Chương 60: Nghĩ Thái tu luyện tràng kỳ diệu không gian
Ban ngày thì sử dụng hồn kỹ thuần thục phân tích thần văn cùng huyết văn, rèn luyện hồn lực, thân thể cùng tinh thần. Tối đến đưa lũ đệ tử tới cho A Ngân sử dụng lĩnh vực hỗ trợ bọn họ tu hành.
Một tuần cực kỳ nhanh chóng trôi qua. Lũ đệ tử cũng không khiến Tuyết Mặc Quân thất vọng, tất cả đều đã đột phá cấp 20, mặc dù không thể trèo tới đỉnh phong, thế nhưng như vậy là đủ tiêu chuẩn mà hắn đã hứa với phía Thất Bảo Lưu Ly Tông rồi.
Mới sáng sớm, Ninh Phú Hào đã tìm tới tiểu viện của Tuyết Mặc Quân. Tuyết Mặc Quân cũng ung dung tiến lên đón chào hắn.
Hôm nay sắc mặt của Ninh Phú Hào cũng không dễ nhìn, cực kỳ khó chịu đối với Tuyết Mặc Quân nói ra: "Tuyết Mặc tiểu tử, Kim Cang Thủ Thân Thạch tông ta đã lấy được, sau buổi khảo thí chiều nay sẽ đưa tới chỗ của ngươi. Tốt nhất tiểu tử ngươi lần này nên thành công."
Vừa nói, Ninh Phú Hào vừa hừ lạnh một tiếng: "Còn nữa, ngươi chuẩn bị tập kết đệ tử, giờ Ngọ bắt đầu khảo thí."
Dứt lời, Ninh Phú Hào phẩy tay bỏ đi.
Thái độ của Ninh Phú Hào cũng chẳng ảnh hưởng mảy may gì tới Tuyết Mặc Quân, nhưng thái độ hắn như vậy cũng có nghĩa là cha mẹ hắn làm thịt Thất Bảo Lưu Ly Tông lần này cũng thương cân động cốt chứ không phải nhẹ nhàng gì.
Sau khi ăn điểm tâm, Tuyết Mặc Quân tiến vào minh tưởng hồn lực một thoáng, lại chuyển sang dùng Thái Sơ Hô Hấp Pháp rèn luyện thân thể cùng sản sinh tinh huyết, lại dùng quan tưởng Vạn Tướng Quan Tưởng đồ một chút để gia tăng chút linh tính. Sau đó xong xuôi, hắn mới ung dung tiến về Diễn Võ Tràng.
Khi Tuyết Mặc Quân tới Diễn Võ Tràng, chúng đệ tử đã tại đó tu luyện từ lâu. Không khí trong Diễn Võ Tràng hôm nay cực kỳ căng thẳng, bởi vì đệ tử nào cũng biết, tương lai của mình được quyết định vào ngày hôm nay.
Tuyết Mặc Quân cùng bốn người Viên Tề, Lý Bạch đều xuất hiện đông đủ, tràng diện cực kỳ long trọng. Tuyết Mặc Quân đứng lên trước nhất, nhìn xuống phía dưới đài các đệ tử, nghiêm trang cất giọng.
"Chư vị đệ tử, chắc ai cũng biết hôm nay là ngày gì, ta cũng không cần phải nói nhiều. Những gì có thể chuẩn bị, đều đã chuẩn bị kỹ càng, cặn kẽ. Vì vậy, ngày hôm nay, tất cả mọi người không cần thiết phải khẩn trương. Các ngươi có thể tin tưởng vào bản thân mình, vì những khổ cực ba tháng qua phải chịu đựng, vì những gì các ngươi có được qua ba tháng qua. Các ngươi có thể tin tưởng vào bản thân, vì các ngươi là đệ tử được chúng ra huấn luyện ra. Ngày hôm nay, chỉ cần các ngươi thoải mái, thư giãn, phát huy ra những gì luyện tập được mà chúng ta chỉ dạy cho, ta có thể đảm bảo rằng, chiến đội bên kia, các ngươi có thể xé rách họ như xé giấy."
Tuyết Mặc Quân không quá giỏi về phần phát biểu này, nhưng hắn biết việc này không thể nhường cho người nào khác được.
