Chương 50: Khắc Lạc Duy chứng minh
"Đến,đến,lão Trần,đây là Lạc Vũ nhà ta, chính là tiểu nha đầu kia năm đó sinh ra,tiểu nha đầu kia chính là đến ch.ết cũng không trở lại nhìn ta." Tô lão gia lôi kéo Trần lão gia kể khổ, bản thân ông có hai cô con gái, mỗi lần nghĩ đến đây thì ông liền khó chịu.
Trần lão gia cùng Tô lão gia tử giao tình nhiều năm, nếu lúc trước không phải nhờ vào Tô lão gia tử thay ông đỡ một viên đạn, thì hiện tại đừng nói đến cháu,chính ông cũng biến thành một bộ xương khô, nào có thể nhìn thấy được phong cảnh hiện tại, vì vậy mấy năm gần đây cho dù Tô gia có chút xuống dốc, ông vẫn luôn luôn chiếu cố rất tốt.
"Đều lo nói chuyện, mau tới đây ngồi xuống,tiểu Trần cháu cũng ngồi đi,nghe nói lần trước Tiểu Trần đã lập công hạng nhất."
"Hiện tại đứa nhỏ này đã tiến bộ không ít, cũng nhờ bộ đội hỗ trợ thật nhiều,ba năm trước đứa nhỏ này, còn là làm ác ở B thành, hiện tại bây giờ đã có công lao." Nói đến đứa cháu này, thì lão Trần có chút chua xót, trước đây con ông cùng vợ hắn ly hôn, đứa nhỏ này căn bản là được bảo mẫu nuôi lớn, lớn lên thì trở nên hư hỏng, lúc ấy, lão Trần mới đem đứa nhỏ ném vào bộ đội, cũng bởi vì không ai thèm quản nó, cho nên nó mới biến thành như vậy, kết quả trải qua một phen tô luyện ở trong quân đội, hiện tại cũng đã trở thành một đứa trẻ tốt, lão Trần vô cùng vui vẻ,dù sao cũng là đứa cháu đầu tiên của ông, vì vậy ông cũng rất mong chờ.
Tô lão gia tử kỳ thật rất hâm mộ đứa cháu của lão Trần,thế nhưng Tô Nghi nhà ông cũng không tệ, lần này Tô Nghi không nhận nhiệm vụ đó là do tháng trước mới bị thương còn chưa khỏi, nếu thằng bé nhận nhiệm vụ kỳ này, thì quân công chưa chắc đã rơi vào đứa cháu này của Trần gia, thế nhưng vẫn là nên an ổn một chút, cây cao thì đón gió, hiện tại ông chỉ hi vọng những đứa nhỏ trong nhà có thể bình bình an an là đủ.
"Lão gia tử,cháu ngoại trai của ông lớn lên thật đẹp,cậu gọi là Lạc Vũ đúng không? Chúng ta ra ngoài đi dạo chút đi? Nhóm lão nhân nói chuyện cũng không nhanh đến như vậy." Trần Nghị nói, hắn có thể ngửi thấy mùi thịt của người này rất thơm,có lẽ sau khi ăn người này vào bụng sẽ càng biến mạnh, lúc trước ở trên biển hắn đã ăn chủ nhân của thân thể này, vì vậy hiện tại hắn đã có trí tuệ, cũng không biết các anh em của hắn đã ra sau rồi, chỉ cần hắn mạnh thêm một ít, thì sẽ có thể đem mẫu thân đang bị thương ở trong biển ra, đến khi đó dựa vào thân phận thân thể này,hắn càng có thể có nhiều đồ ăn chất lượng tốt số 13 nghĩ.
Khắc Lạc Duy nghe con rệp ghê tởm mở miệng mời An Lạc Vũ đi ra ngoài cuối cùng cũng bạo phát:"Kỳ thật cháu ngài còn không bằng một người làm chuyện xấu ở B thành đâu, ít nhất như vậy thì còn có thể sống."
Số 13 lạnh giọng mở miệng:"Anh có ý gì? Lão gia tử người này là ai? Nơi này khi nào đến lượt hắn lên tiếng?!"
