuyết Mặc Quân cũng không quá nóng lòng thử nghiệm, hắn về phòng, tốn gần một ngày để kiểm tr.a và nhận biết lại toàn bộ cơ thể, cũng như lực lượng của bảy giọt tinh huyết mới này.


Sau khi điều tiết trạng thái thân thể tới đỉnh phong, Tuyết Mặc Quân thôi động bảy giọt tinh huyết hóa thành huyết khí chảy xuôi trong cơ thể, tụ tập tại trên nắm đấm.


Một quyền hắn đấm ra, không khí bị nén bạo, không gian hơi chút chấn động. Dù uy lực mạnh là vậy, nhưng Tuyết Mặc Quân cảm giác được cường độ này mới chỉ hơi miễn cưỡng có thể phá được bích chướng kia.


Suy nghĩ một hồi, Tuyết Mặc Quân quyết định tìm Ninh Phú Hào, từ tay hắn tìm tới một cây thảo dược hiệu quả gần như vậy nữa phục dụng, hẳn có thể giúp hắn mở ra tinh vân.
Vừa bước ra khỏi cửa, Ninh Phú Hào cũng trùng hợp muốn tìm tới hắn.


"Tuyết Mặc tiểu tử, chúng ta tìm được mấy loại bảo ngọc quý hiếm này đây, ngươi xem liệu có phù hợp không?" Ninh Phú Hào nóng lòng lấy ra năm sáu cái hộp đá.


Tuyết Mặc Quân hiếu kỳ tiến tới xem xét. Khi hắn mở ra ba thạch hạp đầu, trong đó là ba khối ngọc thạch màu đen, chỉ khác nhau về độ đậm và hình dáng mà thôi.


Ninh Phú Hào tiến tới giới thiệu: "Ba loại bảo thạch này là chúng ta thu được từ Võ Hồn Điện sau khi đánh giết tà hồn sư mà thu được. Viên màu đen xám kia là ngọc thạch có thể hấp thụ linh hồn chuyển hóa thành, viên màu đen tuyền kia là chứa cực kỳ mạnh kịch độc, viên màu đen cuối cùng lại chứa đầy hắc ám lực lượng, cực kỳ táo bạo."


Cũng không chờ Tuyết Mặc Quân mở hộp còn lại, Ninh Phú Hào trực tiếp mở ra hai hộp còn lại.


"Hai viên còn lại này là tông môn đổi được từ Lam Điện Phách Vương Long Tông, Hạo Thiên Tông. Một viên là Lôi Tiên Ngọc, chứa lực lượng lôi điện. Một viên là Thiên Cân Thạch, mặc dù tên là Thiên Cân nhưng thực ra là năng 9999 cân. Ngươi xem xem bọn chúng có phù hợp không."


Ninh Phú Hào một mặt mong đợi, đôi mắt ngóng trông nhìn chằm chằm vào Tuyết Mặc Quân.
Tuyết Mặc Quân trầm tư suy nghĩ một hồi, ngẩng đầu giữ lại hai viên ngọc thạch.


"Ninh tông chủ, Thất Bảo Lưu Ly Tháp là phụ trợ võ hồn đa thuộc tính, vì vậy những loại ngọc thạch thuộc tính chuyên nhất hay không liên quan tới cơ thể, ngài tốt nhất không cần sưu tầm. Cái này cũng là lỗi của ta, mới nghiên cứu ra mà chưa kịp báo cho ngài. Cho nên ba viên thuộc tính bảo thạch này ngài giữ lại, còn lại hai viên linh hồn cùng thiên cân ta đem đi nhìn xem."


