Chương 49: Thành công
Nhất thời một dòng nước lạnh lẽo chảy vào trong miệng, lạnh đến mức nếu như không phải ở trong nhiệt độ cao như thế này để cân bằng nhiệt độ thì cơ thể đã đóng băng rồi.
Nuốt xuống hết tất cả, Lâm Phong có thể cảm nhận được dường như cổ họng mình đã bị đóng băng, toàn thân hắn có chút run rẩy.
Sau đó nó bắt đầu lan ra toàn cơ thể thông qua kinh mạch và dần thấm vào xương, hết được bao phủ bởi máu bây giờ đã được một tầng băng bao phủ.
Hắn cũng không quên truyền đến cho nơi đang bao quanh Độc Hỏa thêm một lớp đấu khí cùng Băng Linh Hàn Tuyền.
Nhiệt độ trong cơ thể đang chịu đựng cơn nóng phừng phừng cũng dần hạ xuống, trên mặt Lâm Phong từ trắng bệch mà trở nên có chút sắc hơn.
Thấy được khó khăn về sức nóng đã vơi đi, hắn bắt đầu trở lại trong thần thức của mình để tiến hành tiếp xúc với Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đang không ngừng giao động kịch liệt trong kinh mạch.
Mang theo tính cuồng bạo sẵn có nên việc chỉ lần đầu tiếp xúc mà muốn khống chế Dị hỏa di chuyển theo ý muốn là một điều không thể.
Lần đầu thực hiện thất bại, Lâm Phong không hề chịu thua, đã đưa nó vào trong cơ thể là đã không có đường lui rồi, cho nên hắn kiêng kì mà tiếp tục thử khống chế đóa Dị hỏa này.
Một lần thất bại đến lần hai, lần ba,.... đến lần thứ mười thì hắn phát hiện các dòng hỏa diễm của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đang bắt đầu không tự chủ mà giao động hỗn loạn, một số trong đó đã bắt đầu di chuyển theo chỉ định của Lâm Phong, điều này làm hắn vui mừng không thôi.
Thế là hắn cẩn thận từng chút một điều khiển các dòng nhỏ Thanh Liên Địa Tâm Hỏa di chuyển theo lộ tuyến của kinh mạch mà không bị hỗn loạn nữa.
Trong khắp kinh mạch trên cơ thế không biết sô lượng là bao nhiêu, một đám thanh sắc hỏa diễm dần chảy xuôi theo đó, trong lúc di chuyển bọn chúng làm cho những lớp băng mỏng đã hình thành trên các vách kinh mạch bốc hơi.
Nhưng vẫn như Huyết Liên Đan, Băng Linh Hàn Tuyền dược lực vẫn còn rất dồi dào cho nên đã nhanh chóng hình thành thêm lớp mới, những tầng băng bị bốc hơi biến thành bạch khí mà vẫn tiếp tục bảo hộ cho kinh mạch không bị ăn mòn.
Dần dần dưới sự kiểm soát của hắn, các nguồn năng lương nhỏ bắt đầu thu hút các nguồn năng lương lớn hơn di chuyển theo.
Cuối cùng trong sự khổ cực của Lâm Phong thì đám thanh sắc hỏa diễm cũng tập hợp tại một chỗ và bắt đầu kết hợp lại với nhau trở thành một chất lỏng nhỏ màu xanh.
Khi thấy Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đã hợp nhất lại trong kinh mạch, hắn tiếp tục vận chuyển bọn chúng, vì đã dung hợp lại với nhau nên những dòng hỏa diễm đó vô cùng cuồng bạo và dữ dội.
Khi chất lỏng màu xanh chảy qua, lớp băng bảo vệ kinh mạch bây giờ đã không chống đỡ nổi, khí lạnh nhanh chóng bị thiêu đốt mà biến mất.
Hiệu quả của Băng Linh Hàn Tuyền đang dần yếu thế so với Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, băng tần cũng dần bị hòa tan hết gây ra cho Lâm Phong một cổ đau đớn kịch liệt, nhất thời trên khóe miệng đã chảy ra một chút máu.
Tuy vậy nhưng hắn vẫn chịu được, tiếp tục duy trì tinh thần mà khống chế đám chất lỏng đó tiếp tục vận hành trong kinh mạch.
Bây giờ việc không chế Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đã trở nên thành thục rất nhiều, dưới sự kiên trì thì không bao lâu sau hắn đã vận hành đám chất lỏng màu xanh đi hết một vòng tuần hoàn kinh mạch.
Lâm Phong phải điều chỉnh thật kỹ càng tránh né nơi cất giấu Độc hỏa, do vậy lại mất nhiều sức hơn nhưng hiện tại hắn đã cảm thấy mình đang dần có sự liên kết với Thanh Liên Địa Tâm Hỏa.
Vẫn tiếp tục chịu đựng cơn đau trừ bên trong do Dị hỏa chống cự kịch liết, hắn cắn răng mà cố gắng vận hành nó đến được điểm cuối cùng.
Vừa chạm đến điểm cuối thì đấu khí trong cơ thể Lâm Phong chợt nổi lên một trận ba động, toàn thân bắt đầu chấn động.
Đấu khí chỉ chấn động nhỏ nhưng toàn bộ khí nóng trong cơ thể hắn lại bạo phát, đây đã là sự phản kháng cuối cùng của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, chỉ cần chịu đựng được lần này nữa là sẽ thành công.
