Chương 79: Tạm thời ly biệt

Vân Chi cầm kiếm lao thẳng đến phía trước, Lâm Phong thì cũng nhanh chóng triệu hồi ra Sát Thần Thương.
“ Keng”. Mũi kiếm đâm vào thân trường thương vang lên một tiếng thanh thúy.
“ Nàng gấp gáp giết nam nhân đầu tiên của mình đến vậy sao?”. Đưa ngang thương để đỡ, Lâm phong chơi châm chọc nói.


“ Hừ, vô sỉ, nhận lấy chiêu này, Liệt Phong Toàn Vũ”. Nghe được người thanh niên lại nói ra được lời như thế, Vân Chi mặt hơi đỏ, một phần vì xấu hổ và còn lại là tức giận, nàng lập tức sử dụng đấu kỹ.


Vừa hô lên xong, ngay trước mặt nàng không gian có chút rung động, từ trong đó bay ra vô số lưỡi kiếm gió màu xanh thẫm khổng lồ, bọn chúng liên tục xoay vòng quanh nhau thành một cơn gió lốc được cấu tạo bởi kiếm rồi hướng đến Lâm Phong.


“ Chậc, chậc vừa mới bắt đầu đã sử dụng chiêu thức mạnh như vậy, thật sự muốn giết ta à, đáng tiếc nhiêu đó vẫn là chưa đủ”. Nhìn thấy lốc xoáy đang nhanh chóng xoay đến mình, Lâm Phong nói ra.


“ Quét ngang vạn quân”. Hắn cũng không kém cạnh trực tiếp tung ra thức thứ hai, một luồng kình khí mạnh mẽ bay đến lốc xoáy.
Trong đôi mắt kinh ngạc của Vân Chi chiêu thức của người thanh niên trực tiếp cắt đôi lốc xoáy ra làm hai nửa khiến cho nó dần bị tiêu tán.


Tuy rằng lúc trước nàng cũng đoán được thực lực của hắn sẽ rất mạnh nhưng lần này giao chiến với nhau nàng lại càng thấy rõ ràng hơn.
Dù vậy đương nhiên nàng sẽ không chịu thua, liền từ trong cơ thể đấu khí bộc phát, Vân Chi trực tiếp bay thẳng lên không trung, rồi hô lên: “Phong chi cực – Vẫn Sát.


available on google playdownload on app store


Thanh kiếm khi này đang được chỉ xuống dưới thẳng vào Lâm Phong, lúc này nó bắt đầu rung lên nhẹ nhẹ, không lâu sau một tia năng lượng cực mạnh nhưng nó chỉ to bằng ngón tay cái, không bị cản trở mà bắn thẳng ra.


Chiêu thức vừa được thực hiện liền làm cho không gian hơi rung động , ở bên dưới trường thương trên tay Lâm Phong cũng bắt đầu chuyển động, hắn trực tiếp sử dụng Phá Thiên để nghênh đón lấy đòn này.


Từ phía dưới, kình khí hình bán nguyệt đứng, bay vút lên phía trên và va chạm vào chiêu thức của Vân Chi.
“ Uỳnh, uỳnh, uỳnh”. Hai bên giằng co kịch liệt, làm cho năng lượng ba động lan ra xung quanh và vang lên những âm thanh dữ dội. Phía dưới mặt hồ cũng vì vậy mà không ngừng tung tóe lên.


Không lâu sau, Vân Chi đã thấy chiêu thức của mình bị đẩy lùi, nàng vận dụng thêm lực lượng để truyền vào nhưng không được, vừa mới phá phong ấn cách đây không lâu, do đó vẫn còn chưa lấy lại đầy đủ lực lượng.


Thế là chiêu thức của nàng bắt đầu bị yếu thế và dần bị đầy lùi về sau, chưa dừng lại ở đó vì chiêu của Lâm Phong quá mạnh chưa đẩy được bao lâu đã bị nó phá vỡ và biến mất.


Tuy vậy kình khí vẫn còn và đang lao thẳng để nữ nhân đang ở trên không, nàng liền dựng ra một lá chắn từ gió, đáng tiếc là dễ dàng bị phá vỡ , ngay khi nó đang gần chạm đến thì Lâm Phong đã có mặt ở phía trên trực tiếp kéo người nữ nhân vào trong ngực mình để né đi chiêu thức.


“ Nàng không sao chứ?, mới vừa hồi phục đã sử dụng đầu kỹ cần nhiều đấu khí như thế”. Ôm nàng vào trong lòng, hắn nhẹ nhàng trách cứ nói.


“ Vô sỉ, thả ta ra”. Bị ôm bất ngờ, cùng cảm nhận được mùi hương nam tính quen thuộc của tối hôm đó, làm cho Vân Chi đỏ mặt, nàng cố gắng vùng vẫy để tránh thoát khỏi người thanh niên.


“ Nếu nàng dám vùng vẫy nữa thì ta sẽ càng ôm chặt thêm”.Thấy nàng phản kháng kịch liệt, Lâm Phong nói nhẹ nhàng một câu, cánh tay hơi siết lại một chút.
Nghe vậy, Vân Chi cũng không dám làm càn mà vùng vẫy nữa , đứng im lặng trong khi khuôn mặt vẫn đưa về nơi khác.


