Chương 25: Hai con Lục giai ma thú

Một tuần nhanh chóng trôi qua, Lâm Phong cũng đã luyện chế được một vài loại đan dược cần thiết.
Bởi vì dược liệu tìm được trong rừng không quá nhiều nên luyện đan cũng có chút hạn chế.


Do đó hắn chỉ có thể luyện chế được những loại cấp thấp như nhị phẩm mà thôi nhưng như vậy cũng tạm thời xem như là ổn.


Hiện tại với trình độ tứ phẩm đỉnh phong luyện dược sư của hắn thì Thiết Nham đỉnh đã không thể đáp ứng được, do vậy lúc trước hắn đã nhờ Nhã Phi tìm cho mình một dược đỉnh có cấp cao hơn.


Dược đỉnh toàn thân một màu xanh ngọc, bên trên thân có hào quang tỏa ra, ở phía dưới dược đỉnh có điêu khắc hai cái đầu rồng dữ tợn miệng nó mở to, hình thành hai cái thông hoả trống rỗng thông với nhau, uốn lượn liên miên, càng kéo dài thì đường kính chỗ nổi lên càng nhỏ lại, ẩn hiện tựa như ảo diệu thấu vào bên trong thân đỉnh.


Đây chính là Ngọc Long đỉnh, một loại vật phẩm được Mễ Đặc Nhĩ đưa danh sách các vật phẩm được đấu giá ở phòng cấp Địa nhưng vì hắn được tộc trưởng ưu ái nên được mua trong bí mật khi chưa đem ra đấu giá.


Lúc đầu Đằng Sơn muốn đem cái dược đỉnh này tặng cho hắn nhưng Lâm Phong không thể nhận không như vậy nên cuối cùng Đằng Sơn cũng phải đưa ra cái giá gốc của dược đỉnh là mười vạn kim tệ.


available on google playdownload on app store


Lâm Phong từng nghĩ nếu như hắn có thể không đỉnh luyện đan như Tiêu Viêm lúc thi ở đại hội được tổ chức ở Đế Đô thì có phải là hay rồi không.
Nhưng khi nhớ lại lúc đó Tiêu Viêm hắn sử dụng cả hai loại dị hỏa cùng lúc mới có thể luyện được thì Lâm Phong không dám nghĩ đến nữa.


Hắn hiện tại chỉ có một đóa thú hỏa thì luyện bằng niềm tin, chờ khi nào có được dị hỏa trong tay lúc đó hãy tính tới chuyện đó.
Bỏ những ý nghĩ xa vời qua một bên, Lâm Phong chuẩn bị tiến vào bên trong trung tâm Ma thú sơn mạch.


Do nơi đây là nơi sâu nhất của vùng này, nên việc xuất hiện ma thú từ Tứ giai với Ngũ giai là nhiều không kể hết.
Về phần Lục tinh thì chưa có nhiều, mãi đến ba năm sau thì nơi đây cũng chỉ có mỗi Tử Tinh Dực Sư Vương là bá chủ mà thôi khi đó nó vẫn là Lục giai.


Nhờ lại cốt truyện thì Lâm Phong có thể phỏng đoán được thực lực của nó nằm ở Đấu Hoàng tam hoặc tứ tinh gì đó.
Vì khi Vân Vận đánh nhau với nó thì nàng cũng ở Đấu Hoàng tam tinh do sử dụng các đấu kỹ mạnh mẽ thì nàng vẫn có thể đánh nhau gần như ngang tay.


Nghĩ đến đây thì Lâm Phong cũng rất muốn gặp thử Vân Vận như thế nào, có đẹp như trong truyện nói đến không.
“ Thật rất là mong chờ a”.
Hắn cảm khái một tiếng.


Lâm Phong không lo lắng mấy về những con ma thú dưới Lục giai với thực lực hiện tại của bản thân thì việc đánh ngang tay với Ngũ giai đỉnh phong cũng là có thể.
Trừ phi gặp phải một bầy Ngũ giai thì mới rén mà thôi nhưng nếu hắn muốn chạy thì bọn chúng không thể nào đuổi được.


Bắt đầu khởi hành vào bên trong, lần này thì hắn cũng sẽ không phi hành mà vẫn là đi bộ vào trong đó, mục đích thì y như cũ, vừa đi vừa tìm dược liệu.


Mảnh rừng sâu trong đây thì thường không có những dong binh đoàn hay rất ít người xuất hiện, thực lực của bọn họ cao lắm là ở bìa rừng nơi có Tam giai ma thú mà thôi.
Do đó dược liệu bên trong sẽ có cơ hội phát triển tốt hơn và dần dần trở thành những loại thực vật quý hiếm.


Trên đường tiến vào cũng rất thuận lợi, Lâm Phong lâu lâu sẽ phóng ra uy áp của mình làm cho những ma thú sẽ e dè khi tiến đến gần hắn.


Đôi khi vẫn có những con Ngũ giai nhào lại tấn công nhưng không bao lâu một là trở thành chỗ để Lâm Phong thu hoạch ma hạch, hai là bị đánh thành đầu heo sau đó cố gắng chạy đi.


Như những lần trước những con ma thú nào hắn không có ý định lấy gì của nó nếu như bọn chúng chạy thì sẽ không đuổi theo, ngược lại con nào cố gắng tấn công hắn thì tiễn nó đi một đoạn xa.


