Chương 120: Có thế lực muốn đầu nhập?
“ Đúng rồi tiểu muội muội, ta còn chưa biết tên của ngươi”. Gặp Tử Nghiên vẫn còn luyến tiếc mùi vị của đan dược, Lâm Phong lúc này mới hỏi.
“Ta gọi là Tử Nghiên, tên này là do đại trưởng lão đặt cho, bất quá mấy cái lão già trong nội viện kia lại len lén gọi ta là "Man Lực vương", hừm, họ cứ tưởng rằng ta không biết gì chắc”.
Tiểu cô nương cau mày nhăn mũi, hung hăng đấm ra một quyền, lập tức có mấy đạo kình phong xuất ra đánh vào gốc cây gần đó làm nó thủng một lỗ.
“ Còn ngươi tên gì, nhìn ngươi chắc cũng còn khá trẻ”. Không có để ý đến chuyện vừa xảy ra, nàng ánh mắt chớp chớp nhìn hắn hỏi.
“ Cứ gọi Lạc Phong là được, vậy thì sau này chúng ta gặp nhau tại chỗ này trao đổi đan dược, bây giờ ta có việc phải đi, đây coi như quà gặp mặt”. Lâm Phong lấy ra bình ngọc ném cho nàng rồi chuẩn bị rời đi.
“ Khoan khoan, Lạc Phong ngươi cho ta theo đi, dù sao trở về nơi kia lão già đó toàn bắt ta tìm dược liệu cho lão chán ch.ết đi được, theo ngươi còn có đồ ăn ngon”.
Chụp lấy bình ngọc với vẻ mặt hớn hở, Tử Nghiên sau đó thấy Lâm Phong chuẩn bị đi thì vội hô, tay nhỏ giật giật tay áo hắn mà nói.
“ Theo ta, không sợ đem tiểu muội muội ngươi đi bán, nhìn da dẻ trắng trẻo như thế chắc bán cũng có giá”. Lâm Phong quay người lại, giả bộ nghiền ngẫm nhìn Tử Nghiên.
“ Hứ, ta mới không dễ bị bán đi đâu, nếu ngươi dám làm thế thì bản cô nương sẽ ăn luôn ngươi”. Tử Nghiên nghe nói như thế thì hai tay chống nạnh tỏ ra mạnh mẽ nói, nàng cũng đấm một quyền về phía hắn.
“ Ầm”. Nắm đấm rơi vào lòng bàn tay của Lâm Phong, lực lượng bị đem tảng ra hai bên.
“ Biết lợi hại của bản cô nương rồi chứ”. Tiểu cô nương thu tay lại, trở về thế chống nạnh hất mặt lên nói, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ: “Người này vậy mà đỡ được một quyền của ta”.
“ Thật hết cách, tùy ngươi” Đỡ lấy một quyền này, lòng bàn tay Lâm Phong cảm thấy rát rát, hắn lắc lắc đầu nói, rồi mới xoay người phi hành đi.
“ Hì hì, như vậy mới được chứ” Bỏ vào miệng mấy viên đan dược nhai nhai, Tử Nghiên mở ra đôi cánh màu tím của mình cấp tốc bay theo.
Sau hơn nửa ngày phi hành còn lại thì cuối cùng hắn cũng đã trở lại Phong thành, khi này nhìn thấy bên dưới có chút động tĩnh hắn liền hạ xuống.
“ Mới có hơn một tuần mà các ngươi quên những quy định ta đặt ra rồi a”. Đáp xuống một vị trí gần đó, hắn nhìn đến hai tên nam tử đang ẩu đả với nhau mà lạnh giọng nói.
Lúc trước hắn có kêu người đem những quy định dán khắp thành, bên trong đó có một điều đó là ở bên trong thành không được giao chiến, nếu muốn thì có thể ra bên ngoài.
“ Ngươi là ai lại dám xía vào chuyện của đại gia, mau cút chỗ khác”. Tên trán hán thân hình lực lưỡng nhìn đến Lâm Phong trừng mắt nói.
“ Thành chủ đại nhân, hai tên này là người bên ngoài vào thành không liên quan đến chúng ta, có người đã vừa đi thông báo với chấp pháp đội ”. Lúc này đám người dân trong thành đứng xem gần đó, vẻ mặt hoảng sợ chạy lại khom người đối với hắn nói.
“ Xem ra ta phải thêm một chút vũ lực mới được, cảm thấy mình vẫn là quá nhẹ tay”. Lâm Phong thầm nghĩ như vậy, sau đó hai tên vừa mới vào thành ánh mắt cấp tốc trở nên tuyệt vọng.
Bọn hắn chưa kịp nói lời nào, cả người bỗng nhiên bốc cháy dữ dội, không quá vài giây sau đã không thấy đâu, chỉ còn lại một vệt đen dính đường.
“ Ực”. Đám người xung quanh, bắt gặp được cảnh tượng này không tự chủ nuốt xuống một ngụm, vẻ mặt xanh mét, hiển nhiên lúc trước đã từng gặp qua thực lực của vị thành chủ mới này nhưng bây giờ nhìn đến cũng là quá dọa người.
Bàn tay Lâm Phong thu lại, tức thì từ trên người tràn ra một cỗ uy áp cấp tốc lan ra, âm thanh của hắn vang vọng khắp thành: “Về sau nếu tên nào dám làm trái quy định ta đặt ra, cả người nhà tên đó cũng sẽ đi theo cùng”.
