Chương 49 : Thu phục thợ rèn ( Cầu đánh giá, cầu bình luận !!!!)

“ Hệ thống, đây là chuyện gì xảy ra vậy ? Tại sao ta lại có một cái gói tài nguyên đặc thù như vậy ? “
“ Chính là hai ngày trước, hệ thống đã thông báo vì ngài tiếp nhận thêm lưu dân nên đặc biệt ban tặng “ Hệ thống vẫn không chút cảm tình nào nói ra nguyên nhân .


James lờ mờ nhớ lại, hình như hôm ấy mình mệt quá ngủ say như ch.ết, lúc đó còn nghe loáng thoáng có tiếng của hệ thống, nhưng hắn lại tưởng mình mệt quá nghe lầm nên không có để tâm . Sau đó liên tục hai ngày bận đến không có thời gian ăn cơm, không hề xem lại bảng số liệu, sự việc cũng cứ như vậy quên đi .


Nhung dù sao, có cũng là tốt rồi . Đã một thời gian chưa có hưởng qua ngon ngọt của gói quà đặc biệt, hắn thật sự đã như kẻ nghiện lâu ngày đói thuốc rồi .
“ hệ thống, mở gói tài nguyên đặc biệt “
“ Rõ “


Sau tiếng hệ thống trả lời, một tập sách xuất hiện trong kho lưu trữ của hệ thống, “ Động tác thể dục cơ bản cho người mới bắt đầu “ mấy cái chữ lớn chình ình xuất hiện
“ Hệ thống, ngươi xem ngươi cho ta thứ gì ?”
“ chủ nhân có vấn đề gì sao ?”


“ Vấn đề rất lớn đây “ James ngoài mặt thì vẫn bình tĩnh trong đầu đã nổi bão rồi. Bất cứ ai mong chờ sau đó trả lại một thứ phế thải như vậy đều không thể nào bình tĩnh được “ Ngươi cho là ta không biết tập thể dục sao ? hay là ngươi cho là ta dễ bắt nạt ? Mà đem thứ đồ bỏ này ra ? Tính lừa gạt ai vậy ? “


“ Chủ nhân thật sự không cần sao ? “ Hệ thống trả lời “ Thứ này là để đánh xuống nền tảng hấp thu tự nhiên chi lực cho người chưa có tu luyện . Với thức tỉnh giả, thứ này có thể đảm bảo tự nhiên chi lực không thể bị dồn nén gây hại cho cơ thể . Hệ thống thấy ngài vất vả lãnh địa lại đối mặt với việc thức tỉnh sắp tới nên mới ban thưởng cái này . Nếu ngươi không cần, vậy ta đem hủy bỏ “


available on google playdownload on app store


“ Ấy ấy ấy . . .Hệ thông đại nhân . . . đừng nóng, đừng nóng . . .Có gì từ từ nói “ James nghe đến thì vội vàng lên tiếng, sợ hệ thống thực sự hủy đi bảo bối của mình . “ ta nhận, ta nhận . . . Tạ ơn đại lão chiếu cố “


James không vội lôi sách ra đọc, nhưng trong lòng thì đã nở hoa rồi . Miệng không thể kiểm soát được mà vô thức nâng lên . Art tinh ý thấy lãnh chúa đại nhân đột nhiên cười cười, không giống như bình thường mới hỏi
“ Đại nhân, ngài có chuyện gì vui sao ? “


“ Sao vậy ? “ James giật mình quay lại thực tại
“ Tại ngài đột nhiên cười . . . “ Art nói càng ngày càng nhỏ, nàng không muốn mạo muội phỏng đoán suy nghĩ của đại nhân, chỉ là không nhịn được mới lên tiếng


Ta biểu hiện có rõ như vậy sao ? James không khỏi vừa nghĩ thầm vừa sờ lên mặt mình . Cái thói quen tùy ý này cần phải sửa lại, nếu để người khác chỉ vừa nhìn đã nhận ra trong lòng đang vui hay buồn thì sau này tất nhiên sẽ gặp thiệt thòi .


