Chương 15: Trí kế sắc lang quản lí

Tầm Thiên Hoan chính mình vừa đi đến trước bàn làm việc thì Lưu Hân - quản lí bí thư đã đi tới.
“Tầm tiểu thư, quản lí cho gọi người đến phòng làm việc của hắn.”


“A......” Tầm Thiên Hoan làm như không đếm xỉa tới, sau một lúc lâu lại tranh thủ thời gian nói:“Hân tỷ, ngươi biết quản lí để cho tôi đi có chuyện gì không?”
Quản lí, nổi danh là đại sắc lang!
Cô hít một hơi thật sâu, lấy lại tinh thần, trấn định gõ cửa:“Đốc đốc đốc ~~”


Rất nhanh, trong văn phòng liền truyền ra âm thanh nam tính:“Tiến đến.”


Ổn định hơi thở, Tầm Thiên Hoan rốt cục nhẹ nhàng mở cửa văn phòng ra, lập tức truyền đến mùi nước hoa đậm đặc, Tầm Thiên Hoan cảm thấy rất khó chịu, cô không thích tại gian phòng của đàn ông hay văn phòng của mình có mùi nước hoa! Vì vậy, vô ý thức nhíu nhíu mày.


Bàn công tác trong văn phòng là phía bên phải, những thứ khác bài trí trong văn phòng bình thường không có gì đặc sắc, trước bàn làm việc, quản lí Trình đang ngồi ở trên ghế làm việc, khi Tầm Thiên Hoan tiến đến hắn liền chăm chú nhìn, trong ánh mắt kia, vừa thưởng vừa làm càn, đang nhìn Tầm Thiên Hoan với cái bộ dáng sắc lang.


Quản lí Trình nói:“Ngươi tới rồi.”
Cái này không phải nói nhảm sao.
Đem tất cả chán ghét cất vào đáy lòng, Tầm Thiên Hoan biểu lộ nhàn nhạt, thanh âm trầm thấp:“Quản lí tới tìm tôi có chuyện gì không?” Chẳng muốn cùng hắn dong dài,nên đi thẳng vào chính đề.


available on google playdownload on app store


Khi Tầm Thiên Hoan đang hỏi thì quản lí Trình cũng hướng cô đã đi tới, con mắt một mực nhìn Tầm Thiên Hoan không tha.
Tầm Thiên Hoan không rõ ý đồ trong ánh mắt của hắn nên toàn thân không được tự nhiên, khi vào phòng thời khắc đó [lên,] trong cô có một loại dự cảm bất an......


“Chẳng lẽ không có việc gì thì sẽ không có thể tìm cô đến tâm sự sao? Hoan Hoan?”
Nôn......
Hoan Hoan? Ông trời, theo trong miệng hắn hô tên của cô như vậy, quả thực gay cho cô cảm giác tổn thọ a!


Tầm Thiên Hoan bình tĩnh ngẩng đầu, khóe môi cong lên:“Quản lí, thỉnh bảo tôi Thiên Hoan, còn có, bây giờ là giờ làm việc.”
Ý tứ bây giờ là có cái rắm thì mau thả!


Quản lí Trình kia sững sờ, sau đó lập tức cười tủm tỉm đi đến gần Tầm Thiên Hoan, vừa đi vừa nói chuyện:“Chúc mừng cô a Thiên Hoan, thăng làm trưởng phòng.”
“Ha ha, là nhờ quản lí để ý đến.”
Ông trời, cô khóc không ra nước mắt nha.


Quản lí Trình dần dần đến gần cô, chính là, tại giữa hai người chỉ còn một bước xa, quản lí Trình xác thực lại nhấc lên bước chân, về phía trước một bước, Tầm Thiên Hoan nhanh tay lẹ mắt, tranh thủ thời gian nhanh chóng thối lui một bước, ai ngờ, quản lí Trình kia lại về phía trước một bước, cứ như vậy, Tầm Thiên Hoan lui một bước, quản lí Trình lại tiến thêm một bước, người tới người lui nên dần dần Tầm Thiên Hoan đã lui đến trước sô pha,, cái này thảm đi, không có đường lui, ngược lại làm cho Trình quản lí ‘Làm việc’ thuận tiện hơn.


Tầm Thiên Hoan cười khổ, con mắt nháy cũng không dám nháy [hạ xuống,] sợ nháy mắt, quản lí Trình sẽ lập tức đánh tới......


ch.ết tiệt, cái này sắc lang có phải ăn nhiều mỹ nữ ngại phiền ? Nên bây giờ muốn thử xem hương vị của phụ nữ xấu đây mà? Chính là, cũng không cần lấy cô Tầm Thiên Hoan ra mà khai đao chứ?
Tầm Thiên Hoan rung động nói:“Quản lí......”


“Thiên Hoan, cô biết không? Từ ngày cô vào công ty, ta đã chú ý tới cô, lâu như vậy đến nay, ta đối với cô là......”
Đằng sau nói cái gì, Tầm Thiên Hoan không có nghe tiếng, mắt thấy cánh tay của quản lí đã chậm rãi hướng cô mà phóng tới......


Tầm Thiên Hoan trơ mắt nhìn cái tay kia, càng lúc tới gần mình, Tầm Thiên Hoan không đường thối lui, chỉ có thể đem thân thể chậm rãi nghiêng về phía sau
Lúc này trong đầu Tầm Thiên Hoan thật rối loạn!
Như vậy lui xuống cũng không phải là biện pháp, sớm muộn gì cũng bị hắn ăn tươi!


Như vậy cô nên tiến lên hay lùi lại a!


