Chương 7: Lần đầu gặp Nạp Lan Yên Nhiên

Ba người ra đến đại sảnh, nhìn xung quanh lúc này mọi người cũng đã tập trung lại đầy đủ.
Ánh mắt của Nạp Lan Kiệt hơi nhìn Lâm Phong một chút sao đó hướng tất cả mọi người chấp tay nói:
“ Đa tạ chư vị hôm nay đã đến tham gia buổi tiệc của cháu gái ta, mọi người cứ ăn uống thỏa thích”.


Ở phía dưới một số người cũng phụ họa theo.
“ Nạp Lan lão gia tử khách khí”.
Đứng ở một bên Lâm Phong không để ý mấy chuyện này, hắn chỉ chú ý đến một người nữ hài đang đứng cùng Nạp Lan Kiệt.


Người đó chính là Nạp Lan Yên Nhiên, hiện tại nàng mặc một bộ y phục màu lam, khuôn mặt cũng là vô cùng khả ái.
“ Rất đáng yêu a”
Lâm Phong âm thầm nghĩ.
Phía trên Nạp Lan Yên Nhiên cũng nhìn chằm chằm Lâm Phong, từ trước tới giờ nàng chưa gặp ai có thiên phú cao như vậy.


Thấy được nàng nhìn mình Lâm Phong hơi đối với nàng mỉm cười.
Gặp Lâm Phong biết mình nhìn hắn nàng vội vàng quay qua chỗ khác, cảm giác có chút xấu hổ.


Lúc này theo như chỉ đạo của Nạp Lan Kiệt thì mọi người đã quay trở lại chỗ ngồi của mình, sau đó từng nhóm thị nữ bắt đầu bưng lên thức ăn cùng rượu.
Giữa sảnh có từng nhóm vũ công thay phiên nhau biểu diễn.
Mọi người thì bắt đầu bước lên chúc mừng và đem tặng lễ vật.


Hai người Lâm Thành và Lâm Phong ngồi chờ đến phiên mình. Kể từ lúc Lâm Phong thể hiện thực lực đấu giả bất cứ ai đi ngang đều hơi liếc nhìn hắn một chút.


available on google playdownload on app store


Hâm mộ cũng có, đố kỵ, ghen ghét cũng có nhất là ở các thanh niên, còn đối với thiếu nữ thì một mặt sùng bái cùng mê luyến. (Ps:đẹp trai còn mạnh thì gái nào không mê )
Lâm Phong cũng biết khi hắn không giấu diếm thực lực mà bộc lộ hết như thế cũng rất nguy hiểm.


Tục ngữ có câu “cây cao thì đón gió lớn mà” nhưng mà cũng có mặt tích cực hơn đó là phụ thân hắn cùng với gia tộc cũng được hưởng lợi.


Có thể tăng thêm nhiều mối quan hệ hơn vì kết giao với người có tương lai rộng mở thì ai mà không muốn, ngay cả một trong tam đại gia tộc lớn còn muốn kết giao với hắn nữa là.
Hơi suy nghĩ một chút thì đã tới lượt hai người bọn hắn tặng quà.


Cả hai cùng đứng dậy đi thẳng đến vị trí chủ tọa đó là Nạp Lan Kiệt, đứng phân biệt hai bên là Nạp Lan Túc cùng Nạp Lan Yên Nhiên.


Tất cả mọi người đều nhìn vào hai người Lâm Thành và Lâm Phong, nếu không phải đây là tiệc của Nạp Lan Yên Nhiên thì người ngoài nhìn vào sẽ tưởng Lâm Phong hôm nay mới là nhân vật chính.
“ Xin chào Nạp Lan lão gia tử, hôm nay hai cha con ta đến đây có mang theo chút lễ vật để tặng cho Nạp Lan tiểu thư”.


Lâm Thành đi đến chấp tay nói, sau đó mới lấy từ trong nạp giới ra một cái hộp, hiển nhiên theo mọi người thấy thì biết chắc chắn đây là đan dược, còn về loại đan dược gì thì chưa biết.


Sau đó hắn từ từ mở chiếc hộp ra, theo sao đó là cỗ mê người dị hương, bắt đầu từ bên trong phát ra lan tỏa khắp sảnh.
Tất cả ánh mắt đều chú ý vào một viên đan dược toàn thân màu xanh, to bằng mắt rồng đang lẳng lặng nằm trong hộp.
“ Tụ khí tán, tứ phẩm đan dược”.


Ngồi ở phía trên Nạp Lan Kiệt mới không nhịn được mà thốt lên.
Hắn đã sống vô số năm, tuy không phải là một luyện dược sư nhưng mùi hương này cùng với hình dáng của tụ khí tán hắn đã gặp qua vài lần làm sao không biết được.


Nghe được như thế cả đám người trong đại sảnh cũng là một mực nóng bỏng, ánh mắt trở nên ghen tị.
Bởi hiện tại muốn kiếm luyện dược sư từ tứ phẩm trở lên cũng rất khó ở Gia Mã cũng chỉ có Cổ Hà là mới đột phá tứ phẩm luyện dược sư không lâu mà thôi.


