Chương 98: Thập đại thần thể? Đó là cái gì?
"Tại hạ là Hạ Nhất Minh! Muốn trở thành người tốt nghiệp đứng đầu!"
"Ngươi hỏi ta làm được như thế nào? Rất đơn giản, học tốt toán lý hoá, đi khắp thiên hạ cũng không sợ!"
"Cái mà ta hiểu rõ không phải gọi là Quan Thiên thuật, mà là thiên văn học! Cái đó không gọi là phong thuỷ, mà gọi là địa lý!"
"Vạn sự vạn vật đều có quy luật! Cái này quy luật này là có thể tổng kết ra, cho nên ta nắm giữ là quy luật! Đương nhiên, theo các ngươi thì cái này gọi là tu luyện pháp tắc ..."
...
Nhìn vào Hạ Nhất Minh ở trước mặt nàng, Nam Cung Ly lập tức nhớ lại đủ loại quá khứ trước đây lúc vừa mới bái nhập vào Hạo Thiên thư viện, được phân tới cùng một lớp với Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh này thường xuyên nói ra những lời nói kinh người, nói ra rất nhiều thứ mà ngay cả chính mình nghe cũng không hiểu.
Thế nhưng là, hết lần này tới lần khác dường như lại mang một loại chân lý.
Ý kiến của Hạ Nhất Minh hoàn toàn khác với ý kiến của những tu sĩ bình thường khác!
Thứ cần phải học ở Hạo Thiên thư viện có rất nhiều, khảo hạch càng nhiều!
Ban đầu, Hạ Nhất Minh chỉ có khảo thí lý thuyết, có thể ép chính mình một tay.
Nhưng sau đó, ngay cả trong hoạt động thực tế, thậm chí là đoán tạo, luyện đan, Hạ Nhất Minh đều vững vàng áp chế chính mình!
Điều này làm cho Nam Cung Ly không phục!
Thế là từ trước tới nay vẫn luôn phân cao thấp với Hạ Nhất Minh!
Khoảng thời gian bốn năm, bất tri bất giác mà đi qua!
Nam Cung Ly cũng phát hiện, Hạ Nhất Minh, dường như không còn chán ghét như khi lần đầu tiên nhìn thấy!
Thẳng tới một lần khảo thí tốt nghiệp cuối cùng!
Vốn là, Hạ Nhất Minh có thể vững vàng nắm lấy số một!
Mà chính mình, bởi vì một số nguyên nhân, sợ rằng sẽ thi rớt!
Nhưng...
Hạ Nhất Minh lại quay lại và giúp đỡ chính mình, thậm chí còn hung hăng đạp Cố Trường Phong xuống!
Có thể nói, Hạ Nhất Minh sẽ đắc tội Cố Trường Phong cũng là bởi vì chính mình!
"Ngươi ... không nên nói chuyện với ta!" Nam Cung Ly dịu dàng nói.
"Ta biết!" Hạ Nhất Minh gật gật đầu.
Quả thực, từ lý trí đi lên nói, chính mình không nên nói chuyện với Nam Cung Ly.
Nhưng Hạ Nhất Minh vẫn đứng ở nơi này, đứng ở trước mặt Nam Cung Ly.
Thế là Hạ Nhất Minh mở miệng.
"Cho ta thêm một chút thời gian ..."
"Cho ngươi thêm thời gian thì lại có thể thế nào?"
"Mệnh, cũng không phải là không thay đổi được!"
"Không phải, số mệnh đã định!"
...
Cuộc trò chuyện của Hạ Nhất Minh và Nam Cung Ly, Mì Thịt Bò ở bênh cạnh nghe mà không hiểu ra sao cả.
Moá nó, đây là đang nói về một câu đố sao?
Tại sao ta không thể nghe hiểu bất cứ điều gì?
Tuy nhiên chính Mì Thịt Bò không nghĩ ra, nhưng hắn đã khéo léo bật chức năng quay video lên ghi lại cuộc trò chuyện giữa Hạ Nhất Minh và Nam Cung Ly lại.
