Chương 53: Đại chiến kết thúc

Hoàng Kim Thánh Sư bị Mặc Phong tập kích bàng hoàng. Sau khi gắng gượng chịu qua đợt công kích thứ nhất của Mặc Phong, Hoàng Kim Thánh Sư phẫn nộ hống lên, quanh người nó những lông bờm màu vàng kim lúc này bay múa. Cả người nó trừ lông bờm tất cả đều biến thành hoàng kim, công kích Mặc Phong chạm tới nó tạo thành tiếng leng keng leng keng không dứt.


Hoàng Kim Thánh Sư mặc kệ cho công kích của Mặc Phong rơi vào trên người mình, liên tục dùng sư chưởng vỗ ra từng đợt công kích. Từng đạo hoàng kim chưởng ấn đập về phía Mặc Phong, rơi vào lôi giáp. Mặc Phong chịu các đạo chưởng ấn liên tục lùi lại, khóe miệng ứa máu. Mà Hoàng Kim Thánh Sư sau lần tấn công này cũng chả tốt đẹp gì hơn, bị lôi giáp phẩn chấn giật điện tê cứng toàn thân.


Khói đen bốc lên từ người Hoàng Kim Thánh Sư, trong không khí thoảng thoảng có mùi thịt nướng. Hoàng Kim Thánh Sư lúc này bất chấp tất cả, muốn thoát khỏi tình cảnh này chỉ còn một chiêu duy nhất. Hoàng Kim Thánh Sư lúc này thân hình dựng đứng lên đứng bằng hai chi sau, hai chi trước giơ lên trời, toàn thân nó kim quang đại phát, huyết bồn đại khẩu mở rộng há lên trời.


Từng đạo hư ảnh hoàng kim từ trong miệng nó bay ra, là những đầu hư ảnh mà lúc trước nó thôn phệ. Những đạo hư ảnh này bị quấn lại với nhau, hình thành một quả cầu kim sắc tỏa hào quang chói mắt như một mặt trời.
Hoàng Kim Thánh Sư cả thân hình đổ về trước, ném mạnh quả cầu này ra.


Mà lúc này Mặc Phong sắc mặt đại biến, trúc thư mở ra, hồn hoàn thứ tư của hắn sáng lên màu tím mỹ lệ. Một bạch tượng hư ảnh xuất hiện bao phủ lấy Mặc Phong, hai tai to lớn của nó che phủ phía trước, dựng lên như một bức tường.


Quả cầu kim sắc va chạm vào bạch tượng cự ảnh, một vụ nổ lớn phá hủy toàn bộ địa hình nơi đây. Khói mù tràn ngập, Hoàng Kim Thánh Sư vô cùng mỏi mệt cùng yếu đuối ngưng trọng nhìn vào trong khói mù.


available on google playdownload on app store


Khói mù tan dần, lộ ra ở vụ nổ trung tâm Mặc Phong lúc này toàn thân tràn ngập vết thương, nhưng may mắn đa phần đều chỉ là ngoại thương, không có thương tổn gì quá lớn. Mặc Phong lúc này cũng từng ngụm máu một nôn ra, toàn thân tạm thời không thể cử động.


Một thanh âm xào xạc cực kỳ dễ chịu vang lên, khiến các vết thương của Mặc Phong tiêu giảm nhanh chóng, hắn cũng đã lấy lại được quyền khống chế thân thể. Là biến mất một hồi Tuyết Nhã quay trở lại, trực tiếp dùng Loạn Liễu thanh âm giúp Mặc Phong hồi phục.


Hoàng Kim Thánh Sư thấy tình thế không ổn, nó cũng đã sức cùng lực kiệt sau đòn vừa rồi, vội vàng xoay người bỏ chạy. Nhưng đột nhiên thấy thân thể không cử động được chút nào.


Chính là Ngọc Hậu vừa rồi quay lại cùng Tuyết Nhã, nàng trực tiếp dùng Thuấn di, Vô địch kim thân cùng Nhu cốt tỏa trực tiếp khóa chặt hành động của Hoàng Kim Thánh Sư. Mặc Phong lúc này cũng được chữa trị cùng làm dịu, trực tiếp sử dụng hồn kỹ thứ nhất của mình, mà tình trạng hiện tại của hắn đích thực cũng chỉ có thể dùng hồn kỹ này.


Thân thể nhanh chóng tiếp cận Hoàng Kim Thánh Sư, Mặc Phong cùng hai nắm đấm bốc lửa liên tục giã vào người nó. Càng đấm, uy lực càng mạnh, cho tới khi hết 15 đòn liên kích, Hoàng Kim Thánh Sư đã không còn sinh cơ.


Tuyết Nhã lúc này chạy tới, lại cho hai người mỗi người một đạo Loạn Liễu Thanh Âm, hồi phục thương thế. Mặc Phong ngồi bệt lên người Hoàng Kim Thánh Sư, thở hồng hộc.


