Chương 52:
Trời vừa mới sáng Tô Nghi đã thức dậy, hắn chính là muốn chờ Khắc Lạc Duy để hỏi những sinh vật hình thù kỳ quái kia phải đối phó như thế nào, chỉ là việc này tựa hồ có rất nhiều bí ẩn, cuối cùng thì phải có cách tốt nào mới có thể tìm ra những người đang bị nó ký sinh đây?
Tô Nghi nhìn hai người thần thanh khí sảng xuống lầu thì có chút oán giận, đêm qua hai người này suýt nữa đã muốn làm đến sáng, dù gì thì một đại nam nhân huyết khí phương cương như hắn làm sao mà có thể chịu được kích thích như vậy chứ, quả nhiên ngủ cách vách hai tên này là một sai lầm lớn:"Hai người vậy mà có thể buông xuống hết thảy, tôi tối qua cả đêm điều ngủ không ngon."
"Anh, là đang đợi chúng em dậy sao?" An Lạc Vũ đỏ mặt, tối qua y bị Khắc Lạc Duy làm, mặc kệ y có xin tha thế nào thì tên kia cũng không dễ dàng chịu buông tha y, cho đến khi y không thể phát ra tiếng, lúc này mới chịu buông tha cho y, hắn còn nói giữa trưa hôm nay phải bồi thường cho hắn,An Lạc Vũ cũng lười quan tâm đến cái tên tinh trùng thượng não.
Buổi sáng thật vất vả Tô Nghi mới có thể ngủ được một giấc,kết quả lại nằm mơ thấy sinh vật kia,mặc cho ai thấy được giấc mơ này cũng sẽ không thể ngủ trở lại được, hắn là mơ thấy con thực não thú kia từ trong đầu hắn bò ra ngoài:"Ừ, Khắc Lạc Duy tôi muốn cùng cậu nói chuyện,nếu không phải chuyện này là cậu đề ra tôi cũng không đi làm phiền cậu rồi."
Khắc Lạc Duy cười:" Lời nói cũng có thể nói như vậy sao? Nếu như tôi không nói đến sự tồn tại của đám sinh vật kia,cậu sẽ không phải vĩnh viễn điều tr.a không ra đám người bị mất tích sao? Kỳ thật,nếu như bây giờ tôi không nói,chờ các cậu tìm ra được, lúc đó các cậu tổn thất càng nghiêm trọng,đến khi đó các cậu càng khó có thể tr.a ra."
"Cậu nói đúng,nếu như cậu không nói,chuyện này đối với nhân loại là đại nạn."
"Các cậu muốn nói cái gì thì ăn xong hãy nói,chuyện gì cũng không lớn bằng việc ăn cơm." Lão gia tử ngồi ở trên ghế nói,nếu như hai tên này còn nói nữa, vậy cơm điều phải chờ đến trưa, ông cũng thật vất vả mới có thể cùng đám cháu này ăn chung một bữa, kết quả nói nói liền muốn đến trưa.
Ba người nhìn thoáng qua nhau, ngoan ngoãn ngồi xuống ăn sáng,để cho lão nhân gia chờ bọn họ là việc vô cùng không có đạo đức, ừ, phải nói là bất hiếu, cho nên mọi người vẫn là ngoan ngoãn ăn cơm.
Lão gia tử nhìn người đang ngồi ăn cơm, nhìn xung quanh một chút vẫn không thấy đứa nhỏ ngày hôm qua vây quanh An Lạc Vũ:"Khắc Lạc Duy, con của An Lạc Vũ đâu rồi? Sao hôm nay không thấy?"
An Lạc Vũ giải thích:" Ông ngoại hẳn là hỏi đến Hắc Mao đi, nó vẫn còn ngủ đứa nhỏ còn chưa sinh ra cho nên thời gian ngủ cũng nhiều hơn một chút."
Tô lão gia tử nói với An Lạc Vũ:" Nó tỉnh dậy thì con kêu nó tới tìm lão già này,người già như ông rất thích trẻ nhỏ."
An Lạc Vũ gật đầu:"Đã biết ông ngoại,nếu Hắc Mao tỉnh con sẽ mang đến cho ông."
