Chương 32: Khảo hạch luyện dược
“ Ngài nói…ngài muốn khảo trạch Tứ phẩm luyện dược sư sao?”.
“ Đây không phải chuyện để đùa đầu nha”.
Nghe được Lâm Phong nói lại lần nữa, nữ nhân viên với ánh mắt mang vẻ kinh dị, miệng vô thức mà mở ra một tí, kinh ngạc nhìn chằm chằm hắn mà xác nhận, nàng còn tưởng là hắn đang nói đùa với mình.
Nhưng nếu là thật thì cái này trong luyện dược sư công hội của Gia Mã đế quốc hình như là đầu tiên a, còn trẻ như vậy sẽ gây chấn động rất là lớn.
“ Cô nương có thấy ta đang giống như là nói đùa không”.
Hơi nhíu mày lại Lâm Phong hỏi, đúng là chuyện này có chút không hợp lẽ thường nhưng hỏi tới lui khiến hắn có chút không kiên nhẫn.
“ Không,.. không có, vậy mời ngài đi theo ta làm thủ tục”.
“Theo như trình tự thì trước tiên phải thi từ nhất phẩm rồi theo đó tăng lên đến tứ phẩm”.
Thấy người trước mặt có chút khó chịu, nữ tử cũng không dám hỏi nữa mà bắt đầu trở lại công việc hướng dẫn của mình.
“ Ài, phiền phức như vậy sao, được rồi vậy cứ theo đó mà làm đi”.
Nghe được mình phải làm phần khảo hạch mấy lần, Lâm Phong cũng thấy hơi rườm rà nhưng vẫn là gật đầu đồng ý.
“ Mời ngài đi sang bên này”.
Lúc này nữ nhân viên cũng tỏa ra hơi cung kính mà đưa tay mời hắn tới quầy để đăng ký.
Từ trong quầy lấy ra một mảnh da dê đã ố vàng, bàn tay trắng nõn của thanh y nữ tử có chút ưu nhã cầm bút, ngẩng đầu hướng về Lâm Phong nói: “Công tử, mời nói ra tên của ngài, tuổi tác, tên đạo sư của ngài, ta sẽ ghi vào đó”.
“ Lâm Phong, mười sáu tuổi, đạo sư sao…Lạc Thiên”.
Hắn trầm ngâm một hồi rồi mới nói,việc lấy tên của Lạc tiền bối coi như là thể hiện sự tôn trọng dù gì thì đó cũng là người truyền Đấu kỹ cho mình.
“ Cái gì, mười... mười sáu!”.
Khi nghe thấy tuổi của Lâm Phong, nhân viên nữ xém chút làm rơi bút, tay đưa lên che miệng không nhịn được mà thốt lên.
“ Có vấn đề gì sao?”.
Lâm Phong thấy nàng hành động thế mà hỏi.
“ Không có gì, vốn tưởng công tử khoảng mười tám hoặc hai mươi không ngờ là mười sáu, cũng quá trẻ đi”.
Nuốt một ngụm nước bọt, nàng vội giải thích, mười sáu tuổi đi thi luyện dược sư Tứ Phẩm chuyện thật mà như đùa.
“ Ta đã xem qua thì tên đạo sư của công tử không có trong danh sách luyện dược sư ở công hội, tuy nhiên vẫn được khảo hạch cùng nhận huy chương bình thường”.
“ Ngài hãy đi vào phòng thi số một, nơi đó là phòng thi nhất phẩm luyện dược sư”.
Lấy lại bình tĩnh, nàng chỉ hắn đi đến cách của ở phía bên cạnh.
“ Được rồi, đa tạ cô nương”.
Lâm Phong cũng đáp lại, rồi mới tiến đến đó.
Đẩy cửa tiến vào bên trong thì hiện tại ở đó cũng đã có vài người cũng chuẩn bị khảo hạch, hắn từng bước tiến vào.
“ Tiểu tử kia, ngươi cũng đến khảo hạch thì hãy vào chổ đi”.
Một lão nhân đứng trên bục cao nhìn về hắn mà nói với giọng điệu không quá tin tưởng Lâm Phong sẽ được thông qua.
Đi đến chiếc bàn có một cái dược đỉnh cùng một cái mâm có để dực liệu trong đó, cùng một mảnh đan phương, những người cùng khảo hạch lần này đều nhìn với ánh mắt khinh thường.
Với cách ăn mặc có chút sang trọng của Lâm Phong và ngoại hình trẻ tuổi như thế bọn họ đều nghĩ hắn là công tử của một gia tộc nào đó đến để khảo hạch chơi ma thôi.
Không để ý đến bọn hắn, Lâm Phong cầm lên đan phương mà xem xét, điều kiện cơ bản của nhất phẩm luyện dược sư là phải một mình tự luyện chế ra một loại đan dược.
Loại đan dược nào thì có thể tùy theo luyện dược sư công hội đặt ra, lần này chính là đan dược có tên Hồi lực đan là một loại đan dược có hiệu quả hồi phục được một phần thể lực trong trong thời gian ngắn.
Bất quá nó vẫn là tại nhất phẩm đan dược, có thể miễn cưỡng coi như đứng hàng trung bình, nhưng đối với những người mới không nghi ngờ là có chút khó khăn.
