Chương 44:
Thấy trên tay của mình có vài vết thương, Lâm Phong bỏ vào miệng một viên đan dược chữa thương.
Sau khi xác nhận con Song Đầu Hỏa Linh xà đã triệt để mất đi sinh cơ, hắn mới tiến đến mà rạch phía trên đầu của nó xem có ma hạch không.
Một lát sau, hắn mang theo một chút thất vọng mà quay đi, hiển nhiên là không có, thu hồi lại Sát Thần thương trên tay do đó cái xác của ma thú cũng rớt lại xuống biển dung nham rồi dần chìm xuống.
Không thèm để ý nữa, Lâm Phong bây giờ muốn tìm cách để đi xuống dưới đáy dung nham như thế nào cho dễ dàng hơn một chút.
Việc dùng hỏa đấu khí bao bọc để xuống dưới thì cũng được nhưng lại tốn nhiều sức lực hơn, lúc này hắn mới nhìn xuống trường thương đang cầm trong tay rồi mỉm cười.
Lấy ra một viên Băng Tâm đan bỏ ngay vào miệng, công dụng của nó là làm cho cơ thể trở nên dịu mát hơn khi đi vào những nơi có nhiệt độ cao.
Bắt đầu tạo ra một lớp đấu khí của Độc hỏa bao bên ngoài thân thể, thêm một lớp đấu khí ở bên trong.
“ Trông cậy vô ngươi”.
Chuẩn bị cẩn thận hết tất cả, rồi hắn nhìn vào Sát Thần thương nói.
Đưa mắt về phía mặt dung nham nóng chảy, hắn nuốt một ngụm nước bọt rồi lấy một hơi thật sâu, thế là Phong Vân dực biến mất, Lâm Phong lao thẳng xuống phía dưới.
Trước khi chạm vào dung nham, hắn đưa trường thương ra phía trước, truyền cho nó một tia đấu khí, mũi thương bắt đầu xuất hiện một kình khí ngăn cản dung nham chạm vào.
Thương chìm xuống đến đâu, dung nham bị tách ra đến đó, nhờ vào sức nặng của nó việc chìm xuống cũng nhanh hơn.
Nắm ngay chuôi thương, Lâm Phong đập chân bơi theo, nhờ có trường thương chia ra dung nham hắn có thể dễ dàng nhìn được phía trước.
Ở phía sau các dòng dung nham bị tách ra nhanh chóng trở lại như ban đầu, nó bao phủ chân của hắn, cũng may là nhờ có vòng bảo vệ bên ngoài nên không bị thiêu cháy nhưng vẫn cảm nhận được sức nóng vô cùng dữ dội.
Không ngừng đi xuống dòng nham thạch cơ hồ như không thấy đường cuối, nhiệt độ xung quanh càng lúc càng tăng.
Lâm Phong cắn răng chịu đựng, việc bơi lội trong dòng dung nham chính là bước một chân vào tử thần, chỉ cần xuất hiện một chút sai sót, thì chuyện gì sẽ xảy ra thì ai cũng biết.
Vội bỏ vào miệng thêm vài viên Băng Tâm đan, hắn kiên quyết nhìn về phía trước, Sát Thần thương liên tục chia tách dung nham mà chìm xuống, hắn chỉ mong là mau đến điểm đích.
Một lát sau, dưới con mắt kinh ngạc của Lâm Phong, nham thạch ở bên ngoài đã dần chuyển sang màu xanh đây là do nhiệt độ tăng cao mà biến hóa thành như vậy.
Biết mình bây giờ không thể phân tâm, hắn tập trung vào phía trước, đẩy nhanh thêm tốc độ bơi xuống.
Sau thêm vài khắc nữa, Lâm Phong vẫn đang nhìn xung quanh tìm kiếm, chợt trong mắt phát hiện một nơi có quang mang màu xanh đang lóe sáng.
“ Là nó”.
Con mắt hắn trở sáng lên một cái, vội vàng thu Sát Thần thương lại, để không bị chìm xuống nữa, rồi bơi nhanh đến đó.
Càng bơi đến gần, hắn có thể nhìn ra được một đài hình hoa sen màu xanh khổng lồ bằng đá hay tinh thạch nào đó đang nằm ở phía bên trong nhiệt độ khi đến gần cũng nóng hơn, đấu khí bao quanh cơ thể Lâm Phong cũng làm cho nó dày hơn một chút để chống đỡ.
Từ xa có thể thấy những chiếc rễ đang phát sáng đang lơ lửng đung đưa xung quanh đài sen đang hấp thu nguồn năng lượng khổng lồ.
Khi chỉ còn cách vòng quang mang màu xanh một bước, hắn mới chuẩn bị tinh thần rồi nhảy vào bên trong.
Tiến được qua lớp quang mang màu xanh, đáp xuống đài sen khổng lồ, Lâm Phong mới ngạc nhiên vì nhiệt độ ở nơi đây dịu hơn rất nhiều so với bên ngoài.
Đưa mắt đến phía trung tâm của đài sen khổng lồ này, con mắt hắn sáng lên khi ở nơi đó có một đoàn hoả diễm thanh sắc lơ lửng giữa không trung.
