Chương 88: Cầm xuống Nhã Phi

Trong lúc hướng dẫn thì Lâm Phong cũng có nói ra việc mình sắp rời đi, và khi nghe như thế mặc dù Thanh Lân cũng có hơi buồn nhưng nàng biết ca ca mình cũng không thể ở mãi một nơi được, nên vẫn tươi cười mà ủng hộ.


Sau khi đã hoàn tất việc nói chuyện với Thanh Lân, tiếp theo hắn đi đến tìm Nhã Phi cũng vì chuyện này, có thể nói ở Gia Mã này tạm thời chỉ có ba nữ tử thân thiết nhất với hắn bao gồm Nhã Phi, Nạp Lan Yên Nhiên và Thanh Lân, cho nên trước khi rời đi cũng phải thông báo một chút.


Trực tiếp phi hành một đường thẳng đễn Mễ Đặc Nhĩ, hắn trực tiếp đi vào bên trong, đám thị vệ cùng thị nữ không hề xa lạ gì với Lâm Phong cho nên có một tên thị nữ chào hắn một tiếng sau đó nhanh chân đi gọi Nhã Phi, đương nhiên chuyện của Lâm Phong và Nhã Phi bọn hắn cũng biết được.


Lâm Phong cũng được dẫn đến phòng cho khách quý mà ngồi đợi, sau một lúc nhâm nhi chén trà, thì ở phía ngoài tiếng của cũng vang lên tiếng guốc, đặt chén trà xuống hắn đưa mắt nhìn đến cánh cửa vẻ mặt hơi cười một chút.


“ Két” vài giây sau tiếng cửa mở ra, đôi chân dài miên man bước vào trước sau đó đến một thân ảnh xinh đẹp mang theo vũ mị bước vào.


Trên mặt nàng cũng là vui vẻ khi biết Lâm Phong đến thăm mình, đóng cửa về sau, Nhã Phi trực tiếp tiến đến Lâm Phong không nói không rằng mà nồi lên hai chân của hắn, hai tay cũng vòng qua cổ mà lên tiếng than thở: “ Hai tuần rồi không thấy Lâm Phong công tử đến thăm, thật làm cho thiếp thân đau lòng à nha”.


available on google playdownload on app store


Tuy nói như vậy nhưng Nhã Phi biết nửa tháng qua Lâm Phong làm gì, nàng chỉ hơi trêu ghẹo hắn mà thôi.


Không quá bất ngờ trước hành động của yêu tinh này, Lâm Phong một tay vòng qua ôm vào eo theo của nàng, cảm nhận sự mềm mại xuất hiện trên đùi của mình cùng hương thơm truyền vào mũi khiến cũng đủ khiến cho người ta mê say.


“ Vài ngày nữa ta sẽ rời Đế Đô”. Không vòng vo gì Lâm Phong nhìn nàng trực tiếp nói thẳng.
“ Cái gì, ngươi lại rời đi sau, mới trở về không bao lâu” Nghe được những lời của người thanh niên trước mặt, Nhã Phi khuôn mặt cũng không tơi cười nữa mà trở nên thất lạc đi một chút.


Nàng thật sự chỉ muốn ở cùng hắn, mỗi ngày đều không hề biết chán là gì, nhưng lại rất ít khi được dịp như thế, lúc trước khi Lâm Phong rời đi một lần mấy năm nàng trở nên buồn chán không ít.


“ Haizz, nàng cũng nên biết nam nhân của mình khác biệt đến nhường nào, ta nếu như đủ thực lực thì cũng chỉ muốn ở bên nữ nhân của mình mà hưởng thụ thôi”.


“ Nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc đó, ở một thế giới thực lực vi tôn này, cho dù không làm gì thì sớm muộn vẫn sẽ bị những tên khác để ý đến, bởi vậy ta cũng phải cố gắng nâng cao thực lực để có thể chống lại nếu như thời khắc đó tìm đến”.


Cảm nhận được sự thất vọng cùng một chút buồn bả của Nhã Phi, Lâm Phong giọng điệu cũng trở nên ôn nhu hơn mà lý giải.


“ Được rồi, chúng ta cùng đi ăn một bữa xem như tiệc chia tay huynh vậy, không biết bao lâu nữa sẽ có thể gặp lại”. Nhã Phi đương nhiên hiểu rõ ràng những điều Lâm Phong nói, ngay cả bản thân nàng bởi vì không có thiên phú tu luyện cũng suýt phải gả cho người mình không thích nếu như không có nam nhân này xuất hiện.


Thấy Lâm Phong gật đầu đáp ứng, cả hai người mới đứng dậy, cùng nhau tiến đến phòng khác để ăn tối, Nhã Phi cũng thuận tay mà ôm chằm cánh tay của hắn dán sát vào ngực mình, vô cùng thân thiết và dường như nàng cũng đã đưa ra một quyết định gì đó.


Sau buổi ăn có cả Đằng Sơn và Hải Ba Đông, hai người cũng thức thời mà rời đi để lại không gian cho hai người trẻ.
Lúc này cả Lâm Phong cùng Nhã Phi đã có chút say, vừa lúc chỉ còn hai người Nhã Phi mới lên tiếng nói: “ Lâm Phong, huynh đi với ta đến chỗ này”.


“ Được”. Không hề nghĩ ngợi gì nhiều, Lâm Phong cũng trực tiếp đáp ứng ngay.
Thế là Nhã Phi mới nắm tay hắn kéo đi xuyên qua một vài hành lang, đứng trước một căn phòng có hơi khác biệt.
“ Đây là?”. Đưa mắt nhìn đến, Lâm Phong có chút không biết hỏi.


