Chương 12: Đến Mễ Đặc Nhĩ
Sáng hôm sau, Lâm Phong đi thẳng đến Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá đứng trước một cánh cổng lớn với đầy đủ hoa văn tinh xảo, nhìn vào bên trong có thể thấy được hàng loạt khách nhân đang đi ra vào tấp nập.
Tiến vào đại sảnh, quan sát xung quanh Lâm Phong có thể thấy được những hộ vệ của Mễ Đặc Nhĩ đan đứng nhìn các khách nhân đề phòng họ giở trò.
Trên ngực bọn hắn có đeo theo huy hiệu của gia tộc nên rất dễ nhận biết, thấy Lâm Phong tiến đến mình một tên hộ vệ hỏi:
“ Không biết Lâm thiếu gia đến có chuyện gì?”.
Hắn đương nhiên biết Lâm Phong là ai, hiện tại thanh danh của Lâm Phong phải nói là vang dội khắp Đế Đô.
“ Có thể hướng dẫn ta đến chỗ của Đằng Sơn tộc trưởng được không”.
Rút trong ngực ra tấm thiệp mời của Đằng Sơn lần trước đưa cho hắn rồi Lâm Phong nói.
“ Tất nhiên là có thể, ngài hãy đi theo thị nữ đến phòng chờ đợi trước, ta đi thông báo với tộc trưởng”.
Nhìn thấy được lá thư của Đằng Sơn, tên hộ về vội vàng kêu một thị nữ lại dẫn Lâm Phong đi phòng khách, rồi hắn nhanh chân đi thông báo.
“ Mời công từ đi theo ta”.
Không lâu sau một thị nữ đi đến nói với hắn.
Vừa đi theo, Lâm Phong bắt đầu nhìn ngắm xung quanh vì đây là phòng đấu giá nên thường xuyên có một vài người nữ tử dung nhan khá là xinh đẹp lướt qua.
Tuy đối với những nam nhân bình thường khác các nàng là mỹ nhân trong mắt nhưng Lâm Phong nhìn qua các nàng thì hắn chỉ có cảm giác bình thường mà thôi.
Gặp qua một chút thì hắn cũng thu mắt lại không để ý nữa, chỉ có những nữ nhân liên quan đến nhân vật chính thì hắn mới hứng thú mà thôi.
Xem xét kỹ lại thì nơi đây chia làm bốn phần, theo như trí nhớ của hắn thì ở đây có bốn loại phòng đấu giá, xếp theo Thiên, Địa, Huyền, Hoàng tương ứng với bốn phần.
Phòng đấu giá cấp Thiên và Địa thường thì rất lâu mới mở ra một lần đôi khi hơn hai năm bởi vì chủ yếu các vật phẩm đấu giá thường là cao cấp.
Hơi nhớ lại một chút thì thị nữ đã dắt hắn đến phòng dành cho khách, sau khi hắn vào thì thị nữ cũng cáo lui.
Ngồi trong phòng Lâm Phong nhìn ngắm xung quanh một chút, mục đích tới đây của hắn chủ yếu là để tăng thêm mối quan hệ với Đằng Sơn và trò chuyện với Nhã Phi.
“Két”.
Lúc này cửa phòng mở ra, nghe tiếng động thì Lâm Phong cũng quay sang nhìn thì đó là một người trung niên không ai khác là Đằng Sơn, theo sau đó chính là Nhã Phi.
Nàng hiện tại thường xuyên đi theo Đằng Sơn để học hỏi kinh nghiệm để sau này còn phải làm chủ trì đấu giá.
“ Lâm Phong cuối cùng ngươi cũng đến a”.
Đằng Sơn mới cười mở miệng nói, không thấy Lâm Phong đến qua mấy tuần hắn đã tưởng là Lâm Phong đã quên.
“ Do sư phụ ta bắt tụ luyện khi nào đạt được mức nhất định mới thả ta đi, vừa kết thúc tu luyện ngày hôm qua là hôm nay ta liền đến đây”.
“ Mong ngài đừng giận”.
Lâm Phong đứng dậy chấp tay hơi cuối người nói.
“ Huống hồ gì ở đây có Nhã Phi tiểu thư sau ta có thể quên mà không đến được”.
Hơi nhìn qua Nhã Phi hắn cười cười nói.
“ Hứ”.
Nghe như vậy Nhã Phi mặt hơi đỏ sau đó quay qua chỗ khác không thèm nhìn Lâm Phong.
“ Không sao, ngươi tới là ta vui rồi”.
Đằng Sơn khoát tay nói.
