Chương 10: Chuẩn bị luyện hóa Thú hỏa
Nằm trong động phủ Lâm Phong cảm thấy hết sức thoải mái tuy tay chân lúc này đã rã rời vô lực thế là vì quá mệt mỏi hắn đã nằm đó và ngủ quên cho đến buổi chiều.
Mở mắt ra hắn vội ngồi dậy nhìn ra bên ngoài thấy bầu trời đã hơi phiếm hồng, Lâm Phong mới đem tất cả vật trên mặt đất thu nào nạp giới nhanh chóng trở về nhà.
Đi đến trước cổng Lâm gia, thông qua hai thị vệ đứng trước cửa hắn biết được buổi trưa hôm nay Nạp Lan Kiệt dắt Yên Nhiên đến nhà hắn chơi.
Bởi vậy khi bước vào trong sân hắn đã thấy một tiểu thiếu nữ đang đi nhìn ngắm lòng vòng trong sân, kế bên là phụ thân hắn cùng Nạp Lan Kiệt đang ngồi uống trà gần đó.
Thấy được Lâm Phong bước vào Nạp Lan Yên Nhiên mới vui vẻ chạy lại chỗ hắn.
“ A, Lâm Phong ca ca đã về”.
Nghe được nàng nói như vậy đang uống trà hai người cũng nhìn sang.
“ Được rồi, để ta đi lại chào hỏi Nạp Lan lão gia tử cái đã”.
Hơi sờ sờ đầu nàng Lâm Phong nói.
Thấy Lâm Phong nói như vậy Nạp Lan Yên Nhiên hơi bĩu môi.
Gặp một màn này hắn cũng chỉ là cười cười sau đó mới từ từ tiến đến bàn đá hơi cuối người nói:
“ Tiểu tử xin chào Nạp Lan lão gia tử, hôm nay không biết ngài đến nên không thể tiếp đãi ngài với Yên Nhiên muội thật có lỗi”.
Thấy Lâm Phong nói như vậy Nạp Lan Kiệt cũng nói luôn.
“ Sau này ngươi cứ gọi ta là Kiệt gia gia đi, dù gì thì Yên Nhiên cũng gọi ngươi một tiếng ca”.
Lâm Phong hơi gật đầu, sau đó lại nghe phụ thân hỏi:
“ Phong nhi hôm nay ngươi đi đâu mà từ sáng đến giờ mới về vậy”.
Lúc này Nạp Lan Yên Nhiên cũng đã đi đến bên cạnh Lâm Phong hơi nhìn hắn với ánh mắt hiếu kỳ.
Hôm nay nàng chủ yếu nhờ gia gia dẫn đến để chơi với hắn mà cả buổi trưa lại không thấy đâu, cộng thêm lúc nảy Lâm Phong còn không chú ý đến nàng làm nàng có chút tức giận.
“ Hôm nay ta phải đi gặp sư phụ sau đó được ngài ấy hướng dẫn luyện chế đan dược, đây là đan dược hôm nay ta luyện được”.
Lâm Phong cũng chả việc gì phải giấu diếm cả, việc hắn nói là mình có sư phụ mới là bịa ra mà thôi.
Vừa nói hắn vừa lấy ra bình đan dược hôm nay vừa mới luyện chế được sau đó đặt lên bàn.
Lâm Thành nghe vậy một mặt mộng bức, hắn không nghĩ đến vậy mà nhi tử mình lại có thiên phú luyện đan.
Ngồi bên cạnh Nạp Lan Kiệt cũng không khá hơn là bao nhưng trong nội tâm hắn hết sức là cao hứng, có cháu rể tương lai là một thiên tài ai lại không muốn.
“ Ngươi từ khi nào học luyện đan?”.
Lâm Thành gấp gáp hỏi.
“ Mới sáng ngày hôm nay a”.
Lâm Phong không nhanh không chậm đáp.
Thế là Lâm Phong lại làm cho hai người hít một ngụm khí lạnh không thôi.
Mới học luyện đan mà chỉ hơn nửa ngày là có thể luyện chế thành công đan dược vả lại hắn chỉ mới bảy tuổi.
Rốt cuộc hai người cũng không biết nên nói cái gì nữa, lúc này Yên Nhiên mới tò mò hỏi:
“ Lâm Phong ca ca, huynh luyện đan dược gì nha?”.
Nghe vậy Lâm Phong mới mở ra nắp bình đan dược đưa cho nàng ngửi một chút. Gần đưa đến mũi nạp Lan Yên Nhiên đã ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng dễ chịu.
“ Đây là đan dược chữa thương cũng chỉ mới là sơ cấp nhất phẩm đan dược thôi”.
Lâm Phong giải thích một chút sau đó hắn đậy nắp lại và đưa cho nàng.
“ Cho muội coi như là lời xin lỗi vì hôm nay không chơi với muội được”.
“ Khi nào bị thương ngoài da thì uống nó vào sẽ hết đau và mau khỏi”.
Tiếp nhận lấy bình đan dược Yên Nhiên một mặt vui vẻ, thế là nàng đã không còn nghĩ ngợi gì chuyện Lâm Phong không chơi với nàng.
“ Hứ, như vậy còn được tạm tha cho huynh lần này, lần sau mà còn như vậy nữa là ta không tha cho đâu đừng hòng lấy quà dụ ta”.
Nàng lạnh giọng nói nhưng trong câu nói đã không còn tức giận nữa.
Cả ba người nghe nàng nói như vậy đều cười lên, thấy như vậy nàng giậm chân quay qua chỗ khác:
“ Không thèm nói chuyện với các người”.
Một màn này qua đi Lâm Thành mới hướng Nạp Lan Kiệt nói:
“ Đã lỡ đến rồi hôm nay hai ông cháu ngài hãy ở lại cùng hai người bọn ta dùng cơm chiều rồi hãy về”.