Phía sau liền để cho mấy người Viên Tề, Lý Bạch phát biểu một hồi, Tuyết Mặc Quân an tĩnh đứng nhìn. Không thể không nói, Viên Tề cùng Lý Bạch ngoại giao xác thực cực kỳ tốt. Dưới sự cổ vũ của hai người, đám đệ tử tinh thần hẳn lên. Buổi sáng nay Tuyết Mặc Quân cũng phân phó chỉ cho đệ tử rèn luyện nhẹ nhàng, chuẩn bị trạng thái mà thôi.
Sau bữa trưa, Tuyết Mặc Quân dẫn đầu đoàn người đi tới Truyền Công Các. Lúc đoàn người Tuyết Mặc Quân tới, đã có rất nhiều người có mặt tại trong tòa ngọc tháp này. Lại thêm 50 người của đám người Tuyết Mặc Quân, nhất thời Truyền Công Các chật như nêm cối. Dù vậy, trong này vẫn không có bất kỳ hỗn loạn cùng ồn ào nào, cực kỳ ngay ngắn và nghiêm túc.
Ninh Phú Hào cùng bảy vị trưởng lão cũng theo đó mà xuất hiện. Ninh Phú Hào đứng ra, đánh thủ thế yên lặng cùng ra hiệu chú ý. Tới khi tất cả đều tĩnh lại, hắn mới bắt đầu uy nghiêm nói: "Chư vị đệ tử, chúc mừng các ngươi vì đã có mặt tại đây ngày hôm nay. Nửa tháng nữa là lúc diễn ra Thất Tông Hội Võ, đánh giá tư cách của bảy tông môn đứng đầu đại lục này. Thất Bảo Lưu Ly Tông tự hào là một trong Thượng Tứ Tông, đương nhiên phải làm gương cho các tông môn khác. Một trong số các ngươi sẽ đại diện cho tông môn đi thi đấu, làm vẻ vang cho tông môn. Vì vậy, tông môn phải chọn ra tập thể ưu tú hơn. Do đó, ngày hôm nay, sẽ có một cuộc khảo thí, quyết định xem là tập thể nào trong hai tập thể có mặt tại đây, đoạt được vinh dự này."
Hơi ngừng một chút, Ninh Phú Hào tiếp tục phần phát biểu của mình.
"Chư vị đệ tử theo ta. Ngày hôm nay, chúng ta sẽ thực hiện khảo thí y hệt với thi đấu chính thức của Thất Tông Hội Võ. Chiến trường sẽ là bên trong Nghĩ Thái tu luyện tràng."
Nghe tới chiến trường là Nghĩ Thái Tu Luyện Tràng, Tuyết Mặc Quân cực kỳ kinh ngạc. Thất Bảo Lưu Ly Tông không sợ dư ba chiến đấu phá hủy hoàn cảnh của tu luyện tràng hay sao?
Mang theo trong lòng thắc mắc, Tuyết Mặc Quân lặng lẽ dẫn theo đoàn đệ tử đi theo.
Lúc này, Ninh Hoa Trí cũng tiến lại gần Tuyết Mặc Quân, nở nụ cười khiêu khích: "Tuyết Mặc cung phụng, ngài tự tin đội của ngài có thể thắng?"
Tuyết Mặc Quân liếc mắt nhìn vị này tự cho là tài trí thiếu tông chủ. Tuyết Mặc Quân không hiểu hắn lấy đâu ra tự tin để nói những lời này. Chẳng nhẽ hắn không biết những thứ mà Thất Bảo Lưu Ly Tông đưa cho hắn để huấn luyện đệ tử, đều xuất từ tay mình hay sao? Hơn nữa còn là những thứ đã bị Tuyết Mặc Quân hắn đào thải mất, nay cũng chẳng cần dùng đến.
Tuyết Mặc Quân nào đâu biết, Thất Bảo Lưu Ly Tông đối với chuyện này giữ bí mật vô cùng tốt. Ninh Hoa Trí dù biết rằng những thứ này là qua tay Tuyết Mặc Quân truyền tới Thất Bảo Lưu Ly Tông, nhưng hắn cũng không tin là Tuyết Mặc Quân có thể làm ra những thứ này.
