Chương 73:
"Anh,anh xem là em trai." An Lạc la lên,bọn họ lén về nhà, vốn là muốn tặng cho baba một niềm vui lớn, không nghĩ đến lại có thể trông thấy một tiểu tinh linh nho nhỏ ngồi ở trên một đóa hoa màu lam.
An Lạc nảy ra chủ ý xấu:"Anh chúng ta trộm đi qua bắt em trai đi?!"
"Đừng,em nếu như làm như vậy, về sau y có thể sẽ không xuất hiện nữa." An Dật đổ một xô nước lạnh lên đầu An Lạc.
"Thế nhưng, chúng ta có thể trộm nhìn y phải không?" An Dật nhìn em trai này giống như là có vấn đề, tiểu tinh linh không phải là có cánh sao? Giống với suy đoán của An Dật, gia hỏa nho nhỏ quan sát bên ngoài một chút,lúc này cũng là thời gian bọn nó trở về nhà, tiểu gia hỏa nhanh chóng nhảy xuống từ đóa hoa,lại hướng trong nhà nhảy nhảy nhảy,đây là lần đầu tiên An Dật trong thấy em trai có thể nhảy cao như vậy, sức bật rất giống bọ chó ở C quốc mà bọn bé từng trông thấy, tràn ngập co giãn.
An Lạc cảm thấy kì quái, tiểu tinh linh vì sao lại không cần cánh bay như chim? Mà sao em trai nó lại nhảy thế?
"Anh,em trai chúng ta vì sao lại không bay? Y vì sao lại nhảy? Tuy rằng y cũng có thể nhảy nhưng đã có cánh thì ai nguyện ý nhảy? Vừa tốn sức, chân cũng đau."
"Em nói đúng, có cánh thì ai nguyện ý nhảy? Có lẽ em trai không có cánh."
An Lạc nghe đến đây thì hoàn toàn ngây ngẩn cả người,em trai bé,vậy mà không có cái cánh đẹp để dùng,vậy vào thời gian tiểu tinh linh đi không phải em trai bé chỉ nhảy thôi sao?
"Không như suy nghĩ của em,chờ em trai trưởng thành sẽ giống như chúng ta dùng chân để đi."
Em trai của bọn họ hiện tại đã ở cửa nhà,nó lại ghé bên ngoài cửa nhìn nhìn hai lần,An Dật cảm thấy đứa em này hình như là đang đề phòng hai người bọn họ,chẳng lẻ bởi vì nguyên nhân không có cánh? Nên mới không cùng bọn bé thân cận sao?
"Anh,y đã quay về thân thể của baba, chúng ta làm sao bây giờ? Em trai chúng ta không có cánh,y sẽ không bay,chúng ta thỉnh hoàng gia gia đến đi? Có lẽ ngài có cách giúp em trai."
An Dật ngẫm lại cũng gật đầu đồng ý:"Được chúng ta có thể đi hỏi một chút."
Đúng lúc này, Khắc Lạc Duy đã quay về,chuyện bên kia nhất thời cũng xử lý không xong,có Venus ở đó, hơn nữa còn có đám nhà khoa học phục chế cũng không phải dạng thường, Venus cũng vượt qua mong đợi suy một ra ba,đồng thời còn tìm được một số thứ mới,tỷ như cơ giáp, sau khi được Venus khai phá, các tinh linh ở đó cũng đã thấu hiểu, bắt chước theo phương pháp đó bọn họ thậm chí còn có thể dùng xương của ma thú chế ra cơ giáp, chẳng những nhẹ đi rất nhiều uy lực thậm chí còn tăng lên. Cơ giáp cơ hồ điều là do kỹ thuật quân nhân tìm tòi làm ra, các nhà khoa học kỹ thuật chân chính đều có sở thích tìm hiểu những thực vật bị đè dưới chân phi thuyền,kia mới là thứ khiến bọn trầm mê, Khắc Lạc Duy cho Venus giải hết các bí mật mới đem những thứ đó cho đám nhân viên cuồng nhiệt kia, mà hiện tại vốn dĩ mười ngàn người bây giờ đã sớm vượt qua mười mấy ngàn, phía chính phủ rất coi trọng chuyện này....
Khắc Lạc Duy nhìn hai đứa nhỏ:"Hai đứa các con lẩm nhẩm lầm bầm cái gì? Baba đâu?"
"Baba ở trong phòng ngủ." An Dật nói,bé cảm thấy từ khi có em trai, baba hình như rất thích ngủ, mỗi ngày từ buổi sáng ngủ đến buổi chiều đến lúc ăn cơm, bọn họ phải đi gọi mới chịu thức dậy, còn nếu như bọn họ không gọi baba sẽ dứt khoát ngủ đến sáng hôm sau luôn.
