Chương 35
Vui vẻ không bao lâu Cổ Dĩ Tiêu liền buồn bực thấy Dịch Thừa nghe điện thoại của viện trưởng, sau đó vội vàng đi đến văn phòng viện trưởngcho đến bây giờ còn chưa có trở về. Cô lường trước phỏng chừng viện trưởng muốn phát uy, không biết Dịch Thừa có thể bị bắt đi Ninh Hạ hay không.
Cổ Dĩ Tiêu đứng ở trong nhà Dịch Thừa rầu rĩ không vui nhìn TV, phim bộ tình yêu trong TV luôn lấy kết cục viên mãn,cô nghĩ không biết chính mình và Dịch Thừa sẽ ở chung bao lâu.Cổ Dĩ Tiêu từng hỏi qua chị dâu Lăng Thiên,vì sao trước khi Cổ Dĩ Sênh đi Thụy Sĩ du học tình cảm của Lăng Thiên và Cổ Dĩ Sênh từ lưu luyến biến thành không ổn định. Lăng Thiên luôn nói đó là bởi vì chị ấy không tin Cổ Dĩ Sênh cũng không tin tình yêu, mà Cổ Dĩ Sênh cũng rất thoải mái nói hai người người cách nhau một khoảng cách xa cho nên nhiều khi bởi vì tịch mịch mà làm ra một số chuyện phản bội tình yêu ,tất cả mọi người đều có thể cam đoan chính mình không phản bội nhưng không thể cam đoan đối phương không phản bội đây là chuyện thường tình.
Nhìn di động Cổ Dĩ Tiêu rất muốn gọi điện thoại cho Dịch Thừa, chẳng qua là cô vẫn không gọi .
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân quen thuộc,Cổ Dĩ Tiêu chạy tới mở cửa,ánh vào mi mắt cô chính là khuôn mặt âm trầm của Dịch Thừa, giống như vừa xui xẻo nuốt phải một con cóc.“Viện trưởng nói như thế nào?” Cổ Dĩ Tiêu không chút nghĩ ngợi trực tiếp hỏi.
“Danh sách đi Ninh Hạ không thể thay đổi, nên đi đúng là vẫn phải đi.” Dịch Thừa ném túi hồ sơ ném, sau ngồi lên sô pha kéo cà- vạt.
Cổ Dĩ Tiêu ngây người một chút,tâm tình thoáng cái rơi xuống điểm thấp nhất,cô hung dữ nói với Dịch Thừa:“Bỏ mù-tạc chẳng qua là tùy tiện chỉnh Tạ Hướng Đông, sớm biết rằng như thế em trực tiếp bỏ thuốc chuột,thuốc ch.ết hắn là được!”
Dịch Thừa nghe thấy Cổ Dĩ Tiêu còn có suy nghĩ giết người,hắn nghĩ thầm rằng đời này tốt nhất không nên đắc tội với cô gái này. Ngay cả nghĩ như vậy hắn vẫn không buông tha kế hoạch đánh lừa Cổ Dĩ Tiêu của mình, tuy rằng hắn dự cảm khi bị vạch trần, kết cục sau đó của hắn nhất định cũng không tốt hơn Tạ Hướng Đông là bao,nhưng đàn ông đều hướng đến cái vui vẻ nhất thời,hậu quả và v..v.. bọn họ cũng không suy nghĩ chu toàn.
Thật ra viện trưởng hôm nay gọi Dịch Thừa đi không phải nói với hắn chuyện đi Ninh hạ,mà là rất vui mừng thông báo hắn, luận văn của hắn được triết học cấp quốc gia khen thưởng. Dịch Thừa cố ý nói bản thân nghĩ thông suốt nguyện ý ngàn dậm xa xôi đến Ninh Hạ.Bàn tay to của viện trưởng vung lên,nói trường học tạm thời không thể đem nhân tài vĩ đại như vậy giao cho trường khác, vẫn là đổi Tạ Hướng Đông đi thì tốt hơn. Dịch Thừa được tiện nghi còn khoe mã,vẻ mặt đau khổ nói chính mình có lẽ bị hiềm nghi về việc hối lộ,viện trưởng cân nhắc hồi lâu nhìn hắn cam đoan, nếu thật sự có người đem đến tòa soạn,ông nhất định đem chuyện này áp chế đi. Tóm lại trường học định lưu lại hắn,nhất định sẽ không vì vài tấm ảnh mà để hắn đi khỏi đại học X.
