Chương 48 : Lí tưởng ( Cầu đánh giá, cầu bình luận )
James nghe đến lời nói vô tri của Thanes thì bật cười một tiếng, không nhịn được đưa tay lên vò vò mái tóc đang lấm lem bùn đất của thằng bé .
“ Ui da ! còn là cái dũng cảm nam tử hán đây này “ James vui vẻ “ Nếu muốn trở thành kị sĩ, phải cố gắng ăn cho nhiều, học cho giỏi có biết không . Nếu không biết chữ là sẽ không cách nào làm được kị sĩ “
“ không . . .Không học sẽ không làm được kị sĩ sao ?” Thanes hoang mang hỏi lại “ Nhưng ta . . . ta không có tiền đi học “
Lúc này, không biết ai nghe được lời James nói liền hét lên :
“ Lãnh chúa đại nhân đến, mọi người mau mau hành lễ đi “
Rồi một truyền mười, mười truyền trăm. Đám đông liền nhất mạch quỳ xuống chúc tụng thần minh phù hộ lãnh chúa, ca tụng hắn nhân từ thu giữ bọn họ vân vân .
James đang định để bọn họ đứng lên thì bất ngờ trong đám đông có một người phụ nữ lao ra . Nàng tiến đến trước mặt James liền quỳ rạp xuống đất không dám ngẩng đầu lên .
“ Lãnh chúa đại nhân . . . Lãnh chúa đại nhân . . .xin ngài tha cho chúng nó . . . chúng nó còn bé, không biết gì cả . . . xin ngài nhân từ “
Nàng vừa nói vừa như nức nở, khiến mọi người xung quanh cũng không đành lòng nhìn vào đành phải quay đi . Trong suy nghĩ của bọn hắn, đắc tội quý tộc thì làm sao có thể được tha thứ chứ . Bọn hắn sẽ chỉ cuốn lấy ngươi, vắt khô ngươi, đến khi nào ngươi trở thành một đống xương trắng mới thôi .
“ Đồng ngôn vô kị, ta đâu có trách tội gì “ James hướng về người phụ nữ mỉm cười “ Ngươi tên là gì ? là mẹ của chúng nó sao ?”
“ Tiểu nhân . . . Tiểu nhân không phải “ Người phụ nữ ngập ngừng “ Tiểu nữ là Lens, Hai đứa trẻ này cha mẹ lần lượt ch.ết đói trên đường, tiểu nữ thấy chúng nó tội nghiệp mới cố gắng dẫn đi cùng “
“ Ngươi quả là một người tốt . Lens, ngươi có thể yên tâm, lãnh địa của ta có quy củ rõ ràng, sẽ không bao giờ xuất hiện chuyện vô cớ trừng phạt hay bóc lột người khác “ Giọng James đột nhiên cất cao để mọi người cùng nghe thấy “ Đây cũng là truyền lời cho tất cả các ngươi, hãy đi nói với bạn bè của mình, cuồng sa lĩnh không bao giờ chấp nhận kẻ gây rối, cướp bóc của người khác . Ai dám vi phạm, nghiêm trị không tha ! “
James đã quen dần với việc diễn thuyết trước đám đông, không còn bối rối như lần đầu nữa mà giọng nói đã tự mang uy nghiêm, khiến mọi người không thể không phục tùng . Đám đông vâng dạ như một thói quen, nhưng bọn họ đều nghĩ trong lòng đây chỉ là lời cổ động mà thôi, không có một chút ý nghĩa thực tế nào .
James nhìn bọn họ qua loa lấy lệ, trong lòng lại muốn nhanh chóng lập ra cơ quan pháp luật của lãnh địa, lúc đó cho mấy kẻ này sáng mắt một chút, hiểu rõ một đạo lí : ai cũng có thể nói sai, chỉ mình hắn là không . Dù thực ra bánh vẽ hắn đều cho thuộc hạ ăn không ít .
