Chương 51: Trước giờ chiến tranh
Hiện tại chỉ còn lại võ hồn thứ hai của Lý Bạch nữa là hoàn thành chuyến đi này, nhanh chóng trở về Thất Bảo Lưu Ly Tông. Tuyết Mặc Quân lúc này cũng nói ra sắp đặt của mình.
"Lý Bạch ca, hồn kỹ thứ hai của võ hồn kia ta định phối cho ngươi một cái tăng phúc tinh thần lực hoặc hồn lực võ hồn. Mặc dù có nhân tuyển, không, thú tuyển thích hợp nhưng lại là ở Tinh Đấu Sâm Lâm. Nếu hôm nay đã không có phát hiện bản nguyên phù hợp với ngươi ở đây thì đành dừng lại vậy. Đằng nào cũng khó mà tìm được một loài thực vật hồn thú nào có hồn kỹ tương tự như vậy tại Lạc Nhật Sâm Lâm, có thu hoạch một loài khác cũng không có mẫu cho ngươi mô phỏng hồn kỹ."
Lý Bạch gật đầu, hắn mặc dù cư xử như Tuyết Mặc Quân bằng hữu, nhưng thực chất lại là nhà Tuyết Mặc Quân tùy tùng, đương nhiên phải nghe sắp xếp của hắn.
Năm người về tới Ngọc Tinh Hồ, Tuyết Mặc Quân liền gọi riêng Lý Bạch ra một góc.
"Lý Bạch ca, mấy ngày tới ta cùng cha mẹ, còn có cả Ngọc Hậu có một số kế hoạch tại đây. Ngươi nghỉ ngơi tại đây cùng mọi người một ngày rồi nhanh chóng rời khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm đi thôi." Vì là thân thuộc, Tuyết Mặc Quân cũng không giấu giếm gì Lý Bạch, nói rõ tất cả cho hắn.
Đương nhiên, đám người Viên Tề, Ngưu Bình cùng Mộ Tâm Huyền còn chưa có được đãi ngộ như vậy. Lòng người cùng trung thành, vẫn còn phải dựa vào thời gian mới có thể thấy rõ ràng được.
Lý Bạch gật đầu mau chóng rời đi, mà Tuyết Mặc Quân thì vội đi tìm Ngọc Hậu, xem tình hình chiến sự thế nào.
Vừa tới nhà cây, hắn đã thấy Ngọc Hậu, còn có cả cha mẹ mình cùng A Ngân ngồi tại nơi đó bàn bạc. Mấy người thấy hắn đi tới liền dừng lại, Ngọc Hậu cất tiếng dò hỏi: "Quân đệ, chuyến đi lần này của các ngươi thế nào?"
Tuyết Mặc Quân tiến tới bàn, ngồi xuống bên cạnh A Ngân, cười nhẹ trả lời: "Viên mãn, không có vấn đề gì." Xong hắn quay sang hai vị phụ mẫu đang ngồi nhìn chằm chằm hắn lúc này đang ngồi giữa A Ngân cùng A Nhu thần sắc kỳ quái, cất giọng nhờ vả: "Cha, mẹ, ta chuyển cho ngươi một chút tư liệu về hồn thú và hồn kỹ của hồn thú phù hợp với Lý Bạch ca tại Tinh Đấu Sâm Lâm, xong việc tại đây xin nhờ hai người giúp hắn đi thu hoạch, tại Lạc Nhật Sâm Lâm kỳ thực khá khó tìm kiếm."
Mặc Phong nở nụ cười: "Được thôi, tiểu tử ngươi đưa cha mẹ một con mười vạn năm hồn thú làm đại lễ. Ta đương nhiên có thể đưa tùy tùng của ngươi tìm ngàn năm hồn hoàn được rồi."
"Cha mẹ, kỳ thực phù hợp với hai người nhất vẫn là đầu kia Hoàng Kim Thánh Sư. Đầu hồn thú này thực lực không mạnh bằng Kim Sí Chuẩn, nhưng lại cực kỳ phù hợp với bản nguyên của hai người. Vì các ngài sắp tới phải loại bỏ phần bản nguyên thừa thãi của các hồn hoàn trước, vì vậy nếu sử dụng bản nguyên của Hoàng Kim Thánh Sư, bản nguyên thần thánh của nó có thể nhanh chóng bù đắp cho hai người. Nhưng hiện tại lại chỉ có một đầu Hoàng Kim Thánh Sư, vì vậy thực sự khá khó khăn, không thể chia đôi được."
Tuyết Mặc Quân có chút tiếc nuối cảm thán. Nhưng lúc này, Tuyết Nhã lại cho hắn một bất ngờ lớn.
"Hài tử, mẹ hoàn toàn không cần bản nguyên gì đó mà ngươi đề cập, mà đúng hơn là bản nguyên của mẹ hoàn toàn đồng hóa tất cả các loại bản nguyên."
