Chương 98: Dũng Dụ Vương (1)

Trương Cư Chính nhìn ba vị thành chủ đối diện nói:
- Vị này là Lữ đô úy Hoán Dương thành! Chính là một tuyệt thế mãnh tướng. Có Lữ đô úy trấn thủ Hoán Dương quận, Hoán Dương quận có thể yên ổn không lo!


Ba vị thành chủ hiểu rõ, chắp tay cung kính chào Lữ Bố, Lữ Bố nhìn bọn hắn gật gật đầu.
Mà Lý Chính nhìn Phương Lâm cùng Tiêu Chiến, giống như đột nhiên nghĩ đến, nói với ba vị thành chủ:


- Hai vị này là thống lĩnh thủ hạ Lữ Bố, Phương Lâm, Tiêu Chiến. Bây giờ bọn họ đều có thể một mình gánh vác một phương, bây giờ đặt ở bên trong Hoán Dương thành có điểm khuất tài, bản vương định đưa bọn họ vào bên trong ba thành, một là vì đoán luyện năng lực bản thân bọn họ, hai là có thể bảo vệ một phương thành đất bình an, phân ưu cho bản vương! Không biết ý ba vị thành chủ như thế nào?


Lúc này ba thành chủ nhìn nhau, minh bạch ý Tần Vương, nhất thời rơi vào trầm tư. Mà những người khác đang nhìn phản ứng ba vị thành chủ, chỉ thấy Dương thành thành chủ Lương Mộc Thâm cùng Giang thành thành chủ Chu Tường Lâm dần dần kiên định, mà Lương thành thành chủ Phương Minh Cư cau mày, do dự. Chỉ thấy Lương Mộc Thâm Lương thành chủ kiên định nói:


- Điện hạ, Dương thành bây giờ còn thiếu khuyết một vị tướng quân thống lĩnh binh mã Dương thành, vi thần hi vọng mời Lâm Thống lĩnh hiệp trợ vi thần thống lĩnh binh mã Dương thành, bảo hộ bách tính Dương thành bình an!


Lương Mộc Thâm kiên định nhìn Lý Chính, thầm nghĩ là đã quyết định đầu nhập vào Tần Vương thì không cần do dự, mà bây giờ toàn bộ Yến Dương phủ đều là đất phong của Tần Vương, mà thế lực thủ hạ Tần Vương đã trưởng thành, không chỉ là Lữ Bố đô úy, hơn nữa còn còn có một vị Hoa Hùng đô úy ở Yến Dương quận.


available on google playdownload on app store


Tại sao mình cần làm phản kháng vô nghĩa!
Mà Chu Tường Lâm nhìn Lương Mộc Thâm một chút, cũng hiểu rõ ý nghĩ của hắn, cũng đứng ra cung kính nói với Lý Chính:


- Điện hạ, Giang thành cũng thiếu khuyết một vị tướng quân thống lĩnh binh mã Giang thành, vi thần hi vọng Tiêu Chiến thống lĩnh hiệp trợ vi thần thống lĩnh binh mã Giang thành, bảo hộ bách tính Giang thành bình an!


Bây giờ chỉ có Lương thành thành chủ muốn nói lại thôi, biểu thị bọn họ đã chia xong, mình không có lựa chọn. Lý chính bình tĩnh nhìn mấy người một chút, lập tức nói:
- Tốt, Phương Lâm Tiêu Chiến các ngươi theo hai vị thành chủ đi Dương thành Giang thành đi!
- Tuân lệnh, điện hạ!


Phương Lâm Tiêu Chiến hai người đồng thời trả lời, lại quay qua nói với hai vị thành chủ:
- Đa tạ Lương thành chủ, Chu thành chủ!


Mà hai thành chủ cười nhìn bọn họ. Bây giờ chỉ có Lương thành thành chủ Phương Minh Cư yên lặng không nói, mà Lương thành chủ nhìn ánh mắt Phương Minh Cư lộ ra vẻ phức tạp. Chờ sau khi ba vị thành chủ rời đi, Lý Chính nhìn Trương Cư Chính trực tiếp hỏi:
- Ngươi cảm thấy Phương Minh Cư như thế nào?


