Chương 43: Song Đầu Hỏa Linh xà
Nhìn dưới lớp cát bằng phẳng, từ trong bàn tay Lâm Phong một ngọn lửa xuất hiện, theo ý niệm ngọn lửa như Hỏa Long mà lao thẳng xuống dưới lớp cát.
Ngọn lửa màu lục liên tục tràn xuống dưới, theo vô tận hỏa diễm thiêu đốt thì rất mau một cái hố sâu bốn, năm mét đã được hình thành.
“ Đây rồi!”.
Lâm Phong không thả ra hỏa diễm nữa mà thu nó lại bởi vì ở đáy của cái hố đã xuất hiện một cái thông đạo nhỏ dẫn xuống sâu bên dưới.
Không chần chờ nữa, hắn nhảy xuống đáy, chạm chân xuống mặt đất phía dưới ở ngay trước mặt chính là thông đạo đi sâu vào lòng đất.
Hít vào một hơi, Lâm Phong từng bước chui vào bên trong, tiến vào thông đạo tối om, hắn vội cho một ngọn lửa nhỏ xuất hiện trên lòng bàn tay để nhìn thấy đường đi, xâm nhập càng lúc càng sâu, nhiệt độ cũng theo đó mà dần dần tăng lên.
“ Mới vừa tiến vào không bao lâu hỏa thuộc tính đã đậm đặc như vậy, nếu tiếp tục đi xuống thì còn kinh khủng đến thế nào nữa, đúng là không thể xem thường Dị hỏa”.
Lâm Phong mang theo kinh ngạc cùng e sợ nói, nhiệt độ ở đây đã bằng bốn, năm phần mười nhiệt độ của Độc Hỏa, mặc dù chưa biết còn bao xa nữa sẽ tới.
Càng lúc sắc mặt hắn càng ngưng trọng, nhưng ngoài ra vẫn mơ hồ có một vẻ mừng rỡ như điên, bởi vì hắn không thôi động hỏa đấu khí nào trong cơ thể nhưng Độc Hỏa trong người lại tự bắt đầu cấp tốc lưu hành.
“Sắp tới rồi”. Sau khi chuyển qua một đoạn rẽ, không xa cuối thông đạo đã xuất hiện quang mang màu đỏ. Thân thể Lâm Phong kích động rùng mình một cái, lau vội mồ hôi trên khuôn mặt, thanh âm khàn khàn khô khốc nói.
Bước chân cũng bắt đầu nhanh hơn, vài phút sau xuất hiện trước mắt hắn là một thế giới của dung nham.
Trong địa huyệt lớn, nham tương màu đỏ vô cùng rực rỡ chậm rãi mà chảy. Thỉnh thoảng, từ trong đó hiện lên những bọt khí to, nhưng chúng chỉ tồn tại một lát rồi nổ tung, làm dung nham bắn ra xung quanh, như những đóa pháo hoa đỏ thẫm.
Đứng ngay cuối thông đạo đưa mắt nhìn về thế giới nham thạch nóng chảy tựa hồ không có điểm cuối này, Lâm Phong không nhin được mà nuốt một ngụm nước bọt.
“Đúng là không ngờ bên dưới mặt đất bình thường ở ngoài Thạch Mạc thành lại có một nơi như thế này”.
Nhìn cảnh tượng hùng vĩ mà đầy nguy hiểm trước mắt, Lâm Phong cũng có chút tê da đầu, hắn than.
“ Đing phát hiện khí tức Dị hoả”
“ Nhiệm vụ cốt truyện: Tiến hành lấy đi Thanh Liên Địa Tâm hỏa”.
“ Phần thưởng: chờ ký chủ lấy được rồi tính”.
“ Thất bại: bị thiêu thành tro”.
Đúng lúc này thanh âm hệ thống vang lên.
“ Ngươi mất tích đâu mất biết bao lâu, bây giờ lại xuất hiện đưa ra nhiệm vụ, xém chút nữa là ta ch.ết vì giật mình chứ không có bị Dị hỏa đốt đâu!”.
Lâm Phong giật thót mình một cái, hắn đối hệ thống trách móc, nhưng đáp lại hắn là một sự im lặng đến đáng sợ.
“ -_-“.
Hắn đã chịu cái hệ thống này chỉ biết lắc đầu ngao ngán, mặc kệ có nhiệm vụ hay không thì Dị hỏa bắt buộc phải lấy cho bằng được.
Lúc này hắn mới mở ra Phong Vân dực, ý định là muốn bay một vòng phía trên để xem xét hết thảy ở trong này.
Sau một lúc phi hành trong đây thì đúng như dự đoán của Lâm Phong thì nơi đây không có đường nào khác chỉ có thể đi thẳng xuống dưới dòng dung nham cực nóng bỏng kia.
Hiện tại thì hắn đang dùng hỏa diễm của mình để bao bọc quanh cơ thể một lớp hỏa khí mỏng để chống lại sức nóng ở nơi đây.
Bên trong địa huyệt, nhiệt độ cao kinh khủng, cho dù bản thân là thuộc tính hỏa, lại có lớp bảo vệ bên ngoài nhưng những đám sương mù do bọt khí nổi lên tạo ra lại chứa một loại hỏa độc nên vẫn làm hắn có chút choáng váng khi hít vào.
Cũng may Độc hỏa của hắn mạnh mẽ chỉ cảm thấy khó chịu lúc ban đầu, một lát sau cũng bị hỏa diễm trong cơ thể thiêu đốt mà trở lại bình thường.
Có điều nơi đây không đơn giản chỉ là dung nham thôi, phía bên dưới đó vẫn còn một con Song Đầu Hỏa Linh xà trấn giữ, thực lực của nó chỉ tầm Đấu Linh nhưng vì ở nơi có lợi cho bản thân nên lực chiến có thể đạt đến Đâu Vương.