Tô Lão gia tử cảm thấy quá ư là mất mặt, cái tên này vì sao lại không biết nhìn sắc mặt của người khác? Chuyện này ông phải giải quyết như nào? Nếu không phải cháu ngoại ông thích tên này, thì ổng nhất định sẽ giáo huấn tên này một trận rồi mới ném ra ngoài:" Cậu câm miệng lại cho tôi! Ai cho phép cậu nói chuyện!"
Khắc Lạc Duy cầm lấy một quả táo rồi đứng dậy, từ từ bóc vỏ, vài người nhìn thấy Khắc Lạc Duy chỉ trông vài giây đã bóc xong vỏ, đem quả táo đặt vào khay ở trên bàn, rồi lúc này mới đi đến trước mặt số 13.
Khắc Lạc Duy dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ con dao trong tay, ngay lập tức mùi máu tươi tràn ngập trong không gian:"Người nói tôi nên bóc từ đâu đây? Lão gia tử ông không phải muốn tôi chứng minh sao? Hện tại tôi sẽ xác minh cho ông xem, tôi thật không phải là người trái đất,đứa bé ngồi trên vai An Lạc Vũ,cũng là con của tôi cùng An Lạc Vũ."
"Ông nội mau để người này tránh ra, hắn là kẻ có bệnh tâm thần." Vừa rồi số 13 vẫn còn trấn định, nhưng mà từ lúc hắn bắt đầu ngửi thấy hương vị tản mát của người nam nhân này, chính là người hắn không thể đối phó, đây là người rất mạnh, rất có khả năng hắn sẽ ch.ết, hiện tại hắn cũng chỉ có thể cầu cứu ông nội của thân thể này.
Trần lão gia tử trông thấy cháu ông bị uy hϊế͙p͙ thì vô cùng tức giận lạnh giọng, thậm chí ông còn phất tay đem cảnh vệ đang đứng một bên ngăn cản Khắc Lạc Duy:"Tô lão gia tử,đây là ai? Hắn là tên điên,mau để hắn buông cháu tôi ra!"
Nhưng cảnh vệ giống như là không nhìn thấy bộ dạng của Trần lão gia tử, ông cũng chỉ có thể trừng mắt không thể tin được nhìn Khắc Lạc Duy, lúc này, ông chính là chân chính sợ hãi.
Vừa rồi sau khi Khắc Lạc Duy cắt qua đầu lưỡi, năng lượng phong phú ẩn chứa ở trong máu, làm con rệp kia không thể tiếp tục nhẫn,rất nhanh số 13 đã bị hương thơm của máu làm cho say mê, thân thể mà hắn đang trốn tránh, chậm rãi từ trên đỉnh đầu bị phá vỡ, bởi vì Khắc Lạc ở trước mặt che đi số 13, vì vậy Tô lão gia tử cùng với Trần lão gia tử hiển nhiên là không hề trông thấy,nhưng mà cảnh vệ đứng một bên lại thấy vô cùng rõ ràng rành mạch,quá là khủng bố, tựa như ở trong phim điện ảnh, có một con có rất nhiều cái chân dài,một cái đầu tròn tròn,giống như bạch tuộc chui ra từ đầu của Trần Nghị.
"Ọe..." Cảnh vệ ọe một tiếng, tuy rằng hắn cảm thấy thật là ghê tởm, cũng đối với cái kia sợi hãi vô cùng,nhưng mà hắn vẫn nhớ nhiệm vụ của mình, đi đến trước mặt Trần lão gia tử cùng Tô Lão gia tử chống đỡ, hắn cảm thấy không thể để cái sinh vật kia đả thương đến tư lệnh, tuy rằng rất sợ hãi cùng ghê tởm nhưng mà hắn phải che chở ở phía trước.
Sinh vật kia ở trên cái động thi thể cháu của Trần lão gia tử giương miệng nói chuyện:"Thơm quá,thơm quá,ta muốn ăn,ta muốn ăn...." Ngay lập tức cảnh vệ kia phun ra một ngụm.
Khắc Lạc Duy lui qua một bên, lúc này Trần lão gia tử đã thấy được dáng vẻ của Trần Nghị bây giờ, mặc dù cháu ông đã ch.ết vậy mà miệng còn có thể đóng mở,nói ra những lời khủng bố.