Bữa sáng rất nhanh đã kết thúc, Khắc Lạc Duy cùng Tô Nghi đến phòng trà ngồi xuống,phòng này không có cửa phòng nối liền với sân, trên trần nhà gắn những viên pha lê,ngồi ở chỗ này có thể ngửi được mùi hương thơm cỏ xanh nhàn nhạt ở trong sân.
"Khắc Lạc Duy, cuối cùng thì có cách nào bắt được nó không?"
"Cũng không còn cách khác, tôi cũng không rõ lắm, tôi cũng chỉ từng nhìn thấy một ít trên văn bản, thứ này đã lâu không còn xuất hiện, các cậu hay là thử vậy đi,thứ kia tuy có thể hấp thụ tri thức, nhưng văn bản cũng có ghi lại chúng nó không thể hấp thu ký ức quá lâu trước kia, cho nên khi các cậu bắt được người khả nghi thì thử thẩm vấn một chút chỉ cần các cậu xác định chúng nó chỉ nhớ sự việc nửa năm trước hoặc là chuyện một năm trước là được,hẳn là không quá một năm, bởi dung lượng não trong ấu sinh kỳ của tụi nó sẽ không chứa được chuyện hơn một năm trước đâu." Khắc Lạc Duy nghĩ nghĩ, hắn tuy có thể thông qua đôi mắt xác định nhưng mà nhân loại không có khả năng này,cho nên phương pháp này có chút không thích hợp với nhân loại.
"Coi như cũng là một biện pháp tốt,về sau chỉ cần phát hiện người có vấn đề thì chỉ cần hỏi chuyện phát sinh khi còn nhỏ."
"Các cậu tốt nhất vẫn nên hành động nhanh lên. Nếu qua ấu sinh kỳ thì sẽ không còn dễ dàng điều tra."
"Khắc Lạc Duy cậu xem, hiện tại cậu đã là chồng của em trai tôi,nếu như chúng tôi không thể xác định được, cậu có thể đến nhìn xem một chút không?" Tô Nghi nói, hắn cũng không còn cách nào khác, qua vài ngày hắn phải đi biển một chuyến,đến lúc đó việc này phải giao cho người khác phụ trách, mà người có khả năng nhất chính là nhóm người ở trong long tổ, lần này cùng hắn xuất phát cũng có vài người trong long tổ.
Khắc Lạc Duy cười mỉm,dù sao thì trong khoảng thời gian này hắn cũng khá là nhàn rỗi, thế nhưng không thể tham gia quá nhiều hẳn là không sao đâu Khắc Lạc Duy suy nghĩ:"Không thành vấn đề,nếu các cậu không xác định được, thì có thể mang người đến đây."
"Vậy là tốt rồi." Tô Nghi đến gần bên tai Khắc Lạc Duy hỏi:"Khắc Lạc Duy, cậu thật không phải là người trái đất sao?" Ngày hôm qua hắn vẫn luôn thấy ông ngoại nở nụ cười toe toét còn cùng hắn nói cái gì mà lúc sinh thời còn có hi vọng đi ra khỏi trái đất,cũng không biết ông ngoại đêm qua có ngủ được không? Tô Nghi ác liệt nghĩ. Nếu như lão gia tử biết cháu ngoại trong lòng nghĩ gì về mình, thì rất có thể sẽ đem Tô Nghi ăn luôn. Thế nhưng thật sự tối qua Tô Lão gia tử thật sự không ngủ được,mãi đến gần sáng mới nhắm mắt được một chút.
"Tất nhiên là không, có lẽ một ngày nào đó tâm trạng tôi tốt thì không chừng tôi sẽ mang cậu đi ra ngoài đó chơi." Khắc Lạc Duy nói xong thì cười mỉm nhìn Tô Nghi, trong mắt tràn đầy chữ viết mau đến lấy lòng tôi đi,lấy lòng tôi rất có lợi nhé.
Tô Nghi càng không đi theo ý nghĩ của hắn:" Thật sự? Vậy cậu trước nên mang em trai tôi đến gặp trưởng bối đi."
