Chương 53: Điều bất ngờ

“ Ây, ây từ từ, nữ vương bệ hạ không cảm thấy kì lạ sao, có ai lại đối mặt với cái ch.ết mà không lo lắng như ta không, một điều nữa ta không phải lão già đâu”.


Lâm Phong từng bước lui ra sao vừa nói vừa gỡ xuống mũ trùm đầu cùng mặt nạ của mình, thế là một khuôn mặt trẻ tuổi cùng anh tuấn lộ ra bên ngoài ( PS: Mấy vị tỷ tỷ hay gọi là mặt trắng nhỏ).
Một màn này lại khiến Mỹ Đỗ Toa bất ngờ thêm một lần nữa, nàng không hề nghĩ đến tình huống này.


“Như đã nói từ đầu rồi, nếu mà ta đã chạy thì cho dù là nữ vương cũng không bắt được ta đâu, nên không cần phải cầm vũ khí nguy hiểm như thế, chúng ta giải thích một số việc không được sao”.


“ Nếu như chút nữa, ngài thấy không thích thì cứ giết ta, thế nào”. Lâm Phong vẫn cất tiếng nói tiếp tục.
“ Ta chả có gì cần nói với ngươi cả, mà không ngờ được là ngươi chỉ là một tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch”. Mỹ Đỗ Toa khinh thường một tiếng.


“ Vậy nữ vương bệ hạ có thấy người trẻ tuổi nào có tu vi Đấu Hoàng càng là Ngũ phẩm luyện dược sư chưa?”.
Hắn vẫn mang theo khuông mặt hơi mỉm cười mà hỏi.
“Đúng là thiên phú của ngươi không tồi, nhưng mà trên người ngươi ngoại trừ Dị Hỏa ra còn lại ta đều không cần”.


Nàng không hề phủ nhận đi tài năng của Lâm Phong nhưng đáng tiếc là hắn làm một việc không thể tha thứ được.
“ Nếu như ta nói, chuyện khi nảy chỉ là tình cờ gặp được thì nữ vương ngài tin không?”.


available on google playdownload on app store


“ Có phải tình cờ hay không thì điều đó không quan trọng, bản vương không thể để tên tiểu tử ngươi sống rời đi này này được”.


“ Ta đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, thứ nhất ta còn rất trẻ chưa thể ch.ết được, thứ hai thì cho dù nữ vương có sử dụng toàn lực cũng không bắt kịp được ta đâu”.


“ Mục tiêu của ta là đem Tây Bắc đại lục này nắm trong lòng bàn tay của mình, cho nên giải pháp tốt nhất hiện tại cho việc nhìn thấy thân thể ngài chính là nữ vương gả cho ta rồi cùng nhau cai quản nơi này không tốt sao”.


“ Mà ta đến nơi này không phải chỉ để lấy Dị Hỏa, còn muốn làm phu quân của nữ vương nữa cơ, đến khi đó ta sẽ xóa bỏ mâu thuẫn giữa nhân loại và xà nhân, ngài không thấy vậy rất tốt sao”.
Lâm Phong vẫn cố lý giải một số thứ trong đó vẫn mang theo chọc ghẹo.


“ Vậy sao không phải khen chứ dã tâm của ngươi đúng là rất lớn, nhưng đó là điều chưa chắc sẽ xảy ra trong tương lai, còn bây giờ để bản vương xem thử ngươi làm sao thoát khỏi lòng bàn tay của ta”.


Khi nghe người thiếu niên nói đến việc thân thể, khuôn mặt Mỹ Đỗ Toa lại trở nên tức giận, lập tức uy áp của một Bát Tinh Đấu Hoàng đỉnh phong tràn ra đè lên người Lâm Phong.


Chưa dừng lại ở đó, nàng lại đấm ra một quyền cực mạnh, mà Lâm Phong nhận ra nếu như trúng đòn đó thì không trọng thương thì cũng lên đường, hắn thầm cảm thán về sự nguy hiểm của Mỹ Đỗ Toa.


Thế là không thể ở lại nơi này mà trêu chọc nàng nữa, phá không phù trong bàn tay cũng bị bóp nát.


Khi một quyền của Mỹ Đỗ Toa đã gần chạm đến Lâm Phong thì hắn biến mất, sau đó chỉ còn lời nói vang vọng ở chân trời: “Quên nhắc nữ vương, ta ngoài có Dị hỏa để tiến hóa còn có đan dược tốt hơn chính là Phá Tông Đan”


“Về hình ảnh tuyệt sắc kia nó đã lưu vào trí nhớ của tại hạ rồi, nữ vương nên xem xét ý tưởng của ta thế nào, hai vật đó hiện tại ở Tây Bắc đại lục này rất khó kiếm à nha.


“ Còn nữa tám bộ tộc dưới trướng nữ vương bệ hạ sẽ là mục tiêu đầu tiên trong việc nắm lấy nơi này, rất nhanh chúng ta sẽ gặp lại, tạm biệt”.
Theo âm thanh dần kết thúc thì nơi đây cũng trở lại một mảnh yên tĩnh, Mỹ Đỗ Toa gặp một màn này cũng là sững sờ giây lát.


Ngay khi Lâm Phong biến mất, nàng đã cố dò xét xung quanh nơi đây nhưng không hề cảm nhận một cổ khí tức nào.
“ Thế mà hắn lại biến mất không để lại chút dấu vết nào, chắc chắn là dùng đồ vật nào đó”. Nàng lẩm bẩm.


