Chương 52: Kịch chiến

Vừa tiếp nhận hỏa diễm từ Dị hỏa, trường thương bắt đầu tỏa ra từng tia năng lượng vô cùng mạnh mẽ, ngay cả Lâm Phong cầm nó trong tay cũng cảm nhận được.


Mỹ Đỗ Toa cũng cảm giác được từ khi hỏa diễm bị hút vào trường thương và khi khi nó tỏa ra năng lượng lại mạnh hơn rất nhiều, nhưng nàng lại không có lo lắng quá nhiều.
“ Xuyên Tâm Kích”.


Khi đã thấy được thời điểm thích hợp để xuất chiêu, Lâm Phong không nghĩ ngợi gì thêm mà chỉ mũi thương hướng đến phia trước, sau đó dùng lức truyền vào chân để lấy đà mà lao thẳng về phía trước với tóc độ nhanh nhất.


Trong phút chóc, chỉ thấy một luồng ánh sáng màu xanh nhọn hoắc lao thẳng về thân ảnh xinh đẹp đang đứng phía đối diện.
Khi gặp được tên áo bào đen xuất chiêu, Mỹ Đỗ Toa chỉ hừ một tiếng, rồi dùng đấu khí của mình truyền cho thanh kiếm màu đỏ tay rồi cũng đâm thẳng về trước.
“ Keng”.


Rất nhanh mũi thương cũng mũi kiếm va chạm vào nhau mà vang lên một âm thanh nghe rất chói tai.
Vũ Khí đôi bên bắt đầu giằng co chính diện với nhau, khi đứng từ xa có thể bắt gặp được hai nguồn năng lượng xanh và đỏ đang tỏa ra hai phía.


Nguồn năng lượng thanh sắc lại yếu hơn bên còn lại, và có vẻ đang dần bị đẩy lùi về sau.


available on google playdownload on app store


Mũi thương và mũi kiếm vẫn đối chọi kịch liệt, Mỹ Đỗ Toa có thể cảm nhận được thanh kiếm của mình vậy mà đang dần nóng lên, không thể để đêm dài lắm mộng, nàng lại bộc phát thêm lực lượng trong thanh kiếm của mình.


Thế là không lâu sau Lâm Phong đã bị Mỹ Đỗ Toa dùng lực mà đẩy hắn bay về phía sau hơn chục bước, tuy vậy nàng cũng phải lùi về hai bước mới vững được.


Bị hất cho xoay mấy vòng về sau, Lâm Phong cắm mạnh Sát Thần thương xuống đất mới dần dừng lại, có thể thấy được một vết dài đã in hẳng lên đất.
“ Thế nào nữ vương, sức nóng của Dị hỏa dễ chịu chứ”.
Lâm Phong không tổn thương quá nhiều mà ngước mặt lên trước, mang theo ý cười hỏi.


“Cũng xem như ngươi có một chút thực lực, tuy vậy vẫn không làm được gì ta, cho nên đừng cố mà vùng vẫy nữa mà hãy cút đi ch.ết đi”.
Mỹ Đỗ Toa cũng không ngờ mình lại bị đẩy lùi bởi một tên chỉ mới nhất tinh Đấu Hoàng, trong lúc trả lời nàng đang thầm suy đoán xem người này là ai.


“ Đáng tiếc, nếu như ta chạy khỏi nơi đây thì cho dù nữ vương cũng khó mà đuổi kịp, nhưng trước tiên vẫn còn vài chiêu ta muốn thử nữa”.
Lâm Phong vừa lắc đầu mà đáp lại trong giọng nói mang theo vẻ tiếc nuối.


Nói xong, hắn bắt đầu xoay thanh trường thương của mình mấy vòng và mượn lực đó quét thẳng về phía trước, đúng vậy đây chính là thức thứ hai “ Quét ngang vạn quân”.


Như vậy lập tức một cổ kình khí hình hình bán nguyệt lờ mờ mang theo hỏa diễm màu xanh bay thẳng đến Mỹ Đỗ Toa, trên đường bay của nó có thể nhìn ra xung quanh không khí đang hơi vặn vẹo do nhiệt độ cao.


Không quá lâu để chiêu thức đến trước mặt của nàng, tuy nhìn thấy khí mang theo nhiệt độ nóng bỏng khiến cơ thể mình có hơi kiêng kị nhưng nàng vẫn không hề nao núng chút nào.
Thế là cánh tay thon dài nhẹ nhàng đưa thanh kiếm lên và chém thẳng vào kình khí, hai bên va chạm vào nhau kịch liệt.


Có điều Mỹ Đỗ Toa không ngờ được chính là khi kiếm của mình và chiêu thức kia chạm vào nhau, ngay tức khắc luồng hỏa diễm bắt đầu tràn qua thanh kiếm và truyền thẳng vào cánh tay của nàng.


Cảm nhận sức nóng đang dần truyền vào làn da trắng nỏn của mình khiến nàng có chút khó chịu, thế là từ trong cơ thể nhanh chóng bộc phát đấu khí cực mạnh để đẩy ra sự ăn mòn đó.


