- Chương 1: Mưu sát
- Chương 2: Hủy khuôn mặt của ngươi
- Chương 3: Chuyện vui
- Chương 4: Món nợ thứ nhất
- Chương 5: Đại lễ
- Chương 6: Gậy ông đập lưng ông
- Chương 7: Ngươi mang tội giết người
- Chương 8: Bắt kẻ trộm
- Chương 9: An Cường bị đánh
- Chương 10: Náo loạn
- Chương 11: Tỉnh mộng
- Chương 12: An thị vô cùng lo lắng
- Chương 13: Gặp lại Nam Cung Thần
- Chương 14: Oan ức của Tạ Vân Lam
- Chương 15: Xem bệnh
- Chương 16: Dựng chuyện truyền ra ngoài
- Chương 17: Ngươi gặp rủi ro, ta tặng quà
- Chương 18: Hủy hoại ngươi, bắt đầu từ danh tiếng
- Chương 19: Gặp nhau
- Chương 20: Đoạn Vương gia
- Chương 21: Lừa ta, ta lừa lại
- Chương 22: Đánh ta sao, ta sẽ đánh lại
- Chương 23: Mị ảnh trong đêm yên tĩnh
- Chương 24: Đối nghịch
- Chương 25: Ngoài ý muốn
- Chương 26: Giải trừ ác bộc*
- Chương 27: Lộ tẩy
- Chương 28: Bị oan có người gánh
- Chương 29: Mưu kế
- Chương 30: Đây là luyến sủng* của bổn vương
- Chương 31: Chúng ta giống nhau
- Chương 32: Liếc nhìn nàng một cái, một vạn lượng!
- Chương 33: Tin tưởng
- Chương 34: Tay chân* như thế
- Chương 35: Trò đùa độc ác của Đoạn Dịch
- Chương 36: An thị buồn phiền
- Chương 37: Tạ Tuân trộm tiền
- Chương 38: Quân cờ
- Chương 39: Khích bác
- Chương 40: Làm nhục Tạ Vân Lam
- Chương 41: Ác mộng của Tạ Vân Lam
- Chương 42: Làm nhục
- Chương 43: Lại xảy ra chuyện
- Chương 44: Vô cùng mất mặt
- Chương 45: Đen tối như nhau
- Chương 46: Nguyệt di nương nổi giận
- Chương 47: Di nương có thù tất báo
- Chương 48: Người nào mượn danh người nào
- Chương 49: Kinh sợ trong vui mừng
- Chương 50: Vân Hi nổi giận
- Chương 51: Bốn thị nữ kỳ lạ
- Chương 52: Lấy lòng An thị
- Chương 53: Thứ nữ của Triệu gia
- Chương 54: Kết thân
- Chương 55: Bọ ngựa bắt ve
- Chương 56: Phía sau Hoàng Tước
- Chương 57: Ác giả ác báo (1)
- Chương 57-2: Ác giả ác báo (2)
- Chương 58: Ba nhà kết thù
- Chương 58-2: Ba nhà kết thù (2)
- Chương 59: Giải độc
- Chương 60: Huyết thánh cổ
- Chương 61: Vụng trộm nửa đêm
- Chương 62: Phía sau tội ác
- Chương 63: Nguyên nhân cái chết của Tạ Viện
- Chương 64: Mưu kế của Vân Hi
- Chương 65: Một hòn đá hạ hai con chim
- Chương 66: Công tử của Cố gia
- Chương 67: Căn phòng ôn tình
- Chương 68: Vô sỉ
- Chương 69: Mưu kế của Triệu Hoài
- Chương 70: Tự diệt vong
- Chương 71: Có nhân có quả
- Chương 72: Đến cửa thành bị khiêu khích
- Chương 73: Ngươi là ai?
- Chương 74: Hắn không ổn?
- Chương 75: Đến thăm trong đêm khuya
- Chương 76: Chìm trong nụ hôn của hắn
- Chương 77: Đưa tới cửa ăn
- Chương 78: Cố Quý phi
- Chương 79: Ta dẫn nàng trở về
- Chương 80: Hung thủ lại xuất hiện
- Chương 81: Đổi khách thành chủ
- Chương 82: Không thể thiếu nàng
- Chương 83: Không thể buông tha, mượn đao giết người
- Chương 84: Mượn tay nàng
- Chương 85: Tạ Vân Lam ngồi tù
- Chương 86: Báo ứng luân hồi
- Chương 87: Từ lúc nàng chết, ta đã muốn giết ngươi
- Chương 88: Ta sẽ khiến ngươi sống thật tốt
- Chương 89: Quan tâm
- Chương 90: Ngươi chỉ có thể đợi ở Vạn Xuân Lâu
- Chương 91: Biến động lớn?
- Chương 92: Mang thêm củi
- Chương 93: Thủ tín* với người
- Chương 94: Người nhà như thế
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, 1x1, HE
Editor: Sam Sam
Số chương: 296 chương
Nàng vốn nghĩ rằng, vị hôn phu được đích ước từ nhỏ sẽ sống cùng nàng đến bạc đầu gia lão.
Nàng cho rằng vợ chồng thượng thư phủ nuôi dưỡng nàng từ nhỏ, đúng là hòa ái dễ gần như người ta vẫn nói.
Nàng cho rằng vị biểu tỷ đến thăm nàng hàng ngày sẽ coi nàng như thân muội muội.
Nhưng đến khi nàng phát hiện ra, hôn phu ôm biểu tỷ nói với nàng, sau này nàng vẫn là chính thê, còn biểu tỷ chỉ là thiếp
Lúc phu nhân của Thượng thư phủ lột từng mảng da trên người nàng
Lúc biểu tỷ nhìn nàng vùng vẫy trong hố vôi vẫn thản nhiên cười.
Nàng mới biết chính bản thân mình đang ở trong hang sói.
Những người nuôi dưỡng nàng chẳng qua là âm mưu sắp đặt từ trước.
Ai biết trời xanh lại cho nàng sống lại một lần nữa. Thiên đạo luân hồi, báo ứng xác đáng!
Hồn phách của nàng nhập vào Tam tiểu thư của Tạ phủ, Tạ Vân Hi, kẻ thù cách nàng gần như vậy, quả nhiên ông trời có mắt!
Những ai hại nàng đến chết, nàng sẽ thanh toán từng người một! Không chết sẽ không ngừng!
Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, nàng từ chối tất cả những ai có ý với nàng, nhưng lại có người không chịu bỏ cuộc.
Hắn nói: "Nàng muốn lật cả thiên hạ, ta sẽ lật cùng nàng."
"Nếu ta muốn thiên hạ này thì sao?"
"Ta sẽ mang tới dâng cho nàng."
[Một đoạn nhỏ]
Nửa đêm canh ba, người nào đó nhảy vào từ cửa sổ.
Vẻ mặt nàng tức giận. "Vương gia, cô nam quả nữ, người muốn phá hư thanh danh của ta sao?"
Nam nhân nào đó ung dung: "Thiên hạ đều biết bổn vương gia đoạn tụ*..."
Nàng: "..."
Đêm động phòng hoa chúc, nam nhân nào đó hào hứng đóng cửa tắt đèn kéo màn.
Nàng: "Vương gia, tới Tiền viện rồi rẽ trái, sẽ có "yêu sủng" của người, người đến nhầm chỗ rồi."
Nam nhân kia ném nàng lên giường: "Không biết từ khi nào bổn vương lại hết đoạn tụ rồi nhỉ? Mau tới kiểm tra đi!"
*Đoạn tụ: Đồng tính