Trương Cư Chính nghĩ nghĩ thêm một lúc, bình thản nói:


- Chủ công, trước đó La Võng dò xét tình báo về Phương Minh Cư cộng thêm hôm nay xem xét, Phương Minh Cư có ý đồ không tốt, hắn hoặc là tự mình có đầy đủ năng lực đối kháng chủ công, hoặc là phía sau của hắn có thế lực khác chống đỡ!
- A!


Lý Chính nghe Trương Cư Chính phân tích, không khỏi nheo mắt lại.
- Vậy để La Võng cẩn thận giám thị Phương Minh Cư!
- Vâng!
Phương Minh Cư đi ra ngoài cửa Hoán Dương thành, quay đầu nhìn thoáng qua, Hoán Dương thành, thầm nghĩ trong lòng:
- Xem ra, phải mau sớm truyền tin tức cho vương gia!


Lúc này Tần Lâm Quân còn chút nữa mới đi tới Nam Dương thành, Tần Liệt, Lâm Ngọc Kiệt đã ở trước cửa phủ chờ. Mà lúc này Nam Dương quận thủ Hoàng Giai cũng nhận được tin tức Tần Lâm Quân đến Nam Dương thành!
- Ha ha, tốt cho một Tần Lâm Quân, cảm thấy bản quan dễ đối phó sao!


Khuôn mặt Hoàng Giai mặt ngoài bình tĩnh, nhưng ánh mắt nổi lên hàn quang, thuộc hạ bên cạnh thấy Hoàng Giai lộ ra biểu lộ như thế, lạnh cả tim, vội vàng cúi đầu.


Thế lực khắp nơi Nam Dương quận lúc đầu duy trì thăng bằng bởi vì thế lực Tần Lâm Quân cường thế xâm nhập, bắt đầu hỗn loạn. Lúc này bên trong cảnh giới Yến Châu, một đội nhân mã cực tốc đi tới Yến Dương phủ Nam Dương quận, khuôn mặt người cầm đầu cương nghị, dáng người khôi ngô, rất có khí thế so với Hoa Hùng!


Lúc này bên trong Ngọc phủ, một trong bảy phủ Yến Châu Yến - Dũng Dụ quận, Dũng Dụ quận chính là đất phong của một vị vương gia, tên là Dũng Dụ Vương. Trong một tòa phủ lộng lẫy bên trong Dũng Dụ quận, trung niên nam tử tản ra khí tức tôn quý đứng ở trong đình lẳng lặng nhìn tin tức Phương Minh Cư truyền đến. Phương Minh Cư truyền tin đến, bây giờ Tần Vương Lý Chính đã chú ý tới Lương thành của Phương Minh Cư, hỏi thăm Dũng Dụ Vương nên làm cái gì?


Dũng Dụ Vương có gương mặt góc cạnh, mày rậm mắt to, nhìn qua cực kỳ uy nghiêm. Khí tức của hắn trầm ổn, sau khi đọc hết tin tức Phương Minh Cư gửi, lập tức quay sang phân phó thuộc hạ:


- Ngươi bây giờ gọi Trần Mãnh chỉ huy một chi đội ngũ lập tức tiến về Lương thành Hoán Dương quận, để Trần Mãnh đi trợ giúp Phương Minh Cư!
- Vâng!
Tên thuộc hạ thối lui. Dũng Dụ Vương nhìn nơi xa, chính là phương hướng Yến Dương phủ, trong lòng rống giận,


- Hoàng huynh ơi Hoàng huynh, ngươi quả nhiên rộng lượng kính yêu với con của mình như thế, còn đối với huynh đệ của ngươi bạc tình bạc nghĩa như vậy sao!”


- Ta đã từng vì trợ giúp ngươi đoạt được hoàng vị mà vào sinh ra tử, mà ngươi thì sao, sau khi ngươi thành Hoàng Đế, ngươi chỉ vẻn vẹn phong ta một quận chi địa!”
- Mà con của ngươi Lý Chính đối với Đại Hiên hoàng triều một chút cống hiến cũng không có, vậy mà phong đến một phủ!


- Sao mà bất công!
- Sao có thể để thần đệ chịu phục!






Truyện liên quan