“ Mọi người đứng lên đi . “ James vừa nâng lens dậy, vừa hét lớn lên cho mọi người nghe thấy “ tiếp tục đăng kí đi “
Lens được nâng dậy thì khiếp sợ lắm, luôn miệng nói lời cảm tạ rồi dắt tay bé gái và Thanes cúi người rời đi . James cũng định cùng mọi người đi tìm Ein thì không nghĩ tới Thanes vùng ra khỏi Lens chạy lại kéo kéo áo choàng của James
“ Vừa nãy ngươi nói không đi học là không thể trở thành kị sĩ . Cái này là thực sao ? “
“ Tất nhiên, nếu không biết chữ làm sao ngươi lí giải được mệnh lệnh, làm sao hiểu được pháp luật, làm sao hiểu đâu là đúng, đâu là sai để bảo vệ người ngươi nên bảo vệ “
“ Nhưng . . . Nhưng là ta không có tiền đi học “
James cúi người xuống, xoa xoa đầu cậu bé nói nhỏ nhẹ
“ Đừng lo lắng, lãnh địa này sẽ sớm có lớp học miễn phí, ngươi chỉ cần đến đó sẽ được dạy học không mất tiền “
“ Nhưng ta . . . ta còn muốn giúp dì Lens kiếm thức ăn nuôi Anna “ Thanes đau khổ kể, cậu muốn đi học, muốn thành kị sĩ, nhưng lại không thể để mặc Lens kiếm tiền một mình .
“ Không sao, đi học là sẽ được phát lương thực, ai học tốt sẽ còn có thêm học bổng . Ngươi có thể vừa giúp đỡ dì của mình, vừa biết chữ “
“ Thật sao ?”
“ Ta chưa bao giờ nói dối đâu “ James mỉm cười hiền lành “ Hứa với ta, đến lúc đó nhất định phải động viên mọi người học tập cho giỏi, có biết chưa ?”
“ Dạ vâng! Đại nhân “ Cặp mắt đen láy trên gương mặt lấm lem bùn đất của Thanes sáng lên, như có ánh lửa sáng rực bên trong . Thân thể gầy gò hơi run nhẹ lên vì hưng phấn, lời nói cũng đã chuyển từ ngươi – ta sang gọi hắn là đại nhân rồi .
Nhiều năm sau, có khi nào nhớ lại hôm nay James cũng không khỏi cảm thán, một đứa trẻ sao ánh mắt có thể quyết liệt đến vậy, dù ăn là kẻ thượng vị, cũng không thể tránh được bị ánh mắt ấy cuốn hút . Lí tưởng của cậu bé nhỏ năm ấy làm người ta khâm phục, cũng có khi làm người ta tiếc nuối .
“ Được rồi ! ngươi mau về đi, em gái và dì ngươi còn đang đợi kìa “ Vừa nói, James vừa đưa tay về phía Art . Cô gái rất hiểu ý đưa cái giỏ đang cầm trong tay cho James . Hắn thò vào trong bốc một nắm rồi đặt vào tay Thanes “ Cáu này là kẹo, rất ngon, ngươi trở về bóc ra là có thể ăn được, nhớ chia cho các bạn ăn cùng nhé “
Nhìn thấy Thanes vui mừng cuống quýt rời đi, James cũng đứng dậy. Đưa lại cái giỏ cho Art rồi mọi người lại tiếp tục hành trình .
“ Đại nhân, thứ này là ngài đặc biệt làm cho con gái của Ein làm quà ra mắt, bây giờ cho cậu bé kia như vậy, liệu có . . .” Thomas lo lắng lên tiếng, trong mọi người ở đây hắn chính là kẻ sợ chuyến đi này thất bại nhất . Tất nhiên hắn biết là lãnh chúa đại nhân sẽ chẳng trừng phạt gì hắn . Nhưng không phạt cũng đồng nghĩa với không công
Hắn thật không cam lòng cứ phải ở dưới tên Adam hống hách kia ! Mất đi cơ hội lần này, không biết bao giờ mới có thể lập được công trước mặt của công tước đại nhân đây
“ Kẹo làm ra vốn để cho trẻ con ăn mà “ James thoải mái vươn vươn vai
Sáng nay, khi nghe đến nguyên nhân Ein rời bỏ lãnh địa cũ James đã muốn mua chuộc con gái của Ein để từ đó buộc tên phụ thân này phải làm việc cho mình . Thế là hắn liền ra lệnh đun mật ong làm kẹo để mang đi làm quà tặng cho con gái của Ein . Một tên phụ thân, vì nữ nhi cả có thể rời bỏ cả lãnh địa đang sống chắc chắn việc này sẽ lấy được hảo cảm của hắn
“ Hơn nữa, còn nhiều như vậy kia mà . Đừng lo “ Bước chân nhẹ nhàng khoan khoái, James bất ngờ tăng tốc, chạy như bay trên con đường đất dài làm mọi người chạy theo không kịp .