Dịch Thừa đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lừa gạt Cổ Dĩ Tiêu,từ lúc vào cửa liền bắt đầu đóng kịch ngay.
“Anh chừng nào thì đi?” Cổ Dĩ Tiêu u ám ngồi xổm sô pha bên cạnh, ủ rũ hỏi hắn.
Dịch Thừa suy nghĩ rồi lừa cô nói:“Thứ Hai.”
“Nhanh như vậy a?!” Cổ Dĩ Tiêu chấn động.
“Ủng hộ Tây Bộ khu cho nên càng nhanh càng tốt,mỗi một phút một giây cũng không thể trì hoãn.” Dịch Thừa giở giọng với cô, nói rất hay giống tư tưởng chính mình giác ngộ rất cao, trong lòng sớm không biết cười trộm thành cái dạng gì .“Làm một thanh niên tốt của thế kỷ mới,ta hẳn là hưởng ứng quốc gia kêu gọi, nơi nào của tổ quốc cần ta, ta liền đi đến nơi đó. Đừng nói là Tây Bộ Ninh Hạ, nếu tổ quốc muốn ta đi Afghanistan, ta cũng nhất định đi!”
Cổ Dĩ Tiêu hoảng hốt,không biết Dịch Thừa từ khi nào biến thành một thanh niên “cách mạng” mẫu mực như vậy, viện trưởng không hổ là viện trưởng mới bao lâu thời gian liền cải tạo hắn giống như người lao động bốn mươi năm trong ngục giam. Tuy rằng trong lòng thực kinh ngạc nhưng đầu cô từ từ chúi xuống sâu hơn.
“Em đang suy nghĩ cái gì?” Dịch Thừa đem tay đặt trên đầu cô.
Cổ Dĩ Tiêu thấp giọng nói:“Thuốc chuột vẫn là hạ viện trưởng thì tốt hơn.”
Vẻ mặt Dịch Thừa cứng đờ,thiếu chút nữa nhịn không được cười ha hả,nhưng vì muốn chỉnh Cổ Dĩ Tiêu hắn nhịn xuống giả bộ dáng vẻ rất đáng thương, kéo lấy tay Cổ Dĩ Tiêu hỏi:“Còn lại hai ngày này,em có thể ở tại chỗ này giúp anh chứ?”
“Được.” Cổ Dĩ Tiêu thực sảng khoái đáp ứng hắn, thậm chí còn đưa ra điều kiện càng thêm tốt đẹp chính là,“ Hai ngày này em đều nghe theo anh,anh có yêu cầu gì cứ việc căn dặn em. Muốn ăn cái gì em nhất định làm cho anh, muốn dùng cái gì em nhất định mua cho anh, còn có…… Còn có, không bao giờ … chỉnh anh nữa.”
Ác tậm của Dịch Thừa nhất thời xông ra được voi đòi tiên:“Vậy em giúp anh xoa bóp,sau đó làm một bàn đồ ăn thật ngon,tiếp theo lau sàn nhà và cái bàn một chút,cuối cùng là đi giặt quần áo.”
“Được!” Cổ Dĩ Tiêu đáp ứng thật sự sảng khoái,lập tức chạy đến giúp hắn xoa bóp bả vai.
Đây quả thực vượt qua dự liệu trước đó của hắn, hắn vốn thầm nghĩ phóng túng muốn cùng Cổ Dĩ Tiêu triền miên hai ngày mà thôi,không nghĩ tới nha đầu này lại ngoan như vậy.“Em vì sao ngoan như vậy?” Dịch Thừa hoài nghi hỏi.
“Bởi vì anh không còn thời gian nha.”
MB,nói cứ giống như đến thứ hai hắn bị người ta giết a.
Vì thế trong nhà Dịch Thừa thỉnh thoảng truyền ra một tiếng ra mệnh lệnh cùng một tiếng “Dạ!”,Dịch Thừa trong lòng hoàn toàn được thỏa mãn,vào ban đêm đến thời điểm lại càng không thể vãn hồi. Cổ Dĩ Tiêu để cho Dịch Thừa làm đến chân nhuyễn đi,ngay cả khí lực xoay người cũng không có,càng không biết bản thân ngủ như thế nào.Thuốc súng trong đầu cô dường như có thể xử bắn Dịch Thừa trong mười phút,nhưng mà cứ nghĩ đến thứ hai hắn phải đi Ninh Hạ,vẫn là nhịn xuống.