“ Phòng này chính là của ta, mau vào thôi”. Nhã Phi không nhanh không chậm trả lời cho hắn.


Lâm Phong không biết cũng đúng, bởi vì vài năm trước mặc dù hắn đã có vào phòng Nhã Phi nhưng nó nằm ở nơi khác, bây giờ cùng với thân phận và địa vị của nàng được nâng cao thì nơi ở cũng sẽ được nâng cấp hơn.


Nàng nâng tay đẩy cánh cửa vào bên trong, rồi bản thân mình vào trước sau đó kéo Lâm Phong vào bên trong.
Đưa mắt quét sơ căn phòng, tuy nó không khác mấy so với mấy căn phòng nử tử hay dùng nhưng có chút đặt biệt đó chính là hương thơm thoang thoảng của nử nhân luôn truyền vào mũi của hắn.


Nhã Phi kéo Lâm Phong cho hắn trực tiếp ngồi trên giường, sau đó bước đến của trực tiếp đóng lại.
“ Muội đây là?” Lâm Phong dường như đã đoán ra đại khái, hắn mới hướng nàng mà nghi vấn.


Nhã Phi chỉ nhẹ cười một tiếng, sau đó bước từng bước vô cùng quyến rũ đi đến bên hắn, nngay khi đã đứng trước mặt, nàng khom người kề đôi môi của mình vào gần tai hắn mà nói:


“ Chúng ta cũng đã gần như đã đi đến mối quan hệ đó, mà huynh lại sắp đi xa không lẽ phải bắt người ta chủ động như thế này huynh mới hiểu ra sao, ta nói có đúng không, phu quân của ta!”.


Nghe được những lời nói vô cùng yêu mị này của Nhã Phi, Lâm Phong dục hỏa bắt đầu xuất hiện, không nói đến hắn, cho dù bất cứ nam nhân nào nghe được những lời này, cũng khó thoát.


Hắn đương nhiên không thể nào bỏ qua nếu như nàng đã trực tiếp thổ lộ như vậy, ngay lập tức Lâm Phong đứng vụt dậy, hai tay gian ra đem Nhã Phi ôm theo kiểu công chúa, hắn cười nói: ‘ Haha, nàng sẽ hối hận khi dám khiêu khích ta như thế”.


Đem nàng nằm thằng trên giường, Lâm Phong bắt đầu đưa tay chạm vào đôi chân đang mặc cặp vớ màu đen vô cùng tuyệt mĩ kia, hắn bắt đầu chầm chậm vuốt dần lên trên.


Bị hành động này của hắn, Nhã Phi cơ thể hơi run lên, nàng mặc dù lúc nào cũng tỏ ra mình quyến rũ yêu mị nhưng việc này lại chính là lần đầu tiên, nên không khỏi sinh ra cảm giác kì lạ.


Mặc dù cảm giác được sự thay đổi của Nhã Phi, Lâm Phong bàn tay vẫn tiếp tục du tẩu lên trên, dần dần tiến đến cặp đùi thon gọn và mềm mại kia, tay còn lại hắn cũng không hề rãnh rỗi mà bắt đầu hoạt động ở phía trên.


Sau một chút, hắn khom người trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ mộng của Nhã Phi, từ nảy giờ trước những hành động của Lâm Phong làm nàng có chút xấu hổ mà nhắm mắt lại, ngay khi cảm nhận được môi của hắn, nàng cùng mở mắt ra mà đáp lại.


Một lát ngay khi đã cảm thấy đến lúc làm việc chính, đôi môi cả hai cũng tách rời, Lâm Phong đứng dậy đem áo bào của mình cởi xuống, Nhã Phi thấy thế cũng đã biết đến lúc làm gì, nàng chỉ nhẹ giọng nói: “ Xin phu quân hãy thương xót thiếp”.


Lại một lời nói có thể để bất kì tên nào cũng không kiềm nén được, Lâm Phong không nói nhiều lời trực tiếp lao vào như thú săn mồi.
....


Một đêm xuân sắc vô cùng mãnh liệt trôi qua, sáng sớm Lâm Phong đã tỉnh, hắn đưa mắt nhìn sang khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn đang chìm vào giấc ngủ ở bên cạnh mình mà cao hứng.


Hắn không nghĩ đến đêm qua nàng mặc dù tu vi thấp nhưng lại vô cùng dữ dội, những hành động của nàng xém chút nữa là đem hắn vào thế hạ phong.
“ Nữ nhân này thật đúng là yêu tinh”. Nhớ đến đêm qua, Lâm phong không nhịn được mà than một câu.


Đứng dậy ưỡn người một cách sảng khoái, hắn mới mặc lên áo bào, quay lại giường kéo chăn che đi thân hình quyến rũ của Nhã Phi lại, rồi mới tiến ra phòng khách mà uống trà chờ nàng tỉnh giấc.


Hắn hiện tại đã làm việc đó với hai người, mặc dù lúc trước việc cùng với Vân Vận có hơi ngoài ý muốn nhưng Lâm Phong không hề hối hận.


“ Tiêu Viêm a, người cũng đừng trách ta, do ngươi có phúc nhưng không biết hưởng, vậy thì để ta chăm sóc cho các nàng, chỉ cần ngươi đừng đến làm phiền ta là được, ngươi cứ sống vui vẻ bên tiểu muội muội của mình đi”. Nghĩ đến điều đó, hắn nhẹ nhàng nói một câu.






Truyện liên quan