Chương 4: Đến Nạp Lan gia

Lúc này trước mặt Lâm Phong hiện ra một vòng xoay, trên đó hiện lên các vật phẩm như là: đấu kỹ, công pháp, đan dược, ...
Nhưng mà Lâm Phong phát hiện 2 ô nổi bật nhất đó là ô màu vàng kim và một ô có màu trắng.


Đặc biệt kinh ngạc trong ô màu vàng kim không ngờ lại là Phần Quyết của Dược lão.
Ngược lại ô mà có màu trắng thì nơi đó không có vật phẩm nào.
Tất cả các ô còn lại thì theo thứ tự cao đến thấp là đỏ, tím, xanh dương và xanh lá.
Không chờ đợi hắn quyết định rút thử một lần.


“ Đing, chúc mừng kí chủ quay vào ô không có gì”.
Lâm Phong: “-_-“.
“ Lại lần nữa”.
Hắn lại tiếp tục rút thêm một lần.
“ Đing, chúc mừng kí chủ quay vào ô không có gì”.
“ Đậu xanh, rau muống”.
“ Không có gì thì chúc mừng cái rắm a hệ thống”.


Lúc này mặt Lâm Phong đen hơn đít nồi.
“ Ta không tin, hệ thống rút thêm lần nữa”
Cắn răng hắn quyết định tiếp tục.
“ Đing, chúc mừng kí chủ quay vào ô không có gì”.
Triệt để sụp đổ, không nhịn được hắn hỏi hệ thống:


“ Tỷ lệ quay vào ô trắng là bao nhiêu vậy cẩu hệ thống”.
“ Đing người ta không phải cẩu a, tỷ lệ quay vào ô trống là 85%”.
Hệ thống trả lời Lâm Phong cũng câm nín.
“ Hít, ta không tin là mình xui đến vậy”.
“ Hệ thống tiếp tục quay liên tục 7 lần”.


Hít vào một hơi hắn muốn chơi lớn một lần
“ Đing, chúc mừng túc chủ nhận được 1 viên tụ khí tán, 1 vạn kim tệ và một quyển nhập môn luyện dược sư”.
Thấy được cuối cùng cũng trúng thưởng Lâm Phong cũng biết được mình không đen đến vậy.


available on google playdownload on app store


“Hiển nhiên quay tất cả 10 lần, trúng thưởng đúng 3 lần cái tỷ lệ này cũng có thể chấp nhận được”
Lâm Phong cảm khái nói.
“ Không sao, tuy thấp nhưng lần này cũng quay trúng đồ ta cần đó là hướng dẫn tiến vào luyện dược”
Hắn đời này quyết định không bái sư bất kỳ ai.


Ẩn đi vòng quay lúc này hắn mới bước ra khỏi cửa tiến đến đại sảnh.
Bởi ngày mai là lúc Nạp Lan gia tổ chức tiệc, hắn tính đi đưa cho phụ thân của mình viên tụ khí tán để làm quà cho Nạp Lan Yên Nhiên.


Lâm Phong biết hiện tại gia tộc mình cũng không có vật gì trân quý để đem đi tặng nên hắn quyết định đưa viên đan dược này.
Dù gì thì đây cũng là tứ phẩm đan dược khi tặng nó cho Nạp Lan gia thì ít nhất gia tộc mình cũng sẽ được ưu ái hơn mấy gia tộc cùng cấp bậc khác.


Tới đại sảnh, lúc này hắn thấy phụ thân đang ngồi một mình suy nghĩ gì đó.
Nghe tiếng bước chân Lâm Thành mới nhìn qua hướng cửa.
Đột nhiên con ngươi hắn co rụt lại sau đó kinh hỉ mà hỏi:
“ Ngươi, ngươi đột phá đấu giả rồi”.


