Chương 121: Mỹ Đỗ Toa xuất hiện
Lâm Phong hắn vốn chỉ muốn hỏi chơi mà thôi, cũng không quan tâm đến ba người này có mục đích gì khác hay không, nhưng dù có thì cũng chẳng gây ra động tĩnh gì lớn.
“ Điều đó cũng hợp lý, ta đương nhiên sẽ hoan nghênh nếu đó là người có thực lực như các vị đây, về sau mong các vị hỗ trợ và đan dược tốt vẫn là không thể thiếu, kể cà Hoàng Cực Đan”. Lâm Phong lúc này mới chậm rãi nói ra.
Nghe được những lời này, ba người phía dưới ngây ngốc, kể cả Dương Chấn bọn hắn đều biết Hoàng Cực Đan là một lục phẩm đan dược, có tác dụng giúp đấu hoàng tăng lên một hoặc hai tinh thực lực còn giúp củng cố kinh mạch.
“ Nếu đã như vậy, bọn ta nguyện làm một phần sức lực của Dược Hoàng”. Cả ba tên đó lúc này đều quỳ xuống một chân, chắp tay mà hướng hắc y nhân nói.
“ Tốt, tốt, đây xem như quà gặp mặt đi”. Giọng Lâm Phong khi này hơi cao hứng, hắn lấy ra ba hộp ngọc bên trong có chứa viên đan dược giống lần trước hắn đưa cho những tên kia.
“ Phục Nguyên Đan – Ngũ Phẩm đan dược!”. Không nhịn được mà mở nó ra, ba tên thủ lĩnh kinh ngạc hô to một tiếng, bọn hắn vẻ mặt vui mừng trong lòng thầm nói lần này ôm được đùi to, rồi lần nữa hô: “ Đa tạ Dược Hoàng ban tặng về sau...”.
“ Ta không cần nghe những lời hứa hẹn, chỉ cần nhìn hành động, được rồi các ngươi trở về đi khi nào có việc ta sẽ gọi”. Bọn hắn chưa nói xong đã bị Lâm Phong đưa tay ngăn trở, hắn nói.
“ Vâng bọn ta đã hiểu”. Đem cất kỹ hộp ngọc vào trong nạp giới của mình, ba người hướng Lâm Phong nhẹ khom người rồi quay đi ra ngoài, vẻ mặt thì không giấu được vui vẻ.
“ Dương Chấn, Chu Hàn cả hai ngươi chia ra một người quản lý việc thành lập tông môn ở Phong thành người còn lại đi chiêu mộ thêm một vài luyện dược sư về sau ta muốn thành lập một công hội luyện dược tại nơi đây, nếu thiếu nhân lực thì liên hệ với ba tên đó là được”. Lâm Phong lúc này nhìn sang hai người còn lại phân phó nhiệm vụ.
“ Vâng, chúng ta sẽ đi làm ngay”. Hai người phía dưới cũng không hỏi nhiều mà đáp lại, nghe được những lời này là đủ hiểu vị này muốn mở rộng thêm danh tiếng.
“ Dương Chấn ngươi ở lại một chút”. Sau khi thấy hai người sắp rời đi, Lâm Phong gọi tên lão giả lại.
“ Không biết thành chủ gọi lão phu lại là có việc gì căn dặn”. Lão giả phía dưới mới nhìn hẳn mà hỏi.
“ Dù sao ngươi cũng là Đại trưởng lão thực lực Ngũ Tinh Đấu Hoàng vẫn còn yếu một chút, đây xem như ta bồi dưỡng ngươi đi”. Lâm Phong từ trong nạp giới lấy ra thêm một cái hộp ngọc rồi dùng lực lượng điều khiển nó từ từ rơi xuống chỗ lão giả.
“ Đây là?” Dương Chấn sau khi nhìn vào bên trong hắn thắc mắc hỏi, dù sao đây là đan dược lần đầu thấy, nhưng theo cảm nhận của bản thân thì phẩm cấp của nó là không thấp.
“ Đó là Hoàng Cực Đan ngươi sử dụng nó đem thực lực tăng lên”. Lâm Phong chỉ nhàn nhạt trả lời.
Hắn không hề rãnh mà lấy đan dược cấp cao cho những người không đáng tin tưởng, chỉ là hắn thấy điểm trung thành của tên này đã tăng lên bốn mươi thì mới làm như vậy.
