Chương 23: Thoát khỏi hang động
Hai bên va chạm vào nhau, Lâm Phong dùng thương chém đến phía trước trúng vào chân của con ma thú.
Nhưng khi đụng vào nó, hắn có cảm giác như mình đang chém trúng vào một miếng sắt.
“ Hừ, với đòn đó của ngươi chỉ đủ gãi ngứa cho ta mà thôi”.
Thấy một kích này không gây được sát thương lên mình, nó vang lên lời chế giễu, sau đó dùng cái chân đầy gai nhọn của mình hất Lâm Phong bay về phía sau.
“ Không cần gấp gáp, chút nữa là ngươi sẽ biết thôi”.
Bị văng ra phía sau, Lâm Phong cũng là cười cười nói, nhưng hắn cũng phải thừa nhận là của con súc sinh này rất cứng.
Nhìn thấy ở phía trước con nhện đang lao nhanh đến mình, sau đó nó giơ lên hai chân trước bắt đầu tấn công liên tục, tuy thân hình nó to lớn nhưng động tác rất nhanh.
Liên tục nhé tránh Lâm Phong cũng có chút chịu thiệt thòi nhanh chóng lui về sau.
“ Ha ha, chịu ch.ết rồi sau”.
Trong mắt thấy người đằng trước thu lại vũ khí, con nhện cười lên mà nói.
Không nói gì Lâm Phong chỉ dùng tốc độ nhanh nhất lao thẳng về phía trước, tránh né được những cái chân, hắn chốc lát đã xuất hiện phía sau nó.
Thấy tốc độ của Lâm Phong đột nhiên tăng lên, con nhện cũng bị bất ngờ trong thoáng chốc.
Nó chưa kịp quay lại thì lúc này trên tay Sát Thần Thương lặng lẽ xuất hiện.
“ Xuyên Tâm Kích”.
Cầm thương lao thẳng vào ngay khớp chân sau của con nhện, vừa mới chạm vào nó chẳng bị gì không bao lâu mũi thương đã nhanh chóng xuyên lủng một lỗ.
Cảm nhận được đau đớn phát ra ở chân con nhện hét lên một tiếng cực lớn, chân của nó cũng bị khụy xuống một bên.
Nhìn vào Lâm Phong với ánh mắt ngày càng lạnh lẽo hơn, nó dùng chân quơ loạn liên tục vào hắn.
Những cái gai sắc nhọn xược qua lại trên người Lâm Phong, không may vì con nhện quá điên cuồng hắn đã bị rạch một đường nhỏ ngay trên ngực.
Lui ra phía sau nhìn vào vết thương của mình, thấy không quá nghiêm trọng nên hắn không thèm để ý chỉ tập trung vào ma thú phía trước.
Không cho Lâm Phong cơ hội nghỉ ngơi, nó bắn ra từng mảng lớn mạng nhện về phía hắn.
Thu lại thương một lần nữa Lâm Phong dễ dàng né tránh, đây là cách chiến đấu mà hắn mới học được.
Đối với người khác việc lấy ra vũ khí rồi cất vào rất tốn thời gian nhưng với hắn chỉ cần một ý niệm là đủ.
Khi đối kháng thì triệu hồi Sát Thần Thương ra, lúc di chuyển thì lại thu trở vào điều đó giúp tối ưu được cả sức mạnh lẫn tốc độ.
Sau một chút né tránh thì hắn vô tình đạp vào một cái mạng nhện đã bắn ra lúc trước.
Thấy Lâm Phong trúng đòn, nó vội lao lên dùng cái hàm với những chiếc răng sắt nhọn của mình táp về hắn.
Cố dùng sức để rút chân ra nhưng không được bởi vì cái thứ này vô cùng dính, không cố rút ra nữa, từ trên tay hắn từ từ xuất hiện ngọn lửa màu xanh đen.
Trong chốc lát những cái mạng nhện đã bị đốt hết sạch, hắn cũng nhanh chân mà né đi cú táp của nó.
Hai chiếc răng của con nhện vì táp thụt nên đã cắn trúng vào vách tường đá trước mặt, rồi bị kẹt ở đó không rút ra được.
Thấy cơ hội của mình đã đến, Lâm Phong lao đến dưới người của nó, lại dùng thương chém liên tục vào những khớp chân bởi đây là nơi mềm hơn các chỗ khác.
Con ma thú bị đánh cố gắng vùng vẫy để tránh khỏi đó, nhưng khi nó vừa cắn nát một mảng tường để thoát ra được thì nó chỉ nghe được một âm thanh phát ra dưới chân.
“ Quét ngang vạn quân”.
Lâm Phong dùng thức thứ hai của đấu kỹ, hắn sử dụng Sát Thần Thương quét từ trái qua phải theo đó chém ra một luồng kình khí hình bán nguyệt bay về phía trước va chạm vào tất cả cái chân của con nhện.
Lúc chém ra có thể thấy cây thương đang được bao quanh bởi một đấu khí hỏa thuộc tính màu xanh đang ẩn hiện bên ngoài.
