Chương 107: Tiêu Viêm hiện tại
“ Mở cửa lồng giam ra!” Nhìn đến tên nam tử khuôn mặt đã bị biến dạng hoàn toàn do những vết bỏng, giọng Lâm Phong phát ra từ dưới lớp mặt nạ.
Tên hộ vệ không dám hỏi gì nhanh chân tiến đến lấy chìa khóa mở ra cửa.
“ Két” Tiếng cửa được mở ra, Chu Hàn ở bên trong đang hôn mê khi nghe động tĩnh, ánh mắt cũng từ từ hé ra rồi ngước lên nhìn hắc y nhân đang đi đến trước người mình.
“ Chu Hàn đúng không, ta rất thích cách người làm việc, ta đến nói với ngươi một tin vui và cho ngươi một cơ hội”. Lâm Phong đưa mắt nhìn đến tên nam tử, chầm chậm nói ra.
“ Tin vui là tên Hàn Phong kia bị ta giết ch.ết, còn cơ hội là nếu bản thân ngươi có thể tự bò ra được trước cửa, ta liền thu ngươi làm thuộc hạ còn nếu ngươi không muốn làm thì cứ việc ch.ết dần trong này đi”. Nói xong câu này, Lâm Phong cũng xoay người rời khỏi.
Riêng Chu Hàn, khi nghe được tên Hàn Phong khốn kiếp kia đã bị giết, trong ánh mắt chợt lóe lên một ánh sáng.
“ Ngoại trừ tên Chu Hàn kia còn lại đem giết hết đi!” Lâm Phong lời này nói ra trực tiếp làm cho Dương Chấn cùng hai tên canh gác một mặt mộng bức.
“ Thành chủ làm đều này có hơi..” Dương Chấn lúc này chợt lên tiếng nhưng chưa nói hết đã đón nhận lấy ánh mắt lạnh lẽo của hắc y nhân, lập tức không nói thêm gì nữa.
“ Nếu như một khoảng thời gian mà tên Chu Hàn kia không có động tĩnh gì thì đem hắn cùng nơi đây thiêu rụi, nhưng nếu tên đó bò ra được thì sắp xếp nơi ở cho hắn, ta sẽ đến gặp”.
“Dương Chấn ngươi thay ta quản lý chút sự vụ của Phong thành, còn hai người các người không cần ở đây nữa, tự tham gia vào chấp pháp đội mà làm”.
“ Ta sẽ ở rừng trúc phía sau bế quan, trừ khi có chuyện quan trọng thì hãy tìm đến còn không thì cấm các ngươi tiến vào nửa bước”. Nói xong các chỉ thị, Lâm Phong xoay người rời đi.
“ Vâng” Cả ba tên đều chấp tay lại khom người đáp ứng, sau khi thân ảnh của hắc y nhân biến mất thì Dương Chấn cũng đi khỏi nơi đây, hắn bắt đầu cảm thấy người này đáng sợ hơn Hàn Phong rất nhiều.
Lâm Phong đi đến rừng trúc, bên trong có một tiểu khu được xây dựng để ngồi tu luyện, hắn hiện tại cần tiến vào Ngũ Tinh, dù sao đấu khí trong người hắn đã hoàn toàn đạt đến ngưỡng đột phá.
...
Nửa tháng nhanh chóng trôi qua, trong những ngày này tin tức Hàn Phong đã bỏ mạng được lan truyền khắp Hắc Giác Vực.
Và việc một hắc y nhân thay thế vị trí của hắn lại càng trở nên thần bí hơn khi người này lại không để lộ mặt của mình.
Các thế lực liền cử người tiến đến Phong thành để bái phỏng người mới này nhằm thăm dò sâu cạn nhưng không có gặp mặt được, bọn hắn đương nhiên không có manh động dù sao Hàn Phong cũng là một Cửu Tinh Đấu Hoàng còn bị giết cho nên chưa dám làm ra sự tình gì mạo hiểm, chỉ chờ những hành động tiếp theo của vị này.
“ Lăng lão, sự việc đó là như thế nào, điều tr.a được gì không?”. Lúc này đứng phía trên một đỉnh núi, có một thiếu nữ mang theo khí chất vô cùng thanh lãnh đang khoác lên mình một bộ váy màu hồng nhạt, nàng bỗng cất tiếng nói nhẹ vào không khí.
Thiếu nữ với khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, vòng eo nhỏ nhắn mà thon thả, mái tóc đen cũng nhẹ đung đưa theo những làn gió nhẹ, đưa mắt nhìn về bầu trời nơi xa.
“ Bẩm tiểu thư, lão phu chỉ điều tr.a được người này vốn từ nơi khác đến, hắn sử dụng vũ khí chính là trường thương và có một điều nữa là tên này có Dị Hỏa”. Lời nói của người thiếu nữ phát ra không lâu thì ở phía sau đã xuất hiện một làn khói đen quỷ dị sau đó biến thành một người quỳ một chân xuống đất bẩm báo.
“ Còn có Dị hỏa sao, thật đúng là Hắc Giác Vực kiểu người nào cũng có, cùng một chỗ lại xuất hiện hai người sở hữu Dị hỏa đánh nhau, tên đó còn có động tĩnh gì sao?”. Người thiếu nữ này không ai khác chính là Huân Nhi, nàng hiện tại đang ở Già Nam học viện.