“ Nguyệt Mị, ngươi về thông báo lại cho bảy thủ lĩnh còn lại phải tăng cường cảnh giác, cũng như tìm ra tên lúc nảy cho ta, nhớ là chớ manh động nếu gặp được hắn thì truyền tính hiệu về”. Nhìn về đám thị vệ đang ở phía xa, Mỹ Đỗ Toa phân phó.


“ Vâng nữ vương, bọn ta đi làm ngay”. Nghe được lệnh, Nguyệt Mị đi đầu cùng đám xà nữ phía sau nhanh chóng đáp lại rồi mới trở về xà nhân tộc.


Ngay khi nơi đây chỉ còn lại một thân ảnh tuyệt sắc, nàng mới nhìn về hướng âm thanh biến mất lẩm bẩm: “ Tiểu tử ngươi đừng mong mà trốn được khỏi ta, sớm thôi chỉ cần ngươi vẫn trên xa mạc này, ngươi không thoát được”.


Tuy ngoài miệng thì Mỹ Đỗ Toa nói như vậy, nhưng trong đầu lại nghĩ về những thứ Lâm Phong đã nói lúc biến mất.


Ngay khi nghe tên thiếu niên thần bí, nói đến Dị Hỏa cùng Phá Tông đan nàng đã có một chút dao động về các đồ vật đó, bởi bản thân là người bị ám ảnh bởi việc không ngừng mạnh hơn để bảo vệ tộc nhân của mình.


Nếu như có cả hai vật đó và sử dụng trong lúc tiến hóa thì tỷ lệ thành công là rất cao.


Mỹ Đỗ Toa cũng từng nghĩ tới việc tìm và mời Lục Phẩm luyện dược sư để luyện giúp mình Phá tông đan nhưng nó chỉ lóe lên một cái rồi thôi bởi một cao cấp luyện dược sư như vậy thì xuất hiện ở đại lục này là điều rất hiếm.


Chưa kể cho dù có cũng không mời được vì chi phí để luyện đan là không ít một chút nào, có khi phải bỏ ra hơn phân nửa bảo khố của xà nhân tộc, một điều nữa chính là ba phần đan dược để luyện chế Phá tông đan, tộc của nàng chưa có tìm kiểm đủ nữa là.


Nhưng khi nghĩ tới ý tưởng hay nói thẳng ra đó là điều kiện thì đúng hơn mà Lâm Phong nói thì bản tính nữ vương cao ngạo lại lớn hơn những dao động đó.
Không biết nàng nghĩ tiếp điều gì mà chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó hóa thành một đường sáng màu đỏ mà bay về xà nhân tộc.


Ngay lúc này ở phía sau một đồi cát cách đó không xa, Lâm Phong vẫn dõi theo tình hình diễn ra nảy giờ.
Khi hắn sử dụng Phá không phù để dịch chuyển đến một nơi ngẫu nhiên, thật không ngờ lại bị đưa đến đây, cũng may là nhờ có việc hệ thống che giấu khí tức nếu không đã bị phát hiện.


Nằm xuống trên mặt cát nhìn lên phía bầu trời đầy sao, hắn thở ra một cái nhẹ nhỏm, Lâm Phong biết với một người cao ngạo như Mỹ Đỗ Toa thì chỉ có thể dùng thực lực mới khuất phục được nàng cho nên ý tưởng đánh vào bát đại thống lĩnh hắn cũng chỉ vừa mới nghĩ ra.


Khi nảy giao chiến với nàng thì hắn cũng đã lờ mờ có cảm giác đột phá đến Nhị tinh vì vậy việc bắt đầu kế hoạch ở nơi đây phải chờ thêm một chút thời gian.
...


Năm ngày trên sa mạc đã nhanh chóng trôi qua, trong những ngày này Lâm Phong vẫn luôn ở trên ốc đảo lần trước và cũng đã đột phá thành công.


Ngồi xếp bằng ngay hồ nước giữa đảo, hắn từ từ mở mắt ra kết thúc tu luyện thì âm thanh hệ thống vang lên: “ Đing chúc mừng túc chủ đột phá thành công tiến lên Nhị Tinh Đấu Hoàng, tặng cho một Phá không phù và một vé quay ngẫu nhiên”.


“ Còn được phần thưởng nữa sao, ta nhớ phải đột phá đại cảnh giới mới có quà nha”.
Lâm Phong khi nghe được cũng là hơi bất ngờ mặt dù phần quà không mấy đặt biệt.


“ Đing, bắt đầu từ Đấu Hoàng trở lên khi tăng thêm một tinh đều sẽ phần thưởng phát ngẫu nhiên”. Âm thanh máy móc trả lời lại.
“ Vậy cũng tốt, có đỡ hơn không, mà có một vé quay ngẫu nhiên thì tặng làm gì, thôi quay vòng quay luôn đi”.


Nhìn thấy lẻ một trong các vé quay ngẫu nhiên khi mới nhận được, hắn quay chơi một vé cho chẵn lại.
“ Tách, tách, tách”.
“ Chúc mừng ký chủ đã quay vào màu vàng kim, nhận được phần quà tốt nhất trong vòng quay này, công pháp có thể tăng phẩm cấp Phần Quyết”.






Truyện liên quan