Đấy là Độc Hỏa mà Lâm Phong truyền vào cái đầu rồng nằm ở chui thương, lúc trước Lạc tiền bối có nói là cây thương này sẽ thay đổi phù hợp với cách người sở hữu nó sử dụng.
Chỉ thấy các cái chân của con nhện bị kình khí nhanh chóng xuyên qua, thế là nó bị đổ gục xuống do chân đã bị mất cảm giác tạm thời.
Không đợi nó kịp phục hồi, đứng ở dưới bụng Lâm Phong nhìn cả thân thể khổng lồ đang đè xuống mình, hắn thúc đẩy hết đấu khí truyền vào Sát Thần Thương.
“ Xuyên Tâm Kích”.
Mũi thương lóe sáng lên, Lâm Phong ngắm vào ngay chính giữa của con nhện sau đó dùng sức thẳng lên phía trên.
Nhanh chóng chạm vào làn da cứng cáp của nó, nhưng rất nhanh Độc Hỏa đã mau chóng tàn phá hết lớp khiên bảo vệ này.
Thế là Lâm Phong xiên thẳng qua người nó từ dưới lên trên mà không gặp một chút khó khăn nào.
Máu màu xanh bắn lên tung toé, con nhện không kịp làm gì chỉ hét lên một tiếng sau đó sau con mắt trở thành một màu trắng đục.
Đặt thương xuống, Lâm Phong ngồi ở một bên thở hồng hộc, nhưng trên mặt lại mang theo sảng khoái thần sắc.
Lúc này cũng vừa hết ba mươi phút thử nghiệm, đấu khí cũng dần giảm xuống đến tứ tinh đỉnh phong.
Nhìn qua Sát Thần Thương, trong lòng một cổ vi vẻ, có nó trong tay Lâm Phong có thể vượt cấp mà chiến đấu không sợ gì cả.
“Mới có truyền vào Thú hoả mà nó đã mạnh đến vậy, nếu như là Dị hoả thì sức công kích còn mạnh đến cỡ nào, thật đáng mong chờ”.
Hắn thầm nghĩ.
“ Đing, chúc mừng kí chủ thành công giết được Lục giai ma thú lần đầu”.
“ Thưởng: tăng lên Ngũ Tinh và x5 vé rút thưởng ngẫu nhiên”.
Đột nhiên lúc này vang lên thanh âm hệ thống.
“ Ồ, còn có phúc lợi như vậy”.
Lâm Phong ngạc nhiên một tiếng, hắn thầm nghĩ nếu như sau này giết thêm vào con nữa sẽ nhận quà mau đột phá a.
“ Túc chủ suy nghĩ hay lắm nhưng quà chỉ một lần đầu mà thôi”.
Đáp lại tưởng tượng của hắn là một thanh âm máy móc.
Lâm Phong: “-_-”.
Mới có ý tưởng không bao lâu thì hệ thống đã tặng hắn một xô nước lạnh.
Từ từ trong cơ thể Lâm Phong nguồn đấu khí cũng dần tăng lên, các kinh mạch cũng giãn rộng ra thêm một chút hiển nhiên là đã đột phá lên Ngũ tinh Đấu Vương.
Cơ thể mệt mỏi cũng mau chóng hồi phục theo đó.
Về phần vé rút thưởng thì cứ tích lại đó để dành, đến lúc sẽ sử dụng hết tất cả.
Thu Sát Thần Thương lại, hắn đi lại bên đến bên xác của con nhện muốn tìm xem có ma hạch hay không.
Ma hạch của một con Lục giai rất quý nếu muốn mua cũng không phải dễ.
Nhưng lần này làm Lâm Phong phải thất vọng là hắn tìm mãi nhưng không có thấy gì cả.
Có chút bực bội hắn dùng lửa đốt cái xác nó thành tro bụi rồi quay người đi tìm lối ra.
Bởi lối đi lần trước khá nhỏ không thể nào con nhện này chui vào được vậy chắc chắn nó vào bằng đường khác.
Đi sâu vào trong một lát, thì Lâm Phong thấy một nơi có ánh sáng chiếu từ trên xuống.
Bước thẳng đến đó, hắn nhìn lên thì đậy cũng là một cái miệng hố nhưng nó khá to chắc chắn là đường mà con nhện kia xuống đây.
Sau hơn một tháng thì cuối cùng hắn cũng thoát ra khỏi nơi đây, hơi dùng sức Lâm Phong bay lên khỏi đó.
Cảm nhận được không khí thoáng mát làm cho bản thân có chút dễ chịu không như ở nơi ngột ngạt ẩm thấp phía dưới.
Nhìn quanh, thì nơi đây cũng là mảnh rừng có chút giống với lần đầu đi vào nhưng lại có thể nghe được tiếng ma thú hay chim chóc.
Có thể nơi đây đã ra khỏi lãnh thổ của con Huyết Âm Xà kia.
Lâm Phong chưa muốn rời đi, còn chuyện phải xiên ch.ết con rắn thối đó thì hắn mới mãn nguyện, thế là hắn phi hành để đi tìm và quay lại chỗ ban đầu.