Chương 13
Chuyện về Hồn Ấn, thoắt cái đã qua nhiều tháng, trong cung ngoài cung đều là một mảnh an bình, vết sẹo trên người Vân Ly cũng dần dần mờ đi, chính là dùng sữa của Bạch Hổ chà lau qua thân mình, khởi phát nhuyễn hương. Huyền Vô Hàn mỗi đêm cùng hắn ngủ đều chịu tr.a tấn dày vò. Huyền Vô Hàn tuy là chân chính cùng người giao hoan qua, lại ở Xuân cung đồ tìm hiểu được sự diệu dụng của ái tình, giai nhân trong ngực lại chỉ có thể nhìn, thật sự là rất khó chịu.
Sự vụ trong triều tuy rằng không nhiều lắm, nhưng trong lòng cất giấu tâm sự tự nhiên không thể để tâm, như thế hơn nửa tháng sau, rốt cuộc vào một ngày, sinh một mụn nước. Mời Ngự y đến xem, đúng là nội hỏa quá thịnh, dương khí thái vượng. Ngự y run rẩy nói xong, nét mặt già nua phiếm hồng, không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt Huyền Vô Hàn.
Tính theo tuổi của Phượng quân lúc tiến cung, vậy không phải cần nhẫn trước bảy tám năm sao, hoàng thượng sớm biết như thế, làm gì không chờ thêm vài năm mới đem người đón trở về, cũng tốt hơn mỗi ngày tại bên người thấy được lại ăn không đến…
“Vi thần đã kê toa thuốc, nhưng hoàng thượng nếu là tâm không tĩnh, thuốc này dùng nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Mấy ngày nữa là Thiên Tứ nhật hoàng thượng phải đi Ninh An tự lễ Phật ba ngày, mỗi ngày ăn chay tụng kinh, chắc là vô cùng hữu ích.” Ngự y đầu đầy mồ hôi nói xong, hoàng thượng trong lòng có hỏa, chỉ cần Phượng quân còn tại trong cung, hắn như thế nào chân chính thanh tâm.
Tuy rằng tiến Phật đường vị tất hữu hiệu, thế nhưng nơi này chính là thanh tâm cao nhã, là ai cũng đều phải phóng hạ tâm trung si niệm, tâm vô bàng vụ* đi.
*Tâm vô bàng vụ :lòng không tạp niệm
Huyền Vô Hàn nghe vậy cũng không hề hờn giận, hắn nhớ lại khoảng thời gian trước, đã từng nói ở Thiên Tứ nhật, muốn dẫn Vân Ly xuất cung đi dạo. Lưu Quyết Sơn, hoàng thúc khẳng định là không có mang theo gia nhân đi ra ngoài du ngoạn nên đành chuyển sang buổi tối ngày khác. Còn nữa, ngày ấy ý nghĩa phi phàm, xác thực là thời điểm tốt cầu duyên. Hắn và Vân Ly còn chưa thành thân, ban đêm dạo bờ hồ cũng thực thích ý.
Tứ Thiên nhật, là tứ quốc cùng khánh ngày, là ngày kỷ niệm năm đó hoàng đế khai quốc của tứ quốc nổi dậy khởi nghĩa, bỏ ngu đần đại nhất thống hoàng đế.
Ngày hai mươi ba tháng bảy, Huyền Vô Hàn dẫn Vân Ly xuất cung, bữa tối hai người chỉ dùng qua một ít, nghỉ ở trên đường có cái gì ngon, tiếp tục mua một ít.
Màn đêm dần buông, dư quang cuối ngày, rặng mây đỏ đầy trời, làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Vân Ly. Trong tay hắn cầm túi giấy dầu bao lấy thiên tằng bính *, ăn đến miệng đầy mảnh vụn. Huyền Vô Hàn nắm tay hắn, thỉnh thoảng hỏi thăm xem hắn còn cần gì không. Lúc này đây, Thiên Tuyệt vẫn ẩn nấp ở một nơi bí mật nào đó, trong tay hắn đã muốn mang theo bốn năm cái hòm.
*bánh ngàn tầng
“Di? Trong tay bọn họ chính là đèn ***g sao ?”
Vân Ly hỏi như vậy, cũng bởi vì người đi đường lui tới trong tay đều cầm một cái ***g đèn. Đáy đèn ***g làm bằng gỗ, bên ngoài chỉ dùng sa mỏng chế thành, mặt trên sa mỏng còn vẽ một mỹ nhân vận xiêm y màu lam nhạt cùng một con Bạch Hổ đang nằm. Dùng nan trúc hoặc thanh sắt quấn lại thành cái giá rất tinh xảo. Nhưng bên trong lại không phải ngọn nến, mà là đom đóm sáng lòe lòe. Thời tiết này đúng là mùa đom đóm, tới ban đêm ở bụi cỏ ven hồ hay rãnh nước ngoài đồng, khắp nơi đều thấy.