“ Đa tạ thành chủ, lão phu sẽ không để ngài thất vọng”. Ánh mắt hơi đục của tên lão giả lóe sáng lên khi nghe nó là đan dược gì, vội quỳ xuống đối với hắc y nhân nói.
Hắn ở tới tuổi này đối với việc đột phá là rất khó khăn nhưng nếu có thứ hỗ trợ như đan dược sẽ tăng lên xác suất.
“ Được rồi, đi làm việc của mình đi”. Nhìn lại bảng thông tin thấy tên này tăng thêm ba phần trăm điểm trung thành thì Lâm phong mới phất phất tay nói.
“ Vậy là coi như gần hết đan dược cấp cao mà tên Hàn Phong đó để lại, phải bế quan luyện chế thêm một chút mới được”. Đúng là vậy thời gian qua những đan dược kia hắn đều lấy trong nạp giới cùng bảo khố của Hàn Phong mà ra.
Bây giờ trong đó đan dược chỉ còn một vài viên Ngũ Phẩm và một viên Phục Nguyên đan cuối cùng, hắn dự định để nó cho bản thân phục dụng để tăng thêm một chút thực lực biết đâu sẽ có thể tăng lên Cửu Tinh Đấu Hoàng.
Lúc này một con rắn nhỏ thò đầu ra ngoài, rồi cấp tốc bò lên vai hắn, lấy mặt mình gõ gõ vào mặt nạ của Lâm Phong.
“ Là ngươi sao, đói rồi à”. Điều này làm Lâm phong thoát ra khỏi mạch suy nghĩ, hắn ngón tay nhẹ chạm vào đầu tiểu xà cười nói.
Tiểu xà bảy màu nghe hắn hỏi, chiếc lưỡi nhỏ khẽ lè ra, đầu nhỏ gật gật.
Lâm Phong nhìn vẻ đáng yêu của nó mà lần nữa vuốt vuốt tiểu xà, trên tay lấy ra chiếc bình có chứa chất lỏng màu tím kia.
Lần này hắn trực tiếp mở ra nắp bình mà cho tiểu xà ăn thỏa thích, dù sau hắn còn khá nhiều thứ này sau vài lần giao dịch với Tử Tinh Dực Sư Vương.
Thấy được đồ ăn yêu thích, tiểu xà hai mắt sáng rỡ vội bay đón đưa cả mặt mình vào chiếc bình mà ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ.
Sau vài ngụm thì nó cũng thò đầu ra khỏi bình, vẻ mặt thoải mái mãn nguyện mà nhìn Lâm Phong sau đó lướt nhẹ đến lòng bàn tay hắn mà nằm ngủ.
Nhìn thấy tiểu xà như vậy Lâm Phong đưa tạy chạm chạm vào mặt nó, nhất thời Thất Thải Thôn Thiên Mảng cả người lóe sáng lên, hắn phải đưa ra một tay ngăn trở trước mặt.
Lúc này tay còn lại hắn vẫn để ở mặt của tiểu xà thì cảm nhận được một cổ mềm mại không sao tả được, trên hai đùi mình cũng mang đến xúc cảm khác lạ.
Lấy tay ra Lâm phong bất ngờ vì hắn thấy được một cổ thân thể xinh đẹp hoàn mỹ đang nằm trên đùi mình, nhìn qua bên phải là một đôi chân trắng như ngọc, nó vô cùng thon gọn và mịn màng, hơn hết nó lại rất dài.
“ Hừ”. Nhìn nó thế là Lâm Phong không nhịn được mà đưa tay của mình ra nhẹ vuốt trên đó, thế là ngay lập tức một tiếng hừ lạnh lẹo phát ra ở bên trái.
Giật mình, hắn xoay mặt qua, nơi đó ngón tay trái của mình vẫn còn đang chạm trên khuôn mặt xinh đẹp không chút tì vết kia, và đôi mắt sáng ngời trên đó đang mang theo băng lãnh mà nhìn mình.
Khi này nếu như nhìn ở ngoài cửa vào thì một màn này cứ tưởng như một vị Hoàng Hậu nào đó đang nằm trên đùi của Hoàng Đế vậy.
“ Cô tỉnh rồi sau, haha”. Lâm Phong khóe miệng hơi giật giật, chỉ có thể cười gượng gạo nói.
