Mọi Việc Đều Hợp Chẳng Kiêng Kị Gì!
✍ Mộc Mộc Tử
Hoàn thành
Ngôn TìnhCổ Đại
89 chương
378 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
LỜI GIỚI THIỆU:
Thời niên thiếu, Thu Hân Nhiên từng sống ba năm ở kinh thành Trường An. Lúc chiến sự ở Tây Bắc nguy cấp, khi trong triều không một ai dám đứng ra dẫn quân ứng cứu, nàng đã tính một quẻ trước mặt toàn bộ văn võ bá quan. Chính quẻ bói này đã khiến Hạ thế tử, một người vốn ốm yếu từ trong bụng mẹ và nhiều năm làm bạn với ấm thuốc, phải lết thân thể bệnh tật dẫn binh ra biên quan đang có chiến sự triền miên.
Bảy năm sau, Thu Hân Nhiên một lần nữa trở về kinh thành Trường An, gặp lại vị thế tử ốm yếu bệnh tật ngày nào, giờ đây chính là Định Bắc Hầu đang khải hoàn hồi kinh. Các sòng bạc trong kinh thành, nhà nào cũng đều mở sòng đánh cược xem Định Bắc Hầu bao giờ sẽ tìm nàng tính sổ.
Mấy hôm sau, quả thật Định Bắc Hầu dẫn theo đám tuỳ tùng đến “viếng thăm” tiệm bói toán nhỏ của nàng.
Thu Hân Nhiên: “Không biết Hầu gia đến đây muốn tính toán cái gì?”
Hạ Tu Ngôn: “Tính nhân duyên!”
Thời niên thiếu, Thu Hân Nhiên từng sống ba năm ở kinh thành Trường An. Lúc chiến sự ở Tây Bắc nguy cấp, khi trong triều không một ai dám đứng ra dẫn quân ứng cứu, nàng đã tính một quẻ trước mặt toàn bộ văn võ bá quan. Chính quẻ bói này đã khiến Hạ thế tử, một người vốn ốm yếu từ trong bụng mẹ và nhiều năm làm bạn với ấm thuốc, phải lết thân thể bệnh tật dẫn binh ra biên quan đang có chiến sự triền miên.
Bảy năm sau, Thu Hân Nhiên một lần nữa trở về kinh thành Trường An, gặp lại vị thế tử ốm yếu bệnh tật ngày nào, giờ đây chính là Định Bắc Hầu đang khải hoàn hồi kinh. Các sòng bạc trong kinh thành, nhà nào cũng đều mở sòng đánh cược xem Định Bắc Hầu bao giờ sẽ tìm nàng tính sổ.
Mấy hôm sau, quả thật Định Bắc Hầu dẫn theo đám tuỳ tùng đến “viếng thăm” tiệm bói toán nhỏ của nàng.
Thu Hân Nhiên: “Không biết Hầu gia đến đây muốn tính toán cái gì?”
Hạ Tu Ngôn: “Tính nhân duyên!”