Thứ kia nhìn như con bạch tuộc, có rất nhiều chân mềm gắt gao bám vào đầu của Trần Nghị, lúc này ở trên đầu Trần Nghị máu tươi đầm đìa,sinh vật giống như con bạch tuột kia thậm chí còn không thèm chú ý đến cơ thể này nữa.
An Lạc Vũ thét lên chói tai,y còn đang nghĩ Khắc Lạc Duy sẽ làm thế nào để chứng minh bản thân, lại không ngờ đến chuyện quá mực ghê rợn như vậy:"A, Khắc Lạc Duy đây là cái gì? Mau giết nó đi,thứ này vậy mà có thể đem đầu người ăn."
Khắc Lạc Duy ngồi xuống bên người An Lạc Vũ:"Không sợ, chỉ là có hơi ghê tởm một chút, nhưng vẫn còn là kỳ ấu thân, không có năng lực đặc biệt gì."
"Lão gia tử,ngài hiện tại có thể thừa nhận đứa nhỏ này là của tôi cùng An Lạc Vũ chưa? Con kia là thực não thú không phải sinh vật của trái đất,tôi nghĩ ngài nên chạy nhanh cùng người lãnh đạo đứng đầu quốc gia thương lượng một chút,làm cách nào đối phó với chúng, nếu bọn chúng qua thời kỳ ấu tể thì năng lực sẽ vô cùng mạnh, nếu khi đó muốn đối phó với nó cũng không phải là chuyện dễ dàng." Khắc Lạc Duy nói,kỳ thật các loại chủng tộc ở trong vũ trụ bị diệt trừ đều là do cái thứ này, nhưng mà cho dù có diệt trừ như thế nào đi nữa vẫn luôn có một hoặc hai con chạy thoát, cuối cùng lại lần nữa ngóc đầu trở lại.
Trần lão gia tử gào thét, rút súng ở trên eo cảnh vệ:"Cháu ta bị thứ này ăn luôn rồi, nhanh giết nó,nhanh giết nó cho ta."
"Đùng" một tiếng,viên đạo nhanh chóng hướng về phía thực não thú.
Mắt thấy viên đạn sẽ bắn thủng sinh vật kia, thì đúng lúc này một ngón tay trắng tinh ngăn cản viên đạn bay về phía trước, thực não thú bị kinh hách phát ra tiếng kêu bén nhọn,nó cuối cùng cũng biết sinh mệnh của nó đang bị đe dọa.
Thực não thú đem chân từ thi thể Trần Nghị rút ra, vì vậy thân thể của Trần Nghị liền rơi xuống sopha.
Trần lão gia tử quát:"Cậu vì sao lại cản tôi? Chẳng lẽ cùng một nhóm với nó?" Hiện tại ông đã rơi nước mắt đầy mặt, khi đến Tô gia ông vui vẻ vô cùng, kỳ thật cũng có một ít khoe khoang, dù sao cháu ông cũng đã có tiền đồ, tuy rằng ông có không ít người cháu, nhưng mà đứa nhỏ này vẫn là đứa ông yêu thích nhất,cũng là người ông nỗ lực bồi dưỡng,hiện tại đã không còn.
"Ông cảm thấy tôi sẽ cùng một đám với nó? Không cho ông giết là có lý do,thứ này xuất hiện không chỉ có một,các người phải xử lý mẫu thú mới có thể kê cao gối mà ngủ,hơn nữa ai có thể nói chỉ có cháu ông là bị ký sinh? Hẳn là còn có không ít,các người hiện tại nên đi tìm kiếm những người đang bị ký sinh, đem chúng nó bắt lại sau đó thông qua ấu thú mà tìm kiếm mẫu thú,đừng thiếu cảnh giác,chỉ cần chúng nó có đủ thời gian, qua vài năm liền sinh sôi ra một đống mẫu thú."
"Cậu nói thật?" Tô lão gia hỏi,sau việc này ông không thể không tin Khắc Lạc Duy là người ngoài hành tinh,hơn nữa đứa nhỏ đang ngồi trên vai An Lạc Vũ thật là đứa con của cháu ngoại, vậy ông lại có thêm một đứa cháu dâu? Lão gia tử càng nghĩ càng trôi xa, xem ra thật sự không phải là một giấc mộng, có thể vào một ngày không xa ông sẽ có cơ hội đi du lịch bên ngoài vũ trụ đi?!