Bất quá, hiện tại là muốn bắt chỉ sợ khó khăn. Vì Thiên Tứ nhật, đêm nay phóng đom đóm đèn, bình thường dân chúng bắt hơn vài chục con, kia vẫn là một gia đình. Thương gia làm sao có thể buông tha cơ hội tốt này, sáng sớm tinh mơ đã bắt đầu thuê mướn người bắt.
Huyền Vô Hàn đi đến chỗ bán đèn đom đóm, mua hai cái. Chọn được hai cái đèn đom đóm màu xanh, phối bên trong nhiều điểm hoàng quang, rất là đẹp.
Vân Ly đang cầm đèn đom đóm, khuôn mặt nhỏ nhắn đi đến gần xem sâu bên trong, “Vô Hàn ca ca, chúng ta cũng phải đem đom đóm này phóng vào trong hồ sao?” Hắn mới vừa rồi thấy có người đi đến bên hồ, đem đèn đặt trên mặt nước, nước gợn lay động, liền bay tới trong hồ.
Huyền Vô Hàn điểm nhẹ chóp mũi Vân Ly, nói : “ Bây giờ còn không phải lúc, chờ đến khi ánh trăng lên cao, chúng ta lại đi.” Huyền Vô Hàn tuy rằng biết Thiên Tứ nhật, nhưng cũng là lần đầu ở ngoài cung phóng đèn đom đóm. Ngày xưa hắn ở trong cung, nhiều lắm ở hồ nước trong Ngự hoa viên phóng thượng một chiếc, cuối cùng khi lớn hơn, ngay cả loại sự tình này cũng không tự mình làm.
Hai người tìm một chỗ vắng người, phân phó Thiên Tuyệt mua hai cái ghế ngồi xuống.
Trên mặt hồ, đèn đom đóm càng ngày càng nhiều, thắp sáng cả mặt hồ. Vì màu sắc của những vỏ đèn khác nhau, nên ánh sáng tỏa ra từ đó tụ như một cầu vồng bảy màu. Mọi người vì muốn năm sau đom đóm sẽ không bị thiếu, nên có rất nhiều đom đóm được thả ra. Chờ đèn ra đến giữa hồ thì đom đóm tựu chầm chậm bay ra, chậm rãi tụ tập vô số đom đóm. Trên mặt hồ , lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, trên không là một mảnh ngất nhiễm mở ra ấm quang, người xem tâm đều say.
Vân Ly chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng như vậy, nhất thời xem ngây ngốc, đang ngẩn người thì Huyền Vô Hàn từ phía sau ôm lấy hắn.
“Ly nhi có biết đèn đom đóm này là từ đâu đến ? Truyền thuyết kể lại rằng, nam đó khai quốc, tổ tiên khởi binh, vốn là thiên thời địa lợi nhân hòa. Sao nghĩ đến lại xảy ra chuyện xấu, thiên cẩu thực nhật *, mặt đất một mảnh tối đen. Lúc ấy binh lính trên tay cầm mấy cây đuốc, vốn định dùng châm tên lửa, nhưng hôm ấy tối sầm, tựu thành bia ngắm bắn mũi tên nhọn…”
*thiên cẩu ăn mặt trời : hiện đại gọi là nhật thực
Nghe đến đó, Vân Ly run lên quay đầu lại nói: “Vậy làm sao bây giờ ?”
Huyền Vô Hàn cười lạnh đem Vân Ly ôm lấy “Tự nhiên là có người bên ngoài đến cứu giúp. Sách sử ghi lại, lúc ấy Bạch Hổ Thần Quân cùng người yêu của hắn là Cẩm Hoa Thượng Tiên, vốn là xuống trần du ngoạn. Đèn đom đóm này chính là Bạch Hổ Thần Quân làm tặng cho Cẩm Hoa Thượng Tiên vui vẻ. Hắn vung tay lên, theo đó là ngàn vạn đom đóm, theo Tiên giới nhẹ nhàng bay xuống, vừa lúc đều trôi nổi ở phía trên Đô thành. Một mảnh thông thấu, ánh sáng từ những ngọn đuốc sớm đã không thể so, còn soi rọi cho tướng sĩ khởi nghĩa thấy rõ người trên tường thành, cho nên đại kế hoạch toàn thắng!”
Vân Ly chỉ vào cái đèn đom đóm gần nhất nói : “ Phía trên sa mỏng họa Bạch Hổ cùng mỹ nhân, chính là Bạch Hổ Thần Quân cùng Cẩm Hoa Thượng Tiên sao ? Bọn hắn hảo ân ái a, cả chúng ta là phàm nhân mà cũng biết chuyện xưa của bọn hắn!”