Tay hắn run run mà lấy ra vài viên đang dược chữa thương rồi bỏ vào miệng, rồi vẫn tiếp tục chăm chú vào việc không chế hỏa diễm màu xanh trong cơ thể.
...
Nửa canh giờ trôi qua, dưới sự cứng đầu của Lâm Phong thì nhiệt độ mang tính tàn phá khủng khiếp trong cơ thể hắn bắt đầu giảm dần.
Tranh thủ thời cơ đó tâm thần bắt đầu ắn mòn vào bên trong hỏa diễm màu xanh để tiến hành không chế nó.
Chỉ chốc lát sau, tất cả những luồng khí nóng rực nhanh chóng thu lại vào bên trong những chất lỏng màu xanh đang yên ắng mà chảy xuôi trong kinh mạch và bọn chúng bắt đầu phát ra một tia ôn hòa.
Bây giờ toàn thân Lâm Phong đã được bao bọc bởi hỏa diễm màu xanh, hắn phải chờ cho Thanh Liên Địa Tâm Hỏa khôi phục lại các kinh mạch bị nó tàn phá .
Thanh liên địa tâm hoả chảy xuôi theo kinh mạch, những nơi vốn đã héo rũ một lần nữa trở nên đầy sức sống.
Kinh mạch khổng chỉ được chữa trị mà lại được thăng cấp đạt đến mức hoàn hảo, nhục thần cũng được cải thiện trở nên cứng cỏi hơn rất nhiều so với lúc trước.
Qua đó có thể thấy,mặc dù Thanh Liên Địa Tâm Hoả tạo ra hư tổn lớn,bất quá sự nỗ lực cũng được bồi thường, trọng yếu kinh mạch trong cơ thể đều được chữa trị xứng đáng.
Chưa dừng lại ở đó, nó bắt đầu hướng xuống phía đan điền, nơi mà đã gần như khô kiệt, sau khi xoay vài vòng quanh luồng khí xoáy thế là chui vào bên trong.
Đột nhiên, một nguồn năng lượng tươi mới dần bộc phát chỉ chốc lát phía bên trong khí xoáy từ trống rỗng đã đã được lắp đầy bằng nguồn năng lượng màu xanh.
Lúc này ở ngoài, hỏa diễm màu xanh đã hoàn toàn chui hết vào trong người Lâm Phong, nhưng sau đó một cổ khí tức hỏa diễm từ trong cơ thể ùng ùng bộc phát ra.
Trong sơn động cũng bắt đầu rung động theo, ba động thì ngày càng dữ dội hơn, ngọn núi đã bị Dị hỏa làm mòn đi đáng kể bây giờ đã xuất hiện vết nứt, nếu từ bên ngoài nhìn đến có thể thấy được trong vết nứt đó đang lóe lên những ánh sáng màu xanh.
Không chịu đựng được bao lâu, ngọn núi bắt đầu bị thủng do vô số mảnh năng lượng nhỏ bắn về bốn phương tám hướng, các tảng đá mà Lâm Phong dùng để chặn cửa động cũng bị năng lượng tuôn trào mà hất bay ra phía ngoài.
Bên trong sơn động, những mảnh năng lượng bạo phát một lúc lâu mới hoàn toàn tiêu tán, khi đã hoàn toàn biến mất có thể nhìn thấy được một người thanh niên đang không mảnh vải che thân mà ngồi bên trong đài sen.
Lâm Phong lúc này cũng theo đó mà dần mở mắt ra, có thể nhìn thấy bên trong con ngươi đen nhánh đang lóe lên một tia hỏa diễm lượng lờ.
“ Thành công mỹ mãn”.
Đứng dậy uỡn người một cái, sau khi cảm nhận lực lượng trên người hắn thoải mái mà lên tiếng.
Nhưng cảm thấy sao lúc này cả người lại mát mẻ đến vậy, nên đưa mắt nhìn xuống thì “ Ách”, hiểu được chuyện gì, hắn vội lấy ra bộ y phục mà mặc vào.
Mặc dù thôn phệ xong Dị hỏa nhưng hắn không hề được tăng lên tu vi giống như Tiêu Viêm, lý do là gì thì ai cũng biết.
Thử bộc phát ra lực lượng trong cơ thể mình, Lâm Phong có thể chắc chắn rằng mặt dù bản thân vẫn đang còn ở nhất tinh Đấu Hoàng đỉnh phong, nhưng khí tức thì không kéo hơn Tam tinh là mấy.
Thu hồi lại lực lượng, lần này thì hắn muốn xem thử hỏa diễm của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa là như thế nào.
Thế là tay phải hơi đưa ra, từ trong cơ thể bắt đầu vận hành đem một ít năng lượng màu xanh từ trong tụ khí xoáy truyền ra, thế là thanh sắc hỏa diễm theo kinh mạch mà đi đến nơi thôi động.
Đang đứng giữa sơn động, ngay lúc này lòng bàn tay Lâm Phong nhất thời xuất hiện một đoàn thanh sắc hỏa diễm bốc lên phừng phừng.
Nhìn thấy được như thế này, hắn không nhịn được mà nhết miệng cười sảng khoái, sau một hồi thì hắn dùng ý niệm mà đem ngọn lửa thu lại, chuẩn bị rời đi nơi đây.
“ Đing, thôn phệ thành công Dị hỏa, hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện”.
Âm thanh hệ thống lại đột ngột vang lên trong đầu Lâm Phong.
Ps: mai bù thêm 2c của hôm nay nhé