Chương 58: Chiến trận đối chiến
Tuyết Mặc Quân ngày hôm sau cũng rời đi. Lúc hắn cáo biệt, Ngọc Hậu cũng không có gặp mặt hắn, Đại Minh thì không tiện đi lại. Ngược lại, Nhị Minh bên này lại vô cùng nhiệt tình, còn thay Tiểu Vũ cáo biệt hắn.
Cùng cha mẹ rời khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm, Tuyết Mặc Quân một nhà ba người mau chóng trở lại Thiên Đấu Thành. Sau khi tới Nhã Hiên ăn bữa cơm, Tuyết Mặc Quân mới chầm chậm trở về khu viện tử của mình tại Thất Bảo Lưu Ly Tông.
Tuyết Mặc Quân mở cửa viện, vừa đặt chân vào sân trước, hắn đã thấy một bóng hình xinh đẹp đang ngồi ngẩn người dưới tán cây. Yên lặng và nhẹ nhàng, Tuyết Mặc Quân đi tới sau lưng nàng, đặt đôi tay nhẹ nhàng lên vai nàng.
Người sau giật mình, gấp gáp quay người lại.
A Ngân cực kỳ kinh hãi, lập tức bày ra tư thế phòng bị. Có thể tránh thoát cảnh giác của nàng để tiếp cận thiếp thân, hẳn người này là một cường giả.
Nhưng khi xoay người lại, phát hiện ra đó là Tuyết Mặc Quân, A Ngân tư thế phòng bị cũng biến mất, nụ cười xinh đẹp nở rộ trên khuôn mặt tuyệt mĩ.
A Ngân ôm chầm lấy Tuyết Mặc Quân. Không biết từ khi nào, nàng đã có thói quen hắn ở bên cạnh, quen khí tức cảu hắn. Nàng đối với hắn đã không còn một chút cảnh giác nào, những ngày tháng vừa qua không có hắn nàng cảm thấy sinh hoạt trống rỗng. Trừ vùi đầu vào hồn văn, nàng liền ngẩn người ra như vậy nghĩ về hắn.
Tuyết Mặc Quân bị A Ngân ôm chặt có hơi sợ hãi. Sau khi ôm lại nàng, hắn mới nhẹ giọng hỏi: "A Ngân tỷ, có chuyện gì vậy? Sao tỷ lại ngẩn người ở đây?"
Tuyết Mặc Quân có chút lo lắng. A Ngân vốn thiện lương, nếu có vấn đề gì khó xử hẳn nàng sẽ không tự giải quyết được. Hắn tại bên cạnh nàng, vốn nên vì nàng mà ngăn cản tất cả những sự việc như vậy.
A Ngân cũng đã buông hắn ra, nhẹ nhàng lắc đầu, ôn nhu tới cực điểm âm thanh thì thầm bên tai Tuyết Mặc Quân: "Không có việc gì cả, Quân đệ. Ta chỉ là, chỉ là... A đúng rồi, Quân đệ, ngươi đi theo ta, ta mới nghiên cứu được ra thứ đồ mới."
Tuyết Mặc Quân bị nàng kéo đi có chút hồ đồ. Mặc dù vẫn còn lo lắng, nhưng từ trước tới nay A Ngân cũng chưa từng giấu giếm hắn điều gì, Tuyết Mặc Quân cũng vung đầu bỏ qua.
A Ngân kéo Tuyết Mặc Quân vào phòng mình, lấy ra một xấp tài liệu, ra hiệu cho hắn đọc kỹ.
Tuyết Mặc Quân nghiên cứu cẩn thận, bất chợt vui mừng lớn. Đây là tổng hợp các loại hồn văn từ đơn giản cho tới phức tạp, phải nói là bách khoa toàn thư về hồn văn.
Từ việc giới thiệu hồn văn cơ sở, cho tới tổ hợp thành các hồn văn cao cấp hơn, trong xấp tài liệu dày cộm này đều đủ cả. Bên cạnh đó còn có ứng dụng của hồn văn vào thực tế cũng được tổ hợp lại, từ tự nghĩ hồn kỹ, mô phỏng khắc ấn hồn kỹ vào hồn hoàn, dung hợp hồn kỹ, dung hợp võ hồn, thậm chí là dung hoàn cũng được tổng hợp lại. Phải nói là trừ việc khiến cho người khác có thêm võ hồn, tất cả liên quan tới tu luyện của hồn sư đều được chỉnh lý và ghi lại tại đây.
A Ngân chăm chú nhìn vào mắt hắn, rõ từng chữ nói: "Quân đệ, vậy là ta hoàn thành việc của ta rồi nhé. Từ nay, ngươi đi đâu, ta muốn theo ngươi đi tới đó. Ta không muốn phải ngồi không thấp thỏm chờ đợi nữa. Mặc dù không có sức chiến đấu cao, nhưng ta có nhiều năng lực rất hữu dụng, thậm chí có thể bảo mệnh cho ngươi."
