Hợp Đồng Phúc Hắc: Cô Bé Chỉ Cho Yêu Tôi
✍ Cô Nàng Mèo
257 chương
883 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Bị người ta bỏ thuốc
- Chương 2: Không nên tới gần đàn ông
- Chương 3: Cô, đừng có mơ tưởng mà chạy trốn
- Chương 4: Trấn tĩnh
- Chương 5: Chú a, chú đừng sợ
- Chương 6: Đạo cao một thước
- Chương 7: Một người giàu có khác
- Chương 8: Người cũ
- Chương 9: Không thể tin được
- Chương 10: Mộ Thanh Thần, em thật ngu ngốc
- Chương 11: Biệt thự thần bí
- Chương 12: Cuộc chiến với người đàn ông anh tuấn mà lạnh lùng
- Chương 13: Cậu chủ
- Chương 14: Cô đền nổi sao
- Chương 15: Mùi vị quen thuộc
- Chương 16: Người giải cứu
- Chương 17: Cô sợ tôi sao?
- Chương 18: Ngoan một chút
- Chương 19: Liều mạng
- Chương 20: Anh ấy tỏ tình
- Chương 21: Chạy trốn hết
- Chương 22: Không muốn cho anh ấy biết
- Chương 23: Cô ra giá đi
- Chương 24: Ảnh chụp
- Chương 25: Người đàn ông phúc hắc
- Chương 26: Chuyện tình trong mưa
- Chương 27: Cầu hôn
- Chương 28: Chủ nợ tìm tới cửa
- Chương 29: Sự lật lọng phản bội đã nói
- Chương 30: Không có tư cách
- Chương 31: Kinh ngạc
- Chương 32: Tiệc khiêu vũ của bạn anh
- Chương 33: Tức giận
- Chương 34: Quá quan tâm đối với cô
- Chương 35: Uất ức
- Chương 36: Mạc Lãnh Tiêu, tôi ghét anh
- Chương 37: La hét ồn ào
- Chương 38: Cô không nên chọc giận tôi
- Chương 39: Dạy dỗ
- Chương 40: Màu trắng của tuyết, màu đỏ của máu
- Chương 41: Cám ơn anh
- Chương 42: Sẽ trả lại cho anh
- Chương 43: Tự cầu nhiều phúc
- Chương 44: Quà tặng
- Chương 45: Có chút già rồi
- Chương 46: Chúc anh sinh nhật vui vẻ
- Chương 47: Cực kỳ tức giận
- Chương 48: Là lạ
- Chương 49: Tính khí yếu ớt
- Chương 50: Ý định
- Chương 51: Để mặc cho
- Chương 52: Lý do đủ chưa?
- Chương 53: Người kia
- Chương 54: Đối với cô, có tham muốn chiếm lấy
- Chương 55: Lời khuyên của Lâm Sách
- Chương 56: Nhớ nhung người nào
- Chương 57: Lần hẹn hò đầu tiên
- Chương 58: Lãnh
- Chương 59: Có thích một chút hay không?
- Chương 60: Đi công tác
- Chương 61: Thật xin lỗi
- Chương 62: Đều có tâm sự riêng
- Chương 63: Một đêm ôm nhau ngủ ngon
- Chương 64: Không nên có tình cảm
- Chương 65: Cảm động
- Chương 66: Bắt cóc dịu dàng nhất
- Chương 67: Bàn tay gây tội ác phía sau
- Chương 68: Trời đông giá rét
- Chương 69: Say
- Chương 70: Trả thù thoải mái
- Chương 71: Hoảng loạn
- Chương 72: Tụ họp
- Chương 73: Thổ lộ chói mắt
- Chương 74: Chỉ muốn dũng cảm một lần (1)
- Chương 75: Chỉ muốn dũng cảm một lần (2)
- Chương 76: Trận đánh cuôc nực cười
- Chương 77: Ban đầu không phải như vậy
- Chương 78: Không muốn chọc giận anh nữa
- Chương 79: Cam tâm tình nguyện
- Chương 80: Rời khỏi cô
- Chương 81: Trời băng đất tuyết với anh
- Chương 82: Muốn cô có được không?
- Chương 83: Dịu dàng trong mắt kia, đả thương cô
- Chương 84: Tin vui hay tin dữ
- Chương 85: Phá bỏ đứa bé
- Chương 86: Là cô ấy sao?
- Chương 87: Làm sao không quan trọng
- Chương 88: Cùng anh về nhà
- Chương 89: Sự dịu dàng làm cô bất an
- Chương 90: Tổn thương ấm áp
- Chương 91: Luôn xúc phạm tàn nhẫn
- Chương 92: Đau đớn trong dự đoán
- Chương 93: Thể xác và tinh thần đều mệt mỏi
- Chương 94: Không còn đứa bé
- Chương 95: Cô là niềm đau của Diễn Thần
- Chương 96: Không hiểu
- Chương 97: Anh không cần Mộ Thanh Thần
- Chương 98: Bọn họ không quen nhau sao?
- Chương 99: Trời sinh một đôi
- Chương 100: Lãnh là tâm của cô
Edit: Phương Thùy, Yen1402
Thể loại: Hào môn, cường thủ hào đoạt
Poster: popcorntiger
Anh là chủ tịch tập đoàn Liệp Báo.
Tương truyền, gia tài của anh bạc vạn, tài sản có thể nhiều hơn tài sản quốc gia, tương truyền anh cao ngạo lạnh lùng, vẻ đẹp không ai sánh bằng, tương truyền bất cứ người phụ nữ nào cũng khó có thể lọt vào tầm mắt của anh, nhưng chỉ vì một cô gái mà nhịp tim anh gần như dừng lại.
Trong phòng nghỉ, tay anh thoăn thoắt như báo đen khóa chặt con mồi ở dưới thân mình: “Thanh Thần, cô đã nói, vì tôi, cô nguyện bỏ ra tất cả”
Giọng nói tà mị như Satan, khiến người đẹp ở trong ngực rơi nước mắt như mưa: “Phải…”
Bàn tay nhẹ nhàng ôn hòa đè ở ngực cô, đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông tuấn mỹ hiện lên một tia trong suốt:
“Tôi muốn, lòng của em”
Trong đêm tối lờ mờ, con ngươi trong suốt lóe lên ánh sáng tuyệt vọng, ngẩng đầu, chớp cũng không chớp nhìn người đàn ông: “Ma quỷ, buông tôi ra”
“Ma quỷ?” người đàn ông đè ở trên người cô cười thật trầm, lạnh lùng mà thốt ra giọng nói cực kì vô tình “Rơi vào trong tay ma quỷ, cô củng chỉ có thể chấp nhận”
“………”
“Mạc tiên sinh, anh, anh không thể làm như vậy…….” Trong phòng, lời nói còn chưa kịp nói ra, liền bị đôi môi mỏng hoàn mỹ chặn lại.
Người đàn ông ôm người con gái không ngừng phát run trong ngực, nụ cười dần dần đậm lên, “Chỉ cần tôi muốn, liền có thể”
Thanh Thần liền ngơ ngẩn cả người.
Ai có thể nói cho cô biết, rõ ràng là diễn trò, tại sao từ nắm cái tay nhỏ nhắn, hôn môi nhỏ, lại đến cả trường hợp hạn chế, mà cô cũng phải biểu diễn?
Ai có thể nói cho cô biết, giữ lại vết thương nhỏ trong lòng, còn có ý nghĩa gì nữa?
lần đầu tiên ta edit trên diễn đàn, mong mọi người ủng hộ và góp ý. *ôm ôm*