Chương 55 : Đại lí độc quyền ( Cầu đánh giá, cầu bình luận !!!!)

“ Chưa kể đến các loại chi phí khấu hao, hàng hóa hỏng học, hư hại do thời gian để lâu . Ngươi có tính qua chưa ? “ James chỉ ra đủ loại sai lầm trong kế hoạch của Wohl “ Lãnh địa của ngươi làm việc khai thác đá cùng xây dựng . Trước đó chưa từng vận chuyển những thứ đồ dễ hỏng như vậy, lại thêm không có con đường tiêu thụ cụ thể, hoàn toàn dựa theo cảm nghĩ hành động “


James vừa nói vừa lật tay một cái, đem một chiếc đĩa gốm trên bàn hất rơi xuống đất . Chỉ nghe “ Bang “ một tiếng, chiếc đĩa lập tức vỡ tan tành . Wohl trân mắt nhìn, thứ gọi là đồ gốm này nhìn thì cứng rắn, không ngờ lại dễ vỡ như thế, nếu không vận chuyển cẩn thận, cả một lô hàng e là không giữ được mấy cái .


James cũng đã thử nghiệm qua rồi . ở thời kì đường đều chỉ có tiêu chí tối thiểu chính là không có cây to chắn ngang này, vận chuyển gốm chính là một hình thức chịu tội mà thôi


“ Như vậy chỉ cần một chút sai xót trong bất cứ khâu nao mà nói, ngươi cũng sẽ chịu một cái tổn thất lớn . Vậy nên ta mới nói ngươi ngốc, nói lãnh địa của ngươi kinh tế đã gần sụp đổ . Ta nói có đúng không ?”


Wohl cam chịu không nói gì . James chưa hỏi, chỉ dựa vào vài lời nói của bản thân đã đoán ra được một năm một mười tình hình lãnh địa của mình . Cho thấy người này tài năng không thể khinh thường được, thêm vào tâm tư cũng càng thêm sâu xa, không giống như trong lời đồn .


“ Vậy là công tước Napolis đây là không muốn hợp tác với ta sao ?” Wohl có chút thẹn quá hóa giận liền định đứng lên “ Thật tiếc, kế hoạch của ta không làm vừa lòng được ngài . Như vậy ta xin cáo từ, hẹn lần sau có cơ hội thì gặp lại “


available on google playdownload on app store


Nói rồi hắn muốn rời đi, James liền nhổm dậy giữ lấy vai của Wohl không cho ra khỏi bàn


“ Ấy ấy, đừng giận, ngồi xuống đi “ James bỗng chốc lại trở lại dáng vẻ cà lơ phất phơ, không chút nào nghiêm túc ban đầu, như thể người vừa cho thấy suy nghĩ chặt chẽ vô cùng kia không phải hắn “ Ta đã nói đến vậy, chỉ là để ngươi biết được chỗ sai, sau này không nên bốc đồng xúc động, hở một chút là định ra kế hoạch nữa thôi . Cái gì cũng phải suy tính kĩ càng “


“ Chúng ta vốn liếng không có nhiều bằng mấy tên con thứ của đại quý tộc, nếu không cẩn thận suy tính, kĩ càng hành động, không sớm thì muộn cũng sẽ đem toàn bộ tiền bạc đánh bạc hết sạch thôi “


Lời chọc cười của James làm Wohl nhịn không được mà bật cười . Đường đường một tên công tước, dù đã sa sút, nhưng chỉ dựa vào tước hiệu cũng đủ xếp vào hàng đầu công quốc, thế mà lại đem mình cuốn vào ngang hàng với một tên tước sĩ nhỏ nhoi


“ Ngươi đừng nhìn tước vị của ta bây giờ cao như vậy, như tài sản thực tế còn không bằng ngươi đâu “ James thấy bộ dạng cố nhịn cười của Wohl thì tiếp lời “ Việc hợp tác giữa chúng ta, quả thực ta rất muốn, cuồng sa lĩnh đúng như ngươi nói, đường giao thương, nhân lực đều thiếu hoặc là chưa có cùng hắc thạch lĩnh hợp tác là tốt nhất “


“ Nhưng ngài nói ta không thế vận chuyển bánh mì, đồ gốm những thứ kia, chúng ta có thể hợp tác thứ gì khác đây ? “ Wohl không hiểu, cầm từ trong đĩa một viên kẹo ra đưa đến trước mặt James “ Ngài đừng nói là chúng ta hợp tác bán thứ gọi là kẹo này nhé . Theo ta thấy, thứ này ngọt như vậy, thời gian để ngoài chắc là không được lâu, cơ bản cùng với mấy thứ kia không có khác biệt quá lớn đâu . “


