Chương 93: Người đàn ông thích ăn dấm
Giải quyết vấn đề ấmno, mấy người đàn ông tiếp tục ngồi đánh bài, Đường Tố Khanh thì bịngười đàn ông ôm không thể đi được, cho nên không thể không an tĩnh ngồi trên ghế sa lon nhìn bọn họ đánh bài, tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n thấyngười đàn ông bên cạnh nhẹ nhàng ra bài, còn có thời gian trêu đùa mìnhmột chút, mà ba người anh em của anh thì cau mày suy nghĩ, lần đầu tiênĐường Tố Khanh phát hiện thì ra người đàn ông của cô rất thông minh.
Thời gian từng phút trôi qua, khi đồng hồ điểm chuông tám giờ tối, Đường TốKhanh công tác một ngày không nhịn được ngáp một cái, người đàn ông bêncạnh không có dấu hiệu nào ném bài của mình ra, làm cho ba người đàn ông đang ngồi anh nhìn tôi tôi nhìn anh, cùng lắc đầu một cái, trong lòngkhông nghĩ ra lão Đại có bài tốt như vậy sao không ra sớm, ngay sau đóSở Chiến lại vứt mấy tờ bài ra, gây khó khăn cho ba người đàn ông.
Rốt cuộc có thể tưởng tượng, một ván bài cần đánh gần nửa giờ, chỉ trongnháy mắt thì đã có kết quả, ba người đàn ông thảm bại, điều này làm chotrong lòng ba người đàn ông nhớ tới một câu, lão Đại đùa giỡn với bọnhọ.
Lần đầu tiên thua thảm như vậy, ý chí chiến đấu của bangười đàn ông trong nháy mắt tăng vọt, suy nghĩ đánh lại một ván có thểtrở mình, nhưng không nghĩ tới lão đại nhìn cũng không nhìn bọn họ mộtcái, tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n mặt không biểu tình nói một câu: "Tấtcả mọi người giải tán đi!", sau đó giống như cái tắc kè hoa (người không kiên định) cực kỳ dịu dàng cùng chị dâu nói thầm.
"Mệt mỏi sao? Đi lên nghỉ ngơi." Sở Chiến yêu thương thấp giọng nói, hoàn toàn không để ý mấy anh em trong bang ở nơi này.
Người đàn ông có động tác thân mật trước mặt mọi người như vậy, Đường TốKhanh tỏ ra e lệ, đỏ mặt thẹn thùng cúi đầu nhỏ giọng nói: "Không cóviệc gì.", lời nói này một chút đáng tin cũng không có, mới vừa nói xong thì lại ngáp.
Tất cả mọi người đều là người thông minh, nhìn thấy tình cảnh này, tự nhiên nghĩ thông suốt tại sao lão đại mới vừađánh bài đột nhiên nổi khùng, vội vã kết thúc ván bài, thì ra chị dâucủa bọn họ mệt mỏi.
"Lão đại, chị dâu, thời gian không cònsớm, em còn có hẹn, đi trước." Lãnh Thanh Thiên cười ha hả nói, mắt lóelên tia hiểu rõ, tầm mắt cực kỳ không thuần khiết chăm chú nhìn ở trênngười Đường Tố Khanh cùng Sở Chiến.
Lãnh Thanh Thiên vừa mởmiệng, còn lại hai người trong lòng mắng thầm tiểu tử kia đã nhanh tìmđược cớ tốt, vì vậy rối rít vắt hết óc nghĩ ra các loại cớ có thể độ tin tưởng khá cao để chạy đi.
Sở Chiến rất hài lòng với thái độthức thời của bạn tốt, mặt không chút thay đổi gật đầu một cái, đau lòng ôm cô gái nhỏ vào trong ngực chuẩn bị đi lên lầu ngủ.tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n
"Chị dâu, lão đại rất để ý đếnchị nha, nhớ trước kia lão đại cùng chúng em thường chơi bài suốt đêm,đâu có tan nhanh như vậy, ha hả, ** một khắc trị giá ngàn vàng a, chúngem đi." Lãnh Thanh Thiên cúi đầu ở bên cạnh Đường Tố Khanh nhỏ giọngnói, cuối cùng không thể không bước nhanh ra khỏi biệt thự trước khi lão đại lên cơn ghen.
Đường Tố Khanh đứng ở trong phòng kháchđưa mắt nhìn mấy anh em của anh rời đi, đột nhiên một trận gió thổi tới, chờ cô phản ứng kịp, cô đã bị người đàn ông ôm thật chặt vào tronglòng, ngẩng đầu lên nghi ngờ nhìn anh, chỉ nhìn thấy khuôn mặt anh đãđen không thể đen hơn nữa, Đường Tố Khanh cảm thấy không giải thíchđược, cô lại không biết rõ người đàn ông của cô phàm là chuyện có liênquan đến cô thì bụng dạ rất hẹp hòi, anh cực kỳ bá đạo khi nhìn thấyngười khác đến gần cô liền lên cơn ghen tuông.