"Moá, lát nữa ta sẽ up lên diễn đàn, mời đám chém gió cùng nhau phân tích, cái nhiệm vụ nội dung ẩn tàng này, Mì Thịt Bò ta, nhận chắc!" Mì Thịt Bò âm thầm thề.
"Ta đi đây, tự lo cho bản thân!" Nam Cung Ly nhẹ nhàng bước đi, đi đến bên cạnh Hạ Nhất Minh.
"Vận mệnh của ngươi là vấn đề khó giải, nhưng Hạ Nhất Minh ta, giải chắc!" Hạ Nhất Minh ở lúc Nam Cung Ly đia qua bên cạnh, lại mở miệng như chém đinh chặt sắt.
Thân thể mềm mại của Nam Cung Ly run lên, sau đó nàng từng bước rời đi, ngồi lên Linh thú Băng Vũ hạc, chẳng mấy chốc đã phá không đi xa.
Hạ Nhất Minh không có quay đầu.
Chỉ yên lặng nắm chặt nắm đấm.
"Đậu xanh rau muống ... trong này ... moá nó hẳn là có cái gì đó kỳ quái!" Mì Thịt Bò cười hắc hắc, cảm thấy chính mình phát hiện ra một bí mật kinh thiên!
Phải nói rằng không có trăm mối tơ vò giữa Minh ca và Nam Cung Ly cung chủ Băng cung này, Mì Thịt Bò có đánh ch.ết cũng không tin.
"Moá, lão tử trở về sẽ liên hiệp các huynh đệ, nhất định phải ghép Minh ca và sư mẫu thành cặp đôi! Nhỡ đâu ... nói không chừng, đến cái hiện trường trực tiếp nhiều người vận động? Đậu xanh rau muống, chẳng phải là thoải mái ch.ết được!" Mì Thịt Bò càng nghĩ càng xấu xa.
"Cố Trường Phong ... " Hạ Nhất Minh nhìn thoáng qua Cố Trường Phong được Cố Hàng mang đi, trong mắt chợt loé lên sát cơ.
Khác với Cố Trường Phong cả ngày hô hô nháo nháo.
Hạ Nhất Minh từ trước tới nay luôn có đầy đủ các mưu lược, tính trước làm sau.
Nếu không ra tay thì thôi, một khi ra tay thì nhất định phải nhất kích tất sát!
Nơi này là Hạo Thiên thư viện, mình tuyệt đối không thể ra tay giết người tuỳ tiện được, huống chi, thực lực của mình còn kém xa đánh không lại Phó Viện trưởng Cố Hàng.
Đạo sư bình thường nhất của Hạo Thiên thư viện đều là cường giả Trúc Cơ cảnh chân chính!
Loại lão gia hoả giống như Cố Hàng này, lại càng là lão quái Luân Hải cảnh.
Về phần sâu trong Hạo Thiên thư viện, nếu như không có đại lão Thiên Đan cảnh toạ trấn, Hạ Nhất Minh vậy là căn bản không tin!
Cố Trường Phong ở trong mắt Hạ Nhất Minh, căn bản không đủ để ra tay!
Bốn năm trước, chính mình không có hệ thống, lẻ loi một mình, lấy thân thể phàm nhân đã có thể áp chế chặt Cố Trường Phong!
Hiện tại?
Cố Trường Phong ở trong mắt Hạ Nhất Minh ngay cả một con muỗi cũng không tính!
"Cố Hàng loại người không biết xấu hổ như vậy, sau ngày hôm nay chắc chắn sẽ nhằm vào ta, ha ha, vậy thì cứ tới đi!" Hạ Nhất Minh không sợ chút nào, cả người tràn đầy dữ tợn.
"Ai u, tiểu Nhất Minh, đã lâu không gặp a!"
Tuy nhiên, khi một giọng nói nhẹ nhàng và dễ chịu vang lên, thân thể Hạ Nhất Minh thế nhưng lập tức run rẩy một cái.
Đậu xanh rau muống!
Hạ Nhất Minh chậm rãi quay người, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, trên trán càng xuất hiện chút mồ hôi.
"Sư phụ ... đã lâu ... không gặp a!" Hạ Nhất Minh cung kính hành lễ, nhìn vào yêu cơ tuyệt thế ở trước mắt đang chậm rãi đi tới.