Uy áp tràn ra ép mọi người nơi đây không thể thở được, hai chân không tự chủ mà quỳ trên mặt đất.
Sau một lúc thì Lâm Phong cũng phất tay, đem uy áp xóa bỏ mà hướng đến phủ thành chủ, đám người sau khi được giải khai thì không ngừng hít lấy không khí ánh mắt khiếp sợ nhìn vào thân ảnh của hắc y nhân.
“ Không ngờ hắn mạnh như vậy”. Tay của Tử Nghiên hơi run run, nàng lẩm bẩm, hiện tại trên mặt tiểu cô nương này cũng đeo một cái mặt nạ nhỏ, sau đó cũng xoay người tung tăng mà đi theo.
Lúc chuẩn bị rời khỏi khu rừng, thấy Lâm Phong đeo lên mặt nạ thì cũng đòi một cái cho bằng được, hết cách hắn cũng đành đưa cho nàng.
“ Oa, đây là chỗ của ngươi a, cũng quá là hoành tráng đi”. Đi đến phía ngoài phủ thành chủ, Tử Nghiên ánh mắt mở to nhìn nhìn rồi tinh nghịch chạy trước hắn vào bên trong đi khắp nơi mà nhìn ngó
“ Thành chủ đại nhân cuối cùng ngài cũng trở về, tiểu cô nương này là”.Người lên tiếng là Dương Chấn, bọn hắn đã cảm nhận uy áp khi nảy của Lâm Phong nên biết mà đứng chờ sẵn, có chút bất ngờ khi gặp Tử Nghiên vậy mà tự tiện như thế.
“ Ừm, các ngươi cứ mặc kệ nàng”. Gật đầu một cái, Lâm phong tiến vào trong đại điện, mặc cho Tử Nghiên chạy lung tung.
“ Khoảng thời gian này có chuyện gì đáng chú ý không?”. Ngồi bên trên chủ vị, Lâm Phong nhìn xuống hai người mà hỏi.
“ Bẩm thành chủ, mấy ngày trước có ba thế lực Thiên Âm Tông, La Sát Môn, Cuồng Sư Bang tiến đến đây nói muốn đầu nhập vào chúng ta, bởi vì sự việc có chút quan trọng nên lão phu đã sắp xếp bọn hắn ở lại chờ ngài về quyết định”. Dương Chấn lúc này tiến lên bẩm báo.
“ Ồ, còn có chuyện như vậy”. Gõ gõ ngón tay lên thành ghế, Lâm Phong có hơi bất ngờ bởi vì đây chẳng phải là đám người trong nguyên tác cũng đến nơi đây đòi chia Phong thành với Tiêu Môn hay sau, nếu như không có Mỹ Đỗ Toa thì không biết sẽ như thế nào.
“ Vậy ngươi kêu bọn hắn đến đây”. Lâm Phong nhìn đến Chu Hàn ra lệnh, từ trong nạp giới lúc này lấy ra hai cổ khôi lỗi, trên thân khoác áo bào đen và được che bằng mặt nạ.
Theo điều khiển của hắn, hai thứ này bay đến trước cửa mà đứng ở hai bên như hộ vệ, Dương Chấn thấy một màn này cũng là rung động, bởi vì hắn cảm nhận được đấu khí ba động của hai cổ khôi lỗi này trên hắn một bậc.
Một lúc sau, ở bên ngoài đã xuất hiện bốn thân ảnh, đi dẫn đầu là Chu Hàn, đám người khi bước vào cửa đều liếc nhìn hai cái hắc y nhân mà thầm sợ hãi, bọn hắn thực lực cũng chỉ ở Nhị và Tam tinh Đấu Hoàng, vậy mà cường giả này ở đây cũng chỉ làm hộ vệ.
Tiến vào bên trong, Chu Hàn đi qua một bên chỉ còn ba người đứng đối diện Lâm Phong.
Đi ở giữa là một mỹ phụ ăn mặc gợi cảm trên gò má mỹ phụ có hoa văn hắc sắc đẹp đẻ của một đóa hoa anh túc, bên trái là một lão già da dẻ xanh tím, bàn tay khô héo, bên còn lại là một đại hán trung niên là rất lực lưỡng.
“ Chúng ta là thủ lĩnh của Thiên Âm Tông, La Sát Môn, Cuồng Sư Bang, lần này đến đây là muốn đầu nhập dưới trướng Dược Hoàng”. Tam đại thủ lĩnh cùng chắp tay mà đối với Lâm Phong nói, lúc Lâm Phong tỏa ra uy áp bọn hắn cũng cảm nhận được cho nên đối với hắn rất kiêng dè.
“ Ta muốn hỏi một chút, tại sau các vị lại muốn đầu nhập vào đây được chứ?”. Liếc sơ qua ba người, Lâm Phong nhàn nhạt hỏi.
“Thật không giấu gì Dược Hoàng, bọn ta đã sớm nghe được đại danh của ngài, thế lực ở Hắc Giác Vực bây giờ đều có thực gần như có Đấu Tông cấp bậc tọa trấn, với chút tài mọn của bọn ta thì sớm muốn cũng không tránh khỏi cảnh bị chiếm lấy”.
“ Bởi vì giữa ba tông môn có chút quan hệ, bọn ta sau khi xem xét kỹ lưỡng thì mới đưa ra quyết định này”. Vị mỹ phụ ăn mặc gợi cảm đứng ở giữa lúc này mới nhẹ che miệng cười duyên mà đại diện nói ra.