Nạp Lan Kiệt hơi suy nghĩ chút rồi vẫn đáp ứng, thế là cả bốn người cùng đi vào trong phòng khách chuẩn bị ăn cơm.
Sau đó thì Nạp Lan Kiệt và Nạp Lan Yên Nhiên cũng là ra về.
Lâm Phong lúc này cũng đã trở về phòng của mình, vừa bước vào phòng thì hệ thống đã hiện lên thông báo.
“ Đing, túc chủ thành công tiến vào luyện dược sư”.
“ Thưởng cho ngài một viên Hộ mạch đan và một viên Băng tâm đan và một viên Giải độc đan”.
Nghe hệ thống đột ngột thông báo Lâm Phong giật mình.
“ Ta chưa làm được gì a, đừng làm ta đứng tim ch.ết nha hệ thống”.
Thấy hệ thống không trả lời gì, hắn cũng không nói tiếp.
Nằm trên giường hắn nhìn bảng chú thích các vật phẩm vừa nhận.
“ Hộ mạch đang: tên như ý nghĩa có công dụng bảo vệ kinh mạch trong thân thể, bởi thôn phệ một loại Hỏa diễm nào khi vào cơ thể nó cũng làm kinh mạch bị tàn phá, cho nên Hộ mạch đan rất quan trọng”.
“ Băng tâm đan: công dụng của nó là làm cho cơ thể chịu đựng được sức nóng của Hỏa diễm trong lúc thôn phệ”.
“ Giải độc đan: đan dược có tác dụng giải độc”.
Theo như hắn nhìn thấy thì tất cả đều là nhị phẩm đan dược, Lâm Phong cũng biết ý đồ của hệ thống là muốn cho hắn luyện hóa Độc Viêm Hỏa để dễ dàng luyện đan hơn.
Bởi khi trở thành luyện dược sư thì tất cả đều cần đó là một loại Hỏa diễm để luyện dược, không thể cứ sử dụng hỏa do đấu khí tạo ra vì nó không đủ mạnh, luyện đan cũng rất lâu.
Nhưng cái mà luyện dược sư ai cũng đều mong muốn sở hữu đó chính là Dị hỏa đôi khi một số luyện dược sư cao cấp còn không có được nữa là, minh chứng cho việc đó là Cổ Hà.
Theo nguyên tác hắn dù là lục phẩm luyện dược sư mà vẫn chỉ sử dụng thú hỏa mà thôi.
(PS: Dị hỏa Tiêu Viêm lấy hết rồi còn đâu)
Hắn hiện tại vẫn không gấp gáp đi tìm Dị hỏa, thực lực còn quá yếu dù tìm được mới đi đến gần đã bốc hơi mất rồi.
Bởi vì cách cốt truyện bắt đầu còn rất lâu hơn mười năm nữa, hắn chỉ việc thay đổi một số cốt truyện sau này cùng với luyện tập đến lúc đó là có thể tung hoành khắp Gia mã này được rồi.
Nằm gác tay lên trán hắn quyết định đợi tăng lên thêm một chút thực lực nữa cùng với nâng cao khả năng khống hỏa thì mới luyện hóa Độc Viêm Hỏa, sau đó hắn từ từ chìm vào giấc ngủ.
....
Cứ như vậy một tuần trôi qua, hằng ngày Lâm Phong không tu luyện thì hắn cũng luyện dược, có thể xem như cái sơn động sau núi đã trở thành ngôi nhà thứ hai của hắn.
Lâm Thành cả ngày không thấy bóng Lâm Phong xuất hiện, hắn cũng không quá để tâm bởi vì hắn chắc chắn nhi tử hắn là đang tu luyện với sư phụ.
Ngồi trong hang động động Lâm Phong từ từ mở mắt ra, hiện tại hắn đã đột phá tới từ tinh đấu giả thông qua tu luyện cùng ngâm mình trong trúc cơ linh dịch.
Hắn đã có thể luyện chế được trung cấp nhất phẩm đan dược, trình độ khống hỏa đã tăng lên không ít, theo nhiều ngày liên tục luyện dược đến cạn đấu khí thì linh hồn lực của hắn đã tăng lên được một chút.
Lâm Phong hắn không cần phải quan tâm chuyện gia tộc, bởi vì sự kiện lần trước hiện tại gia tộc hắn làm ăn rất tốt, trở thành một gia tộc lớn chỉ thua đại gia tộc một khoảng cách mà thôi.
Lâm Thành tu vi cũng đã tăng lên đến Đại đấu sư đỉnh phong, không bao lâu nữa là có thể đột phá đến đấu Linh.
Hơn nữa còn một tin tức mà làm mọi người kinh ngạc không thôi đó là Nạp Lan Kiệt tuyên bố giữa hắn và Yên Nhiên có hôn ước với nhau
Bởi vậy không có gia tộc nào dám làm khó dễ Lâm gia nữa, đâu ai muốn đắc tội đại gia tộc đâu.
Người bất ngờ nhất chính là Nạp Lan Yên Nhiên, nàng cũng không biết là hôn ước giữa mình với Lâm Phong ca ca là từ lúc nào ký kết.
Nhưng nàng vẫn chấp nhận bởi Lâm Phong quá kiệt xuất, ngoại hình đẹp mắt thiên phú tu luyện lại càng cao, công thêm cả biết luyện dược.
Vì thế nàng thường xuyên đến tìm Lâm Phong để chơi và nàng cũng biết được động phủ hắn thường đến.
“ Ngày mai ta sẽ luyện hóa Độc Viêm Hỏa”.
Hơi suy nghĩ vu vơ một tí, sau đó Lâm Phong quyết định.