Thủ tịch khách khanh của Hạo Thiên thư viện, Viện trưởng vinh dự của Luyện Đan viện, Luyện đan sư đệ nhất toàn bộ Hạo Thiên thư viện!
Vương Duyệt!
Toàn bộ Hạo Thiên thư viện, không có người nào là không sợ Vương Duyệt.
Khi Vương Duyệt lần đầu tiên đến Hạo Thiên thư viện, vẫn là vào bốn năm trước!
Cũng chính là thời điểm Hạ Nhất Minh vừa mới bái nhập Hạo Thiên thư viện.
Tuy rằng Vương Duyệt một mực che mặt, chưa từng có ai từng thấy chân dung!
Thế nhưng là nhìn khắp toàn bộ Bắc Linh cảnh, dáng người của Vương Duyệt có đơn giản là không phù hợp với lẽ thường hay không, hay là mùi thơm như có như không trên người kia đủ để làm cho nam nhân thất thần, thì khó có nam nhân nào có thể kiềm chế được.
Chỉ bất quá...
Nghe nói, mấy đạo sư Luân Hải cảnh của Hạo Thiên thư viện, đã biến mất một cách bí ẩn sau khi cố gắng bắt chuyện và đùa giỡn với Vương Duyệt, cho nên không có người nào dám vô lễ đối với Vương Duyệt.
Sau sự biến mất của mấy đạo sư Luân Hải cảnh kia, cao tầng của Hạo Thiên thư viện ngay cả một cái rắm cũng không dám thả.
Đối với Hạ Nhất Minh mà nói.
Vương Duyệt đạo sư giảng dạy luyện đan cho chính mình, hơn nữa bởi vì chính mình và Nam Cung Ly có biểu hiện xuất sắc, Vương Duyệt thường xuyên để Hạ Nhất Minh và Nam Cung Ly ở lại học thêm.
"Ừm? Nhất Minh a, đứng xa như vậy làm gì, tới, tới gần một chút, để sư phụ nhìn xem!" Vương Duyệt phất phất tay, trên mặt lộ ra vẻ thân thiết.
"Đệ tử ở chỗ này rất tốt! Rất tốt!" Hạ Nhất Minh lau một vệt mồ hôi lạnh.
"Đúng rồi, vừa mới ta xem qua màn biểu diễn của Nhất Minh ngươi ... chẳng lẽ ..."
"Công pháp chủ tu của ngươi, dường như không tầm thường nhỉ? Lấy tu vi Linh Mạch cảnh, thuần lực lượng nhục thân, càn quét mười con yêu thú Trúc Cơ cảnh, công pháp có thể làm được điểm này tuyệt đối không có mấy cái! Ngươi tu luyện không phải là ... một trong thập đại thần thể chứ?" Vương Duyệt cũng không quan tâm, nhẹ nhàng bước tới, sau khi tới gần Hạ Nhất Minh thì nhỏ giọng nói nhỏ một câu.
"Đậu xanh rau muống!" Hạ Nhất Minh sửng sốt, nhưng nhanh chóng cúi đầu, sau đó ngẩng đầu.
"Thập đại thần thể? Đó là cái gì?" Hạ Nhất Minh một mặt mờ mịt, dáng vẻ giống như hoàn toàn không biết gì.
Trong lòng Hạ Nhất Minh thì lại vô cùng chấn động.
Vốn cho rằng Thanh Đế Trường Sinh thể, hẳn là không người nào biết.
Nhưng Vương Duyệt sâu không lường được lai lịch không rõ ở trước mắt này chẳng lẽ đã nhìn ra?
Nữ nhân này, quá nguy hiểm!
Hạ Nhất Minh quyết định, chờ Vương Duyệt tr.a hỏi xong, lập tức chuồn đi!
P/S: Ta thích nào ... chương 10 ... cầu KP để mai tiếp tục :D ... cầu Đề Cử 90 - 100 và click vào nút hình trái tim ta thích ở bên phải màn hình hoặc bên dưới trên website, trên APP thì là trái tim trắng nhé.....