Chỉ thấy trong ánh mắt của Tầm Thiên Hoan dị quang lóe lên, đầu hơi nghiêng tay nhanh nhẹn , thân thể chủ động áp sát vào người quản lí Trình, khóe mắt câu dẫn mê hoặc hắn,nhẹ nhàng nhích nhích bàn tay mềm mại không xương mà xoa ngực của hắn, thanh âm nhẹ nhàng sâu kín:“Quản lí......”


Quản lí Trình vừa nghe đến âm thanh này, toàn thân lập tức đã tê rần...... Thân thể lập tức có cảm giác, ánh mắt hóa sắc nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan, thanh âm cũng có có chút rung động :“Thiên Hoan, ta......”


Chẳng muốn nghe hắn nói dong dài, Tầm Thiên Hoan lập tức nói:“Quản lí, trong này...... Cái kia, được không?”
Quản lí Trình hai mắt sáng lên, ngực có có chút phập phồng, không thể chờ đợi được nói:“Được, được, đương nhiên được!”


Thấy hắn cắn câu, Tầm Thiên Hoan khóe môi câu dẫn ra, cố gắng nhịn xuống cảm giác muốn nôn trong nội tâm, bàn tay nhỏ bé lại tiếp tục trên thân thể của hắn dao động, âm thanh mềm mại như lụa:“Vậy,nên làm như thế nào ~?”


Hô hấp của quản lí có chút dồn dập, trên mặt đã tràn đầy dục vọng, loại dục vọng thiêu đốt này,cô cũng đã từng gặp trên gương mặt của Âu Dương Tịch, chính là, khi đó cảm giác thật tốt, nhưng lúc này cảm giác thật chán ghét.


Bàn tay của quản lí Trình đã không an phận ở trên thân thể cô mà dao động, lại đều Tầm Thiên Hoan xảo diệu nhiều lần [tránh qua, tránh né] mà không dấu vết, nghĩ đụng cô, không có cửa đâu “! Cửa sổ cũng đóng!


Mấy lần không động được vào cô, quản lí Trình cũng có chút nóng nảy, hắng giọng nói:“Bảo bối, cô muốn như thế nào thì làm thế đó a.”
Trên môi của Tầm Thiên hiện lên đường cong thật sâu, nói:“Tốt lắm, chúng ta cứ như vậy mà làm a.”


Cùng lúc nói thì bàn tay nhỏ bé của Tầm Thiên Hoan đã hạ xuống côn thượng của quản lí Trình, năm ngón tay nhẹ nhàng mà vuốt côn thượng của hắn, nhắm trúng điểm mẩn cảm, chỉ thấy hắn lồng ngực phập phồng lớn dần, từ hạ thân đem đến khoái cảm xông thẳng đầu óc của hắn, theo bản năng nhắm mắt lại hưởng thụ.


Tầm Thiên Hoan đáy mắt ẩn ẩn lóe dị quang:“Thoải mái sao?”
Hô hấp đứt quãng, với cảm xúc trên mặt của hắn, chứng minh giờ phút này hắn đang được khoái cảm bao quanh......


Bàn tay nhỏ bé của Tầm Thiên Hoan lại tiếp tục tại côn thượng của hắn mà vỗ về chơi đùa, cảm nhận được côn thượng ở trong tay càng ngày lớn dần, mà bàn tay nhỏ bé cũng dần dần tăng lực [nói,] động tác chơi đùa vỗ về cũng dần dần nhanh hơn......


Quản lí Trình rõ ràng là đã bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ thấm chiếm cả người, kể cả tư tưởng, trong miệng thẳng nói:“Không được không được...... Thiên Hoan, mau buông ra......”


Tầm Thiên Hoan đương nhiên biết rõ côn thượng bành trướng khá lớn,cách một lớp vật liệu may mặc cũng có thể cảm giác được lửa nóng, cô cười, nói:“Quản lí, đừng nóng vội, đợi lát nữa rồi sẽ......”
“Không được...... Tôi muốn......”


Muốn? Rốt cục nói muốn, ha ha, Tầm Thiên Hoan cười lạnh, ngón tay dần dần tăng sức mạnh......
“A...... Thiên Hoan, đừng có lại dùng lực...... Đừng có lại dùng sức...... Chịu không được......”


Chỉ thấy hắn ngực phập phồng thật to, thô lỗ hô hấp lấy, Tầm Thiên Hoan nhìn xem bộ dáng này thật chán ghét,ảnh hưởng nghiêm trọng đến cảnh đẹp, trong nội tâm chán ghét, khiến cô trên tay ma sát càng lúc càng lớn, gắt gao nắm chặt cái tiểu côn thượng...... Dùng sức, lại dùng lực, đối với lời kêu to của quản lí Trình mắt điếc tai ngơ, lại vừa dùng lực!!!!!!!!


“A......”
Nhưng vào lúc này, Tầm Thiên Hoan lại buông ra hắn, thân thể linh hoạt lui ra phía sau, thân thể của quản lí Trình còn chưa đứng vững, Tầm Thiên Hoan lại duỗi một chân ra --


Chỉ là muốn nhìn đến vẻ mặt bất mãn của quản lí Trình, thân thể cao lớn, cứ như vậy thẳng tắp té xuống, dần dần dần dần “Phanh!!” một tiếng, mặt ngã xuống sàn nhà cứng rắn :“A!!!!!!!!!!!”
Tầm Thiên Hoan theo thiếng kêu thống khổ thảm thiết,tinh nghịch há to miệng, hảo tâm nói:“Quản lí, ngươi không sao chớ?"


Ách, không biết cái côn trượng đang bành trướng kia, giờ phút này cũng tiếp xúc với mặt sàn không biết là cảm giác có cảm giác gì?
Hừ hừ, phương pháp tốt nhất để đối phó với sắc lang, chính là làm cho hắn được khoái cảm sau lại làm cho hắn thống khổ!






Truyện liên quan