Chương 11: Luyện hóa thành công Độc Viêm Hỏa
Sáng hôm sau, đã chuẩn bị tinh thần đề luyện hóa thú hỏa Lâm Phong cũng không chần chờ nữa.
Ngồi trong động phủ, hắn lấy ra Độc Viêm Hỏa từ trong hệ thống ra, ngay lập tức một ngọn lửa nhỏ màu xanh đen lơ lửng trước mặt hắn.
Ngọn lửa không quá lớn chỉ gấp đôi viên đan dược bình thường bởi vì đây là phần hỏa chủng bản nguyên có thế nói đó là phần hạch tâm.
Bởi vì khi ban thưởng thì hệ thống đã tách rời phần ngọn lửa ở bên ngoài và phần hạch tâm ra giùm cho Lâm Phong, nên trong lúc luyện hóa hắn không cần phải mạo hiểm mà đưa tay vào ngọn lửa để tìm phần bản nguyên.
Trước tiên, Lâm Phong nuốt vào Giải độc đan sau đó vận dụng đấu khí làm một tấm lá chắn mỏng bao quanh kinh mạch.
Không kịp chờ đợi hắn đem Độc Viêm Hỏa nuốt vào rồi ngậm chặt môi lại, ngay lập tức cả người Lâm Phong bắt đầu rung lên kịch liệt như bị điện giật.
Khuôn mặt trở nên trắng bệch, từ trong ngực bắt đầu xuất hiện một mảng màu xanh kì dị rồi bắt đầu lan dần khắp cơ thể.
Những cơn đau nhức nóng bỏng trong cơ thể truyền đến, ở bên trong làn da cứ như có những con giun đang bắt đầu chuyển động.
Cố nén nỗi đau Lâm Phong chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần từ từ tiến vào bên trong cơ thể, hắn bắt đầu điều động đấu khí thuộc tính hỏa sau đó một ngọn lửa màu cam từ từ bao quanh Độc Viêm Hỏa lại.
Tập trung tinh thần hắn khống chế đấu khí đem đóa thú hỏa kéo thành từng phần nhỏ rồi chậm rãi truyền vào các đường kinh mạch.
Vừa đi vào kinh mạch một cảm giác khó chịu bắt đầu xuất hiện, độc của ngọn lửa bắt đầu ngấm dần vào kinh mạch hắn, Lâm Phong nhanh chóng cầm bình đan dược đổ vào miệng đó là Hộ mạch đan .
Khi Hộ mạch đan vào miệng, nó biến thành một luồng ấm áp như nước mát. Nó nhanh chóng trôi từ yết hầu vào trong, rồi lan tỏa ra khắp cơ thể.
Cuối cùng dưới sự điều khiển của tâm thần Lâm Phong, nó bao phủ toàn bộ kinh mạch đã thêm một lớp màng năng lượng mờ nhạt màu trắng.
Nhờ ban đầu hắn đã bố trí trên các đoạn kinh mạch một tầng đấu khí mỏng, bây giờ lại có thêm sự giúp sức của Hộ mạch đan, không bao lâu thì đã xuất hiện hiệu quả.
Lúc này thì công dụng của Giải độc đan cũng bắt đầu có tác dụng, chỉ thấy hiện tại cơ thể Lâm Phong những mảng màu xanh do độc xâm chiếm đã bắt đầu co lại nhỏ rồi càng nhỏ hơn.
Đến khi bị ép trở lại Độc Viêm Hỏa đang bị phân nhỏ nằm đang khắp các kinh mạch thì cơ thể hắn đã trở lại bình thường mặc dù kinh mạch vẫn còn có chút đau nhức nhưng Lâm Phong vẫn có thể chịu được.
Nếu như không có những loại đan dược này phụ trợ với thực lực tứ tinh đấu giả của hắn chắc không chỉ chịu nổi đau khi bị độc xâm chiếm mà còn bị thiêu đốt thành bãi máu mất.
Mặc dù đấu khí hắn bị Độc Viêm Hỏa thiêu đốt khá lớn, nhưng nhờ hắn vẫn còn vài viên đan dược giúp phục hồi một chút đấu khí nên còn có miễn cưỡng chống lại.
Thời gian chậm trôi qua Lâm Phong đã sử dụng đấu khí đem Độc Hỏa bao lấy rồi vận chuyển vào kinh mạch đã hơn một nửa. (PS: do Độc Viêm Hỏa dài quá nên mình để ngắn gọn là Độc Hỏa nha).
Lúc này càng lúc thôn phệ càng nhiều cơ thể Lâm Phong đã có dần dần nóng lên như sắp bốc cháy, cảm thấy được như vậy hắn nhanh tay đem viên đan dược đã chuẩn bị cuối cùng là Băng tâm đang nuốt vào.
Băng tâm đan hòa tan vào trong cơ thể, một cỗ lạnh lẽo cảm giác lạnh buốt đến thấu xương, từ chỗ yết hầu tràn ngập xuống, luồng cảm giác này theo cảm nhận của tâm thần nhẹ nhàng lan ra toàn cơ thể.
Có được cảm giác này Lâm Phong không cần phải sợ Độc Hỏa còn có thể làm được gì khác, liền như vậy hắn sử dụng toàn bộ đấu khí điên cuồng bao lấy Độc Hỏa nhiều hơn mục đích nhanh chóng truyền hết vào kinh mạch.
Theo cảm nhận của Lâm Phong Độc Hỏa bị bao lấy bởi đấu khí trong kinh mạch cũng phát sinh một điểm quỷ dị đó là một phần đấu khí cùng Độc Hỏa đang chạy dẫn đầu, tự nhiên bắt đầu dung hợp lại.