Khắc Lạc Duy xoa đầu nhỏ của An Lạc:"Các con hôm nay ngoan không?"
"Chúng con rất ngoan,đều hoàn thành xong mọi việc hoàng gia gia giao cho,cũng đúng giờ gọi baba ăn cơm." An Lạc nhảy một cái liền nhảy ra xa,tóc của bé nhất định đã trở thành một cái tổ chim.
Khắc Lạc Duy trông thấy ánh mắt lập lòe của An Lạc liền cảm thấy buồn cười,đứa nhỏ này mỗi lần nói dối đều sẽ như vậy, cố tình chính nó cũng không biết.
An Lạc Vũ lúc này cũng ngủ dậy,mấy ngày nay vẫn luôn cảm thấy đặc biệt buồn ngủ, nếu như không có ai đánh thức y, thì y cũng có thể ngủ đến quên trời quên đất luôn, bụng cũng không có thấy đói, rõ ràng lúc có An Dật cùng An Lạc, y ăn rất nhiều không phải sao?
Đảo mắt nhiều ngày trôi qua, mỗi ngày An Dật cùng An Lạc đều trộm nhìn em trai,em trai của bọn nó cũng tại thời gian bọn nó về nhà, mà rất nhanh quay lại thân thể của baba,đến nỗi chuyện của em trai thái hoàng gia gia cũng đã biết,bởi vì chuyện này An Hoa cũng mở một cuộc hợp riêng, kết quả chưa ai gặp qua tiểu tinh linh không có cánh,phải biết trường hợp tiểu tinh linh không có cánh là chưa từng xuất hiện, bởi thời gian ngưng tụ thành thực thể điều đã đầy đủ hết,chưa từng có tinh linh sinh ra đã thiếu cánh,thiếu tay,thiếu chân.
"Thài hoàng gia gia người nói em trai bị sao đây?" An Lạc ngồi trên đùi của An Hoa,hiện tại bọn họ là đang dùng thủy kính để quan sát em trai.
Đây cũng là lần đầu tiên An Hoa đây nhìn thấy tiểu tinh linh không có cánh:"Còn đang tr.a nguyên nhân, có lẽ là đứa nhỏ bị biến dị, dứt khoát kế thừa gien của baba."
Cùng lúc này bụng của An Lạc Vũ bắt đầu đau lên, Khắc Lạc Duy phát hiện An Lạc Vũ đang ngủ đột nhiên đè nặng bụng,cuộn tròn.
Rất nhanh Khắc Lạc Duy phát hiện trong bụng của An Lạc Vũ có một cái gì đó tròn tròn, ước chừng lớn như cái trứng gà,hắn có thể cảm nhận được bên trong đó có sinh mệnh đang dao động,chẳng lẽ là con của hắn sao? Nhưng Khắc Lạc Duy chưa từng nghe qua tiểu tinh linh là từ trong trứng sinh ra.
Sau khi An Lạc Vũ gặp vấn đề,ba người đang rình coi cũng chạy đến đây, ngay cả người có phản ứng nôn ghén mãnh liệt như An Khả cũng đến.
"Hoàng gia gia, An Lạc Vũ thế nào? Vì sao trong bụng đột nhiên xuất hiện một cái trứng? Hơn nữa không thể tr.a xét bên trong, tiểu gia hỏa cũng không giống An Dật và An Lạc trước đây, muốn hỏi cũng không hỏi được." Cuối cùng Khắc Lạc Duy vẫn nói ra những việc mình lo lắng, hắn sợ nếu như đứa nhỏ gặp chuyện, An Lạc Vũ sẽ không tiếp thu được.
"Hẳn là không sao,chúng ta đều sờ không thấy trạng huống,đứa nhỏ này hẳn là không yếu,nếu không yếu chính là rất mạnh,nếu đã rất mạnh thì hẳn có thể bảo vệ tốt cho chính mình cùng mẫu phụ của nó." An Hoa nói,chính y cũng không thể xác định được bên trong quả trứng, xác thật là sinh mệnh đứa bé kia đang dao động nhưng mà những thứ khác cũng tr.a không ra.
An Khả cầm khăn lông lau đi mồ hôi trên trán An Lạc Vũ,đột nhiên đau bụng bởi vì trong bụng đột ngột xuất hiện một quả trứng?! Hiện tại nhìn đứa nhỏ, hẳn là tốt hơn rất nhiều:"Tại sao lại như vậy? Hi vọng đứa nhỏ không sao."
An Lạc Vũ trong bụng nhiều thêm một thứ,y phi thường khó chịu,luôn cảm thấy bụng bị banh đến gắt gao lại sợ không cẩn thận làm quả trứng bị thương, sao có thể là quả trứng chứ? An Lạc Vũ thật sự nghĩ cũng không rõ, thế nhưng thế hệ của Khả Lai Tư đều được An Khả tr.a hỏi, cũng không tr.a ra có trường hợp sinh trứng.