Ngay khi đấu khí tăng lên thì thanh kiếm của Mỹ Đỗ Toa đã cắt ngang kình khí hình bán nguyệt ra làm hai phần và nó bay thẳng về phía sau rồi phát nổ.
“ Hừ, Dị hỏa ch.ết tiệt”. Nhớ lại cảm giác vừa rồi nàng lẩm bẩm.


Ở phía xa Lâm Phong cũng không hề rãnh rổi mà đang vận dụng thêm đấu kỹ Phá Thiên để tấn công.
Hắn phải luôn giữ khoảng cách với nàng, bởi vì đánh cận chiến rất dễ bị nguy hiểm, tốc độ của nàng luôn nhanh hơn một nhịp.


Vừa chém xong một đòn, Mỹ Đỗ Toa đã thấy phía trước xuất hiện thêm một hình bán nguyệt nữa nhưng đường kính lại to gấp đôi so với lần trước, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, nhiệt độ tỏa ra càng nguy hiểm hơn.


Nàng đã chán ngán với cái trò này rồi, năng lượng trong cơ thể bắt đầu tỏa ra đến đỉnh phong thể là kiếm và kình khí lại đối đầu với nhau lần nữa.


Nhưng rất nhanh Mỹ Đỗ Toa lại nhận ra sự khác biệt rõ rệt, kình khí tỏa ra năng lượng khủng bố chèn ép về phía nàng, kiếm trong tay cũng trở nên nặng hơn.
“Mạnh hơn đòn trước rất nhiều, đáng tiếc cũng chỉ có như vậy”. Âm thanh lạnh lẽo mang theo sát khí vang lên.


Thế là không mất quá nhiều thời gian nàng đã làm chuyển hướng đòn tấn công qua nơi khác, kình khí bay thẳng về phía đồi cát và một vụ nổ vang lên khiến nơi đó biến mất.
“ Còn trò gì nữa thì làm cho hết đi, ta sắp hết kiên nhẫn với ngươi rồi”.


Không quan tâm đến vụ nổ như thế nào, Mỹ Đỗ Toa chỉ thằng kiếm đến Lâm Phong mà nói.


“ Đúng là uy danh của nữ vương không hề sai, thực lực lại mạnh đến như vậy, không giấu gì ngài đòn vừa nảy đã là mạnh nhất của ta hiện tại rồi”. Lâm Phong lắc lắc đầu giọng vẫn mang theo ý cười mà nói.


Không ngoài dự đoán của hắn, muốn vượt nhiều cấp đánh nhau là hơi khó, gặp đòn mạnh nhất của mình bị đánh bay thì Sát Thần Thương cũng thu hồi lại, Sát Thần lĩnh vực cũng đã hết thời gian.


“ Chấp nhận rồi sao, vậy để bản vương tiễn ngươi một đoạn, đóa Dị Hỏa trong người ngươi cũng thuộc về ta”.
Thấy đối phương đã thu lại vũ khí, Mỹ Đỗ Toa nhếch miệng cười lạnh mà lên tiếng.


“ Ồ, ta nhớ không lầm là xà nhân tộc rất ghét sức nóng của Dị Hỏa tại sau nữ vương lại có hứng thú nha”.
Khi Mỹ Đỗ Toa sắp lao đến thì Lâm Phong lên tiếng mang theo tò mò nói.


“ Đó là chuyện mà ngươi không cần phải biết”. Khi nàng nghe tên áo bào đen cất giọng, cơ thể bổng chốc dừng lại một thoáng rồi hừ lạnh và vẫn tiếp tục tấn công.
“ Có phải nữ vương muốn sử dụng Dị hỏa để tiến hóa, ta nói đúng chứ”.


Ngay thời khắc mũi kiếm đang lao thẳng đến ngay trước ngực, thì Lâm Phong lại nói thêm một điều làm công kích dừng lại ngay sát người hắn.
“ Tại sao ngươi lại biết chuyện này?”. Mỹ Đỗ Toa đột nhiên sững sờ trước lời nói mới cất lên lần nữa, mà phải cất tiếng hỏi.


“ Không giấu gì nữ vương bệ hạ, ta là một Ngũ Phẩm luyện dược sư, từng đọc qua một số tư liệu cổ biết được”.
Lâm Phong trong lòng thở ra một hơi, trong lòng bàn tay đã cầm sẵn một tấm phá không phù, trong tình huống thanh kiếm không dừng lại, nhưng trong giọng vẫn giữ bình tĩnh mà trả lời.


Khi nghe người thần bí này nói, nàng không thể tin được rằng nơi này lại xuất hiện một tên luyện dược sư cấp cao.
“ Chờ đến khi ngài đột phá đến Cửu Tinh đỉnh phong, ta sẽ cho ngài mượn Dị Hỏa để tiến hóa có được không”. Chưa đợi Mỹ Đỗ Toa nói gì thì hắn tiếp tục nói.


Nghe được vậy nàng chỉ là hơi bất ngờ, rồi vẫn nhìn thẳng vào hắn mà nói: “ Hừ, ra là một lão già sống lâu mà còn là một tên háo sắc, ngươi có Dị Hỏa thì thế nào, ta giết ch.ết ngươi rồi lấy không được sao”.


“ Cái chuyện ngươi thấy được thân thể bản vương là cũng đủ để ngươi ch.ết cả trăm lần rồi, đừng nhiều lời”.






Truyện liên quan