Điều đó thì Lâm Phong không quá lo lắng, thực lực của hắn kết hợp với Sát Thần thương đã có thể giao chiến ngang tay với một vị Nhị tinh Đấu Hoàng.
Do trong nơi này có nhiều trở ngại nên hắn chỉ phi hành rất chậm phía trên mặt dung nham, vì còn có một mục đích là dụ con ma thú ở dưới đó xuất hiện.
Đột nhiên ngay lúc này từ phía sau hắn, dòng dung nham đang yên tĩnh chảy lại bị hất từ dưới lên, tất cả là do một con ma thú với hình thể khổng lồ đang trồi lên.
“ Đến rồi sao”.
Thấy con ma thú không kiên nhẫn nữa mà xuất hiện tấn công người xâm nhập, Lâm Phong nhếch miệng cười lạnh.
Theo ánh mắt của hắn, con mà thú với hai chiếc đầu đột ngột hướng thẳng Lâm Phong mà vọt tới.
Hai cánh chấn động tránh sang một bên, dễ dàng né được đòn tấn công của Song Đầu Hỏa Linh xà.
Khi nó đã bay ra khỏi dung nham phía dưới, Lâm Phong đã thấy được ngoại hình của con mà thú này.
Đây chính là một loại ma thú hình rắn, thân thể thon dài ước chừng bốn đến năm mét, trên người toàn thân một màu đỏ, ngay cả lớp vảy cũng như vậy, mà điều đặc biệt ở đây là từ phía cổ lại tách ra hai cái đầu mang theo ánh mắt chứa sát ý, nhìn qua rất kì dị.
Nhảy lên không tấn công hụt nó lại rớt xuống dung nham, đến khi Lâm Phong thấy nó nổi lên lần nữa thì cái cổ của nó tự nhiên bành trướng ra, tựa hồ như chuẩn bị phun ra cái gì đó.
Không bao lâu sau đạo hỏa diễm nham thạch giống như núi lửa bộc phát phun ra hung hăng bắn mạnh về phía người đang đứng lơ lửng phía trên.
“ Hừ trò mèo”.
Thấy đòn tấn công Lâm Phong hừ lạnh sau đó cũng xuất chiêu đối kháng: “ Thiên lôi chưởng”.
Một bàn tay được hình thành, bên trong có chứa lôi thuộc tính, vỗ thẳng vào hai đoàn hỏa diễm.
“ Oành”
Chiêu thức va chạm nhau vang lên một tiếng thật lớn, làm rung động cả một hang dung nham, rồi nhanh chóng tan biến.
Thấy đòn tấn công của mình không làm gì được người trước mặt, Hỏa Linh xà gầm lên giận dữ, sau đó nó tận dụng lợi thế của mình đem những dòng dung nham phía dưới bắn thẳng lên trên thành những cột nham nóng chảy liên tục tấn công.
“ Cũng xem như là có đầu óc”.
Thấy một màn này, Lâm Phong cũng tán dương không thôi, sâu đó Sát Thần thương theo ý niệm mà xuất hiện trên tay.
Hắn không muốn dây dưa với con ma thú này cho tốn thời gian, nên quyết định giải quyết càng nhanh càng tốt.
Sử dụng tốc độ nhanh nhất của mình liên tục tránh né các cột dung nham, trong vài khắc thì đã xuất hiện trước mặt con ma thú.
Dưới ánh mắt khiếp sợ của nó, Lâm Phong quét trường thương cực mạnh theo hướng từ dưới lên, kéo toàn bộ cơ thể nó bị hất ra khỏi mặt dung nham.
Động tác nhanh nhạy, hắn tặng cho nó một cước vào ngay giữa người, làm cho Hỏa Linh xà bay thẳng ra phía sau đâm vào tường đá.
“ Xuyên tâm kích”.
Canh chuẩn thời gian, ngay khi toàn bộ cơ thể của nó va chạm vào vách đá, Lâm Phong sử dụng thức thứ nhất, phóng thẳng vào ngay chính giữa thân thể của con hỏa xà, chỉ thấy một cái gì đó mang theo kình khí và sát khí mà vọt thẳng đi.
“ Bụp”.
Mũi thương xuyên nhanh chóng qua cơ thể đâm thẳng vào bên trong tường đá, lúc này toàn thân của Song Đầu Hỏa Linh xà bị treo ngay trên vách.
Bởi vì không trúng ngay tim nên nó vẫn còn chưa ch.ết, mà cố gắng vùng vẫy để thoát ra, hai cái đầu thì không tự chủ mà liên tục phun ra hỏa cầu ra xung quanh, trong khi vết thương càng động đậy thì máu tràng ra càng nhiều.
Điên cuồng làm mọi thứ có thể, không lâu sau Lâm Phong nhìn thấy cơ thể nó đã dừng vùng vẫy mà đứng im bất động, hắn mới tiến đến để xem có ma hạch hay không.
Nhưng lúc đột nhiên hai cái đầu đồng thanh hét lên rồi bắn hai hỏa cầu về phía hắn rồi gục xuống, đang mất cảnh giác Lâm Phong bị hành động của hỏa xà làm cho giật mình, vội lấy hai tay che phía trước chống đỡ.
“ ch.ết tiệt, muốn kéo theo ta ch.ết chung à”.
Bị đẩy về sau mấy bước, hắn tức giận mắng, nêu không nhanh tay thì đã bị thương nặng rồi.
PS: Đa tạ đạohữu xin dừng bước, Phantom đã đề cử.
Nay mình có việc nên đăng được một chương thôi, mai viết rồi đăng thêm 2c nữa nha
Mọi người cho mik xin một lượt đánh giá với