“ À ! không có gì đâu ! Lãnh địa sắp có thợ rèn chính quy, nên ta vui mừng đó mà “ Lấy qua loa một cái cớ hắn liền lảng sang chuyện khác .
Mấy người chờ đợi đã mấy phút rồi vẫn chưa thấy ai ra mở cửa . Lucas hết kiên nhẫn, sốt ruột nói
“ Để ta vào gọi hắn “


“ Lucas, không được làm càn “ James quát lên, Lucas nghe được thì liền lên tiếng ngăn lại “ Thomas, ngươi đi gọi đi, nhớ kĩ không được vào nhà, đứng ở ngoài cửa hô lớn tiếng một chút . Chúng ta là khách “


“ Đại nhân, lời này . . . “ Thomas còn chưa kịp nói thì James đã gạt tay ra hiệu ngừng . Thomas không tin vào tai mình chính là ở chữ “ Khách “ mà James nói ra . Lãnh địa thuộc quyền quản lí của lãnh chúa, thì từng ngọn cây, cọng cỏ trên lãnh địa đều là của lãnh chúa, sao lại có chuyện lãnh chúa là khách được chứ .


“ Vâng ạ !” Thấy james không có ý sửa lời, Thomas đành ngoan ngoãn làm theo . “ Ein ! . . . Ein ! . . . Lãnh chúa đại nhân giá lâm, mau ra nghênh tiếp đi . . . “


Thomas hét lớn đến mấy lần để nhanh chóng gọi được Ein ra ngoài . Chỉ cần không mù đều biết sao hắn có thể không biết quý tộc lão gia đến nhà mình cơ chứ ! Rốt cuộc con gái hắn còn vừa hét lớn như vậy, nhà gỗ cũng không phải một phòng khách hai phòng ngủ, mà chỉ có một tấm ván ngăn cách hai bên và bốn bức tường mà thôi .


Ein đang ôm con gái trong lòng, không muốn bước ra, nhưng Thomas cứ đứng ngoài gọi như vậy làm hắn không biết phải làm sao . Ein biết đây là Thomas hay chính là vị quý tộc kia cho mình mặt mũi, nếu không đã cho cận vệ sông vào lôi mình ra ngoài rồi .


Không còn cách nào, Ein đành dặn con gái trốn cho kĩ, nếu như có chuyện gì thì lập tức theo chỗ đã khoét trên vách bỏ trốn . Ein dặn dò xong thì xoa đầu con gái rồi đứng dậy bước ra ngoài .


James nhìn thấy từ trong căn nhà tạm bợ, một người đàn ông bước ra . Thú thực James có hơi hoảng . Tên này cao phải đến hơn hai mét, so với người vốn đã cao lớn như Lucas còn phải hơn cả một cái đầu. Cơ bắp hai tay phình to rắn chắc, làn da như màu đồng đỏ làm James không khỏi liên tưởng đến Thiếu Lâm Tự mười tám người đồng . Tên này thực sự là thợ rèn sao ? Nói hắn là Titan ngược lại đáng tin hơn một chút .


“ Ta đã ra rồi đây, trưởng trấn . Vừa nãy đang ngủ, không để ý đến bên ngoài có khách ghé thăm . Không biết tìm ta có việc gì ?” Ein lạnh lùng cất tiếng


Thomas trợn trắng mắt . Ngươi nói dối cũng phải ra dáng một chút, cả người ngươi thần thanh khí mạnh không chút mơ hồ nào của người mới ngủ dậy, nói dối còn có thể tự nhiên như vậy sao ?


Thomas dù có chút muốn chửi tục, nhưng cũng biết kịch diễn không thể xé mặt, liền giả lả dặn dò hắn sau này phải chú ý, không được để ngủ say để trẻ con tự ý mở cửa cho người ngoài như vậy nữa .


“ Nói vào chuyện chính “ Thomas húng hắng ho, xua đi bối rối “ Lãnh chúa đại nhân hôm nay nhân từ đến thăm ngươi, còn không mau hành lễ nghênh tiếp “
Nói rồi Thomas đưa tay về phía đang đứng giữa đám người là James ra dấu mời !
“ Lãnh chúa đại nhân tốt “ Ein nói nhanh


Mọi người đứng trơ mắt nhìn nhau . Qua đến mấy phút vẫn không ai nói câu nào .
Không phải chứ ! Hết rồi ? Chỉ một câu !
Ngươi qua loa lấy lệ cũng phải ra dáng một chút đi chứ !


Đây đều là suy nghĩ của mọi người . Nhưng dù bọn họ có đợi thêm, Ein vẫn đứng nhìn trơ trơ không chút ý tứ động đậy nào . Gương mặt hờ hững như muốn nói : ta chính là không muốn qua loa lấy lệ với các ngươi đấy !


