Chương 75:
Thời gian trôi qua rất nhanh,An Lạc thì vẫn luôn yêu thích trêu chọc Mao Mao,Mao Mao cũng chẳng thèm để ý đến,nhưng vào lúc Mao Mao bị chọc trúng chỗ ngứa, thì đứa nhỏ sẽ tức giận mà đánh An Lạc, hơn nữa không có lần nào là An Lạc thành công né tránh.
Khoảng thời gian này An Hoa đều đi đến Thần Nông Giá, y vẫn luôn cùng trưởng lão ở trong sơn động,bọn họ biết nơi đó khẳng định là có vật gì đó, nhưng mà vẫn không thể đi vào trong được,hơn nữa An Hoa còn phát hiện lam tinh linh cùng nấm lam rất có thể là từ nơi đó sinh ra, và nơi đó khẳng định có chôn dấu bí mật liên quan đến tộc nhân của bọn họ.
Hôm nay,An Lạc Vũ lại ăn thêm một trái tự nhiên chi quả siêu to,lúc sau y cảm thấy bụng có chút không thích hợp, thời gian trôi qua không lâu An Lạc Vũ cảm thấy y hẳn là muốn sinh, y đè nặng cái bụng sau đó chậm rãi trở về phòng.
"Baba sao vậy? Là đau bụng sao?" Vốn dĩ An Lạc là muốn đi tìm em trai cùng chơi, kết quả lại nhìn thấy baba của bé nằm cuộn tròn ở trên giường.
An Lạc thét lớn:"Daddy,baba muốn sinh!"
Người trong nhà rất nhanh đã chạy đền đây vây quanh An Lạc Vũ, cuối cùng thì phải làm sao sinh một quả trứng ra? Tinh linh tộc không ai có kinh nghiệm này nha!
"An Lạc Vũ,em thế nào rồi? Sao lại sinh? Thời gian rõ ràng không đúng." Khắc Lạc Duy tính tính vẫn là chưa đến chín tháng.
"Được rồi, ra ngoài hết đi, để ta hỗ trợ An Lạc Vũ." An Khả đuổi Khắc Lạc Duy cùng với hai đứa nhỏ ra ngoài.
An Khả cầm khăn lông lau lau mồ hôi trên trán của An Lạc Vũ, rồi lại đem một cái nút chai nhỏ nhét vào miệng của đối phương,lúc này hắn mới nhẹ nhàng giúp An Lạc Vũ xoa bụng,An Khả cảm giác thấy viên trứng lớn bằng quả trứng gà đang chậm rãi hướng xuống.
Không bao lâu,An Lạc Vũ thả lỏng,miệng thở phì phò,vừa rồi cảm giác quặn đau kia thật là muốn lấy mạng người, tuy rằng cơn đau đã trôi qua, thế nhưng y vẫn cảm thấy bản thân giống như là đang nằm mơ.
"Một quả trứng." An Lạc Vũ cầm quả trứng trên tay đang toát ra ánh sáng,một cái nho nhỏ chẳng lẽ đứa nhỏ này chỉ lớn như thế thôi ?
"Đây là quả trứng kia? Phải làm sao đây? Ai sẽ ấp trứng." An Khả nói,tinh linh tộc bọn họ không có ai sinh trứng mà.
"Con cũng không biết,như vậy đi đem nó đến một nơi có nhiệt độ ổn định,đại khái là nhiệt độ cơ thể của con đi, thế nhưng không thể phong kín, còn phải có rất nhiều năng lượng."
An Lạc Vũ nhanh chóng sửa lại cửa sổ thụ ốc, bên trong hộp gỗ nho nhỏ chứa rất nhiều năng lượng châu, có rất nhiều loại năng lượng, viên châu màu trắng sữa cũng được đặt cạnh trứng.
"Đã nhiều ngày trôi qua Mao Mao còn chưa nở,anh xem em trai không có việc gì chứ? Y có thể sẽ giống như những cái trứng gà kia ch.ết mất không?" An Lạc hỏi.