Nghe được phụ thân nói lắp bắp Lâm Phong cũng có chút cười đáp:
“ Đúng vậy ta hôm nay mới đột phá thành công”.
Lúc này Lâm Thành đã đến trước mặt Lâm Phong vỗ vỗ trên vai hắn.
“ Tốt, tốt, đúng là nhi tử ta”.


Hắn cũng không ngờ được nhi tử hắn mới bước vào tu luyện một tháng mà đã đột phá đấu giả kinh hỉ hơn là hắn mới 7 tuổi.
“7 tuổi đấu giả nhìn khắp Tây bắc đại lục cũng khó kiếm thiên tài a”.
Trong đầu Lâm Thành thoáng qua một chút suy nghĩ.
Thấy phụ thân trầm ngâm Lâm Phong mới hỏi:


“ Phụ thân sao nay ta thấy người đang có gì đó phiền lòng a”.
Nghe nhi từ hỏi Lâm Thành mới nhớ lại gì đó rồi nói:
“ Thật ra ngươi cũng biết ngày mai phải đến Nạp Lan gia, mà gia tộc của mình thì chả có gì quý báo ta không biết nên chuẩn bị quà gì”.


“ Ra là vậy, nay ta đến gặp ngươi cũng là vì vấn đề này”.
Vừa nói xong Lâm Phong lấy ra một cái hộp đưa cho phụ thân.
Tiếp nhận từ trong tay nhi tử hắn định hỏi gì thì Lâm Phong nói trước.
“Ngài mở nó ra xem thử đi”
Nghe vậy Lâm Thành cũng không hỏi nhiều mà mở ra xem thử.


Vừa mở ra một mùi hương từ từ tràn ra khắp sảnh.
“ Tụ khí tán, tứ phẩm đan dược”.
Đan dược này tất nhiên hắn đã gặp qua mấy lần, vừa nhìn là hắn đã biết.
Hít một hơi trấn đinh xuống hướng qua Lâm Phong hỏi:


“ Nhi tử ngươi lấy ở đâu ra, ta nhớ Lâm gia cũng chỉ có một vài viên tam phẩm thôi a”.
Lâm Phong cũng biết thế nào phụ thân cũng hỏi nên hắn đã nghĩ bịa ra chuyện khi trên đường đến đây.


“ A đây là của sư phụ ta luyện chế lúc ta đột phá cửu đoạn đấu khí, nhờ vậy ta mới dễ dàng đột phá đến đấu giả”.
Lâm Thành nghe xong cũng lấy làm ngạc nhiên.
“ Ngươi bái sư lúc nào? còn là một vị tứ phẩm luyện dược sư”.
Hắn đối Lâm Phong hỏi.


“ Ta lần trước đang ngồi tu luyện trong hậu viện, sư phụ đi ngang qua thấy ta có thiên phú tu luyện nên nhận làm đồ đệ”.
Lâm Phong cũng không giải thích cặn kẽ, hắn chỉ nói qua loa .
“ Vậy sư phụ ngươi đâu ta phải đi bái phỏng hắn một tiếng”.
Lâm Thành cất hộp đan dược vào gấp gáp nói.


“ Sự phụ ta người thường sống ẩn dật, một khoảng thời gian mới gặp ta hướng dẫn tu luyện mà thôi”.
Lâm Phong đáp.
“ Ừm, ra là vậy a”.
Hơi gật gật đầu, nghe đến đây Lâm Thành cũng hiểu.
Thường những lão già tu vi cao thường thích sống ẩn dật trong núi không thích tiếp xúc ngoại nhân.


“ Vậy người nghỉ ngơi đi, ta về phòng củng cố tu vi”.
Lâm Phong cũng quyết định chuồn lẹ, không thì phụ thân hỏi về sư phụ hắn bịa ra cũng mệt mỏi lắm.
“ Tốt, người về đi, nhớ là ngày mai ta với ngươi cùng đi Nạp Lan gia không được đến trễ”.