Quan trọng hơn là muốn nhờ một luyện dược sư luyện chế ra đan dược cũng phải bỏ ra cái giá không hề rẻ.
“ Nạp Lan lão gia tử, ngài nói rất chính xác đây là Tụ khí tán, còn về công hiệu thì chắc ngài cùng mọi người đều biết, ta không cần phải giải thích a”.
Lâm Thành nói.


“Gia gia viên đan dược này có công dụng gì nha”.
Lúc này khi thấy gia gia cùng mọi người đều ngạc nhiên Nạp Lan Yên Nhiên mới hiếu kỳ hỏi.
“Tụ khí tán, tác dụng của nó là có thể giúp một vị có chín đoạn đấu khí có trăm phần trăm thành công ngưng tụ đấu khí”.


Nạp Lan Kiệt giải thích.
Ở một bên khi nghe gia gia nói về công dụng của Tụ khí tán, Nạp Lan Yên Nhiên con mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào viên đan dược có thể giúp đột phá thì ai mà không muốn.
Nạp Lan Kiệt sau đó mới nói với Lâm Thành:
“ Vật này quá quý trọng chúng ta không thể nhận được”.


Nghe mấy lời này đám người ai cũng biết là Nạp Lan Kiệt chẳng qua là nói khách khí mà thôi, dù là bọn hắn cũng sẽ nói như vậy.
“ Ngài chớ khách khí, đây là lễ vật mà Lâm gia chuẩn bị để tặng cho Yên Nhiên tiểu thư”.


“Hơn nữa ngài cũng chiếu cố gia tộc ta rất nhiều, lễ vật như thế này cũng không tính là gì cả”.
Lâm Thành bên ngoài cũng chỉ là nói vậy thôi, gia tộc của hắn làm sao kiếm nổi tứ phẩm đan dược.


“ Đúng đó, ngài cứ nhận lấy đây là chuẩn bị cho Yên Nhiên muội chờ cho muội ấy tiến lên chín đoạn là có thể đột phá đấu giả”.
Lúc này ở bên cạnh Lâm Phong mới lên tiếng.
“Tốt a, vậy ta xin nhận lấy phần ân tình này”.
“ Yên Nhiên còn không mau đa tạ Lâm thúc”.


Nghe nói như thế Nạp Lan Kiệt cũng không từ chối mà kêu Yên Nhiên đi lên nhận lấy.
“ Đa tạ Lâm thúc”.
Nạp Lan Yên Nhiên mới hơi khom người nói.
“ Được rồi, không cần quá trịnh trọng”.
Lâm Thành tùy ý khoát tay rồi đưa hộp ngọc cho Lâm Phong đem đến cho Nạp Lan Yên Nhiên.


Cả hai người đi đến đứng đối diện nhau Lâm Phong mới từ từ đưa qua cho nàng sau đó nói:
“ Yên Nhiên muội lần đầu gặp mặt, đây là quà cho muội”.
Trong khi đưa qua Lâm Phong cố tính hơi chạm vào tay nàng, làm nàng hơi xấu hổ nhanh chóng tiếp nhận.
“ Đa tạ Lâm Phong huynh”.


Nàng nói xong vội vàng quay trở lại chỗ cũ.
Thấy được một màn này Nạp Lan Kiệt trong đầu nhảy ra một ý tưởng, nhưng hắn cũng không gấp gáp thực hiện, ít nhất cũng phải chở hết buổi tiệc này đã.
Gặp Yên Nhiên gấp gáp đi, Lâm Phong cũng chỉ hơi cười sau đó quay trở lại chỗ cũ.


Bây giờ điều hắn quan tâm nhất là không biết qua ngày hôm nay hắn cùng gia tộc mình sẽ trở nên nổi tiếng như thế nào.
Một đại thiếu giả của gia tộc nhỏ lại có tu vi đấu giả khi chỉ mới 7 tuổi, còn đem đan dược tứ phẩm làm quà chắc chắn là một tin tức bùng nổ.
....


Cứ như vậy đã đến thời gian kết thúc buổi tiệc, mọi người cũng bắt đầu đi về, Lâm Thành và Lâm Phong cũng vậy.
“ Chờ một lát”.
Đang đi đến cửa bỗng ở sau lưng vang lên tiếng nói.
Hai người quay lại thì thấy đó là Nạp Lan Kiệt cùng Nạp Lan Yên Nhiên.


“ Không biết Nạp Lan lão gia tử kêu bọn ta lại là có chuyện gì”.
Lâm Thành hơi nghi hoặc hỏi.
“ Lâm Thành ngươi cùng ta trò chuyện một chút,ta có một số việc cần bàn với ngươi”.
“ Cứ để cho Lâm Phong chơi với Yên Nhiên”.


Nói rồi Nạp Lan Kiệt mới đi lại một cái bàn đá gần đó ngồi xuống.
Nghe nói như thế hai cha con Lâm Thành cũng là nhìn nhau tỏ ý không hiểu, nhưng Lâm Thành cũng là đi theo đến đó vì hắn không có quyền lựa chọn từ chối.
Hơn nữa biết đâu đó lại là một chuyện tốt thì sao.


Rốt cuộc ở đây cũng chỉ còn Lâm Phong và Nạp Lan Yên Nhiên.
PS: Trình độ viết văn của mình lúc đi học chỉ ở mức 6,7 điểm thôi nên có gì mọi người thông cảm.






Truyện liên quan