“ Được rồi ! chúc tụng gì đó không cần thiết “ Cuối cùng vẫn là James phải lên tiếng xua đi ngượng ngùng “ Ngươi thật sự rất hợp ý ta, mỗi lần mọi người chào ta, đều là chúc tụng rất lâu, thực sự phiền ch.ết mất, ngắn gọn như vậy ngược lại là tốt “


Nghe lời James nói, Ein có chút bất ngờ . Không nghĩ đến mình vô lễ với hắn như vậy, mà tên quý tộc này lại không để ý chút nào, ngược lại còn khen chính mình . Tên này đầu óc nước vào sao ?


Dù đã có chút tò mò rồi, nhưng Ein vẫn không hề mở mồm nói đến câu thứ hai, chỉ gật đầu coi như đã biết . James không nghĩ ra nên nói gì nữa, đành phải tự nhủ nhanh một chữ :
“ Đổi “


Trong một giây James về đến trước ngày giải phóng, tay trắng lại đã hoàn trắng tay . Nhưng lúc này, trong đầu hắn đã hiện lên một cái chấn động tin tức . James chắc chắn mình nói ra cái tin tức này, dù muốn dù không Ein cũng sẽ phải đồng ý đến cậy nhờ chính mình .


Thế nhưng ngay từ đầu, James đã muốn đến thu phục Ein một cách tuyệt đối chứ không phải chỉ đơn giản là bắt hắn làm việc cho mình, nên tin tức này chỉ có thể làm độc chiêu cuối cùng mà thôi
“ Ngươi không mời chúng ta vào uống nước sao ? “ James cất tiếng


“ Nhà cửa đơn sơ, sợ làm bẩn y phục quý giá của đại nhân, thứ ta không thể tuân mệnh . “ Ein vẫn không chút cảm tình lên tiếng
“ Được ! Vừa hay ngồi ngoài trời thì thoáng đãng . Lucas ! dọn bàn ghế ra đây . “


Trong khi Ein còn đang trợn tròn mắt vì bất ngờ thì Lucas đã làm theo lệnh James . Hắn bê đến một chiếc bàn gỗ mượn từ nhà bên cạnh, Art rất nhanh nhẹn liền pha trà bày kẹo ra rồi mời James cùng Ein ngồi vào bàn .


“ Nào mau ngồi xuống đi” James chỉ tay vào chỗ ngồi “ thứ này là kẹo, ăn rất được, đặc biệt hợp với lúc này đó “


Ein chậm chạp tiến đến nhưng cuối cùng đành phải ngồi đối diện với James . Hai người cứ như vậy nhìn nhau không nói gì, Ein thì vô cùng căng thẳng nhìn James đầy dò xét . Trong khi đó, vị lãnh chúa trẻ lại nhàn nhã uống trà . Thỉnh thoảng lại hướng về mấy người đi cùng nói một vài câu vu vơ . Bộ dạng như là đi ra ngoài dã ngoại .


Ein vì vậy cũng thả lỏng đi nhiều, không còn trước đó cẩn trọng đề phòng . Cuối cùng, Ein không nhịn được nữa mà mở miệng
“ Công tước đại nhân đến đây tìm ta không biết là có chuyện gì ?”
Chính là thời khắc này !


James biết với kiểu người như Ein, nếu hắn không mở lời trước thì mình không có khả năng chiêu mộ tên này .
“ Ta muốn chiêu mộ ngươi làm thợ rèn của lâu đài công tước . “ Vừa nhấp một ngụm trà, James vừa nói ngắn gọn. Không còn một chút nào vẻ mặt cợt nhả của trước đó .


“ Nếu ta không đồng ý thì sao ?” Ein hỏi thẳng thừng . Hắn cũng chưa từng thử phủ nhận mình không biết rèn hoặc không phải là thợ rèn . Trên người hắn đầy những vết sẹo bỏng chính là bằng chứng không thể chối cãi . James cũng là nhìn thấy những dấu vết kia nên mới không chút nghi ngờ nào nói muốn hắn về làm thợ rèn cho mình


“ Không sao cả, ngươi vẫn là lãnh dân của ta “ james từ từ nói ra “ Sẽ không có chút nào phân biệt cả “
Ein không tin được vào tai mình, nghi hoặc nhìn James, muốn quan sát từng thay đổi trên gương mặt của hắn để đoán biết thật giả .
“ Nhưng ta tin là không lí nào ngươi lại từ chối ta, phải không ?”






Truyện liên quan