Chuyện xưa là thật là giả, Huyền Vô Hàn cũng không biết được. Nhưng hắn vẫn biết ngụ ý của đèn đom đóm này, chỉ cần hai người yêu nhau đem đom đóm đèn phóng tới trong hồ, sẽ được Tiên nhân phù hộ, có thể đầu bạc răng long.
Phóng xong đèn đom đóm, Huyền Vô Hàn không có theo tính toán ban đầu đi Ninh An Tự. Chẳng biết tại sao, tim của hắn đột nhiên yên tĩnh trở lại. Hắn và Vân Ly còn thời gian vài thập niên về sau, cần gì phải nóng lòng nhất thời.
Trong nháy mắt cuối hè đầu thu, vào đông tuy rằng phá lệ dài, nhưng cũng là chậm rãi trôi qua, Vân Ly cũng dần trưởng thành, từ bảy tuổi thành mười tuổi, cách trưởng thành cũng không sai biệt lắm. Bốn năm, Cửu Hoàng thúc của Huyền Vô Hàn xảy ra chuyện, bọn hắn không thể không trước tiên thành thân, hừng hừng hỉ sự.
Vóc dáng Vân Ly lúc mười tuổi chỉ đứng tới thắt lưng Huyền Vô Hàn, bởi vì Huyền Vô Hàn cũng cao thêm. Hắn hoàn toàn lột xác khỏi bộ dạng thiếu niên, biến thành một nam tử chân chính trưởng thành, dáng người cao lớn, bả vai dày, gương mặt tuấn mỹ, còn có trầm ổn đế vương khí.
Cửu Hoàng thúc của Huyền Vô Hàn, ít nhất cũng là một Hoàng thúc, năm nay mới vừa vặn hai mươi lăm tuổi, hắn đăng cơ thì phong tước hiệu Đức Duệ Hoàng thân, là một Vương gia văn võ song toàn. Không chỉ có tại triều đường quyền uy cao ngất, trong giang hồ cũng là nhân vật phong vân mà các hiệp khách muốn kết giao. Chính là lúc này đây lại bị người ám toán, trúng kịch độc, ngự y tiến đến bẩm báo thuốc và kim châm cứu tổn hại, sớm chuẩn bị hậu sự, Huyền Vô Hàn bừng đại nộ.
“Hỗn trướng! Thái y viện nuôi nhiều ngự y như vậy, không có một người nào , không có một loại thuốc nào có thể trị được hay sao!” Huyền Vô Hàn tức giận vung tay quét sạch toàn bộ đồ vật trên bàn, vừa lúc này có một ngự y râu tóc bạc phơ, run giọng nói : “Cựu thần có một vị đồng môn sư huynh đệ Thôi Diệu Tổ chuyên giải độc thuật, mời hắn đến cố gắng may ra còn có cứu. Chính là hắn bây giờ ở ….”
“Vậy đi mời! Trẫm hạ chỉ thỉnh hắn! Trực tiếp đảm nhiệm chức vụ Thái Y viện!”
Huyền Vô Hàn trở lại Tư Noãn điện, sắc mặt vẫn không được tốt như trước. Vân Ly đang xoay người tu bổ loạn chi một đóa hoa Hải Đường mà mấy ngày trước từ Lưu Quyết Sơn đem về trồng, thấy người tới sắc mặt khác thường, liền buông ra kéo trong tay, dùng khăn lau sạch tay, đi đến trước mặt Huyền Vô Hàn.
Hắn hiện tại, bộ dáng khác hơn so với trước đây, nếu nói trước đây ngây thơ mượt mà, thì bây giờ chính là thanh lệ tinh tế. Tuy rằng vẫn là thiếu niên, nhưng đã có thể nhìn ra dáng dấp một tuyệt sắc mỹ nhân. Tính tình hắn cũng dần an tĩnh lại, không còn giống ban đầu ầm ĩ tâm tính. Tuy là đã cố gắng khắc chế thói quen thích ăn vặt, nhưng đối với đồ ngọt vẫn là vô pháp khắc chế.
“Làm sao vậy? Mày chen chúc cùng một chỗ, đều có thể đem đũa gắp lên. Là trong triều có chuyện ?”
Huyền Vô Hàn miễn cưỡng cười, thở dài : “Nếu là triều đình sự, ta như thế nào khiến ngươi lo lắng. Là Cửu Hoàng thúc, hắn trúng kịch độc, thực khó giải quyết…”
Vân Ly mặt mày vừa chuyển, tay vỗ nhẹ lên tay Huyền Vô Hàn, trấn an hắn, nói : “Ngươi nếu là lo lắng, tựu xuất cung đi xem. Ta cũng chỉ gặp qua hoàng thúc vài lần, hắn là một người lợi hại, sẽ không có việc gì đi. Tảo thiện chúng ta sẽ không ăn trong cung, ta nhớ dọc đường có một tiệm bán bánh dày, hoàng thúc cũng thích ăn, ban đầu ở gia yến hắn ăn liền mấy khối.”
