Chương 21

- Lan Lan cô xem gì thế? - Lớp trưởng phát lại bài kiểm tra
- Ơ...ơ... Không có... Đưa bài cho tôi... Cảm ơn lớp trưởng - Tiểu Lan lấy vội bài kiểm tra, dấu luôn chiếc điện thoại trong hộp bàn.
- Ờ... Vậy tôi đi trước nhé! - Lớp trưởng ngơ người, rõ ràng từ trước tới giờ Lan Lan không hề có biểu cảm như thế.


Từ ngày tò mò tìm hiểu chân lí tình yêu nam - nam là gì tới nay. Đầu óc vốn trong sáng không có tí vết đen nào nay đã hiểu hơn kha khá về thế giới bên ngoài vốn cao siêu như nào
- Con gái, về rồi à! - bà Dương ngồi chéo chân uống tách trà xem thời sự trên ti vi


- Thưa mẹ, con...lên phòng - Cô ôm cái gì đó trong vòng tay đi nhanh
- Lan Lan cầm gì đó? - Vừa đúng lúc A Diểu bước xuống phòng khách mang theo cốc coffee ( cái cốc do A Tứ tặng)
- Không có gì - Cô càng ôm chặt hơn
- Lan Lan đưa lại đây - Thím Dương đặt tách trà xuống
- Đưa gì ạ?! - Mặt cô xanh ngắt


- Cái đó đó - Ông anh hai chỉ tay vào thứ em gái cầm
Lan Lan muốn vung tay đấm vào mặt anh ta một phát mạnh cho vừa lại đành bụng quay lại đưa hai tay cho bà
Thứ Lan Lan cầm là một cuốn yaoi mới xuất bản vừa bìa truyện hình ảnh anh công ôm chặt eo em thụ kèm cái tên:"
Trêu em tới khi em đồng ý làm nam nhân của tôi "


Tim Tiểu Lan đập nhanh như sắp nổ tung ra ngoài. Mồ hôi tuôn như suối. Thấy gương mặt không biến sắc của mama cô như muốn ngất ra sàn
- Thu vào công quỹ - Không la không mắng thím Dương cầm cuốn yaoi đem lên phòng.
Hai ngày trước


Canh lúc Lan Lan vừa đi học. A Diểu đi chơi với đám bạn thím Dương đã bắt taxi ra khắp hiệu sách kiếm mua cuốn
Trêu em đến khi em đồng ý làm nam nhân của tôi
vừa ra đã hết, sức hút của cuốn yaoi này còn hơn cả yên xe máy đặt ở ngoài trời mùa hè


available on google playdownload on app store


Sáng nay bà vô tình đi xem bói ông thầy bảo tháng này may mắn sẽ đến quả chẳng sai cuốn yaoi tưởng vụt xa tầm với nay lại nằm gọn trong tầm tay
- Công lầy thế
- Uiss coi thụ kìa, ngại ngùng nữa tới luôn đi
Bla bla
Lời trên chắc hẳn là lời của bà mẹ có hai đứa con đều trưởng thành đọc cuốn yaoi của Tiểu Lan


******
Từ ngày đi chơi với tiểu thụ của mình Lâm Bảo ngày nào tới công ty cũng đỡ lạnh lùng hơn chưa kể nhiều khi nhớ tới gương mặt của Tiểu Nam đỏ như quả dâu ở vườn nhà dì cậu anh lại tự cười một mỉm cười như nhặt được vàng, không không phải nói là nhặt được kho kim cương mới đúng


- Anh Lâm...Anh Lâm - Cô thư kí đưa tài liệu
- À!! Cô để đây đi - Hồn hoàn lại xác của con người này
Trong công ty bây giờ ai ai cũng nghĩ " Tổng giám đốc đã có người trong mộng?"
- Bác gái à!!...chắc con không có cơ may là con dâu của nhà họ Lâm - Giọng Hạ Hạ nấc lên


- Ôi sao con khóc thể. Thằng Bảo như thế nào chứ? - Bà Lâm đang ở trung tâm mua sắm
- Anh ấy...trong công ty bảo anh ấy có người yêu rồi... Chắc con không có cơ hội - Giọng cô buồn bã


- Không, không đâu dù nó có chịu bác cũng không đồng ý, con là con dâu bác không ai thế được - Bà Lâm bắt đầu tức giận về chuyện của con trai
- Người đó là ai? - Bà hỏi
- Con chưa từng gặp
- Con đi tìm hiểu người đó đi mọi chuyện cứ để bác về phía người nó thích con cứ xử thẳng tay


- Nhưng anh ấy...
- Để bác
Vừa cúp máy nụ cười gian xảo của Hạ Hạ nở trên đôi môi màu hồng nhẹ. Cô bắt đầu đi vào kế hoạch tìm kiếm người đánh mất trái tim Lâm Bảo khỏi tay cô liệu xin đẹp, tài giỏi đến mức nào


Tiểu Nam đang nấu bữa tối cho Lâm Bảo, thịt sườn chua ngọt món anh ấy thích nhất cũng có trong bữa tối. Độ hường phấn còn kèm theo chai rượu vang đỏ trong tủ rượu của anh:
- Anh mệt rồi muốn " sạc pin " - Lâm Bảo ôm sau eo Tiểu Nam
- Em nấu những món anh thích đây - Cậu xoay người qua hôn lên môi anh


- Món anh thích nhất là em đó - Lâm Bảo vác người cậu trên lưng như cái bao gạo trắng trẻo nhỏ nhắn lên phòng
- Thả em xuống... Lâm Bảo anh... - Cậu than một câu liền bị anh véo mông một cái


Nhiệt độ trong phòng máy lạnh bây giờ là hai mươi ba độ. Trong tấm chăn to có hai cậu trai quấn quýt nhau ấy còn có tiếng động lạ nữa.
A A rồi Ơ Ơ. Lâm Bảo đang dạy Tiểu Nam đọc bảng chữ cái ư
[ Tôi ngây thơ lắm đấy các ông à ̄▽ ̄]


- Đau ch.ết mất. CẤM DỤC ANH MỘT THÁNG MỚI ĐƯỢC - Tiểu Nam nằm sấp trên giường, cái mông bánh bao còn in rõ dấu tay ɖâʍ đãng của Lâm Bảo
- Thôi anh xin lỗi mà - Anh ôm cậu xoa xoa đầu Tiểu Nam hôn lên môi rồi lưng cậu
End Chap 21






Truyện liên quan