Tuyết Mặc Quân nghe vậy giật mình kinh ngạc, đôi mắt hắn mở lớn. Bao nhiêu năm qua nghiên cứu, vậy mà mẹ hắn là trường hợp đặc thù hắn lại hoàn toàn không biết.
Trong đôi mắt hắn hiện tại ngập tràn hiếu kì đối với sự tồn tại mới mẻ này.
Tuyết Nhã bị hắn nhìn rùng mình. Nàng bây giờ đã biết tính cách của con mình, vội vàng nói: "Việc võ hồn của ta để sau, nhi tử ngươi hiện tại không cần lo lắng việc bản nguyên của ta, chỉ cần mô phỏng hồn kỹ của Hoàng Kim Thánh Sư rồi khắc vào hồn hoàn là được. Lúc đó ta liền hấp thu đầu kia Bạch Cốt Man Tượng là được, đầu Kim Sí Chuẩn kia lai lịch bất phàm thôi bỏ đi."
Mặc dù cực kỳ nóng lòng nghiên cứu võ hồn của mẹ mình, Tuyết Mặc Quân cũng biết này không phải là thời điểm thích hợp, đành phải bỏ qua.
Lúc này Ngọc Hậu bên cảnh cũng cất giọng: "Quân đệ, hiện tại đệ có thể nói mục đích tiến đánh Sư Đà lĩnh được chứ. Mặc dù ta biết nếu thành công, lợi ích cho Ngọc Tinh Hồ cùng Ngọc Thố nhất tộc không thiếu, nhưng ý ngươi nói tới biến Lạc Nhật sâm lâm thành sân sau là sao?"
Tuyết Mặc Quân vội vàng đáp: "A Nhu tỷ, không phải là kiểu sân sau mà tỷ nghĩ. Ý của ta là thế này, sau khi xử lý xong Sư Đà lĩnh, Ngọc Thố nhất tộc sẽ phái sứ giả tới từng lãnh địa của từng đầu mười vạn năm hồn thú một, để bọn chúng tán thành thân phận của các ngươi, là một phần của Lạc Nhật sâm lâm."
"Sau đó, phía ta sẽ hỗ trợ Ngọc Tinh Hồ xây dựng một Nghĩ Thái tu luyện tràng, cái này A Ngân tỷ sắp hoàn thành xong rồi. Ngọc Tinh Hồ sẽ là thế lực có mười vạn năm hồn thú duy nhất có thể có đội quân che chở, lại cung cấp thức ăn thức uống, cuối cùng là hỗ trợ chúng tăng cao thực lực."
"Tất cả sẽ đẩy Ngọc Tinh Hồ danh vọng lên mức độ mới, hồn thú đê giai trong Lạc Nhật sâm lâm sớm muộn cũng sẽ lấy Ngọc Tinh Hồ vi tôn. Lúc đó ta chỉ cần Ngọc Tinh Hồ giúp ta một việc, chính là sưu tầm bản nguyên của hồn thú được cấu tạo bởi hồn văn, sau đó khắc vào đây."
Tuyết Mặc Quân vừa nói vừa lấy ra một chiếc mộc bài, sau đó truyền hồn lực vào trong. Mộc bài phát sáng lên, từ mộc bài hiện ra một hình ảnh chiếu vào không khí.
"Mộc bài này lấy nguyên liệu từ một loài thực vật đặc biệt, được A Ngân tỷ cùng ta dùng hồn văn nghiên cứu ra khắc vào. Mộc bài có hiệu dụng phản chiếu lại một phần bản nguyên của sinh mệnh bất kỳ. Hai người chúng ta làm ra vật này, là để phục vụ giảm bớt việc một số loài hồn thú bị tuyệt chủng do bị săn giết quá nhiều vì hồn kỹ chúng cho ra quá đặc biệt."
Ngọc Hậu cùng Mặc Phong Tuyết Nhã cực kỳ kinh ngạc nhìn lấy mộc bài nhỏ bé này. Dù biết hai người Tuyết Mặc Quân thi thoảng nghiên cứu được ra một số thứ mới lạ, nhưng điều thần kỳ này họ lại có thể làm được thì khó mà tin nổi.
Cho tới khi Tuyết Mặc Quân đưa cho mỗi người một miếng mộc bài, bọn họ mới bắt đầu truyền hồn lực vào nghiên cứu cùng thán phục.
Mặc Phong than thở nói: "Đây nếu như kết hợp với phương pháp hấp thu chọn lọc của con thì thứ này sẽ thành một bảo vật truyền thừa tối cao của một thế lực, đảm bảo nó lưu truyền vĩnh thế."
Ngọc Hậu nghiên cứu một hồi, vật này nếu kết hợp phương pháp kia, đích thật có thể khiến một số loài hồn thú giảm bớt nguy cơ diệt chủng. Điều này có lợi cho Ngọc Tinh Hồ hấp thu những tộc quần này.