"Đầu này không hổ là mười vạn năm hồn thú, thật khó giết. Cũng may nó còn vừa mới đột phá, nếu để nó có thời gian tích lũy nội tình, mấy người chúng ta rất có thể lật xe."


"Kỳ thực nó đột phá một phần dựa vào ngoại lực. Ta cảm giác được nó đã xuất hiện một lần biến dị, là một cá thể hoàn toàn mới. Không chỉ nó, cả ba đầu hồn thú Sư Đà lĩnh này đều như vậy. Hiện tại, Hoàng Kim Thánh Sư này đại bộ phận vẫn chỉ sử dụng thủ đoạn của vạn năm hồn thú, Quang Minh Thánh Sư mà thôi." Ngọc Hậu nhận xét. "Vạn năm hồn thú chúng ta còn có một vài thủ đoạn đặc biệt, ví dụ như lúc nãy nó thể hiện ra Hoàng Kim Chi Thể, hay của ta là Kim Huyết Chiến Tràng, của Đại Minh là Trì Hoãn Lĩnh Vực, của Nhị Minh là Cự Thần Chi Thân. Thủ đoạn này của nó còn chưa phát triển nên mọi người còn có thể tạo thành sát thương với nó."


Tuyết Nhã nghe vậy cảm thán: "Dù không sử dụng mười vạn năm tuyệt kỹ, nó cũng đã vô cùng khó đối phó. Hai vợ chồng chúng ta đã săn giết không chỉ hồn thú, mà còn cả hồn sư cấp Hồn Thánh, Hồn Đấu La cũng đã từng ch.ết dưới tay hai chúng ta. Tất cả hồn kỹ của ta gần như bị nó cứng rắn nhận lấy mà không nhận bất kỳ suy yếu nào, phải những hồn sư hay hồn thú khác thì đã bị ta làm cho choáng váng rồi."


"Này có thể là do ngoại lực mà nó dùng để biến dị đột phá lên mười vạn năm hồn thú." Ngọc Hậu suy đoán.
Lúc này Mặc Phong cũng điều tức xong, vội vàng đứng dậy thúc dục.


"Tuyết Nhã, Ngọc Hậu, chúng ta mau chóng quay lại xử lý hai đầu hồn thú kia. Phải xử lý xong trong vòng nửa canh giờ, nếu không không kịp để hấp thụ nó mất, hồn hoàn biến mất lại hối không kịp đâu."
"Được được, lắm chuyện." Tuyết Nhã lầm bầm.
Ngọc Hậu cũng che miệng khẽ cười: "Tốt, Phong thúc."


Ba người vội vàng đứng dậy xuất phát trở lại chiến trường chính. Lúc này tại chiến trường chính, Thiên Thanh Ngưu Mãng cùng Kim Sí Chuẩn đang nằm rạp dưới đất, hai bên là lưỡng bại câu thương. Mặc dù Kim Sí Chuẩn có ưu thế hơn, nhưng Thiên Thanh Ngưu Mãng dù gì cũng đột phá mười vạn năm hồn thú lâu hơn, thủ đoạn cũng mạnh hơn không ít. Hiện tại chỉ so sánh xem ai hồi phục được nhanh hơn mà thôi.


Phía bên Nhị Minh lúc này vẫn còn đang long tranh hổ đấu, không viên tranh tượng đấu. Hai bên vốn lực phòng ngự, thân thể lực lượng, độ bền bỉ vô cùng tốt, là cùng một phong cách hồn thú. Mặc dù Thái Thản Cự Viên lực công kích mạnh hơn, nhưng so với thiên về phòng ngự Bạch Cốt Man Tượng mà nói thì cũng không có gì phải lo sợ.


Lúc này Ngọc Hậu chạy về, thấy tình cảnh này, trực tiếp chạy tới hỗ trợ Thiên Thanh Ngưu Mãng. Đứa nhỏ này là nàng nhìn nó lớn lên, hiện tại thấy nó thương thế khắp người, nàng cũng đau lòng vô cùng.


Lần này, Ngọc Hậu không sử dụng Nhu Cốt Tỏa nữa, trực tiếp dùng Bạo Sát Bát Đoạn Suất cùng Yêu Cung lên người Kim Sí Chuẩn. Người sau vốn đang hoang mang, không biết tại sao nàng lại xuất hiện tại đây, còn lão đại của mình không thấy trở lại. Tâm lý nó vốn đã sợ hãi, lại bị Ngọc Hậu làm một đòn như vậy, vội vã ứng đối.


Nhưng nó vội vã cùng hoảng sợ ứng đối trong mắt Ngọc Hậu tràn đầy sơ hở, lập tức dùng Nhu Cốt Tỏa khóa chặt phần đuôi của Kim Sí Chuẩn, sau đó liên tục dùng Yêu Cung cùng Bạo Sát Bát Đoạn Suất đánh nó máu chảy như suối.