Vân Ly lôi kéo Huyền Vô Hàn muốn xuất cung đi Đức Duệ phủ Thân Vương, Huyền Vô Hàn tự nhiên cũng muốn đi. Hai người ngồi xe ngựa vội vàng chạy tới, trong lòng hắn thực lo lắng, đối Vân Ly uy một khối bánh dày, bánh dày mềm hương ngon miệng lúc này cũng nhạt như nước ốc, chỉ ăn một khối liền nuốt không trôi. Vân Ly sợ hắn sáng sớm vào triều đã bị chọc giận, không ăn chút gì tổn hại thân thể, liền đỏ mặt uy một ngụm mới khiến Huyền Vô Hàn khá hơn, ăn nhiều mấy khối.
Phương quản gia khom người dẫn Huyền Vô Hàn cùng Vân Ly vào tẩm điện, chính là đập vào mặt một khối hàn khí khiến hai người song song dừng bước. Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của hai người, quản gia thở dài : “Lão nô không biết Vương gia trúng loại độc gì, nhưng khi độc phát khiến toàn thân phát nhiệt, mặc dù thân mình ngâm trong nước đá, vẫn là cảm thấy nhiệt. Vương gia phát độc nhiệt khí thoát ra lợi hại, ở tẩm điện, một khối băng cũng không đủ dùng, băng trong hầm đều nhanh dùng hết….”
“Này cho dù thân thể làm bằng sắt cũng không chịu nổi a, không có thuốc thang gì có thể chế trụ sao ?” Vân Ly rùng mình một cái, bây giờ đang là cuối thu, đúng là thời gian ấm áp thoải mái, hiện tại trong tẩm điện này lại lạnh như trời đông giá rét, nếu là thân mình trần trụi còn không đông lạnh phá hủy sao !
Huyền Vô Hàn rất nhanh liếc mắt một cái, tóc của hoàng thúc rất nhanh đã bạc một nửa, thân mình cường tráng gầy đi không ít. Hiện tại đang mê man, cả thân mình đỏ bừng, không cần sờ cũng biết nóng đến độ nào.
“Lão nô nghĩ Vương gia luôn không muốn thành thân, không bằng thỉnh Hoàng thượng làm chủ, cấp Vương gia tứ hôn, cũng tốt xung hỷ!”
Huyền Vô Hàn ngẩn ra, gật gật đầu : “Ngươi nói rất đúng, là nên tìm một gia đình…”
Vân Ly cũng nhíu mày, nói : “ Ngươi không cần nghĩ đơn giản, bộ dạng lúc này của Hoàng thúc, không cần nói đại thần trong triều sẽ không đồng ý, mặc dù là thương gia tiểu thư chưa chắc chịu đáp ứng. Hoàng thúc ngươi tính khí thế nào ngươi cũng không phải không biết, hắn nếu không thích ngày sau tất sẽ hưu, có gì chậm trễ nữ tử nhà người ta.”
Huyền Vô Hàn lúc này nghẹn đến nín thở, không khỏi sặc thanh nói : “Kia không khiến hoàng thúc thành thân, không lẽ chúng ta thành thân xung hỷ? Ngươi nếu là tới tuổi còn dễ nói, vẫn còn vài năm, làm sao biết tâm tư nữ nhân gia! Hoàng thúc anh vũ uy phong* như vậy, sớm đã khiến nhiều nữ tử động tâm rồi!”
*anh vũ uy phong : anh hùng vĩ đại uy phong.
Vân Ly bị hắn chỉnh khẽ sửng sốt, có chút tức giận, nhéo nhéo đầu ngón tay của mình, đỏ mặt nghiêm giọng nói : “Chúng ta như thế nào không thể thành thân! Chính là không thể…Không thể… Ngươi nếu là thật sự yêu ta, đợi thêm vài năm thì như thế nào! Ta xem ngươi luôn luôn không muốn cùng ta thành thân, là muốn tìm một người tốt hơn đi!”
Hắn cũng là nói bừa, lại không nghĩ Huyền Vô Hàn ánh mắt sáng ngời, lôi kéo người ra khỏi tẩm điện, đi Thiên điện, triệt hồi * thị nữ trong điện, đem người kéo vào trong lòng, giảo hoạt nói : “Nga? Nguyên lai Ly nhi nghĩ như vậy, chúng ta đây hiện tại thành hôn, ngươi đáp ứng không?”
____________Hoàn chương________
Không liên quan nhưng chương sau là đại hôn –tung bông – tung hoa- cuối cùng cũng đến lúc huynh ấy thành thân, cơ mà thành thân mà không ăn được…chậc chậc anh Huyền Vô Hàn đau khổ rồi đây…(lời của editor)