Nhưng hắn cảm nhận kỹ hơn thì đây không phải là dung hợp mà là Độc Hỏa bị đấu khí của hắn từ từ thôn phệ dần.
Tại lúc Đấu khí màu cam đang cùng Đôc Hỏa tranh nhau muốn thông qua tuyến kinh mạch cuối cùng, hai cái cơ hồ đã hoàn toàn hòa hợp thành một thể.
Vốn là đấu khí màu cam lúc này dĩ nhiên hoàn toàn chuyển biến thành màu xanh đen, bất quá lúc này Độc Hỏa đã không còn lần nữa tạo thành bất cứ cái gì tổn thương cho kinh mạch.
Thấy được màu sắc đầu khí đã hoàn toàn thay đổi Lâm Phong mừng như điên, hắn bắt đầu cố gắng chỉ huy đấu khí vận chuyển cho đến cùng.
Tốc độ vận chuyển đấu khí càng lúc càng nhanh, chỉ trong chốc lát, đấu khí đã chuyển biến màu sắc rốt cuộc cuối cùng cũng chạy xong một vòng kinh mạch.
Sau đó nó vọt ra khỏi kinh mạch, đấu khí xanh đen trực tiếp cuồn cuộn không ngừng lao thẳng vào bên trong xoáy tụ khí màu cam đang không ngừng xoay tròn.
Theo việc thôn tính càng ngày càng nhiều ngọn lửa xanh đen, đấu khí từ trong kinh mạch sau khi chiến thắng không ngừng quay trở về, màu sắc xoáy tụ khí cũng là bắt đầu chầm chậm từ màu cam sau đó chuyển biến hoàn toàn thành màu xanh đen.
Lúc này Lâm Phong hai mắt giật giật cuối cùng mở ra, có thể thấy được bên trong tròng mắt hiện lên một ngọn lửa màu xanh đen sau đó biến mất.
“ Thành công”.
Cảm nhận được nguồn năng lượng dồi dào và mạnh mẽ hơn, hắn mừng như điên, khóe miệng không nhìn được mà cười vang khắp động.
Tuy hắn thôn phệ thành công Độc Hỏa nhưng không thể đột phá được giống như Tiêu Viêm có sử dụng Phần Quyết.
Lâm Phong cũng không quan tâm bởi trên vòng quay may mắn của hệ thống có một phần thưởng đặc biệt là Phần Quyết với tỷ lệ là 0.5% lỡ như may mắn tìm đến hắn thì sau.
Tạm gác qua chuyện này một bên Lâm Phong phủi người sau đó đứng dậy, hắn muốn thử sức mạnh của Độc Hỏa.
Theo đó bàn tay hắn bắt đầu thôi động đấu khí, ngay tức khắc một ngọn lửa màu xanh đen xuất hiện trên lòng bàn tay hắn.
Nhìn đến một gốc cây to ngoài động, Lâm Phong ngưng tụ ngọn lửa vào đầu ngón tay sau đó bắn vào trong thân cây.
Chỉ thấy một lỗ nhỏ bằng đầu ngón tay xuất hiện trên thân cây, sau đó từ bên trong một thứ gì đó bắt đầu ăn mòn từ bên trong ra.
Thân cây nhanh chóng bị thối rữa lan đến các cây cỏ xung quanh vài mét, không lâu sau đó cả một thân cây to lớn bị cháy thành than.
Gặp được uy lực của Độc Hỏa, Lâm Phong cũng trợn mắt há hốc mồm, hắn không nghị loại Độc Hoả này uy lực biến thái đến vậy.
“ Nếu như sử dụng nó vào người cùng cấp hoặc thấp hơn nếu không bị đốt thành than thì độc của nó chắc cũng không trị dễ dàng”.
Lâm Phong tay hơi sờ sờ càm suy nghĩ.
Nghĩ đến việc sử dụng độc, hắn nghĩ ngay tới một người đó là Tiểu Y Tiên, nàng cũng có số phận như những nữ nhân khác.
Nàng đi theo hỗ trợ Tiêu Viêm quên cả thân mình, lúc đi đến Trung Châu với hắn vì bị chia cách do địa hình phong động, nàng bị các thế lực lớn truy sát trong đó có thế lực theo dõi để bắt về làm lô đỉnh.
(PS: mình nhớ không lầm là Hợp Hoan môn, khi làm chuyện đó với người nữ có thể chất nào thì bọn họ sẽ có được thể chất đó)
Cũng may là trong lúc thập tử thì nàng được cứu kịp thời bởi Tiêu Viêm, rốt cuộc nàng hy sinh cho hắn nhiều đến vậy cuối cùng thì cũng chẳng được một cái danh phận gì.
Nếu như Lâm Phong đoán không lầm thì Tiêu Viêm hơn tuổi nàng một chút vậy thì hiện tại nàng chỉ mới hai hay ba tuổi mà thôi.
Chỉ một chút suy nghĩ thoáng qua Lâm Phong mới quyết định trở về, hắn dự định đi tới Mễ Đặc Nhĩ một chuyến.
Dù gì từ lần Đằng Sơn mời hắn đến cho tới bây giờ cũng đã hơn vài tuần, hắn cũng muốn gặp để trò chuyện một chút với Nhã Phi nữa.
Thế là Lâm Phong trở về Lâm gia, tắm rửa rồi nghỉ ngơi một chuyến, hôm nay đã đủ mệt mỏi rồi.