Lâm Thành nghe vậy cũng không hỏi nữa mà xua xua tay nói.
“ Hô...”.
Trốn ra được tới của Lâm Phong cũng thở ra một hơi, hắn lười phải giải thích.
Về đến phòng hắn quyết định ổn định lại tu vi.
“ 7 tuổi đấu giả đã rất không tệ, trong nguyên tác Tiêu Viêm phải 11 tuổi mới đạt đấu giả a”.


Hơi suy nghĩ vẩn vơ một tí, rồi hắn chìm vào tu luyện.
....
Sáng hôm sau, trước cổng Nạp Lan gia có 2 thân ảnh đang đi tới.
Không ai khác đó chính là Lâm Thành và Lâm Phong.
Bước đến cổng Lâm Thành lấy ra tấm thư mời đưa cho 2 thị vệ đứng canh cổng.


Thấy được thư mời, cả hai người hơi nghiêng mình mời hai người vào.
Vừa vào tới cổng Lâm Phong thấy hiện tại trong sân đã có khá nhiều người đang chờ bắt đầu buổi tiệc.
Cả đám người cũng quay sang nhìn 2 cha con, chủ yếu là nhìn vào Lâm Phong.


Bọn họ cũng là hơi bất ngờ bởi Lâm Phong hiện tại rất là thu hút ánh mắt mọi người, đặc biệt là người khác giới.
Hắn hiện tại cao khoảng 1m40, cao hơn những đứa trẻ cùng lứa.
Lâm Phong được như thế, thứ nhất là hắn đã đột phá đấu giả trình độ thể chất đương nhiên sẽ mạnh hơn.


Thứ hai là nhờ các bài tập nâng cao thể chất của hệ thống.
Hiện tại nhìn vào người ta tưởng hắn là khoảng hơn 10 tuổi đâu.
Hơn hết là Lâm Phong trên thân khoác một bộ hắc bào, khuôn mặt chững chạc cùng với ánh mắt lạnh lẽo khiến cho người khác cảm thấy khẳng định điều trên là đúng.


Cũng lúc này Lâm Phong không hề hay biết đó là có một cặp mắt xinh đẹp đang hướng về mình.
Thấy mọi người nhìn như thế Lâm Thành cũng có chút mất tự nhiên, sau đó dắt Lâm Phong hướng đến các gia tộc lớn chào hỏi.
Đầu tiên là một người to cao, thân thể rắn chắc nhìn qua rất là uy nghiêm.


Kế bên còn có một đứa trẻ cũng bằng tuổi Lâm Phong, hiển nhiên đây là Mộc gia gia chủ Mộc Thần và Mộc Chiến.
Gặp Lâm Thành dắt Lâm Phong đi tới Mộc Thần cũng là bước lên chào hỏi.
“ Lâm gia Lâm Thành xin chào Mộc Thần gia chủ”.
Lâm Thành đi đến chấp tay chào hỏi trước.


“ Ừm, xin chào Lâm Thành gia chủ”.
Mộc Thần cũng là theo lịch sự hơi hơi gật đầu rồi chào lại, mặc dù địa vị gia tộc hắn lớn hơn.
Hơi liếc nhìn sang Lâm Phong hắn mới hỏi:
“ Đây là nhi tử của ngươi a, bao nhiêu tuổi rồi”.


Nghe được Mộc Thần hỏi Lâm Thành vừa định trả lời thì Lâm Phong lên tiếng:
“ Xin chào Mộc gia chủ, tiểu tử năm nay 7 tuổi”.
Lâm Phong chấp tay nói.
“ Vậy là người bằng tuổi Mộc Chiến a”.
Mộc Thần cũng là giật mình khi nghe Lâm Phong nói tuổi của mình.


Mộc chiến mặc dù được hắn cho luyện tập rất sớm để sau này còn trấn giữ biên cảnh.
Nhưng so với Lâm Phong thì Mộc Chiến chỉ đứng ngang vai hắn mà thôi.
Hơn nữa nhìn qua khí chất của hắn so với người cùng tuổi thì hắn hơn hẳn.






Truyện liên quan