Nhưng mà chuyện không thuận lợi giống Dịch Thừa nghĩ như vậy.Sau khi sai vặt Cổ Dĩ Tiêu trong hai ngày và dùng hết hai hộp Durex Dịch Thừa ngủ thật sự rất ngon giấc,Cổ Dĩ Tiêu còn muốn giúp hắn làm bửa tối và điểm tâm ngọt cho nên đi xuống lầu. Không khéo thuận tay cầm lên một tờ báo lật xem,thấy được tin tức Dịch Thừa được khen thưởng, lại phát hiện một trang nói về tổng tuyển cử phái giáo sư đại học đi đến Ninh Hạ, mặt trên rõ ràng viết phó giáo sư Tạ Hướng Đông dẫn đội, căn bản không nhắc tới Dịch Thừa.
Cổ Dĩ Tiêu nhất thời hiểu được ,cô bị Dịch Thừa đùa giỡn .
Dịch Thừa bởi vì hai ngày này tiêu xài thể lực quá độ, ngủ ngon đến Cổ Dĩ Tiêu dùng dây thừng trói lại hắn cũng không biết. Chờ hắn tỉnh lại thời điểm,Cổ Dĩ Tiêu đem cái ghế dựa ngồi ở bên giường, cầm trong tay một cái trứng,ăn ngon lành.
Dịch Thừa hoảng hốt,giãy dụa, lại phát hiện chính mình bị dây thừng trói lại giống như sắp đem đi mổ. Như thế nào,nô lệ khởi nghĩa à? Hoặc là Cổ Dĩ Tiêu phản công muốn làm nữ vương ?
Cổ Dĩ Tiêu hừ lạnh một tiếng,đi đến tủ lạnh lấy một khối băng.
“Em muốn làm cái gì?” Dịch Thừa có thể cảm giác được mặt hắn tái xanh .
“Không có làm cái gì.” Cổ Dĩ Tiêu bưng cằm một khối băng đi đến,lấy tay vuốt ve mặt Dịch Thừa, đè thấp cổ họng nói:“Anh thích xong rồi nên đến phiên em .”
“Em trước nên cởi dây thừng ra, chúng ta bàn bạc kỹ hơn nha.” Dịch Thừa vọng tưởng kéo dài thời gian để tự bảo vệ mình.
“Em chính là quá hiền lành mới có thể bị anh lừa.” Cổ Dĩ Tiêu vỗ vỗ cái ót của mình.
Dịch Thừa biết mình chạy không khỏi khảo mấy khối băng nghiệm kia,cãi lại một câu:“Ngựa hiền thì bị ức hϊế͙p͙,người hiền thì bị cưỡi.” Nói xong,hắn có chút châm chọc nhìn thoáng qua hộp BCS Durex trống trơn đầu giường.
Lại thích đem ngựa và người nói ngược lại!
“Như vậy anh cũng không đúng nha……” Cổ Dĩ Tiêu cầm lấy một khối băng vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ một chút, khóe miệng giơ lên một nụ cười trả thù, sau đó xốc cái chăn trên người Dịch Thừa lên ,đem khối băng đặt ở trong ngực Dịch Thừa.
Dịch Thừa hít vào một hơi,vặn vẹo thân mình,khiến cho khối băng rớt sang một bên.
Cổ Dĩ Tiêu cười,cầm hai khối băng đặt lên ngực Dịch Thừa,làm hắn hét giống tiếng giết heo.Cô cười to ba tiếng đút khối băng vào trong miệng Dịch Thừa để hắn vui vẻ thoải máí.
“Dịch Thừa!” Dùng xong hai khối khối băng,Cổ Dĩ Tiêu nắm lên một thanh băng, nhe răng cười cảnh cáo hắn,“Ác giả ác báo, ta Cổ Dĩ Tiêu thay trời hành đạo, tiêu diệt ngươi!”
Dịch Thừa thề, về sau không bao giờ … đắc tội Cổ Dĩ Tiêu nữa. Nhưng mà hiện tại hối hận hiển nhiên đã không còn kịp rồi, mắt Dịch Thừa thấy thanh băng sẽ đặt lên ngực hắn,chỉ có thể nhắm mắt lại chờ ch.ết.
Một hồi phong ba liền như vậy bình ổn,Dịch Thừa tuy rằng không cần đi Ninh Hạ, nhưng mà không biết hắn có thể bình an vượt qua khảo nghiệm khối băng hay không. Muốn biết trải qua khảo nghiệm khối băng Dịch Thừa còn có thể sống hay không thì xin hạ hồi phân giải!