Tuyết Mặc Quân còn đang trong hưng phấn, bỗng dưng bị nàng nghiêm túc nói như vậy khiến hắn chưa ứng đối kịp. Có thể là biết được Tuyết Mặc Quân cùng hắn cha mẹ vừa làm một vụ lớn tại Lạc Nhật sâm lâm khiến nàng không yên lòng, có thể là sợ Tuyết Mặc Quân bỏ nàng lại Thất Bảo Lưu Ly Tông mà biến mất. Lần này A Ngân nàng sẽ không thỏa hiệp.
Hiểu được tâm tư của giai nhân, Tuyết Mặc Quân nhẹ nhàng vỗ vai nàng, trầm ấm âm thanh an ủi: "Được, không vấn đề gì A Ngân tỷ. Sẽ không có lần sau. Ta đi đâu, tuyệt đối có ngươi theo cùng."
A Ngân nhìn thẳng mắt hắn, cho tới khi nhận được câu trả lời vừa lòng thỏa ý, cũng từ mắt Tuyết Mặc Quân lấy được khẳng định, liền xinh đẹp nở nụ cười.
"Được rồi, đệ tới Diễn Võ Tràng đi, mấy người Viên Tề cùng Lý Bạch còn đang chờ ngươi tại đó, dường như có việc gấp gì đó. Ta đi làm cơm."
"Được, vậy hôm nay ta mời cả bốn người họ tới ăn cơm. Tỷ làm nhiều chút." Tuyết Mặc Quân nhẹ gật đầu, xoay người rời đi.
A Ngân nhìn theo thân ảnh của hắn tới khi khuất bóng mới quay vào nhà, bắt đầu bận rộn.
Tuyết Mặc Quân vừa đi vừa suy nghĩ. Nếu như phía hồn sư tu luyện đã hoàn thành, vậy thì phía tinh thần niệm sư cùng huyết phách chiến sư cũng phải đẩy nhanh tiến độ. Chỉ khi cả ba đều có hoàn chỉnh truyền thừa, hắn mới có thể thành lập tông môn, mới có thể tích lũy đủ thực lực, đột phá thành thần, tìm được căn nguyên của thế giới này cùng thần bí của lục đại thần liên.
Tuyết Mặc Quân vừa đặt chân tới Diễn Võ Tràng, ngay lập tức đã có một đệ tử tiếp đón hắn, kéo hắn tới võ đài. Lúc này trên võ đài lại là hai phe phái của đám đệ tử, một bên là tinh tu tinh thần lực, một bên là tinh tu thân thể huyết lực. Cả hai bên đều đang dàn trận, lấy trận pháp giao đấu.
Phía bên Huyết Phách Chiến Sư võ hồn phụ thể, trực tiếp đẩy cao trận hình, ý đồ tiếp cận phía Tinh Thần Niệm Sư nhằm đánh giáp lá cà. Từng chiêu hồn kỹ được phía Huyết Phách Chiến Sư sử dụng ra liên tục, nhằm mở một con đường thẳng tới trước mặt Tinh Thần Niệm Sư. Chiến thuật này khá có hiệu quả, bằng vào thể phách cùng sự bền bỉ mà rèn luyện được, kèm thêm cả tăng phúc của chiến trận, lập tức tiến lên một đoạn dài, cực kỳ tiếp cận phe Tinh Thần Niệm Sư.
Lúc này phe Tinh Thần Niệm Sư lại chia làm hai phần, một phần tiếp tục phóng thích hồn kỹ, tiếp tục cản bước Huyết Phách Chiến Sư. Một phần lui lại về phía sau, ngừng phóng thích hồn kỹ, chuyên chú ngưng tụ đại sát chiêu.
Phía Huyết Phách Chiến Sư thấy vậy công kích càng điên cuồng, từng đợt hồn kỹ phóng thích trùng kích vào hàng rào phía trước. Trong đó có 5-7 đệ tử ưu tú, dùng năng lực của mình đột phá qua hàng rào thứ nhất của phe Tinh Thần Niệm Sư. Mặc dù nhóm đệ tử này đột phá qua được nhưng cũng đã tách rời khỏi chiến trận. Mất đi chiến trận tăng phúc, sự quấy nhiễu từ tinh thần lực của Tinh Thần Niệm Sư đối với bọn họ là tăng gấp bội.
Một nhóm 7 người trong vòng vây một đám Tinh Thần Niệm Sư, lập tức bị ngăn chặn, nửa bước khó đi. Một nhóm đệ tử 7 người này biết được, họ bắt buộc phải đánh gãy tuyến sau thi triển chiêu thức, mới có một tia cơ hội thắng cuộc.