Mất khoảng hai canh giờ đi bộ thì Lâm Phong đã đứng trước ranh giới của bên ngoài và bên trong trung tâm Ma thú sơn mạch.
Khu rừng trước mặt vô cùng rậm rạp và xanh tươi hơn ở bên ngoài, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng rượt đuổi giữa các ma thú trong đó.


Vừa đặt chân qua ranh giới, hắn nghe và cảm nhận thấy một đạo năng lượng ba động kịch liệt cùng tiếng sư ngâm cuồng bạo đột ngột vang lên như sấm rền trên trời, khiến cho những con ma thú hoảng sợ vô cùng, chạy tán loạn khắp khu rừng.


Nghe được tiếng gầm của sư thú, Lâm Phong có thể lờ mờ đoán được đây là ma thú gì.
“ Tử Tinh Dực Sư Vương”.
Ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu của hắn.
“ Không nghĩ tới, vừa mới tiến vào trung tâm đã gặp ngay bá chủ nơi này”.
Lâm Phong cảm khái cùng than một tiếng.


Nhưng hắn không biết là điều gì làm cho nó hung bạo như vậy, nếu nhớ không lầm là còn khoảng ba năm nữa Vân Vận mới tiến vào đây để trao đổi Tử linh tinh với nó cơ mà.


Hắn muốn đi xem thử một chút coi sự việc gì đang diễn ra, sử dụng hệ thống để che giấu đi khí tức của mình rồi hắn mở ra Phong Vân Dực bay thẳng đến đằng trước.
Đáp lên trên một cành cây cao, Lâm Phong đưa mắt nhìn về phía trên bầu trời kia, nơi mà hai màu đen và tím đang chia làm hai nửa tràn ngập ra xung quanh.


“ Đây là hai loại Lục giai ma thú đang đánh nhau!”.
Thấy được hai thân ảnh to lớn đang bay trên trời Lâm Phong ngạc nhiên mà thốt lên.
Hắn có thể cảm nhận được tu vi của bọn chúng thông qua hơi thở cường đại đang thả ra bên ngoài.


Ánh mắt đầu tiên quét về phía cự đại ma thú đang bay ở bên phải trên không trung, ma thú này hình thể khổng lồ có hơn bảy tám thước, toàn thân lại bao trùm một tầng kết tinh màu tím, ánh nắng chiếu rọi làm quang hoa bắn ra tứ phía, có chút chói mắt.


Trên đầu còn có một chiếc sừng xoắn màu hỏa hồng với từng luồng tử sắc hỏa diễm lượn lờ vây quanh, phía sau lưng là một đôi cánh khổng lồ màu tím mỗi lần nó đập cánh sẽ làm cho không gian bị một chút chấn động, những chiếc móng vuốt to lớn cũng đồng dạng được bao phủ bởi tử sắc tinh thể.


“ Đây chính là Tử Tinh Dực Sư Vương trong truyền thuyết đây sao”.
Tuy Lâm Phong đã có thể đoán trước đại khái hình thù của nó thông qua truyện nhưng khi nhìn trực tiếp như thế này đúng là uy mãnh không kém.


Nhìn sang phía đối diện của nó thì đây là một cự thú có hình thể cực kỳ thon dài, tựa hồ có chút cùng loại với ma thú họ xà.
Khi thấy nó di chuyển trên không có thể nhận ra được tốc độ phi hành của ma thú này vô cùng nhanh


Cự xà hình thể cực kỳ khổng lồ, toàn thân ngăm đen còn có một ít đường vân sặc sỡ nhìn qua có chút kỳ dị, thân thể cự xà còn có nhiều màu sắc.


Hơn nữa còn có tám cánh màu đen, ở phía trên đỉnh đầu cũng sinh ra một cái sừng đen hình xoắn ốc ẩn chứa tử mang, tại mũi nhọn trên sừng lóe ra hiển nhiên là ẩn chứa kịch độc, đồng tử có màu vàng và có hình tam giác.


Nhìn sơ qua vẻ bề ngoài thì có thể cảm giác được con cự xà này mang theo một cổ khôn khéo cùng xảo trá.


Lúc đầu Lâm Phong nhìn qua chưa biết được đây là loại ma thú nào nhưng khi thấy được tám chiếc cánh ở phía sau lưng nó thì hắn chắc chắn được rằng đây chính là Lục giai ma thú Bát Dực Hắc Xà Hoàng.


Bát dực hắc xà hoàng là một loại dị thú có thiên phú dị bẩm nó có thể tiến hóa từ Tam giai ma thú Lưỡng Dực Hắc Xà, từ tam giai trở đi mỗi khi thăng một giai thì nó xuất thêm một đôi cánh cho tới lúc đạt tới bát dực.


Có một điều mà Lâm Phong chưa hiểu đó là tại sao con Hắc xà này lại ở đây, hắn nhớ không lầm là nó sau này sẽ gia nhập vào một chi nhánh của Thiên Xà Phủ ở Hắc Giác Vực.
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi đủ thứ, thì ba động trên bầu trời vẫn liên tục va chạm vào nhau vang lên những âm thanh cực lớn.






Truyện liên quan