“ Thanh Liên Địa Tâm hỏa”. Không nhịn được mà hô lên một tiếng, miệng không tự chủ mà nhếch lên.
Theo một hồi quan sát cẩn thận, hắn nhận ra bên ngoài của Dị hỏa được bao bọc bởi một lớp khí mỏng, nếu như đoán không lầm thì đó là của đài sen này, nhờ vậy nhiệt độ khủng bố của hỏa diễm bị áp chế không cho truyền ra bên ngoài.
Do đó nhiệt độ bên trong này vô cùng là bình thường, nếu như không có lớp màn đó, khi chưa chuẩn bị kỹ càng mà đi đến gần Dị hỏa thì chắc hẳn sẽ bị đốt thành hư vô.
Tiến đến gần để xem, ngọn lửa đang phập phùng ở phía trong, hắn rất muốn đưa tay vào mà lấy nó ra ngay, nhưng đó là điều không thể với thực lực hiện tại thì đó là điều quá sức.
Từ Thanh Liên Địa Tâm hỏa nhìn xuống dưới đài sen thì nơi đó chính là nơi chứa hạt sen được gọi với tên khác đó là Địa Hỏa Liên Tử.
Vội sử dụng đấu khí tinh thuần nhất của mình, hắn mới dùng động tác vô cùng nhẹ nhàng cắt bỏ những bộ phận không quan trọng đi để lấy từng hạt sen.
Rất nhanh với động tác rất thanh thoát Lâm Phong đã thành công tách ra được những vật nhỏ đang phát ra ánh sáng bên trong thanh liên, đếm kỹ càng thì thu được mười một viên.
Tâm trạng vui vẻ mà thu vào trong kho của hệ thống, đối với những vật trân quý thì hắn không đưa vào nạp giới mà cho hệ thống cất giữ giùm.
Xong xuôi, hắn di chuyển xuống phía dưới của đài sen, nơi liên kết giữa đài và rễ của nó, hắn vẫn sử dụng thao tác như vừa rồi, tiến hành cắt đi mối liên kết giữa hai phần.
Vừa mới chia cắt ra làm hai, trong bất ngờ của Lâm Phong, đài hoa sen khổng lồ từ từ co lại cho đến khi chỉ vừa đủ để bao bọc Thanh Liên Địa Tâm hỏa.
Thế là từ đài sen khổng lồ biến thành một cái Thanh Liên Tọa nằm ngay phía dưới đỡ cho ngọn lửa thanh sắc ở phía trên.
Dị hỏa cũng cũng không chút chống cự từ từ chìm vào trong tâm hoa, nhất thời, vị trí tâm hoa đang trống rỗng liền dâng lên thanh sắc hỏa diễm yêu dị.
“ Thành công”.
Thu lấy dị hoả thuận lợi hơn so với dự tính của Lâm Phong, nhìn Thanh Liên Địa Tâm hoả bị thu vào Thanh Liên Toạ, hắn vẻ mặt vui sướng, cẩn thận đưa tay đỡ dưới đáy Thanh Liên Toạ, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm đám thanh sắc hỏa diễm ở trung tâm, nhãn đồng đen kịt không nhịn được xẹt qua một tia kích động.
Nhìn qua đám rể đang vẫn điên cuồng hấp thu năng lượng từ dung nham, hắn cũng muốn cắt nó đi nhưng nghĩ kỹ lại thì quyết định không làm vậy.
Nếu như thời gian đủ lâu thì từ hút năng lượng nó sẽ tạo ra thêm một đài hoa sen nữa rồi từ sẽ sản sinh ra những thứ mà hắn đã lấy đi ngày hôm nay.
“ Đing, chúc mừng ký chủ đã thu lấy thành công Thanh Liên Địa Tâm hỏa, hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện”.
“ Thưởng tăng lên hai tinh thực lực và hai mươi vé quay ngẫu nhiên”.
Khi hắn đem Dị hỏa bỏ vào kho của hệ thống, thì nó bỗng vang lên âm thanh thông báo.
Chưa kịp làm gì khác, đấu khí trong cơ thể cũng bắt đầu liên tục tăng lên, hắn đã ở Bát tinh Đấu Vương đỉnh phong bây giờ tăng lên hai tinh nữa vậy mà đột phá Đấu Hoàng vô cùng dễ dàng.
“ Oành”.
Một cổ lực lượng từ trong cơ thể vang ra rồi lan truyền xung quanh một cái, Lâm Phong cảm thấy vô cùng thoải mái, thân thể nhẹ hơn, tầm nhìn cũng xa và rõ hơn rất nhiều, sức mạnh thì không cần phải nói.
“ Được, có vẻ hôm nay mới chính là ngày mai mắn của mình, nên thực hiện nó sau bao nhiêu năm cất giữ rồi”.
Mặc dù rất muốn rời khỏi thế giới nham tương này càng sớm càng tốt, nhưng cảm thấy hôm nay ngày tuyệt do đó hắn muốn mở ra vòng quay sau bao nhiêu năm để tìm kiếm cơ hội Phần Quyết.
PS: Đa tạ đạo hữu Phantom và Ma Tử Dạ đã đề cử.
CẦU ĐÁNH GIÁ.