- Chương 1: Sánh vai
- Chương 2: Đến nhà
- Chương 3: Miệng hồ *
- Chương 4: Uy hiếp
- Chương 5: Vết sẹo
- Chương 6: Thông báo (bắt côn trùng)
- Chương 7: Thay đổi
- Chương 8: Nghiệt duyên
- Chương 9: Nghi ngờ
- Chương 10: Cạnh tranh
- Chương 11: Tình cũ
- Chương 12: Lúng túng
- Chương 13: Lên báo
- Chương 14: Té ngã
- Chương 15: Lời nói dối
- Chương 16: Quá yêu
- Chương 17: Giao dịch
- Chương 18: Thành khẩn
- Chương 19: Dây dưa
- Chương 20: Nhún nhường
- Chương 21: Gặp nạn
- Chương 22: Dọn nhà
- Chương 23: Bầm tím
- Chương 24: Thịt rắn
- Chương 25: Trái lương tâm
- Chương 26: Theo dõi
- Chương 27: Giam lỏng
- Chương 28: Gặp gỡ
- Chương 29: Hoảng hốt
- Chương 30: Bạn gái
- Chương 31: Chuyển biến
- Chương 32: Lợi dụng
- Chương 33: Đánh giá cao
- Chương 34: Dịu dàng âm hiểm
- Chương 35: Trà chiều
- Chương 36: Công việc của quản gia
- Chương 37: Số tiền bí ẩn
- Chương 38: Giọng của bé trai
- Chương 39: Trúc đuôi phụng
- Chương 40: Nặng hương khói
- Chương 41: Không cần lo
- Chương 42: Ngắm hoa
- Chương 43: Đã xảy ra chuyện
- Chương 44: Không thể nào
- Chương 45: Chân tình hiện ra
- Chương 46: Lòng người khó đoán
- Chương 47: Không thể buông tha
- Chương 48: Nói trúng tim đen
- Chương 49: Đối thoại nồng nàn
- Chương 50: Tiết lộ sự thật
- Chương 51: Âm mưu của người phụ nữ
- Chương 52: Khó khăn ngoài ý muốn
- Chương 53: Trước khi phản kích
- Chương 54: Thân thế của Húc Nghêu
- Chương 55: Bất ngờ gặp người
- Chương 56: Tiếng nổ mạnh vang lên
- Chương 57: Cô nói em đồng ý
- Chương 58: Đại kết thúc
Editor: Ngáo Ộp, Lyly93, Tử Thiên Băng
Beta-er: Tử Thiên Băng, Lyly93
Vốn dĩ sẽ không ai cho không ai điều gì.
Họ cho đi và sẽ muốn nhận lại điều gì đó. Kẻ tội lỗi mong có được sự thanh thản. Người làm ác mong sự giải thoát. Người giàu có muốn cảm giác cao sang. Người quyền quý thích cảm giác cao cao tại thượng. Người hám lợi mong được trả ơn....
Cô là kẻ sa cơ thất thế, gia đình cũng tan vỡ, không còn nơi che gió chắn mưa, không còn ai yêu thương bảo vệ. Cuộc sống như trước đã không còn thuộc về cô
Cái cô có giờ chỉ là thân xác này, phải chạy trốn tạm bợ khắp nơi. Trở về cũng không biết nên làm gì, những khó khăn cứ giăng đầy trước mắt, bao hiềm nghi lại bủa vây cô
Scandal, nghi ngờ, lăng nhục, khinh khi...
Ai cũng có mục đích riêng kể cả những người vươn tay giúp đỡ cô
Cho đến khi thể chất và tinh thần thật sự mệt mỏi, cô mới phát hiện ra rằng chính cái thân phận phức tạp đã cứu giúp mình…
Là yêu thương hay thù hận, tình yêu này ai nắm đằng chuôi, ai nắm được trái tim ai. Không phải yêu rồi khó có thể chỉ dẫn chính bản thân mình ư? Không phải sẽ rất, rất khó chịu ư? Không phải cũng thấy mệt mỏi lắm ư?