Thấy nàng đã yên tĩnh trở lại hắn mới nói tiếp: “ Thế nào như vậy là đã thua ta giao kèo rồi đúng không, như vậy thì sau này không nên làm những chuyện ngu ngốc được chứ?”.
Vẫn đang bị siết chặt nữ nhân, mặc dù nàng không cam tâm nhưng cũng chỉ đành miễn cưỡng mà gật đầu.


Thật ra tối hôm qua nàng cũng đã suy nghĩ thấu đáo về chuyện này, chỉ cần sao này không gặp lại Lâm Phong nữa, và coi như chuyện này chỉ là một ký ức đáng quên là được, dù sao nàng còn rất nhiều thứ phải làm cho bản thân, tông môn và cả Yên Nhiên nữa.


Thấy nàng đã đồng ý, hắn mới từ từ mà buông lỏng nàng ra, rồi mới hỏi tiếp: “ Còn có ý định lấy Tử Tinh Linh nữa sau?”.


“ Ừm, dù sao đó cũng là mục đích của ta lần này”. Vân Chi chậm rãi đáp lại, trong khi đó trong đầu nàng cười khổ: “Chưa lấy được gì, đã mất đi thứ quan trọng nhất”.


“ Vậy nàng định dùng cách nào để lấy, không phải lúc trước giao dịch không thành đã đánh nhau ra nông nổi như vậy, còn cách khác sau?”. Lâm Phong mang theo ý cười nói.


Nàng thật ra cũng biết như thế, lúc trước trao đổi vật mà Tử Tinh Dực Sư Vương yêu cầu chính là Hóa Hình Đan, vật đó cả Gia Mã hiện tại chưa chắc đã có, nàng cũng không có ngu ngốc đến lấy nó mà trao đổi, bởi vì giá trị của Hóa Hinh Đan thật sự quá lớn khi so với Tử Tinh Linh.


“ Vậy chúng ta làm trao đổi thế nào, nếu nàng thực hiện được ta cho nàng Tử Tinh Linh”.
“ Yêu cầu gì?”.
“ Nàng hôn ta một cái”.
“ Ngươi nằm mơ, không có chuyện đó đâu!”.
Nghe thấy yêu cầu của Lâm Phong, nhất thời nàng xấu hổ xoay qua chỗ khác, trực tiếp cự tuyệt.


“ Không được sao?”.
“ Đương nhiên, điều đó là không thể nào, ta thà không lấy nó còn hơn là hôn ngươi”.
“ Vậy đổi yêu cầu một chút, chỉ cần nàng chủ động ôm ta một cái là được, thấy thế nào, yêu cầu này chắc không khó chứ”.


“ Đươ... được”. Nghe được yêu cầu này, Vân Chi cảm thấy không quá phận, miễn cưỡng nàng đáp ứng.
“ Vậy thì mau chóng thực hiện thôi, chúng ta không có thời gian đâu”. Thấy nàng đáp ứng, hắn mang ý cười nói, hai tay cũng giơ ra chờ sẵn.


Khẽ cắn răng, nàng dần dần tiến đến hắn, sau đó cũng giang tay ra và ôm hắn một cái, ngay khi nàng định rút lui thì đáng tiếc, Lâm Phong đã khóa chặt phía sau, không để nàng thoát ra được.


“ Ngươi làm gì?, mau thả ta ra!”, bị hành động bất ngờ của người thanh niên, Vân Chi hơi luống cuống, giọng cũng hơi bất an nói.
“ Dạy cho nàng một chuyện, sau này không nên quá tin vào lời nam nhân nói”. Mặt đối mặt, Lâm Phong khóe miệng hơi câu lên nói.


“ Ngươ....” Chưa kịp nói hết câu, nàng đã bị người thanh niên trực tiếp tấn công vào đôi môi đỏ mọng kia, và chỉ còn lại những tiếng “ ư ư” trong cổ họng phát ra.
Lâu sau, khi đã cảm thấy thỏa mãn, hắn mới từ từ thả ra đôi môi ngọt mềm kia, nhưng vẫn còn ôm chặt nàng.


Nhìn xuống thân ảnh xinh đẹp thấy khóe mắt đã chút ươn ướt, Lâm Phong cũng chỉ biết cười, hắn thật không nghĩ tới người nữ nhân này khi rơi vào tình cảnh như thế lại không khác những nữ nhân bình thường là bao.


Thế là hắn cũng buông tha cho nàng, mà thả đôi ta của mình ra, thấy vậy Vân Chi cũng nhanh chút rút lui về sau vài bước, để giữ khoảng cách với người thanh niên.


Giữ đúng lời hứa của mình, Lâm Phong lấy ra một chiếc nạp giới đưa cho nàng, thấy vật đã tới tay, Vân Chi lập tức giật lấy, không nói thêm gì mà trực tiếp bay đi rời khỏi nơi đây trở lại Vân Lam Tông.


“ Nên nhớ, nàng chính là nữ nhân của ta, nếu như dám để tên nam nhân nào khác chạm đến thì tên đó cũng sẽ biến mất khỏi thế gian này,cho dù đó là bất kì ai”. Thấy nàng như thế, Lâm Phong không có ngăn cản, mà chỉ hô vang lên một câu.
“ Vô sỉ, ai là nữ nhân của ngươi!”.


Không lâu sau, ở phía chân trời cũng vọng lại lời nói của người nữ nhân mang theo một tia tức giận.






Truyện liên quan