Cả bảy người đều hét lớn một tiếng, thi triển Lưu Ly Ngọc Thể chiến pháp, lập tức bảy người cử động đều nhẹ nhàng hơn mấy phần. Bảy người nhanh chóng trùng kích, nhưng khi tới trước mặt nhóm người phía sau, nhóm người Tinh Thần Niệm Sư cũng đã chuẩn bị xong.
"Thất Thải Kinh Hồng!" Tiếng hét lớn vang vọng cả võ đài.
Chỉ thấy một tia sáng bảy màu sáng chói xuất hiện trên đỉnh đầu của nhóm Tinh Thần Niệm Sư, sau đó phóng ra một đường thẳng, càn quét bay tất cả chướng ngại vật trên đường của nó.
Tên đệ tử vừa đón Tuyết Mặc Quân nhìn thấy vậy cười khổ: "Lại phải thua."
Tuyết Mặc Quân nhìn thấy khá là hài lòng. Đám đệ tử này sử dụng chiến trận mà A Ngân thiết kế đã rất thuần thục, hơn nữa còn có nhiều sáng ý, khiến hiệu quả rất khả quan.
Viên Tề lúc này ở phía bên kia võ đài cũng đứng dậy vỗ tay: "Tốt, tất cả nghỉ ngơi. Hai giờ sau bắt đầu tu luyện hồn lực. Còn có một tuần nữa là đến thí luyện tuyển chọn, tới lúc đó ai còn chưa tới được cấp 20 thì tự biết hậu quả."
Viên Tề cũng biết Tuyết Mặc Quân đã tới, sau khi giải tán đám đệ tử, lập tức chạy tới đón Tuyết Mặc Quân. Gật đầu ra hiệu cho tên đệ tử đón Tuyết Mặc Quân vừa rồi, Viên Tề tươi cười nói với Tuyết Mặc Quân: "Tuyết thiếu, các đệ tử cũng mới chỉ đạt được trung bình 16-17 cấp hồn lực. Nói thật, trong vòng một tuần tăng 3-4 cấp hồn lực là cực kỳ khó khăn. Ngài xem, liệu có thể dùng Nghĩ Thái tu luyện tràng tăng thêm tiến độ được không?"
Tuyết Mặc Quân cười lắc đầu. Nghe A Ngân nói đám người Viên Tề chờ hắn có việc gấp, ai ngờ lại là việc này. Tuyết Mặc Quân hắn vốn đã ngốn rất nhiều tài nguyên của Thất Bảo Lưu Ly Tông, hơn nữa mỗi tháng hắn đều có thể đưa 10 người vào trong đó một ngày. Điều kiện như vậy vốn đã là cực kỳ tốt rồi, không có ý tứ đòi hỏi thêm.
"Không được, dù gì chúng ta vốn đã được dốc cho tài nguyên rất lớn. Ngươi thử nghĩ xem đống tài nguyên mà các đệ tử tu luyện thân thể cùng rèn luyện tinh thần lực lấy ở đâu ra. Nếu đòi thêm nữa thì phía đội kia cũng không cần thi đấu làm gì, trực tiếp nhận thua là được."
Bị Tuyết Mặc Quân nói vậy, Viên Tề cũng ngượng ngùng. Nhưng hiện tại các đệ tử còn 4 cấp nữa mới đạt được yêu cầu, khiến cho bọn hắn có áp lực rất lớn.
Tuyết Mặc Quân cũng hiểu sự khó khăn của hắn, khí định thần nhàn nói ra: "Yên tâm, dù không vào Nghĩ Thái tu luyện tràng, ta cũng có cách để các đệ tử tu luyện nhanh hơn. Tối nay, đem theo một nửa đệ tử tới viện tử của ta. Không, trước hết chỉ lấy mười người thôi đã, ta sẽ giúp bọn họ tăng tiến hồn lực."
Nghe được Tuyết Mặc Quân trả lời thuyết phục, Viên Tề an tâm nở nụ cười, cả người cũng nhẹ đi hẳn. Lúc này Tuyết Mặc Quân mới thắc mắc, không biết Ngưu Bình cùng Lý Bạch đâu rồi, chỉ thấy mỗi Mộ Tâm Huyền đứng chỉ đạo lũ đệ tử ở kia.
Viên Tề mới cho hắn hay biết rằng, Ngưu Bình cùng Lý Bạch còn đang nghiên cứu niệm thuật cùng chiến pháp mới, đã có mặt mày, hẳn là sắp có thành quả.
Tuyết Mặc Quân nghe vậy cực kỳ vui mừng, hắn tạm biệt Viên Tề, mau chóng tìm tới hai người kia. Nếu Lý Bạch cùng Ngưu Bình có được tri thức của hắn về huyết văn cùng thần văn, hẳn là có thể đẩy nhanh tiến độ hơn rất nhiều.