An Lạc Vũ nhìn biểu tình của Khắc Lạc Duy như là bị nghẹn thì tò mò hỏi:"Anh, Khắc Lạc Duy, hai người đang nói gì thế?".
"Không gì,Anh trai em lần này phải ra biển nhất định phải bắt được tên quái vật kia,đến lúc đó em phải đãi cho anh một bữa tiệc." Tô Nghi không tiếp tục đề tài kia, nghĩ vừa rồi bản thân vẫn là không nên hỏi đối phương, bởi hắn có năng lực xử lý tên Cố Vĩ nhưng mà hắn không có năng lực đi xử lý cái tên người ngoài hành tinh Khắc Lạc Duy này, người ngoài hành tinh có thể sống rất lâu, vậy chuyện này.... Khắc Lạc Duy hẳn là có thể chăm sóc em trai của hắn đến ch.ết đi? Tô Nghi bắt đầu lo sợ bất an.
"Đúng rồi, mẫu thú kia có hình dạng như nào?" Tô Nghi lại lần nữa nói đến việc chính.
"Đặc thù là cùng ấu thú giống nhau,cho nên các cậu chỉ cần tìm là được, nó lớn lên giống con bạch tuộc, chân cũng có rất nhiều,thế nhưng mẫu thú cũng không phải quá thông minh,cho nên đối với các cậu mà nói đó là chuyện tốt, chỉ cần là đẻ trứng thì hầu hết đều không có đầu óc."
"Giống bạch tuộc? Này cũng thật là một nan đề, Khắc Lạc Duy cậu thật sự không thể giúp chúng tôi sao? Nếu như có điều gì thì cứ nói,cậu đi theo chúng tôi là được chỉ cần xác định thứ kia thì chúng tôi sẽ đi xử lý."
"Không được, tuy chúng nó sẽ không ngừng mang đến tai ương nhưng mà cũng mang đến hi vọng cho tân sinh,nếu tôi giúp,tôi cũng sẽ không biết chuyện gì sẽ phát sinh,trừ khi là các cậu tự đi đến diệt sạch,bằng không tôi cũng không thể giúp." Đây cũng là lý do vì sao hôm qua hắn không giết ch.ết tên thực não thú kia,mà chỉ dụ hoặc nó đi ra,hơn nữa hắn nhớ được đều là do Hắc Mao tối qua đưa cho hắn không ít thông tin vào đầu,cơ hồ những văn minh cấp cao điều phải trải qua chuyện này, mà nếu như được văn minh khác can thiệp vào thì sẽ rất khó phát triển thêm một bước,hắn cũng hi vọng An Lạc Vũ có thể có một hậu trường cường nghạnh.
"Vậy, thế mà còn liên quan đến tương lai,được tôi cũng phải xuất phát, hẳn còn có ít manh mối." Tô Nghi nói xong liền đứng dậy,buổi chiều hắn còn phải vào quân đội,sau giữa trưa còn phải điểm danh, tối liền sẽ xuất phát rời đi.
"Khắc Lạc Duy,thật sự không thể giúp nhân loại chúng tôi sao?"
"Không phải không giúp,mà là giúp thì đối với các em không có chỗ tốt." Khắc Lạc Duy nhớ rõ trong văn bản cũng từng ghi nguyệt tinh linh nhất tộc thiếu chút nữa cũng vì thứ này mà bị diệt tộc nhưng cuối cùng những sinh vật này đã bị nguyệt tinh linh nhất tộc diệt trừ,sau nguyệt tinh linh nhất tộc liền trở nên mạnh mẽ,hình như là giai đoạn cuối thực não thú sẽ thay đổi gen của chủng tộc ký sinh.
"An Lạc Vũ đừng lo,em biết không những sinh vật đó chỉ ký sinh vào tộc của em,cho nên các em muốn tiến hóa, tôi cùng Hắc Mao tối qua đã tr.a qua, trước mắt chỉ có tinh cầu này bị ký sinh, chỉ cần những loài không phải là nhân loại ngồi ngốc cạnh mẫu thú thì những quả trứng kia sẽ không thể tiến vào cơ thể."
