Chương 128: Bạo động
Nhưng vừa mới có ý định đó thì Lâm Phong lại cảm thấy có chút không đúng, bởi vì hắn bỗng phát giác bản thân đang bị theo dõi, thế nên cấp tốc thu lại mà phải đành chờ đến cơ hội khác.
“ Rất có thể là lão già Tô Thiên kia”. Giả bộ tiến vào trạng thái tu luyện nhằm cho đối phương không thấy gì khác thường.
Cái trực giác đó của Lâm Phong không hề sai, bởi vì tại thời điểm này ở một căn phòng nào đó đang có một đám lão nhân ngồi trên ghế được xếp thành vòng tròn và có một người hắn biết đó là Tô Thiên đại trưởng lão.
Bây giờ tất cả đều đang nhìn về một cái vòng tròn ở chính giữa đám người, bên trong là hình ảnh của Lâm Phong đang ngồi trong căn phòng số một.
Tô Thiên lão già này không hề đơn giản chút nào, hắn nào có để Lâm Phong tiến vào tòa tháp tham quan dễ dàng như vậy.
Cũng may, ngay lúc Lâm Phong vừa phát giác được thì lập tức đem thu lại hết Dị hỏa, đám người Tô Thiên chỉ thấy được thanh sắc hỏa diễm của hắn.
“ Kì quái, người này vậy mà có loại Dị hỏa không giống với tên Hàn Phong kia, cũng tức là nói hắn sở dĩ đã có cho mình một đóa Dị hỏa khác”. Tô Thiên lúc này vẻ mặc có hơi ngưng trọng nói với đám trưởng lão khác.
“ Vậy có thể khẳng định người vị hắc y nhân này đang sở hữu tận hai đó Dị hỏa!”. Liễu trưởng lão sau khi đưa đám Tiêu Viêm đến một căn phòng tu luyện thì cũng quay trở lại đây, nghe được lời của đại trưởng lão, mọi người xung quanh liền hiểu ngay.
“ Người này ẩn giấu thực lực khá sâu, cho dù ta cảm ứng cũng không biết hắn đang ở tu vi gì”. Tô Thiên nhẹ gật đầu một cái, không có phủ nhận mà nhẹ nói trong khi ánh mắt vẫn nhìn vào màn ảnh.
“Ta từng thấy hắn sử dụng đấu khí hóa cánh tức là đã ở tu vi Đấu Hoàng vì Đấu Vương mà đánh ch.ết Hàn Phong thì quá vô lý, theo như suy đoán của ta đây thì người này thực lực nằm ở Bát hay Cửu tinh Đấu Hoàng”.
Khi này ở phía đối diện, một lão già thân hình gầy gò nói, hắn là một trong những người trưởng lão thủ tháp có địa vị cực cao mà hay được các trưởng lão cùng đệ tử nội viện gọi là Hách trưởng lão.
“ Hách trưởng lão nói vậy cũng có lý”. Đám người không hề phản bác trước câu nói này, mà chỉ gật đầu.
“ Được rồi, tạm thời thì chỉ nên thỉnh thoảng quan sát hắn như vậy, miễn sao hắn không làm gì ảnh hưởng đến chúng ta là được”. Tô Thiên lúc này khẽ phất tay một cái, trên vòng trong phát ra hình ảnh bây giờ xuất hiện một hình ảnh cấm chế nơi đáy sâu kia.
“ Con súc sinh này ngày càng hung bạo hơn, cứ tầm nửa tháng gì đó nó lại bạo động một lần, cũng may là cấm chế mạnh mẽ nên không có chấn động ra bên ngoài”. Nhìn đến hỏa mảng bên dưới kia, Hắc trưởng lão thở dài nói.
“ Nhưng nếu cứ như thế nhiều thì ba năm ít thì một năm rưỡi, cấm chế này cũng không chống đỡ nổi”. Một lão già khác lên tiếng, người này thường được gọi với cái tên Hỏa trưởng lão.
Chuyện này làm cho đám người tại nơi đây đau đầu không thôi, nếu như kết hợp giữa các lão sư cùng trưởng lão tại Già Nam học viện thì sẽ phong ấn được nó.
Tuy vậy khi cấm chế bị vỡ thì điều đó lại làm cho tin tức tại nơi đây giam giữ một đóa Dị hỏa sẽ truyền ra bên ngoài.
Tin tức này mà lan ra khắp Hắc Giác vực thì chuyện này sẽ càng là phức tạp hơn rất nhiều, khi đó một số tông môn có luyện dược sư cao cấp một chút sẽ ngầm nhắm đến nơi đây, nếu không lấy được thì sức ép này sẽ đè sang các đệ tử của Già Nam học viện.
“ Nếu lúc đó xuất hiện biến cố thì chúng ta chỉ có thể nhờ hắn mà thôi, người hiện tại sở hữu Dị hỏa”. Tô Thiên đương nhiên biết được những việc sẽ xảy ra nếu như con rắn đó phá tháp ra ngoài , vì vậy hắn mới nhẹ thở dài mà nói.