Lúc này cả hai người đi đến ngồi đối diện Lâm Phong, Nhã Phi mới cầm bình trà rót cho hai người.
“ Nghe ngươi nói bị sư phụ bắt tu luyện đến mức nhất định mới được đi, vậy hiện tại không biết Lâm Phong tiểu tử ngươi đã là gì rồi”.
Đằng Sơn mới lên tiếng hỏi trước, hắn muốn thăm dò thêm một chút thiên phú của Lâm Phong.
“ Không giấu gì tộc trưởng hiện tại ta đã đột phá tam tinh Đấu giả”.
Lần này Lâm Phong cố ý ém lại một chút tu vi của mình, sau nhiều lần suy nghĩ kĩ càng thì hiện tại thực lực hắn còn nhỏ yếu, nếu như cứ để cho ai cũng biết tu vi thật của mình thì rất dễ gặp nguy hiểm.
Tuy hắn còn 2 thẻ nghiệm tạp đại đấu sư chưa sử dụng nhưng an toàn vẫn là trên hết.
Nhưng ở bên này thì Đằng Sơn đã có chút mồ hôi lạnh xém chút làm rớt ly trà trên tay.
Từ lúc gặp Lâm Phong ở Nạp Lan gia đến nay chỉ gần hai tuần mà hắn từ mới bước vào đấu giả lên đến tam tinh thì đây còn là người sau.
Ngồi kế bên Nhã Phi cũng là có chút cứng đờ, mặc dù nàng không có thiên phú tu luyện nhưng nàng đã đọc qua các sách liên quan đến nó vì thế nàng cũng biết được Lâm Phong thiên phú là bậc nào cao cấp.
“ Không nghĩ tới Lâm Phong công tử lại mạnh như vậy, không biết ai sau này có diễm phúc được công tử để ý”.
Nhã Phi hơi yêu kiều mà hé ra môi đỏ nói.
“ Vậy không bằng sau này Nhã Phi tiểu thư lớn lên gả cho ta thì như thế nào”.
Lâm Phong nghe vậy cũng là hơi trêu chọc lại nàng.
“ Tiểu nữ thân phận bình thường không dám trèo cao”.
Nàng bị Lâm Phong chọc khuôn mặt có chút đỏ lên, hơi giận mà nói.
“ Lâm Phong tiểu tử ngươi đừng chọc Nhã Phi nữa, nàng hiện tại còn ngây thơ lắm”.
Đằng Sơn thấy một màn này cũng là lên tiếng.
“ Haha, là ta đùa quá trớn, ai biểu Nhã Phi tiểu thư lúc bị chọc đáng yêu quá đâu”.
Lâm Phong lúc này cũng là cười lên nói.
“
Hừ không thèm nói chuyện với ngươi”.
Nhã Phi nghe vậy tức giận nói.
“ Vậy hôm nay ngươi tới đây chắc không phải chỉ để nói chuyện với ta như vậy thôi đúng không.
Đằng Sơn cũng cười cười Nhã Phi sau đó nhìn qua Lâm Phong hỏi.
“ Đúng là không qua mắt được tộc trưởng, ta hôm nay đến đây trước là muốn tiếp nhận lời mời của ngài, sau là muốn mua thêm tí nguyên liệu luyện đan bị thiếu”.
Lâm Phong không giấu diếm nói thẳng, đúng là hiện tại hắn cũng thiếu chút nguyên liệu để luyện chế đan dược nhất phẩm cao cấp, mặc dù là gia tộc hắn cũng có nguyên liệu nhưng không đủ nên hắn sẵn dịp đến đây.
“ Đừng nói với ta ngoài tu luyện ngươi còn biết luyện dược”.
Nghe được như vậy Đằng Sơn có chút miệng khô khốc sau đó nghi vấn hỏi.
“ Không giấu gì tộc trưởng ta vừa được sư phụ chỉ dạy một ích để tiến vào luyện dược sư”.
Lâm Phong khẳng định nói.
“Ực”.
Nuốt xuống một ngụm nước bọt, lần này Đằng Sơn khẳng định sư phụ của Lâm Phong chắc chắn là Đấu Hoàng hoặc hơn là Đấu Tông cường giả, bởi vì một người có thể dạy hắn du luyện và cả luyện dược thì thực không thể yếu được.
Lần này Đằng Sơn quyết định phải lôi kéo Lâm Phong cho bằng được tuy không thể để làm cho hắn đầu nhập vào tộc mình thì cũng phải có một chút gì đó quan hệ, chắc chắn sau này có được lợi lớn.
Hắn hơi nhìn qua Nhã Phi một chút, nàng cũng thấy ánh mắt của Đằng sơn nhìn chăm chú mình có chút khó hiểu.