Hiện tại, An Lạc mỗi ngày đều quấn lấy baba,đối với bụng An Lạc Vũ gọi em trai,còn cùng An Lạc Vũ nói em trai bọn nó kêu là Mao Mao,bởi vì bọn nó còn nhỏ nhũ danh đều có từ mao,cho nên em trai cũng phải có từ mao.
Tiểu Mao Mao đại khái bị An Lạc phiền đến không thể ngủ được, cuối cùng vào một ngày kia, liền xuất hiện trực tiếp nhảy dựng lên đánh một quyền vào mũi của An Lạc, An Lạc che mũi nước mắt lưng tròng nhìn em trai đột ngột xuất hiện, quá là hung tàn mà, lần đầu tiên gặp mặt đã ra oai phủ đầu như vậy rồi....
An Lạc nháy mắt nước mắt lưng tròng nhìn đứa em trai chỉ bằng bàn tay, đang ở trong lòng tay baba, đó vốn là vị trí của bé hiện tại đã bị em trai chiếm giữ:"Tiểu tử thúi em quá là độc ác,sao có thể đối anh mình làm vậy?!"
Tiểu gia hỏa không xuất hiện bất luận biểu tình gì hung hăng trừng anh trai,như thế nào? Người này vẫn luôn tìm nó gây phiền,nó vẫn đang ngủ tốt, thì bị cái người anh gọi là An Lạc này quấy rầy giấc ngủ.
An Lạc đối Tiểu Mao Mao kêu lên:"Được lắm,em còn trừng anh? Anh là anh em,có thể nhìn anh mình như vậy sao!"
Tiểu gia hỏa diện vô biểu tình nhìn An Lạc:"Em chán ghét cái tên Mao Mao này."
"Không được chán ghét,Anh trước đây gọi là Lam Mao,em tên Mao Mao là vừa vặn,chúng ta ba anh em,Anh hai gọi là Hắc Mao,mọi người đều phải có nhũ danh,chờ khi em sinh ra đại danh lại lấy,nếu không bây giờ em tự nghĩ cho mình trước cũng được." An Lạc bộ dáng người từng trải,nói đạo lý.
Cuối cùng An Lạc Vũ cũng thấy được hài tử ở trong trứng này,trừ bỏ vẻ ngoài không có cánh,mặt khác điều giống Lam Mao và Hắc Mao, tâm tình vốn đang lo lắng cũng được thả lỏng một nửa.
An Lạc Vũ cùng tiểu gia hỏa trong lòng bàn tay đối diện nói:"Mao Mao con vì sao lại không có cánh? Nếu Mao Mao không biết thì nói cho baba,baba không hỏi."
Mao Mao nâng nửa đầu,nói cũng như chưa nói:"Bởi vì không có cánh,nên sẽ không có cánh."
Trên trán An Lạc Vũ xuất hiện hắc tuyến,đứa nhỏ này quá là nghiêm trang, khóe miệng cũng chưa bao giờ nhếch lên nói chi là cười.
"Mao Mao,con thật không thích nhũ danh này sao?" An Lạc Vũ cảm thấy nhũ danh này cũng không tồi,đương nhiên nếu tiểu Mao Mao không thích,y sẽ chờ người trong nhà đến đông đủ thương lượng một cái nhũ danh khác.
"Cũng còn tốt." Mao Mao so với hai người anh Lam Mao cùng Hắc Mao không phải là tốt hơn rất nhiều sao?!
"Kia,tiểu Mao Mao cũng nên đi ra ngoài chơi một chút,con xem bên ngoài có rất nhiều tiểu tinh linh,cũng có thể bảo anh dẫn con đến sinh mệnh thụ nơi đó hình như có rất nhiều tiểu tinh linh rất thích đến." An Lạc Vũ đối với tiểu gia hỏa không hòa hợp với tập thể nói,như thế nào bộ mặt vẫn luôn vô cảm? Nhớ trước đây Lam Mao cùng Hắc Mao xuất hiện còn làm nũng bán manh, đứa nhỏ này thật là quá cá tính mà.
Tiểu Mao Mao nghiêm trang trả lời:"Vâng ạ." Tiếp theo nhảy xuống từ trên tay An Lạc Vũ hướng ra bên ngoài nhảy đi,tốc độ cũng không chậm,An Lạc nhấc chân đuổi theo,trong lòng tấm tắc tốc độ của em trai không phải dạng vừa đâu!!!
An Lạc vội chạy theo:"Tiểu Mao Mao em từ từ,đợi anh với."