. . .
Cốc Cốc Cốc
Tiếng gõ cửa vang lên trong khu nhà tạm của Tây trấn . Chỗ này vốn là cái bãi đất trống nên Thomas tạm thời sai người dựng nhà gỗ cho lưu dân sinh sống . Ein chính là sống trong căn nhà này
“ Ai đó ! “ Một giọng nói non nớt vang lên từ trong nhà .
“ Ta là Thomas đây, Freie ! Mau mở cửa ra nào “
“ A! là ông Thomas “ Tiếng reo vui đi kèm tiếng mở cửa . Từ trong nhà, một cô bé mới bốn, năm tuổi đã ở bên trong chào đón bọn họ “ Ông Thomas đến tìm cha cháu ạ ?”
Hôm qua hai người mới gặp nhau, nhưng ông Thomas đã giúp đỡ hai cha con họ rất nhiều, cho nhà, mang đến thức ăn . Suốt thời gian lưu lạc nàng chưa bao giờ được ăn no như vậy, đồ ăn cũng rất ngon, không có như khi cùng cha đi ăn xin, đồ ăn đặc biệt khó nuốt vô cùng .
“ Đúng, hôm nay ta mang lãnh chúa đại nhân đến tìm cha cháu có việc “
“ A . . .A . . . “ nghe đến lãnh chúa đại nhân đến, Freie đột nhiên biến sắc, nàng giật lùi lại đằng sau rồi hét toáng lên chạy vào nhà “ Cha . . . Cha . . .Cha ơi . . Quý tộc đến rồi “
Thomas không ngờ Freie phản ứng dữ dội như vậy, quay mặt sang James cười khổ, sau đó xoay người đi vào đích thân gọi Ein ra đến . Nhưng James đã đưa tay ngăn cản, hắn nhìn thái độ của Freie như vậy đã phần nào hiểu thái độ của Ein đối với quý tộc, nếu mình tự tiện đi vào, càng sẽ làm hắn chán ghét .
“ Hệ thống, có cách nào hay không ? “ James chưa nghĩ được phương pháp nào thuyết phục Ein, đành lấy ngựa ch.ết chữa như ngựa sống hỏi hệ thống lão gia .
“ Có “ giọng nói lạnh lẽo đã không nghe được từ lâu ngoài ý muốn vang lên
“ Thật sao ?” James chỉ đang cầu may không ngờ lại gặp thật “ Mau nói đi “
“ Kí chủ cần thanh toán tất cả điểm dân tâm hiện nay mới có thể nghe được hệ thống gợi ý “
“ Cái gì ? tất cả Sao ngươi không đi cướp đi ” james nghe được giá cả thì không khỏi chửi bậy, đây đâu phải là mua bán, là chợ đen mới đúng
“ Cướp cũng không nhanh hơn bán cho kí chủ đâu “ Hệ thống hiếm hoi mới mỉa mai một câu, xem ra tên này còn rất nhân tính hóa .
James triệu tập ra bảng số liệu, hắn muốn một lần cuối ngắm nhìn công sức cực khổ của bản thân . Đúng ! một lần cuối . Ein đối với James đến lúc này đã có thể nói là không thể không thu về dưới trướng .
Nhưng đột nhiên lúc này nhìn vào bảng số liệu lại có thứ làm hắn bất ngờ !
Phía dưới số dân tâm lúc này đã gần được 6 sao, chỗ ghi gói tài nguyên đặc biệt vậy mà đã từ 0 nhảy lên thành 1 !