Chương 85 Lại còn khá là xa xỉ.  

Nói thì nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế Tô Minh vẫn cảm nhận được nhịp tim cô ta đang đập rất nhanh.
Hiển nhiên, trước đó, Diệp Mộ Cẩn hầu như chưa từng tiếp xúc thân mật như thế này với người đàn ông khác, đấy là lần đầu tiên nên rất hồi hộp.


“Đi cùng tôi đến Các Lâu trước đã, tôi cần phải đổi một bộ đồ khác”, Diệp Mộ Cẩn kéo tay Tô Minh đi ra khỏi Giáo Tôn Các.


Diệp Mộ Cẩn mặc dù không thường xuyên đến viện võ đạo, nhưng bên trong viện võ đạo cũng có Các Lâu của riêng mình, hơn nữa còn là một Các Lâu riêng biệt.
Lại còn khá là xa xỉ.
Diệp Mộ Cẩn đương nhiên là sẽ không đối xử tệ với chính mình.


Cô ta còn tự đặt cho Các Lâu của mình một cái tên là Mộ Cẩn Các.
Bước vào Mộ Cẩn Các.
Tô Minh ngồi trên ghế sô pha chờ đợi, mà Diệp Mộ Cẩn thì đi lên phòng ngủ trên tầng hai để thay quần áo.
Lần đợi này, Tô Minh phải đợi đúng nửa tiếng.
Nửa tiếng sau.


“Tô Minh, có đẹp không?”, một giọng nói truyền đến, Tô Minh ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang của toà lầu nhưng lại nhìn thấy Diệp Mộ Cẩn đang bước xuống bậc cầu thang đi về phía tầng một.
Ánh mắt của Tô Minh thoáng ngẩn ra.
Mặc cho tâm trí và tâm thần của mình ngẩn ngơ một hồi.


Quả thực là rất đẹp.
Tương đối đẹp.
Một bộ váy tassel dài màu lam nhạt hơi lộ bờ vai và xương đòn quyến rũ, làn da trắng mịn màng lại thon thả.
Trên tai đeo một đôi bông tai khá to cực kỳ thời thượng, mái tóc vấn tròn trông vô cùng đáng yêu.


available on google playdownload on app store


Trên khuôn mặt chỉ trang điểm nhẹ nhàng, làn da trắng sáng không chút tì vết như da em bé.


Trên khuôn mặt nhỏ xinh chỉ to vừa bằng bàn tay là các nét ngũ quan tinh tế, đôi môi đỏ thắm, đôi mắt to tròn long lanh đeo kính áp tròng xanh nhạt, còn có đôi lông mày cong cong màu nâu hạt dẻ, tất cả kết hợp với nhau chỉ bằng một từ đẹp thì làm sao đủ để miêu tả cho hết?


Dưới chân đi đôi giày cao gót bằng da thật hở mũi, đầu ngón chân lộ ra ngoài trắng hồng mịn màng.
Đôi chân nhỏ nhắn được bao bọc dưới lớp tất giấy màu da, cẳng chân thẳng tắp phối hợp với gấu váy tassel mang đến một cảm giác quyến rũ nhưng cũng không kém phần cao quý.


Mà thứ thu hút nhất phải nói đến sợi dấy chuyền mà cô ta đeo trên cổ, đó là một sợi dấy chuyền đá sapphire màu lam đậm trông như thể giọt lệ của Thái Bình dương, mang đến chút ý vị thần bí cho người nhìn.


Dưới ánh đèn, sợi dấy chuyền tản mát ra một vầng ánh sáng u tĩnh sang trọng, phối với cần cổ trắng ngần, bổ trợ cho nhau, tôn lên khí chất của nhau.
“Đẹp”, Tô Minh đưa ra một chữ đánh giá, trong lòng thì lại cạn lời, tối nay, không cẩn thận sẽ lại có phân tranh đấy!
Đẹp như thế này.


Một vẻ đẹp hại nước hại dân, mình với thân phận là bạn nhảy của cô ta đêm nay, trừ phi không có người đàn ông khác, nếu không thì mình chắc chắn sẽ bị ngộp trong các thể loại giận dữ vì đố kỵ.
Nhưng mà, Tô Minh không hề lo lắng.


“Hời cho anh rồi đó, hôm nay tôi đẹp thế này, là bạn nhảy của anh, có lẽ tất cả đàn ông ở cả Đế Thành này đều sẽ ngưỡng mộ anh lắm”, vừa bước xuống cầu thang, Diệp Mộ Cẩn vừa lườm Tô Minh một cái.






Truyện liên quan