Sở Chiến đenmặt lại không nói gì, ôm cô gái nhỏ lên lầu, cúi đầu trông thấy quầngthâm nhàn nhạt ở dưới lông mi của cô, Sở Chiến đau lòng không dứt, nghĩthầm mình có phải gần đây quá quấn quýt lấy cô không, xem ra nên tiếtchế lại một chút, nếu không cô gái nhỏ mệt mỏi thì anh đau lòng.
Trời đất quay cuồng, Đường Tố Khanh đã bị người đàn ông ôm ngang đi tới cầuthang hình xoắn ốc, cô bình tĩnh lại, tựa vào trên bả vai của anh thì ra cô rất lệ thuộc như vậy, nghĩ thầm có người đàn ông cũng có chỗ tốt,giống như bây giờ hoàn toàn mệt mỏi không cần mình đi.
Đi vào trong phòng trên lầu hai, Sở Chiến ôm cô gái nhỏ trong ngực để ở trêngiường, đi tới phong thay đồ cầm một bộ quần áo ngủ thoải mái đích thânanh mua cho cô, đợi đến lúc anh từ phòng thay đồ đi ra,tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n đã nghe thấy tiếng hít thở đều đều của côgái nhỏ, cưng chìu cười nhạt một tiếng, xem ra những ngày gần đây cô đãmệt mỏi, nếu không sẽ không thể nhanh như vậy liền ngủ thiếp đi.
Cưng chìu vợ như mạng hiếm thấy Sở Chiến không có đánh thức cô, ôm cô vàotrong phòng tắm tay chân nhanh nhẹn tắm cho cô, giống như cô là búp bêsứ dễ bị vỡ nhất trên thế giới, dáng vẻ cẩn thận cưng chìu, trong mắttrừ đau lòng chính là tình yêu say đắm.
Đem cô gái nhỏ tắmrửa sạch sẽ, Sở Chiến lau khô rồi ôm cô đến nằm trên giường, sau đó anhđi vào phòng tắm đơn giản tắm rửa cho mình một cái, lúc này mới nằm ởtrên giường nhẹ nhàng ôm cô gái nhỏ vào trong ngực.
Mắt nhìnđồng hồ báo thức bên cạnh tích tắc chạy, mới hơn chín giờ, buổi sáng trễ như vậy mới rời giường, hiện tại ôn hương nhuyễn ngọc ở trong ngực, lúc này Sở Chiến không còn buồn ngủ nữa, không ngủ tự nhiên bắt đầu suynghĩ lung tung, nhớ tới dáng vẻ tiểu tử Lãnh tử kia cúi đầu ở bên tai cô gái nhỏ nói thầm, Sở Chiến càng muốn, trong lòng càng thêm ghen tỵ.
Đột nhiên cô gái nhỏ trong ngực xoay người một cái, đưa lưng về phía anh,nhưng Sở Chiến không làm gì, từ phía sau lưng ôm thật chặt cô gái nhỏ,giống như dây leo cuốn lấy cô, nghiêng đầu ở trên cổ trắng nõn của côhôn loạn, kích thích hôn cô đến tỉnh.
Đường Tố Khanh đang ngủ say thì cảm thấy nơi cần cổ xương quai xanh truyền đến bị ʍút̼ vào ɭϊếʍƈẩm ướt cùng với sức nặng làm cho tỉnh, theo bản năng đưa tay ra phất,nhưng cái gì cũng không phất được, mơ mơ màng màng mở mắt, người đàn ông đang từ phía sau lưng ôm lấy cô một đường từ xương quai xanh hôn đixuống ...
"Ừ? Làm gì đó?" Đường Tố Khanh còn mơ mơ màng màngchưa tỉnh hẳn, không chú ý hỏi những lời này, kết quả làm cho lý trí của người đàn ông trở lại.
Sở Chiến rất muốn nói một câu "Đangăn ngươi", sau đó dốc sức thực hiện lời của mình, nhưng những ngày gầnđây cô gái nhỏ thật vất vả, tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n Sở Chiến khôngdám hành động thiếu suy nghĩ, ôm thật chặt cô gái nhỏ, đem đôi môi khêugợi dán trên lỗ tai của cô khàn khàn nói: "Lãnh tử lúc đi nói gì với emđấy?" .
"Không có gì cả." Đường Tố Khanh thấy người đàn ôngkhông có động tác gì nữa, nhắm hai mắt lại ngủ tiếp, nhẹ giọng nói, nếugiờ phút này cô tỉnh táo một chút, nhất định sẽ phát hiện giọng nóingười đàn ông động tình cùng ghen tỵ.
"Bảo bối, em mà khôngnói, anh hiện tại sẽ ăn em." Sở Chiến giọng khàn khàn uy hϊế͙p͙ nói, mộtbàn tay rộng lớn đã chuẩn bị đưa vào trong quần áo của cô, Sở Chiếnkhông thể không thừa nhận đối với tình cảm anh vô cùng hẹp hòi, tất cảchuyện liên quan đến cô gái nhỏ, anh nhất định phải biết.
