Chương 23
Chiếc giường rộng rãi thoáng mát nói chung là quý tộc của Lâm Bảo lúc nào cũng phải rung lên mãnh liệt do những lần "ăn mặn nỗi dậy" của anh ( vốn dĩ Lâm Bảo không hề ăn chay khi Tiểu Nam xuất hiện)
- A ~~ nhẹ thôi mà ~~ ưm...ưm
- Ngoan, sắp xong rồi - Anh vỗ nhẹ mông cậu
- Ưm ~~ đau ~~ đau
¥¥_¥¥
1 tiếng 15 phút 30 giây sau
Đây là lần cấm dục không thành công thứ N của cậu. Mồm thì bảo sẽ cấm dục nhưng cái tên thèm "thịt tươi sống" này cứ bê cậu lên giường mặc cho tiểu thụ mông đau rên rỉ.
Anh ôm chặt cậu vào lòng hôn liên hồi vào môi - trán - tóc của cậu
- Anh là đồ biến thái - Tiểu Nam khó lòng mà nằm ngửa ra mông đau hết cả lên
- Ai bảo em đẹp trai thế này - Lâm Bảo véo đôi má trắng mịn của cậu trai
[ Cái giường của couple này là sướng nhất rồi, hưởng thụ được biết bao nhiêu "tinh hoa" trong cuộc sống  ̄▽ ̄ ]
*****
- Hình như tôi vỗ béo cậu mất rồi - A Tứ - A Diểu không một bộ đồ nằm cuộn trong chăn
- Tôi ốm đi đấy - Cậu giận lẫy
- Mỡ này - Anh chọt tay vào bụng cậu
- Hơ... Không thèm nói chuyện với anh nữa - Cậu quay lưng vào anh
- Ây da, mỡ bụng ôm vào ấm lắm luôn đấy - A Diểu ôm từ đằng sau cậu dụi cằm vào tóc A Tứ
Đồ ch.ết tiệt. Có ngày tôi nhất định sẽ phản công
-
Sỡ thích lớn nhất của tôi là gì cậu biết không?
- Là chọc cho tôi tức điên lên chứ gì?
- Còn thiếu đó, tôi còn thích "đè" cậu nữa - Đặc điểm chung của các anh công trong truyện này là rất biến thái với tiểu thụ -.-
- Biến thái
- Này, sao khi tôi đi nước ngoài rồi tôi sẽ nhớ cục mỡ của cậu lắm đấy - Cậu xoay người qua
- Còn tôi sẽ không nhớ gì của anh cả - A Tứ cứ giả vờ, bộ mặt diễn không tới làm anh cười muốn ngất
- Sau khi về Bắc Kinh tôi sẽ cưới cậu - Anh hôn nhẹ lên môi A Tứ
- Ai lại đi cưới cục mỡ chứ, tôi không tin anh đâu - Cậu bĩu môi
- Thế... - Anh bất ngờ đè lên cậu
- Này... Anh làm gì thế?
- Chứng minh tình yêu của tôi với cậu
Chiếc chăn lớn thoáng chốc che cả hai nam nhi lại chỉ còn nghe tiếng:
- Ưm... Anh đã "làm" rồi mà
- Lần cuối thôi tôi không chịu nỗi rồi
- Mấy cái lần cuối rồi chứ...ư...ư
******
- Thì ra Lâm Bảo yêu một thằng con trai mà còn là trai bao à?! Cha anh ta mà biết điều này sẽ là một vở kịch thú vị - Hạ Hạ nhìn những tấm ảnh và thông tinh từ người đã theo dõi Tiểu Nam
- Những tấm hình này xứng đáng được tiền của cô chứ? - Hắn ta làm cũng vì tiền
- Cầm lấy, thấy bọn họ có cử chỉ thân mật lập tức chụp lại cho tôi. Tiền bạc không cần lo - Hạ Hạ để lại cọc tiền mặt nhiều hơn số ban đầu đã thuơng lượng
- Lâm Bảo giờ trưa em đợi anh ở dưới công ty - Giọng hồ ly cất lên bên đầu dây
- Tại sao tôi phải gặp cô?
- Văn Tiểu Nam, thằng nhóc trai bao của anh. Như vậy đã đủ lí do chưa? Chồng tương lai của em - Cô uống ngụm rượu vang đỏ
- Ăn nói cẩn thận - Chất giọng vẫn điềm tĩnh
- Được được em đợi anh
Lâm Bảo tắt máy trong đầu dù suy nghĩ phức tạp cũng không biểu lộ trên mặt.
- Anh yêu à! Anh uống gì?! - Giờ trưa cả hai hẹn nhau ở tiệm cafe lớn hơi cách xa công ty
- Vào vấn đề chính
- Căng thẳng thế thư giản nào cần em xoa bóp cho anh không - Cô nắm tay Lâm Bảo
Anh rút tay lại không nhìn thẳng vào mắt cô
- Thôi thôi được rồi, cho anh xem cái này - Từ túi sách lấy ra những tấm ảnh thân thiết của anh và Tiểu Nam để trước bàn
- Cô muốn gì? - Anh đưa đôi mắt sắc lạnh về phía Hạ Hạ
- Hẹn hò - Vẻ mặt xinh đẹp nhìn về phía anh chỉ nhận lại một nụ cười khinh bỉ từ phía Lâm Bảo
- Haiz... Bác trai vừa mới về Bắc Kinh thôi em không muốn cho bác ấy thấy những tấm hình này đâu
- Cô dám - Giọng Lâm Bảo bắt đầu có chút tức giận
- Ây da bình tĩnh nào - Cô bước ra sau anh choàng tay ôm cổ Lâm Bảo
- Ngày mai chỉ cần quan tâm em trước gia đình anh không phải tốt sao? - Cô vuốt nhẹ ngực anh
- Buông ra - Anh điềm tĩnh đẩy tay Hạ Hạ
Hôm sau khi làm việc xong anh gọi điện cho Tiểu Nam bảo cậu không cần đợi anh. Lâm Bảo bất đắc dĩ chở Hạ Hạ đến nhà trên chính chiếc xe của anh
- Chào bác gái, chào bác trai - Cô nàng xinh đẹp bước vào đã lấy lòng
- Ôi, xem con dâu tương lai của ông này lễ phép mà còn xinh đẹp nữa - Bà Lâm hết mực khen ngợi
- Bà với Lâm Bảo cũng khéo chọn đấy
- Ah, Lâm Bảo đâu?
- Anh ấy xách hộ con quà vào cho bác trai - Từng lời nói của cô luôn kèm theo một nụ cười tươi
Lâm Bảo từ ngoài bước vào đã bị chướng mắt bởi Hạ Hạ
Hôm đó Lâm Bảo không hề quan tâm gì tới cô trong bữa tối. Hạ Hạ luôn biết cách lấy lòng họ Lâm
- Ah, con có điện thoại xin lỗi - Cô không biết vô tình hay cố ý. Hạ Hạ trong lúc lấy điện thoại làm rơi luôn những tấm hình thân mật giữa Lâm Bảo và Tiểu Nam ngay trước mắt ông Lâm.
End chap 23