Chương 36: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Voicoi08


Cửa hàng bán hoa của Mễ Doanh Tĩnh cũng sắp lắp đặt xong các thiết bị, bà thu dọn đồ đạc rồi về nhà. Lúc đứng ở ven đường chờ đèn xanh đèn đỏ, bà ngẩng đầu nhìn màn hình lớn trên tòa nhà đối diện. Màn hình được phát sóng từ đài truyền hình.


Trên đó là hình ảnh Du Trạch Ngôn xuống xe, ông hơi nhìn về phía máy quay, sau đó nghiêng người che chở người nghệ sĩ phía sau.


Rõ ràng, mấy người nghệ sĩ phía sau ông đều là những người đang nổi tiếng, thường là những người có lượng tìm kiếm nhiều trên weibo, họ cũng đoạt được không ít những giải thưởng. Nhưng vì có Du Trạch Ngôn ở đây, cho dù ông nghiêng người thì máy quay vẫn chiếu về phía ông. Micro trong tay phóng viên cũng luôn đưa đến trước mặt Du Trạch Ngôn.


Người mới của tập đoàn Du thị giành được giải thưởng lớn, họ không chỉ giành được giải thưởng trong nước mà còn thu được cả cup của nước ngoài. Bây giờ Du Trạch Ngôn đang đưa nghệ sĩ và cả đoàn làm phim tham gia lễ trao giải.


Bộ phim tên là “Khen ngợi kinh hồng” là một bộ phim điện ảnh nhận được rất nhiều khen ngợi, không chỉ có biên kịch và đạo diễn, mà diễn viên thì không kể nhân vật chính hay nhân vật phụ, kỹ thuật phối hợp diễn vô cùng tốt, không hề qua loa.


available on google playdownload on app store


Nhưng mà, bộ phim này được hưởng ứng một cách mãnh liệt như vậy còn có một nguyên nhân: Du Trạch Ngôn đóng phim.


Mười năm, ông đã rời xa màn ảnh mười năm. Bỗng nhiên ông lại tham gia làm khách mời cho một bộ phim, vốn nhân vật này cũng không phải của ông, nhưng đúng lúc đó thì diễn viên đóng vai này lại bị bệnh, Du Trạch Ngôn nhìn kịch bản xong lập tức đồng ý.


Dù chỉ là một vai phụ, hơn nữa hình ảnh trên bộ phim cũng chỉ kéo dài có một phút bốn mươi tám giây, nhưng cũng giống như tên bộ phim này, Du Trạch Ngôn dùng một phút bốn mươi tám giây để viết lên cái tên Kinh Hồng.


“Nhìn thấy ông biểu diễn không ít fan đều kinh ngạc. Như vậy xin hỏi nó đại diện cho việc ngài muốn tái nhận chức đúng không ạ?” Một phóng viên đưa microphone đến trước mặt Du Trạch Ngôn.


“Tôi không định tái nhận chức gì cả, chỉ là đến lúc đó lại thiếu một diễn viên nên tôi thay thế bổ sung một chút thôi. Hi vọng mọi người chú ý nhiều hơn về bộ phim và cách diễn xuất sắc của những nhân vật chính.” Du Trạch Ngôn nhìn về phía màn hình lộ ra nụ cười tiêu chuẩn của ông, hai tay ông tự nhiên khoác lên vai của nam chính và nữ chính, nhẹ nhàng đẩy để hai người họ tiến lên phía trước, còn ông lại hơi nghiêng người cúi đầu nói chuyện với đạo diễn ở phía sau.


Du Trạch Ngôn thể hiện rất rõ ràng dụng ý của ông, nhưng mà đó cũng chỉ là thói quen của mọi người, phóng viên chỉ có thể thất vọng đi phóng vấn nam chính và nữ chính.
Nhưng bối cảnh trên màn hình chính lại cắt cảnh quay 1 phút 48 giây của Du Trạch Ngôn ở trong phim.


Mễ Doanh Tĩnh nhìn kĩ thuật diễn của Du Trạch Ngôn trong phim lập tức ngây ngốc.
Người đàn ông này sinh ra để đóng phim mà.
Mấy cô gái cùng đứng chờ đèn xanh đèn đỏ với Mễ Doanh Tĩnh nhỏ giọng thảo luận.


“Ai, quá đáng tiếc, anh ấy lại rời khỏi...Bây giờ muốn nhìn thấy một diễn viên muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn kĩ thuật diễn có kĩ thuật diễn cũng không còn nhiều.”


“Đúng vậy, hơn nữa ông ấy là người rất tốt. Tuy rằng anh ấy đã lui về phía sau nhưng vẫn khắc sâu trong lòng người, ngay cả phỏng vấn cũng không muốn phỏng vấn, càng đừng nói đến weibo, nhưng quan sát những ngôi sao lớn khác khi họ phỏng vấn và weibo của họ thì có thể thấy rằng bọn họ được Du Trạch Ngôn chỉ bảo rất nhiều. Những đạo diễn, diễn viên đã từng hợp tác với Du Trạch Ngôn thì ai cũng nói anh ấy tốt,lqd, hơn nữa anh ấy luôn một lòng bồi dưỡng người mới, những người được anh ấy dẫn dắt ai mà không trở thành ngôi sao lớn đâu...”


“Không biết tại sao năm đó anh ấy lại rời khỏi. Đó chính là lúc mà sự nghiệp của anh ấy lên cao nhất.”
“Đúng vậy, nguyên nhân anh ấy rời khỏi giới giải trí đến bây giờ vẫn chưa được giải thích rõ ràng...”


“Nhưng mà, nếu bây giờ anh ấy quay lại nhất định sẽ hoành tảo thiên quân (càn quét???)”
Đèn xanh sáng lên, Mễ Doanh Tĩnh đi qua đường cái.
Tại sao Du Trạch Ngôn lại rời khỏi ngay lúc sự nghiệp của ông lên cao nhất? Bởi vì trong một bộ phim điện ảnh diễn cảnh hôn, bởi vì Mễ Doanh Tĩnh.


Bởi vì cảnh hôn trong bộ phim kia, Mễ Doanh Tĩnh tức giận với Du Trạch Ngôn, bà cãi nhau với ông ngay ở bên đường, sau đó xảy ra tai nạn xe cộ. Lúc đó bà cũng chỉ bị trầy da ở chân, cũng không có gì nguy hiểm, nhưng ngay ngày hôm sau Du Trạch Ngôn lập tức tuyên bố rời khỏi.


Ông ôm bà vào lòng giống như lúc mười mấy tuổi, dịu dàng nói: “Sau này sẽ không còn diễn cảnh hôn nữa, không có cái gì mà đôi tình nhân đẹp nhất màn ảnh, tất cả đều không có, em đừng khóc nữa.”Dien.đàn.lê.quý.đôn


Mễ Doanh Tĩnh đi dọc con đường về nhà, trong đầu lại nhớ đến 






Truyện liên quan