“ Rất mềm sao, thích không”. Mỹ Đỗ Toa lúc này môi đỏ nhẹ hở ra, những âm thanh có phần làm tê dại lòng người vang lên.
“ Ừm đúng là rất mềm, đôi chân mới này của cô cũng là quá mê người đi”. Lâm Phong không hề nhận ra sát ý trong đó, cánh tay phải lần nữa nhẹ vuốt trên đùi nàng, mà gật đầu tán thưởng.
Lời nói này vừa dứt, một cổ uy áp xuất hiện ra, đè hết lên người Lâm Phong, nàng thanh âm lạnh lẽo phát ra: “Mỗi lần gặp lại, ngươi lá gan lại lớn thêm một chút, đúng là đáng khen, chắc là bản vương phải lấy nó ra xem thử một lần mới được”.
“ Haha, nào có ta cũng là nam nhân bình thường mà thôi, huống hồ nữ vương bệ hạ nằm như thế ta cũng khó mà cưỡng lại được a”. Gãi gãi đầu, Lâm Phong ánh mắt vừa thưởng thức vừa cười nói.
Có thể nói lần này hắn cảm nhận được ba loại giác quan bao gồm thị giác, xúc khác và cả khứu giác khi mùi thơm trên người Mỹ Đỗ Toa liên tục truyền vào mũi hắn.
“ Được rồi, bớt giận, bớt giận ta có thứ này tặng cho cô”. Mắt thấy vẻ mặt nàng càng ngày sát khí càng tăng, hắn mới không chạm vào người nàng nữa mà nói.
Gặp vẻ mặt nàng bớt đi phần lạnh lẽo, Lâm phong mới từ hệ thống lấy ra một đôi giày cao gót màu đỏ với những đường nét hoa văn màu vàng kim rất hợp với đồ mà nàng đang mặc trên người.
Nhẹ đem nó mang vào đôi chân trần của nàng, Lâm Phong nhìn một thoáng rồi gật đầu nói một chữ “ hợp”.
Mỹ Đỗ Toa nhìn qua kiểu dáng của nó, nàng cũng là thấy thích hợp, liếc Lâm Phong một cái rồi mới tránh thoát khỏi hắn mà đứng dậy.
Nhẹ dậm dậm đôi chân của mình, Mỹ Đỗ Toa cũng ưng ý với đôi giày này nó không hề chật cũng không có rộng, nàng lại không thể hiểu được tại sao mà tên này lại lấy ra thứ vừa cho mình ngay lần đầu như vậy.
“ Oa, Lạc Phong chỗ của ngươi cũng có quá nhiều dược liệu quý đi, vị tỷ tỷ xinh đẹp này ở đâu ra vậy”. Lúc này ở bên ngoài, tiểu cô nương tóc tím sau khi chạy quanh một vòng thì mới cao hứng mà nói, nàng bắt gặp lấy Mỹ Đỗ Toa ngạc nhiên hỏi.
“ Cô ấy là người mà ngươi muốn sờ đầu lần trước đấy”. Nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của Tử Nghiên, Lâm Phong châm chọc.
“ Vị tỷ tỷ này là tiểu xà hôm trước!” Nàng sau khi nghe Lâm Phong nói, lỗ mũi mới đưa ra ngửi ngửi liền biết được, đương nhiên cả hai bản thể đều là ma thú thì rất dễ biết được.
“ Tỷ tỷ, ta tên là Tiểu Nghiên lần đầu gặp mặt”. Nàng vậy mà lại không sợ Mỹ Đỗ Toa như lần trước mà chạy đến trước mặt nàng khẽ cười giới thiệu.
“ Cô ấy tên là Thải Lân”. Thấy Mỹ Đỗ Toa tính nói ra tên của mình, Lâm Phong lại nhanh miệng mà lên tiếng trước.
Lời này vừa ra, làm cho Mỹ Đỗ Toa ngạc nhiên không thôi nhưng nàng lại cảm thấy không tệ chỉ là trừng hắn một cái rồi thôi.
“ Vậy về sau ta sẽ gọi là Thải Lân tỷ được chứ”. Tử Nghiên nghe vậy liền ngước nhìn lên nói ra, Mỹ Đỗ Toa thì đưa tay sờ sờ đầu nhỏ của nàng mà ừ một tiếng.