Nghe vậy, Đường Tố Khanh đâng chuẩn bị đi vào giấc mộng trong nháy mắt tỉnhtáo không ít, cùng người đàn ông chung sống không ít ngày, tính tình anh thế nào cô rất rõ ràng, đã nói ra lời này, nếu cô còn không lên tiếng,đoán chừng tối nay lại bị ăn sạch tới tận xương, Đường Tố Khanh mở mắtr.a nói: "Hắn nói anh trước kia thường chơi suốt đêm." .
"Chỉcó vậy?" Sở Chiến nghi ngờ hỏi, một câu nói mà nói thầm lâu như vậy? Còn là thừa dịp anh không chú ý Lãnh tử lặng lẽ tới bên cạnh cô gái nhỏ nói xấu anh, vì để tránh cho cô gái nhỏ ở nơi khác nghe được lời gì vô vị,tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n Sở Chiến quyết định nhất định phải làm sạchđầu óc cô gái nhỏ thật tốt, thuận tiện truyền bá tư tưởng "Anh rất tốt", như vậy có thể thấy được trong tình yêu người đàn ông thường thườngtương đối nhỏ mọn, suy nghĩ cũng khác hẳn với người thường.
"Ừ, đại khái là như vậy, nói anh bây giờ thay đổi rất nhiều, thật ra thứcđêm đối với thân thể của con người không tốt." Đường Tố Khanh nghiêmtrang nói, nếu Lãnh tử không nói, cô không biết trước kia người đàn ôngnày mải chơi như vậy, dường như ở trước mặt cô luôn là anh sớm cuốn lấycô ngủ.
"Bảo bối, anh cam đoan với em đây chẳng qua là chuyện trước kia, hơn nữa chỉ đánh bài vui đùa một chút, những thứ khác cũngkhông tham dự, hiện tại em cũng nhìn thấy kể từ khi gặp em, anh đã hoànlương." Sở Chiến ôm cô gái nhỏ vào trong ngực dịu dàng nói, chỉ sợ cô có ấn tượng xấu với mình.
"Em biết, chỉ là nói cho anh biếtthức đêm đối với thân thể thật không tốt, nhanh già." Đường Tố Khanhthấp giọng nói, lời tỏ tình người đàn ông kia có căn cứ xác thực, ĐườngTố Khanh trong lòng cười nở hoa, người đàn ông anh tuấn có quyền thế lại dáng dấp như vậy trước kia chỉ thích chơi bài, không có hứng thú bấtlương nào, mà bây giờ người đàn ông này là của cô, bảo cô thế nào khôngvui?
"Cũng biết bảo bôi quan tâm anh, hôn một cái." Sở Chiếncười híp mắt nói, ôm sát cô gái nhỏ vào trong ngực hôn một cái thậtmạnh.
Đường Tố Khanh bị người đàn ông hôn thật sự nhột, buồnngủ hoàn toàn tiêu tan, ở trong ngực anh vừa cười vừa giống như cá trạch tránh né.
Là đàn ông nhưng không thể trêu chọc động vật,ngửi mùi thơm trên cơ thể của người phụ nữ yêu mến, ôm thân thể mềm mạicủa người phụ nữ mình yêu, không có có cảm giác vậy còn coi là bìnhthường sao? tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n Cho nên có thể nghĩ hậu quảĐường Tố Khanh nhích tới nhích lui như vậy chính là đem ép người đàn ông đến phát điên rồi.
"Bảo bối, em cử động nữa anh sẽ làm em ngay bây giờ." Âm thanh Sở Chiến khàn khàn lợi hại, có thể nghĩ đã nhịn đến khổ cực.
Đường Tố Khanh tự biết đuối lý, yên lặng nằm ở trong ngực của anh không dámcử động nữa, ngay cả hô hấp cũng nhẹ nhàng đè nén, cô nhớ giờ trên lớpmôn sinh vật, giáo sư sinh lý nói qua chịu đựng không tốt, vì muốn người đàn ông khỏe mạnh, Đường Tố Khanh cúi đầu thật thấp, nhỏ giọng nói:"Anh đừng chịu đựng.".
Nghe lời này, nếu không phải Sở Chiếnnhìn thấy vành tai đỏ rực của cô gái nhỏ kia, đoán chừng anh sẽ cho làcô rất bình tĩnh, cười ôm cô gái nhỏ vào trong ngực cưng chìu nói: "Bảobối a bảo bối, em thật là báu vật của anh." .
Đường Tố Khanhkhông hiểu rõ, nhưng cô tự động đem lời của anh hiểu thành anh đang chêcười cô, vì vậy gương mặt càng đỏ lợi hại hơn, đường đường một Phó thịtrưởng đại nhân nghiêm túc lão luyện chỉ có ở nơi này mới có thể bày ramột mặt thẹn thùng.
Cuối cùng dĩ nhiên là đồng chí Sở Chiếncủa chúng ta hung hăng chạy vọt vào phòng tắm tắm nước lạnh, dù sao liên tục quấn tiểu lão bà chừng mấy ngày anh nhìn thấy quầng thâm đen kịtdưới mắt của tiểu lão bà kia, rốt cục đau lòng chiến thắng ham muốn dụcvọng.