Nghe lời Tuyết Mặc Quân, Ninh Phú Hào hơi có chút uể oải, dù gì để làm ra năm viên ngọc thạch này, Thất Bảo Lưu Ly Tông cũng xuất huyết khá nhiều.
Gật đầu chán nản, Ninh Phú Hào thu lại ba chiếc thạch hạp, đinh xoay người rời đi thì bị Tuyết Mặc Quân gọi lại:


"Ninh tông chủ, chờ một chút, ta cần ngài hỗ trợ. Ta muốn một cây thảo dược hệ hỏa, dược hiệu gần với tiên thảo, dược lực bằng bảy thành của tiên thảo cũng được. Thù lao của ta là một bộ tự sáng tạo hồn kỹ cực kỳ phù hợp cho các ngươi, có thể cho các ngươi có sức chiến đấu cực lớn."


Tuyết Mặc Quân ném cho hắn một chiếc bánh vẽ. Hiện tại hắn còn chưa làm ra, nhưng nếu mở được tinh vân, này chỉ là vấn đề thời gian.
Ninh Phú Hào vui sướng đồng ý, còn đảm bảo với hắn trong vòng ba ngày thảo dược này sẽ tới trên tay hắn.


Tuyết Mặc Quân vui lòng quay trở lại nhà, bắt tay vào tìm độ tương thích của Thất Bảo Lưu Ly Tháp.
Ba ngày sau, một đầu quả thực đỏ rực như lửa được Ninh Phú Hào đem tới.


"Đây là Lạt Ma Tiêu, dược lực khoảng 6 thành 8 đến 7 thành của tiên dược. Tiểu tử, tự nghĩ hồn kỹ đâu ? Mau giao ra đây." Ninh Phú Hào sốt ruột thúc giục.


Tuyết Mặc Quân thản nhiên tiếp nhận thảo dược, sau đó cười trừ khất nợ: "Ninh tông chủ hẵng bình tĩnh. Tự nghĩ hồn kỹ mặc dù còn chưa hoàn thành, nhưng ta có một kinh hỉ khác dành cho ngài."


"Lần thử nghiệm vừa rồi có kết quả, viên linh hồn bảo thạch kia chỉ có tác dụng tăng phúc chứ không thể bù đắp. Nhưng viên Thiên Cân lại khác, nó hoàn toàn có một phần thuộc tính rất nhỏ tương thích với việc bù đắp võ hồn."


Theo từng câu nói của Tuyết Mặc Quân, biểu lộ của Ninh Phú Hào vô cùng phong phú. Nhưng kiểu nói chậm chạp của Tuyết Mặc Quân làm hắn cực kỳ bực mình.
"Tiểu tử, nói nhanh lên. Thành hay không thành?"
"Đáng tiếc, nó vẫn không phù hợp tới việc bù đắp võ hồn."


Câu nói này của Tuyết Mặc Quân khiến Ninh Phú Hào suýt thì buồn bực nội thương.
"Nhưng ta phát hiện ra thuộc tính tương thích, chỉ cần tìm được ngọc thạch chứa thuộc tính chủ yếu này là có thể tiến hành bù đắp lần thứ nhất."


Tuyết Mặc Quân cảm thấy vô cùng có ý tứ. Lần đầu tiên hắn thấy được một người có thể biến đổi cảm xúc nhanh tới như vậy. Ninh Phú Hào quả nhiên làm cho hắn mở mang tầm mắt.
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt như muốn ăn thịt người của Ninh Phú Hào, Tuyết Mặc Quân cũng không dám tiếp tục treo hắn khẩu vị.


"Là tính bền, không phải cứng rắn, cũng không phải chắc chắn mà là bền bỉ, không chịu tác động của ngoại lực loại kia. Chỉ cần ngài mang một khối ngọc thạch cao cấp có tính bền cực mạnh, ta chắc chắn có thể bù đắp thành công."


Nghe được lời khẳng định của Tuyết Mặc Quân, Ninh Phú Hào sung sướng vội vàng rời đi. Hiện tại trong đầu hắn chỉ quan tâm duy nhất một điều là hắn thấy hi vọng bước lên cảnh giới Hồn Đấu La.






Truyện liên quan