“ Tất nhiên là không phải, thứ này nếu muốn hợp tác thì ta sẽ đi tìm người khác, tuyệt đối sẽ không tìm đến ngươi đâu “ Nói rồi James không để ý đến gương mặt tối sầm lại của Wohl mà khều tay ra hiệu cho Baron . Lão quản gia hiểu ý liền lui ra ngoài . James lại mời Wohl uống trà “ Wohl à, chúng ta vừa gặp như đã quen thân, lời nói của ta có chỗ nào làm ngươi không vui, hãy xem như thuốc đắng dã tật . Đừng hiểu nhầm là ta có ý công kích khích bác gì đó . Cả 2 ta đều là lãnh chúa một vùng, như vậy không cần thiết “


Wohl nghe thấy thì hơi có chút nguôi ngoai, cầm li trà lên từ từ uống, nhưng cũng không có ý nói thêm gì nữa . James thấy đã làm dịu được đối phương, bản thân cũng chỉ tủm tỉm uống trà, chờ đợi Baron mang niềm vui đến cho Wohl .


Baron đi rất nhanh thì đã quay lại, trên tay còn cầm theo một cục gạch và một túi bột xi măng đặt trước mặt của Wohl . Wohl khó hiểu cầm hai thứ kì cục lên nhìn ngắm . Một khối hộp như là đá mà không phải đá, cứng rắn, trơn láng cầm lên có chút mát . Và một thứ bột mịn màu xám nâu không biết là gì, Wohl thử chạm vào liền dính trên tay, xoa cách nào cũng không rời ra .


“ James, đây là thứ gì ? Chúng ta hợp tác bán thứ này sao ?” Wohl thắc mắc .
“ Đây là gạch cùng xi măng. Còn tác dụng là gì, ngươi nhìn đây rồi sẽ biết “


Mọi người theo chân chủ nhân của lãnh đĩa, kéo thành một hàng nối đuôi nhau đi đến hậu viện phía sau lâu đài, ở đây đã xây dựng một căn chính quy phòng ốc, mái dỏ tường vàng, rất có cảm giác trường học của địa cầu .


“ Bình thường nếu dùng đá tảng để xây dựng một căn phòng như thế này, ngươi sẽ tốn bao nhiêu tiền ? Lại sẽ dùng bao lâu thời gian ? “ Đứng trước căn nhà lớn, James hỏi .


“ Bình thường, nếu để xây được một căn nhà như vậy, khai thác đá, đục đẽo, làm nhựa, đào móng.v.v chắc khoảng 4 tháng là sẽ xong . Nếu có hơn 100 công nhân, thời gian có lẽ sẽ rút gọn đi còn hơn ba tháng một ít ngày . Chi phí rơi vào khoảng hơn ba mươi đồng vàng “ Wohl nhẩm tính “ Đây đều là đã tính toán theo chiều hướng tốt nhất, không hề có sai xót, trở ngại gì . Nếu như có vấn đề . . . Ta nghĩ có thể kéo dài lên đến hơn 6 tháng, dự chi cũng kéo thêm gấp rưỡi nữa “


“ Như vậy ngươi có biết căn nhà này ta xây trong bao lâu không ? “


“ Ta đoán chắc là ngài cải tạo lại từ nhà cũ, nếu như gạch đá đều là gạch xanh như lâu đài này có lẽ mất khoảng hơn ba tháng đi, dù sao thời gian gần đây chỗ chúng ta cũng ít mưa . Cải tạo nhà cũ dù có lâu cũng chỉ như vậy mà thôi “


“ Ngài đoán sai rồi . “ James cười “ Căn nhà này ta xây chỉ trong vòng hơn năm ngày, chi phí cũng chưa đến ba đồng bạc mà thôi “
“ Cái gì ? 5 ngày ? Ngài đang nói đùa sao ? “ Wohl tròn mắt ngạc nhiên nói “ 5 ngày đừng nói là xây, dù có làm đá cũng không thể được nữa “


“ Không đùa chút nào đâu, thứ này cũng không phải từ đá làm ra, chính là dùng hai vật này “ James nâng nâng bao xi măng nhỏ và viên gạch trong tay lên “ Ta muốn hợp tác, chính là cùng nhau bán thứ này “


Wohl không phản bác gì mà lật chạy lại chỗ căn nhà, đông ngó tây sờ, không tin được vào mắt mình rằng chỉ với khối đá vuông cùng với túi bột kia lại có thể xây ra được căn nhà như vậy . Nhưng rồi kiểm tr.a đi kiểm tr.a lại, cuối cùng hắn không còn thể nào chối bỏ sự thật rằng quả đúng là được làm ra như thế .