“ Có chuyện gì sao tộc trưởng”.
Nàng hỏi.
Đằng Sơn đã hạ quyết định nhưng chưa cần thực hiện bây giờ, cứ bắt đầu ở cái nhỏ nhặt nhất.
“ Vậy không biết ngươi cần dược liệu nào, ta kêu Nhã Phi đi lấy cho ngươi”.
Hắn đối Lâm Phong hỏi.
“ Cũng không có gì đặc biệt chỉ là một vài dược liệu có chút đặc thù để luyện đan dược nhất phẩm mà thôi”.
Vừa nói Lâm Phong lấy ra một tờ giấy đưa cho Nhã Phi.
“ Ngươi đợi một chút để ta đi lấy”.
Tiếp nhận lấy tờ giấy Nhã Phi từng bước đi ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Trong phòng hiện tại chỉ còn Đằng Sơn cùng Lâm Phong, Đằng Sơn có chút ý vị i lên tiếng trước:
“ Ngươi cảm thấy Nhã Phi như thế nào”.
Nghe vậy Lâm Phong cũng hơi nói thật cảm giác của mình.
“ Nhã Phi hiện tại rất đáng yêu, rất là thú vị, nhưng ta biết với thân phận là nữ nhân sinh ra trong một gia tộc thì sau này nếu không có thành tựu gì thì số phận chắc chắn sẽ bị gia tộc an bài, không có quyền quyết định”.
Hắn biết nếu như Tiêu Viêm không xuất hiện hoặc Tiêu Viêm không biết gì đến Hải Ba Đông thì số phận của nàng chắc chắn phải theo sự sắp đặt của gia tộc.
“ Ngươi nói đúng lắm, nàng nếu như sau này không có người hộ thuẫn thì nếu chỉ có mình ta cũng không bảo đảm được cho nàng”.
Tuy hắn là tộc trưởng nhưng vẫn còn các trưởng lão, những lão già đó cổ hữu lắm nếu như bọn hắn không đồng ý thì Đằng Sơn cũng không làm được gì.
“ Vậy ngươi có dự định gì cho tương lai sao ?”.
Bỏ qua chuyện này một lần nữa Đằng Sơn hỏi.
“ Ta sao, hiện tại tạm thời ta chỉ muốn tăng lên thực lực của mình, khí đến thời điểm thích hợp, ta sẽ đi lịch luyện một phen sau đó quay về phát triển gia tộc”.
Lâm Phong suy nghĩ một chút rồi trả lời, lời này hắn cũng là nói thật lòng.
Lúc trước hắn chỉ xác định nâng lên thực lực trước còn chưa biết sau đó phải làm gì, nhưng bây giờ những lời đó cũng là quyết định thật sự của hắn.
“ Vậy cũng tốt, với thiên phú của ngươi không bao lâu chắc chắn sẽ có thành tựu lớn, từ đây đến lúc đó nếu như ngươi có việc gì cần giúp đỡ hãy đến tìm ta, ta sẽ hết sức hỗ trợ ngươi”.
Đằng Sơn nghe quyết định của Lâm Phong cũng không có ý kiến gì, chỉ là nêu lên cảm nghĩ của bản thân là sẽ giúp Lâm Phong.
“ Vậy thì đa tạ tộc trưởng, nếu như sau này ngài có việc cần giúp chỉ cần ta làm được Lâm Phong sẽ không từ chối”.
Lâm Phong chấp tay cảm ơn nói.
Hai người trò chuyện một lúc nữa thì Nhã Phi đã đem các loại đan dược đến cho Lâm Phong, thu hết vào nạp giới hắn mới hỏi:
“ Tất cả hết bao nhiêu để ta thanh toán”.
Nghe vậy Đằng Sơn khoát tay nói: “ Không cần chỉ là vài gốc dược liệu này không đáng bao nhiêu, ngươi cứ cầm lấy chớ khách khí”.
“ Vậy thì đa tạ ngài”. Lâm Phong nói.
Sau đó vì Đằng Sơn có chuyện trong tộc cần giải quyết nên đã đi trước, còn lại Lâm Phong cũng Nhã Phi.
Hai người chỉ trò chuyện hỏi thăm qua lại, lâu lâu nàng lại bị Lâm Phong chọc ghẹo là Nhã Phi tức không thôi.
Thấy được sắc trời đã hơi ngả về chiều bên ngoài cửa sổ, lúc này hắn mới cào từ nàng mà trở về Lâm gia.
PS: Mấy chương đầu hơi try hard tu vi một tí nên hơi chán nha.