Tuyết Nhã cũng chạy qua hỗ trợ Thiên Thanh Ngưu Mãng, một đạo Loạn Liễu Thanh Âm để toàn thân căng cứng Thiên Thanh Ngưu Mãng thoải mái duỗi ra. Nhưng nơi lân phiến bong tróc, bật máu dưới âm thanh này cũng được chữa trị, máu cũng ngừng chảy. Mặc dù suy yếu mỏi mệt, Thiên Thanh Ngưu Mãng đôi mắt vẫn vô cùng căm thù chăm chú nhìn Kim Sí Chuẩn.


Kim Sí Chuẩn lúc này hoảng sợ. Nó biết rằng khả năng cao lão đại của mình đã bị đánh ch.ết tươi, mà nó hiện tại suy yếu tới mức này. Trong đầu chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ là chạy trốn. Mặc kệ phần đuôi bị khóa chặt, Kim Sí Chuẩn dùng mỏ sắc trực tiếp cắt mất phần đuôi của mình, bay vút lên không trung. Nó vội vàng chạy trốn, mặc kệ phần đuôi máu vẫn đang như suối chảy.


Ngọc Hậu cũng không kịp truy đuổi, nàng đích thật có thể đạp không, nhưng không thể nào theo kịp tốc độ của Kim Sí Chuẩn, bèn xoay người trở lại bên cạnh Đại Minh.
"Đại Minh, thật xin lỗi, a di không thể lưu lại nó." Ngọc Hậu ôn nhu nói.


Được chữa trị Đại Minh lúc này đã cử động được thân thể, nó lắc đầu trầm giọng nói: "Không sao cả, Nhu di. Lần tới gặp nó, ta sẽ đích thân báo thù."


Tới khi Đại Minh thương thế được ổn định, Tuyết Nhã mới lưu lại Đại Minh cho Ngọc Hậu săn sóc, tự thân thì chạy tới chiến trường cuối cùng.


Phía bên kia, Nhị Minh được sự trợ giúp của Mặc Phong, lập tức cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Mặc dù đè lên đánh Bạch Cốt Man Tượng rất thoải mái, nhưng nó cũng thấy Đại Minh bị thương cực nặng, vô cùng sốt ruột mà không thể kiến công chấm dứt chiến đấu, tâm tính vô cùng nóng nảy.


Cự Thần Chi Thân cũng sắp không thể duy trì, Nhị Minh càng vô cùng cuồng nộ cùng gấp gáp. Bạch Cốt Man Tượng hứng chịu lửa giận của nó cũng không tốt đẹp gì cho cam, kêu khổ trời không thấu, kêu khó đất chẳng hay, cắn răng chịu đòn. Hiện tại lại thêm một hồn sư nhân loại tham gia, nó nhanh chóng rơi vào thế lạc bại.


Dù vậy, Nhị Minh cùng Mặc Phong cũng không vội vàng kết thúc chiến đấu. Biết được Đại Minh được trợ giúp, Nhị Minh cũng dần bình thản lại, nó vẫn nhớ rõ kế hoạch của trận chiến này, cố gắng duy trì thế cục.


Tuyết Nhã tới vô cùng kịp thời, Bạch Cốt Man Tượng lúc này trọng thương trầm trọng, vô cùng yêu ớt. Thanh âm thánh khiết lại vang lên giữa trời đất, hồn hoàn thứ bảy màu đen của Tuyết Nhã sáng lên.
"Cửu Khiếu Linh Âm!" Tuyết Nhã hét lớn.


Bạch Cốt Man Tượng lúc này đột nhiên nghe thấy một âm thanh kỳ quái. Ý thức của nó chầm chậm, chầm chậm lịm dần, dù cố gắng thế nào cũng không thể tỉnh lại.


Phía ngoài thân, Bạch Cốt Man Tượng khoác một tầng cốt giáp lúc này đang dần dần bị thạch hóa. Tuyết Nhã chạy tới, lập tức sử dụng hồn kỹ thứ nhất, thứ hai cùng thứ tư liên tục đánh về phía Bạch Cốt Man Tượng.


Kim Thiết Chi Âm tạo thành từng đạo vô hình âm nhận, sắc bén trảm sát thân thể Bạch Cốt Man Tượng. Phệ Hồn Ma Âm trực tiếp công kích vào linh hồn, mà Bích Hải Triều Âm tạo thành từng tầng từng tầng trùng kích vào thân hình Bạch Cốt Man Tượng.


Thân thể thạch hóa của Bạch Cốt Man Tượng bị phá vỡ ra chín lỗ thủng, lập tức thạch hóa vỡ vụn, nổ tung. Bạch Cốt Man Tượng ch.ết lại không thể ch.ết thêm, ch.ết triệt triệt để để, đến thi thể còn không thể lưu lại.






Truyện liên quan