- Chương 1: Chương 1:
- Chương 2: Chương 2:
- Chương 3: Chương 3:
- Chương 4: Chương 4:
- Chương 5: Chương 5:
- Chương 6: Chương 6:
- Chương 7: Chương 7:
- Chương 8: Chương 8:
- Chương 9: Chương 9:
- Chương 10: Chương 10:
- Chương 11: Chương 11:
- Chương 12: Chương 12:
- Chương 13: Chương 13:
- Chương 14: Chương 14:
- Chương 15: Chương 15:
- Chương 16: Chương 16:
- Chương 17: Chương 17:
- Chương 18: Chương 18:
- Chương 19: Chương 19:
- Chương 20: Chương 20:
- Chương 21: Chương 21:
- Chương 22: Chương 22:
- Chương 23: Chương 23:
- Chương 24: Chương 24:
- Chương 25: Chương 25:
- Chương 26: Chương 26:
- Chương 27: Chương 27:
- Chương 28: Chương 28:
- Chương 29: Chương 29:
- Chương 30: Chương 30:
- Chương 31: Chương 31:
- Chương 32: Chương 32:
- Chương 33: Chương 33:
- Chương 34: Chương 34:
- Chương 35: Chương 35:
- Chương 36: Chương 36:
- Chương 37: Chương 37:
- Chương 38: Chương 38:
- Chương 39: Chương 39:
- Chương 40: Chương 40:
- Chương 41: Chương 41:
- Chương 42: Chương 42:
- Chương 43: Chương 43:
- Chương 44: Chương 44:
- Chương 45: Chương 45:
- Chương 46: Chương 46:
- Chương 47: Chương 47:
- Chương 48: Chương 48:
- Chương 49: Chương 49:
- Chương 50: Chương 50:
- Chương 51: Chương 51:
- Chương 52: Chương 52:
- Chương 53: Chương 53:
- Chương 54: Chương 54:
- Chương 55: Chương 55:
- Chương 56: Chương 56:
- Chương 57: Chương 57:
- Chương 58: Chương 58:
- Chương 59: Chương 59:
- Chương 60: Chương 60:
- Chương 61
- Chương 62
Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Đô Thị, Truyện Khác...
Văn án 1:
Cô yêu mọi thứ của anh, nhưng yêu nhất là đôi tay của anh, đôi tay này từng ôm cô, cũng từng đánh cô;
Từng thay cô viết bài tập Ngữ văn, từng sửa đề Vật lý sai; vì cô mà đánh đàn dương cầm, vì cô mà đánh trống;
Đã từng đưa cô đua xe, cõng cô đi qua vô số con đường; đeo nhẫn lên tay cô, vén chiếc khăn che đầu của cô lên; Tuổi trẻ đã từng tùy ý khoe khoang, ngày tháng bây giờ bình thản ấm áp, nhưng từ đầu đến cuối anh vẫn luôn ở đây.
Văn án 2:
Đào Nhiên là một người mù màu, thế giới vạn vật ở trong mắt cô đều là trắng và đen, nhưng anh là ngoại lệ.
Anh cao lãnh, phúc hắc cưng chiều cô đến vô pháp vô thiên, thế cho nên khi cô nhìn thấy anh đã cảm thấy thế giới trắng đen cũng trở nên xinh đẹp.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Đô Thị, Truyện Khác...
Văn án 1:
Cô yêu mọi thứ của anh, nhưng yêu nhất là đôi tay của anh, đôi tay này từng ôm cô, cũng từng đánh cô;
Từng thay cô viết bài tập Ngữ văn, từng sửa đề Vật lý sai; vì cô mà đánh đàn dương cầm, vì cô mà đánh trống;
Đã từng đưa cô đua xe, cõng cô đi qua vô số con đường; đeo nhẫn lên tay cô, vén chiếc khăn che đầu của cô lên; Tuổi trẻ đã từng tùy ý khoe khoang, ngày tháng bây giờ bình thản ấm áp, nhưng từ đầu đến cuối anh vẫn luôn ở đây.
Văn án 2:
Đào Nhiên là một người mù màu, thế giới vạn vật ở trong mắt cô đều là trắng và đen, nhưng anh là ngoại lệ.
Anh cao lãnh, phúc hắc cưng chiều cô đến vô pháp vô thiên, thế cho nên khi cô nhìn thấy anh đã cảm thấy thế giới trắng đen cũng trở nên xinh đẹp.