Trong phút chốc nhận thức của hắn như bị đảo lộn . Là người trước giờ làm công việc xây dựng, lãnh địa của hắn đã xây ra vô số trang viên, nếu thứ này thực sự có thể xây dựng nhanh như vậy, thì liệu còn có ai cần hắc thạch của bọn hắn nữa đây ?


Nghĩ đến nhà mình sắp cạn mỏ đá, hắn trân trối nhìn James không biết nói gì cho phải .
“ Thế nào ? Muốn hợp tác với ta sao ?” James nói


“ Hợp. . . Hợp tác thế nào ? “ Wohl lúc này đã không còn nắm bắt được nhịp độ đàm phán nữa . Quá nhiều thứ đến cùng một lúc làm hắn mất phương hướng, chỉ còn có thể để James dẫn dắt .


“ Chúng ta cùng nhau làm xây dựng . Ta bán nguyên vật liệu, ngươi phụ trách tìm kiếm đường ra, xây nhà “ James nhướng mày “ Ngươi vốn trước đó đã làm ngành này, quan hệ, thị trường đều biết rõ, lại có sẵn đội thợ . Như vậy chúng ta hợp tác cùng làm sẽ đỡ lãng phí đi rất nhiều “


“ Nhưng thợ của ta chỉ quen xây bằng đá, thứ gạch này quá mới, nếu tập huấn cho bọn hắn xây dựng sẽ tốn một khoảng thời gian kha khá “


“ Cái này ngươi không phải lo . Chỗ ta hiện nay đang cần gấp rất nhiều thợ xây, ngươi có bao nhiêu thợ nhàn rỗi, cứ việc điều đến chỗ ta, ăn ở, công xá của bọn họ ta sẽ lo hết . Bọn họ có thể vừa xây nhà, vừa học các kĩ thuật thao tác với gạch . Trong thời gian đó ngươi đi giới thiệu thứ này, để bọn quý tộc và thương nhân ai nấy đều biết .”


James bá vai Wohl lại rồi nói nhỏ
“ Đợi sau đông qua đi, ma thú công phá các lãnh địa kết thúc . Lúc đó chắc chắn nhu cầu xây dựng tăng mạnh, chúng ta chỉ cần ăn lãi một nửa so với việc xây nhà trước kia cũng đủ kiếm bộn tiền . Lúc đó mới thực sự là ngày thu đấu vàng “


Đối với cử chỉ thân mật của James, Wohl không có chút bài xích nào, ngược lại hắn như cái tiểu đệ lắng nghe lời răn dạy của đại ca mình vậy, hết sức chuyên chú .
“ Nhưng khả năng cung cấp của ngươi được bao nhiêu chứ ?” Wohl thắc mắc “ Nếu như đơn hàng quá lớn thì biết làm sao ?”


“ Không cần lo . Chỗ ta hiện tại, một ngày có thể nung ra gần hai ngàn viên gạch . Nếu như hết công suất, một vạn viên vẫn là có thể, ngươi yên tâm đi “


Nung gạch thực ra có ba giai đoạn : đốt nóng, nung và làm nguội . Ba quá trình này kéo dài cả một ngày trời, nếu lãnh địa của hắn làm hết công suất cũng chưa chắc được nổi năm ngàn viên một ngày, nói 1 vạn viên là phóng đại lên mà thôi .


Cần phải biết lò gạch hắn đặc biệt cần xây ở gần sa mạc bên kia, muốn lợi dụng khói từ lò gạch có thể cấp ẩm tạo mưa, lại đồng thời tránh cho ô nhiễm đến toàn bộ lãnh địa bên này . Chính vì đi về phải vận chuyển nguyên liệu, thành ra tốc độ không quá được tối ưu, nhưng hắn cũng không còn cách nào khác .


Không ai muốn mỗi ngày mở cửa ra, thứ đầu tiên hít vào là khói cháy mang theo mùi đất nung .
“ Như vậy . . . Chúng ta thật sự có thể trường kì hợp tác sao ?” Wohl hoang mang


“ Đúng vậy, chúng ta có thể cùng nhau kí khế ước, ngươi có thể trở thành đại lí độc quyền vật liệu xây dựng của ta . “ James tươi cười .






Truyện liên quan