“ Kiểm tr.a dược liệu nếu thấy không có vấn đề thì hãy bắt đầu đi”.
Nhìn xuống tất cả các người tham gia, lão nhân lên tiếng nói lớn.
“ Keng”.
Nghe được tiếng chuông vang lên, tất cả thí sinh nhanh chóng áp tay vào hỏa khẩu trên đỉnh dược đỉnh, trong cơ thể đấu khí tuôn ra, sau đó phốc phốc vài tiếng dữ dội, bên trong dược đỉnh một ngọn hỏa diễm đã bốc lên, bắt đầu tiến hành luyện đan.
Lâm Phong chỉ đứng ở đó mà chưa làm gì cả, hắn nhìn những tên đang bắt đầu khảo hạch có chút cười lạnh.
“ Tên nhóc đó đang làm gì vậy, sao không bắt đầu khảo hạch”.
“ Chắc là không biết luyện đan như thế nào, lấy danh tiến gia tộc vào đây chắc để tỏ vẻ mà thôi”
Lúc này một số người đứng xem bên ngoài cũng bàn tán với nhau về Lâm Phong, người lão nhân đứng ở trên đài nhìn xuống cũng có một số ý nghĩ như vậy.
“ Bùng”.
Mặc kệ những người xung quanh nói gì, từ trong lòng bàn tay Lâm Phong dần xuất hiện ngọn lửa màu xanh đen rồi đem nó rót vào dược đỉnh.
“ Phốc”.
Vừa cầm chén trà lên uống một ngụm, lão nhân chủ trì buổi khảo hạch bị một cảnh tượng làm cho phun hết trà trong miệng ra ngoài.
“ Dị Hỏa?”.
Giọng của hắn không khỏi run run mà phát ra.
“ Không đúng, tuy ngọn lửa đó rất nóng nhưng chưa thể so sánh được với Dị hỏa, đây chỉ có thể là thú hỏa”.
Lấy lại chút bình tỉnh, hắn mới từ từ xem kỹ lại ngọn lửa trong tay Lâm Phong rồi đưa ra nhận định.
“ Đúng là xem thường tiểu tử này, mới có tí tuổi đầu mà đã có trình độ khống chế hỏa thuần thục như vậy”.
Xem thao tác truyền hỏa cùng khống chế nó trong dược đỉnh, tên lão nhân đã không dám xem thường Lâm Phong nữa mà tán thưởng không ít.
Những người đứng xem khi thấy ngọn lửa khác lạ của Lâm Phong cùng lời nói của người chủ trì cũng là một mặt mộng bức, không dám mở miệng chế giễu gì nữa.
Tất nhiên tất cả những gì diễn ra xung quanh thì Lâm Phong không thèm để ý đến, hắn chỉ tập trung vào luyện cho thành đan để mau chóng hoàn thành bài khảo hạch.
Độc Hỏa hiện tại đã có nhiệt lượng nóng hơn rất nhiều so với lần đầu thu phục do vậy dược liệu luyện chế các loại đan từ tam phẩm trở xuống khi bỏ vào cũng rất mau mà hòa tan ra.
Dưới ánh mắt kinh dị của tất cả mọi người cùng lão nhân, chưa đến mười phút thì Hồi lực đan đã luyện chế hoàn thành và bay ra khỏi dược đỉnh.
Những thí sinh kế bên thì với thời gian hiện tại nhanh lắm cũng mới bỏ vào hai, ba loại dược liệu, khi thấy Lâm Phong xuất đan bọn họ muốn lồi mắt ra ngoài.
“ Đây là đan dược ta luyện chế, xin mời ngài kiểm tra”.
Cầm viên đan dược thẩy đến lão nhân chủ trì Lâm Phong nói.
Bắt lấy viên đan dược, hắn trước nhất đưa nó lên và nhìn xem hình dáng, đây là một quả đan dược sáng bóng màu vàng nhạt, ước chừng bằng một ngón cái, trên thân lại có một đường hoa vân màu xanh nhỏ chạy xung quanh đan dược.
“ Nhất sắc đan vân!”.
Nhìn thấy một hoa văn, lão nhân lần nữa sợ hãi than.
Bình thường khi đan dược đạt tới độ tinh khiết cùng sự lộng lẫy lớn nhất mới có khả năng khiến cho đan dược luyện chế xuất hiện loại đan vân này.
“ Lâm Phong đúng không, ngươi đã thông qua khảo hạch Nhất phẩm có thể nhận được huy hiệu”.
Lấy lại tinh thần, người chủ trì đi đến chỗ hắn cười nói.
“ Thật ra hôm nay ta đến là để khảo hạch Tứ phẩm, có thể chỉ đường đến nơi khảo hạch tiếp theo sao?”.
Lão nhân đang chuẩn bị khen thêm cái gì thì Lâm Phong mở miệng hỏi.
Nghe thấy được câu hỏi này, mặt của hắn từ tươi cười trong chốc lát trở nên cứng đờ lại, khóe miệng còn hơi giật giật, trên tay đang dược còn làm rớt cũng may là Lâm Phong nhanh tay bắt được.
“ Ngươi nói thật”.
Lấy lại bình tĩnh, hắn mới đối Lâm Phong xác nhận.