"Anh biết mẫu thú ở nơi nào,vì sao lại không nói cho anh trai tôi? Còn có không phải anh nói những thứ kia ký sinh vào động vật có ɖú sao?"
"Thời điểm ký sinh động vật có ɖú là quy trình thứ hai,bởi tụi nó không thể tìm thấy được thân thể tốt hơn nữa nên phải làm như vậy,thế nhưng lần đầu tiên ký sinh bọn nó đã thích tìm nhân loại như vậy,với lại em không nhìn ra những người bị ký sinh hoàn toàn bị biến mất hay sao? Kỳ thật vào lúc chúng ta không thấy,chúng nó đã phân giải một ít thứ chúng ta không thể nhìn thấy, vài thứ đó chính là vật chất xúc tác khiến nhân loại tiến hóa."
"Nếu như chúng ta có thể tiến hóa là tốt rồi,càng thêm thông minh,càng thêm cường đại từ đây sẽ không bị người khi dễ."
"Đố ngốc có tôi ở đây,sẽ không có người dám khi dễ em, sau chuyện này, tôi sẽ đưa một tinh cầu khác cho quốc gia của em,nơi đó rất đẹp,chỉ là không có sinh vật trí tuệ, trước kia còn sợ mọi người không thích ứng được mà sẽ đi đến tử vong,hiện tại đã tốt,chỉ cần qua chuyện này,các tộc nhân có thể càng thêm thích ứng hoàn cảnh." Khắc Lạc Duy nói,tinh cầu đó là mẫu phụ của hắn gửi tọa độ đến cho hắn,nơi đó là một tinh cầu mỹ lệ chính là dã thú có hơi nhiều một chút, phong cảnh rất đẹp,không có sinh vật trí tuệ chỉ cần con người lần này tiến hóa,sinh hoạt ở đó sẽ không còn là vấn đề.
Thật ra có rất nhiều việc Khắc Lạc Duy không biết,hiện tại cũng đang dần phát sinh,cũng rất nhanh Tô Nghi sẽ phải đối mặt với sự lựa chọn, đối mặt với các đồng đội bị ký sinh hắn cuối cùng phải lựa chọn như thế nào?
Tối qua Hắc Mao đã cảm nhận được rất nhiều thông tin về thực não thú qua truyền thừa,nó hiện tại không thể để daddy nhúng tay vào quá sâu,đây là cơ hội cho tộc nhân của baba,nó cũng rất hi vọng nhân loại có thể tiến hóa,nhất định phải tiến hóa,nó vô cùng hi vọng baba có thể ở bên cạnh anh em chúng nó thật lâu,tuy rằng văn minh cao cấp có rất nhiều thuốc kéo dài sinh mệnh nhưng những thứ đó cũng sẽ gây thương tổn cho linh hồn, vì vậy nó không hi vọng một ngày baba rời khỏi thế giới này, thì ngay cả linh hồn cũng không tìm thấy, lúc này chỉ cần có một người tiến hóa,nó có thể thuận theo tự nhiên mà cho baba tiến hóa, baba nó có thể có nguy hiểm không? Hiển nhân là nguy hiểm 100 phần trăm,nó hiện tại phải luôn đè lại tốc độ sinh trưởng của em trai, bằng không baba của nó rất có thể bị em trai hấp thu hết sinh mệnh lực mà ch.ết, điều là do nó lòng tham không đáy, đem lam tinh linh tiến vào phòng dựng dục, thực lực của Lam Mao theo đó mà tăng mạnh, nếu cứ như vậy chẳng những linh hồn baba bị em trai hấp thu mà ngay cả sinh mệnh lực của nó cũng sẽ bị hấp thu đến khô kiệt, đây là do nó mới phát hiện, em trai nó kế thừa huyết thống lam tinh linh, huyết thống này chính là cực kỳ hiếm cũng không biết em nó như thế nào lại có thể kích phát huyết mạch cổ xưa như vậy, baba em trai, các người phải chờ, nó ngồi xuống trên vai An Lạc Vũ, hai người An Lạc Vũ cùng Khắc Lạc Duy cũng không phát hiện ra đôi mắt nhìn về phương xa của Lam Mao chứa đựng hi vọng cùng với tuyệt vọng.