“ Bẩm tiểu thư, tên đó sau khi đem Phong thành nắm lấy cho đến nay chưa có thêm động tĩnh nào khác, nhưng nghe hắn trước đó có nói rằng bản thân vẫn sẽ làm giao dịch về đan dược nếu như trả giá thích hợp, tiểu thư có người đến lão phu tránh mặt trước” Lăng ảnh phía sau vừa bẩm báo xong liền cảm nhận có người đến thì biến mất không thấy gì nữa.
“ Huân nhi muội ở đây làm gì a?”. Không lâu sau, có một thiếu niên từ từ xuất hiện, hắn nhìn đến người thiếu nữ xinh đẹp đang đứng mà hỏi.
“ Tiêu Viêm ca ca, ta chỉ là đang hóng mát một chút mà thôi dù gì những ngày qua tu luyện cũng vất vả, huynh mau lại đây đi”. Nhìn thấy người thiếu niên này, Huân Nhi nở ra một nụ cười động lòng người, nàng lấy tay vẫy vẫy hắn.
Cả hai người đều đã mười lăm tuổi, nửa tháng trước sau khi có đợt chiêu sinh từ Già Nam học viện thì cũng tham gia vào và hiện tại đã đang ở ngoại viện học tập.
Tiêu Viêm nhờ có Dược lão đã thức tỉnh sớm hơn dự kiến, liền đã khôi phục lại thực lực, hắn hiện tại đang là Tứ tinh đấu giả, còn về phần Huân Nhi nàng đang ở Lục tinh đấu giả nhưng đó chưa phải thực lực thật sự.
Sau khi lựa chọn công pháp Phần Quyết, Tiêu Viêm được nghe Dược lão nói về hai loại Dị hỏa đang có ở Tây Bắc đại lục này hắn suy nghĩ một lúc thì quyết định sẽ đi đến Già Nam cùng Huân nhi để tìm cơ hội thu phục Vẫn Lạc Tâm Viêm, đương nhiên việc hắn đưa ra lựa chọn này một phần cũng bởi vì nàng.
Trở lại mảnh rừng trúc bên trong, Lâm Phong lúc này sau khi gây ra một chấn động ở nơi đây liền mở mắt ra, hiển nhiên đã đột phá một cách dễ dàng.
Cảm nhận được đấu khí trong cơ thể tăng lên không ít, hắn một mặt thoải mái, sau đó Lâm Phong đứng dậy, phi hành trở lại phủ thành chủ, hắn cũng nên lộ diện một chút với đám người Hắc Giác Vực rồi.
Lâm Phong không có gấp gáp đem Hải Tâm Diễm thu phục ngay dù sao mới đột phá chờ cho đấu khí ổn định lúc đó tiến hành không muộn.
“ Thành chủ ngài đã trở lại, những ngày này có rất nhiều người của các thế lực đến tìm ngài a” Đang ngồi trong đại điện, Dương Chấn khi thấy hắc y nhân tiến vào liền nhanh chóng tiến đến.
“ Ngươi đem thiệp mời phát đến cho các thế lực lớn và một chút cường giả ở Hắc Giác Vực, ba ngày sau chúng ta mở một buổi tiệc xem như ra mắt một chút, chưa hết ngươi đem tấm quy tắc này truyền xuống cho bọn hắn dán khắp Phong thành ” Lâm Phong hướng Dương Chấn nói, từ trong người lấy ra một tấm giấy đưa cho hắn.
“ Lão phu sẽ thông báo cho đám thuộc hạ đi làm ngay, à mà tên Chu Hàn kia hắn vẫn còn sống”. Tên lão nhân cầm lấy nhìn sơ một chút, khi chuẩn bị đi thì hắn nhớ ra điều gì đó.
“ Ồ, kêu hắn đến gặp ta”. Lâm Phong hơi bất ngờ khi nghe được chuyện này, không nghĩ đến tên đó vậy mà đủ sức bò ra được.
Lâm Phong ngồi trên chủ vị một lúc thì ở bên ngoài đã có một tên trung niên tiến vào, hắn vừa vào đã khom người nói: “ Đa tạ thành chủ đã cho ta một cơ hội”.
Nửa tháng này Chu Hàn đã khôi phục lại gần như hoàn thiện, trên người khí chất cũng rất khác khi so với lúc ở trong lồng giam kia, có điều khuôn mặt hơi khó nhìn.
“ Tên này vậy mà độ trung thành lại là Năm mươi, thật không uổng phí cho hắn một cơ hội”. Nhìn sơ qua bản thông tin Lâm Phong có hơi bất ngờ.
“ Ngươi trước lấy cái này đeo vào, ta nhìn qua thì Chu Hàn ngươi thực lực đã đạt Đấu Vương Bát Tinh, chờ sau khi đột phát lên Cửu Tinh đến lúc đó, bản thành chủ sẽ tặng cho một viên Đấu Linh đan”. Lấy ra một chiếc mặt nạ quỷ trong vòng quay Lâm Phong ném xuống dưới sau đó nói.
“ Đa tạ thành chủ, về sau Chu Hàn ta chính là người của ngài, sống ch.ết không từ”. Tên trung niên tiếp lấy mặt nạ, rồi quỳ xuống cung kính nói ra.
“ Ta rất mong chờ biểu hiện của ngươi, đừng làm ta thất vọng a, còn bây giờ lui ra đi”. Nhìn thấy dáng vẻ này của Chu Hàn, Lâm Phong rất cao hứng, hắn lại muốn tìm những thuộc hạ như vầy hơn.
Dù sao nơi đây cũng chỉ còn có Dương Chấn làm trưởng lão, những tên kia đã ch.ết cùng Hàn Phong cho nên phải kiếm thuộc hạ đáng tin cậy hoặc dễ kiểm soát một chút.