Hơn nữa, những hồn thú bản nguyên này trừ những hồn thú mười vạn năm ra cũng chẳng có đầu hồn thú nào chú trọng những thứ này.
Ngọc Hậu gật đầu đồng ý, việc lợi mình lợi người như thế này nàng cũng không có lý do gì để từ chối cả.
Tuyết Mặc Quân nghe vậy liền vỗ tay: "Vậy là mục tiêu cùng lợi ích hợp tác đã hoàn tấc, về phần kế hoạch chiến đấu cũng không có gì đáng nói. Vậy họp bàn hôm nay dừng tại đây nhé, mọi người đi nghỉ thôi, cha mẹ, A Nhu tỷ, ta đi trước."
Nói rồi hắn ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài, về phòng của mình nghỉ ngơi, mặc kệ ba người còn lại vẫn còn chìm trong nội dung vừa rồi.
Tuyết Mặc Quân mấy ngày này mặc dù vừa đột phá cấp 19, nhưng hiện tại đã gần tới cấp 19 đỉnh phong. Bởi vì lần này là phần công đức kim quang từ khi khai sáng huyết văn còn sót lại kia triệt để bị luyện hóa, phản bản bồi nguyên cho hắn.
Sau lần này, lục đại thần liên sẽ chỉ liên tục bồi bổ bản nguyên cho hắn, gia tăng một chút xíu tốc độ tu luyện, chứ không con có thể thể hồ quán đỉnh giống thế này được nữa.
Tu luyện cả một đêm, Tuyết Mặc Quân vươn người đứng dậy, lúc này hắn đã là cấp 19 đỉnh phong. Hôm nay là ngày tiến đánh Sư Đà lĩnh, hắn nhanh chóng mặc quần áo rồi đi ra ngoài.
Ở ngoài cửa, Ngọc Hậu đã chờ hắn sẵn tại đó, tay còn mang theo chút điểm tâm.
"Đây là điểm tâm mà Tuyết di đưa cho đệ, ăn xong mau chóng tới phía nam Ngọc Tinh Hồ. Tốt nhất là đệ cũng đừng đi, dù sao cao giai chiến đấu vẫn là nguy hiểm, mà đê giai gần như là một lần tiểu thú triều. Đệ tới cũng không giúp được quá nhiều, mà lại nguy hiểm quá cao."
Tuyết Mặc Quân suy nghĩ một hồi, cảm thấy nàng nói rất đúng. Hắn là một tên nghiên cứu sinh, tham gia đánh đánh giết giết cái gì.
"A Nhu tỷ, tỷ nói đúng. Vậy ta chờ tin tức mọi người khải hoàn trở về." Tuyết Mặc Quân nhu thuận gật đầu.
Mặc dù chiến lực tổng hợp của hắn là cực kỳ cao, nhưng hiện tại cũng không phải là mấy kẻ Hồn Sư, Đại Hồn Sư chiến đấu. Mặc dù trong miệng Ngọc Hậu nói là đê giai nhưng thực chất thấp nhất cũng là 5000-6000 năm hồn thú.
Lạc Nhật sâm lâm hồn thú đẳng cấp thấp quá nhiều, không có giá trị chiến lược. Để bọn chúng đi đánh đánh giết giết cũng không thay đổi được gì. Lần này chiến tranh, chủ yếu là rơi vào ngàn năm hồn thú cùng vạn năm hồn thú, mà hai cấp bậc này đếm cả Lạc Nhật Sâm Lâm cũng chỉ tầm 200 con, riêng Ngọc Tinh Hồ đã chiếm gần nửa, Ngọc Thố nhất tộc góp vào đó 40 vị ngàn năm hồn thú, 27 vị vạn năm hồn thú, còn lại là những hồn thú phụ thuộc tổng cộng 97 đầu.
Phía bên Sư Đà lĩnh cũng không phải chiếm hết số còn lại, chỉ có khoảng 50-60 đầu, còn lại đều là hồn thú tự do. Vì vậy, đê giai chiến đấu Ngọc Tinh Hồ cũng nắm chắc phần thắng. Mà cao giai thì Đại Minh Nhị Minh hãm hai đầu, còn lại một đầu bị Ngọc Hậu cùng Tuyết Mặc Quân cha mẹ, dù là hồn thánh nhưng chiến lực đều cực kỳ không bình thường tấn công, gần như không có ngoài ý muốn gì.
Cân nhắc một hồi, Tuyết Mặc Quân cũng trấn định tâm thần. Hiện tại hắn cần quan tâm tới bản thân mình hơn.
Không nói tới phía Tuyết Mặc Quân, Ngọc Tinh Hồ đại quân bên này thấy Ngọc Hậu tới, lập tức nhanh chóng xuất phát tiến về Sư Đà lĩnh. Mà Tuyết Nhã cùng Mặc Phong vợ chồng lại là âm thầm theo sau.