Đám người Tô Thiên cùng Dược lão và Tiêu Viêm vẫn chưa biết được thứ Lâm Phong nhắm đến chính là Vẫn Lạc Tâm Viêm bởi vì hắn đang sử dụng công pháp Phần Quyết, người biết được thì cũng đã sớm biến mất.
Hiện tại toàn bộ Già Nam học viện thì chỉ có hắn đứng đầu quán xuyến hết mọi việc, vị viện trưởng thần bí suốt nhiều năm nay đã không thấy đâu, tuy trong Già Nam vẫn còn hai người thực lực cao nhưng bọn hắn chỉ ra tay khi nơi đây gặp nguy cơ sụp đổ thì mới hiện thân giúp đỡ.
Hắn hiện tại chỉ còn một cơ hội nữa, nếu như sau một thời gian quan sát mà hắc y nhân này không có làm gì gây tổn thất cho học viện thì sẽ quyết định cùng người này quan hệ hữu hảo hơn một chút.
Trở lại căn phòng kia, Lâm Phong khi cảm nhận bị người khác nhìn đến đã biến mất thì lúc này mới tiếp tục tiến hành.
Trên tay đóa thanh sắc hỏa diễm chậm rãi phập phùng, trong tức khắc một luồng năng lượng nhè nhẹ tuôn ra rồi dần dần xuyên xuống bên dưới.
Hắn sử dụng Thanh Liên Địa Tâm hỏa chủ yếu bởi vì hắn còn nhớ một chi tiết nhỏ trong nguyên tác, lúc con hỏa mãng này phá tháp mà ra bên ngoài ngay tại hai đóa Dị hỏa của Tiêu Viêm cùng Hàn Phong xuất hiện trước mắt thì nó lại chọn tấn công vào Tiêu Viêm.
Lâm Phong cũng không biết tại sao lại như vậy nhưng theo cảm tính thì hắn quyết định lấy loại hỏa diễm này, dù sau con hỏa mãng này lại rất tham lam trong việc cắn nuốt Dị hỏa khác.
Theo thời gian chầm chậm trôi qua, năng lượng dưới sự điều khiển của Lâm Phong sau khi xuyên qua các ngóc ngách thì cũng tìm đến cánh cửa kia.
Hắn hiện tại chỉ có thể làm được như vậy, nếu như đem nó tiến thêm bước nữa thì cần phải tăng lên năng lượng khi đó đám trưởng lão nơi đây sẽ phát giác ra được bất thường.
Lúc này, ở sâu bên dưới tại chiếc hồ dung nham kia, đang chậm rãi di chuyển xung quanh cột trụ giữa hồ, đột nhiên hỏa mảng chiếc đầu ngước lên trên như phát giác ra điều gì đó.
Ánh mắt chợt sáng lên, chiếc miệng há to ra gầm lớn một tiếng, hiển nhiên nó đã cảm nhận được một loại Dị hỏa khác ở tại ngay phía trên.
Chưa dừng lại ở đó, cả người nó khi này cũng bay lên đem đầu húc thẳng vào vòng tròn cấm chế kia, trong khi ánh mắt đã nổi lên một vệt tham lam.
Nhất thời dưới hành động đột ngột của hỏa mãng, cái cấm chế kia đánh vào làm cho run lên từng hồi, các vách đá xung quanh cũng rung động theo.
Nó liên tục lao lên dùng cơ thể của mình đâm thẳng vào cấm chế nhằm phá hủy đi thứ ngăn trở mình.
Đám trưởng lão đang quan sát thì trên mặt lập tức ngưng trọng, vẻ mặt xanh xám mà nhìn vào trong màn ảnh kia, bọn hắn chỉ mới thảo luận về việc đó có một chút tại sao con súc sinh này lại trở nên điên cuồng mà không rõ lý do.
“ Các trưởng lão theo ta, một người ở lại nhìn xem động tĩnh của nó”. Tô Thiên đại trưởng lão đứng bật dậy, đưa ra chỉ thị rồi cấp tốc biến mất.
Không chút nào chần chờ, đám trưởng lão còn lại gật đầu rồi cũng nhanh chóng đuổi theo đến Thiên Phần Luyện Khí tháp.
“ Oanh!” Lúc này dưới sự điên cuồng tấn công của hỏa mãng, một âm thanh vang lên cực lớn làm cho cả tòa tháp lập tức run động, năng lượng trong tháp vốn đang ổn định lập tức sôi trào dữ dội.
Lâm Phong là người cảm nhận trước nhất sớm đã thu lại năng lượng Dị hỏa mà ngồi đó chờ đợi.
Hắn mục đích đã thành công, tuy biết lần này động tĩnh có hơi lớn nhưng Vẫn Lạc Tâm Viêm vẫn sẽ chưa phá được cấm chế, vì thế Lâm Phong muốn đến nơi đây mỗi lần mở tháp sẽ dụ dỗ hỏa mãng bên dưới một chút nhằm cho nó đẩy nhanh việc phá tháp mà chui ra ngoài, đến khi đó chính là thời cơ của hắn.