Vì vậy, cho đến tận giờ, Ninh Hoa Trí vẫn có hiểu lầm tai hại kia. Hơn nữa Ninh Phú Hào còn không nói rõ ràng, cũng chỉ khen Tuyết Mặc Quân thông minh, nhanh trí, khiến cho Ninh Hoa Trí tự tôn quấy phá, làm ra một số hành vi ngu xuẩn sắp tới.
Ninh Hoa Trí thấy Tuyết Mặc Quân không nói không rằng, chỉ liếc nhẹ hắn rồi quay đầu đi, liền cảm thấy khó chịu. Hắn đường đường là Thất Bảo Lưu Ly Tông thiếu tông chủ, dù là năm vị ngoại tộc trưởng lão cũng phải nể mặt mũi hắn hai ba phần. Tuyết Mặc Quân chỉ là một tên cung phụng, lại lấy đâu ra tư cách có thể khinh thường hắn như vậy.
Cứ chờ xem kết quả chiều này, để xem ngươi lấy đâu ra tư cách cao ngạo như vậy. Biết mình mặt nóng dán mông lạnh, Ninh Hoa Trí sầm mặt lại, hừ lạnh xoay người rời đi.
Tuyết Mặc Quân cũng chả rảnh rỗi mà chơi trò chơi này với hắn, hơn nữa Tuyết Mặc Quân cũng đâu có giỏi khoản này. Thấy Ninh Hoa Trí không còn làm phiền, Tuyết Mặc Quân cũng vui mừng mặc kệ.
Khi tất cả tập kết tại Nghĩ Thái Tu Luyện Tràng, Ninh Phú Hào cùng ba vị nội tộc trưởng lão tự thân đứng ra, kích hoạt võ hồn. Bốn tòa Thất Bảo Lưu Ly Tháp trải rộng quang hoa, hồn lực hóa thành thất thải lưu quang, bắn về bốn góc của Nghĩ Thái tu luyện tràng.
Lập tức, hoàn cảnh xung quanh của Nghĩ Thái tu luyện tràng thay đổi. Tất cả các đệ tử, kể cả Tuyết Mặc Quân cùng Ninh Hoa Trí những người này, đều chỉ thấy một tia sáng trắng chói mắt khiến cho bọn hắn cảm giác như con mắt đã bị mù.
Tới khi tất cả đệ tử lấy lại được thị giác, mọi người mới ngơ ngác nhìn xung quanh.
Nghĩ Thái tu luyện tràng hoàn cảnh thay đổi chóng mặt, tất cả các khu vực tràn ngập huyền diệu đều đã hoàn toàn biến mất, thay đổi bằng một bãi đất trống trải rộng lớn. Mặt đất cứng như kim cương, tỏa ra ánh vàng kim vàng óng. Bao quanh bãi đất là từng trụ từng trụ kim sắc chống lên như một hàng rào.
Tuyết Mặc Quân tiện tay giải phóng một đấm về phía khoảng không giữa hai cây kim trụ, liền thấy được một bình chướng vô hình bị kích hoạt, hóa thành kim sắc màn sáng, hóa giải hoàn toàn một kích này của hắn.
Thật lợi hại, Tuyết Mặc Quân âm thầm kinh ngạc. Một đấm hiện tại của hắn cũng không phải yếu ớt gì, toàn lực một đấm có thể tạo ra không gian đứt gãy, vậy thì tiện tay một đấm uy lực cũng không kém đến nỗi nào.
Vậy mà màn sáng liền một chút gợn sóng dao động cũng không có, như kim chọc bị bông vậy. Tuyết Mặc Quân ngồi xuống, khẽ ấn lên mặt đất, chỉ cảm thấy được mặt đất dù không cứng rắn đến nỗi nào, nhưng hắn cũng khó có thể tạo ra thiệt hại gì cho mặt đất này được.
Âm thầm suy tư, Tuyết Mặc Quân cảm thấy, bí mật của Nghĩ Thái tu luyện tràng chắc chắn liên quan tới Thất Bảo Lưu Ly võ hồn. Mà hiện tại không gian này, liền minh chứng cho một việc rằng suy đoán của hắn về tầng tiếp theo của Lưu Ly Tháp là chính xác.
Chờ tất cả mọi người dần quen thuộc với hoàn cảnh xung quanh, Ninh Phú Hào mới cất giọng.
"Được rồi! Tất cả đều đã làm quen xong với hoàn cảnh tại đây, vậy liền chuẩn bị chiến đấu đi."