An Dật đánh vào đầu An Lạc nói:"Em nói ngốc gì đó,đó là em của chúng ta,lại không phải trứng gà,mặc dù có kích thước tương đương nhau."
Đầu tóc An Lạc dựng lên:"Oa, cái gì đó? Sao anh lại phóng điện vào người em?"
"Không phải anh." An Dật cảm thấy hẳn là những lời An Lạc nói, Mao Mao đã nghe thấy nên y không vui, vì vậy mới giáo huấn An Lạc, chắc chằn là bị giật điện cao thế, bởi từ trên đỉnh đầu của Lam Mao bốc khói, An Dật ngậm miệng sợ bản thân mình không thể khống chế được mà cười lên.
"Mao Mao nhất định là em,đúng không? Em quá hư hỏng rồi có đứa em nào khi dễ anh mình như vậy hả?!" An Lạc thở phì phò thét lớn,cả thân bé điều bị giật, hiện tại chân cũng muốn mềm nhũn.
An Lạc thở phì phò cầm lấy quả trứng, quả trứng cực nóng làm cho An Lạc không thể cầm được, chỉ trong nháy mắt quả trứng màu trắng đã rơi xuống mặt đất,An Lạc cùng An Dật đều ngây ngốc nhìn quả trứng trắng kia, hình như bị quăng vỡ rồi.
An Lạc nhìn quả trứng, ngay cả dũng khí nhặt lên cũng không có:"Làm sao đây anh,anh, em hại ch.ết Mao Mao rồi ô ô ô....."
An Dật cũng choáng váng,phải làm sao bây giờ? Mao Mao chẳng lẽ đã bị quăng hư rồi?
Lúc này An Lạc Vũ cùng Khắc Lạc Duy cũng từ bên ngoài trở về, trông thấy hai đứa nhỏ đang ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào mặt đất, y cũng theo ánh mắt nhìn xuống dưới đất, ngay lập tức hai chân An Lạc Vũ đã mềm xuống, nếu như không nhờ Khắc Lạc Duy đỡ lại, y hẳn là đã té xuống mặt đất.
Thanh âm An Lạc Vũ run rẩy hỏi:"Mao Mao làm sao vậy? Vì sao trứng lại rơi xuống đất? Hai ngươi sao lại như vậy?!"
"An Lạc Vũ đừng nóng vội, mau nhìn trứng đang động." Khắc Lạc Duy chỉ vào viên trứng bị phá vỏ.
"Thật sự động,thật sự động,Mao Mao còn sống,còn sống." An Lạc vui vẻ la lớn, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên.
"Đừng kêu,làm em ngươi sợ!" Khắc Lạc Duy quát lớn,đây là lần đầu tiên An Lạc bị hắn quát như vậy.
Bốn người tám con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào quả trứng đã rơi trên mặt đất,tất cả bọn họ đều nín thở không dám hó hé một tiếng.
Rất nhanh trên mặt đất đã truyền đến tiếng răng rắc, hình như là âm thanh ngặm vỏ trứng,cả bốn người đều choáng váng, tiểu tinh linh sẽ ngặm quả trứng sao? Bốn người mang theo tâm lý ghi hoặc.
"Trời ạ,baba đây là sâu lông,Mao Mao là một con sâu lông." An Lạc nhìn cái đầu đã lộ ra, đó là một con sâu nhỏ đen tuyền, hét lớn.
Trông thấy một con sâu lông, dài bằng chiếc đũa bò ra bên ngoài, khoảng 10cm,ngẩng đầu trừng mắt nhìn An Lạc,cũng không biết tại sao vài người ở đây đều nhìn thấy được là nó đang trừng mắt nhìn An Lạc.
"Ngươi mới là sâu lông,cả nhà ngươi đều là sâu lông,ta là rồng, không phải là sâu lông." Mao Mao nói,sau đó phun ra một ngọn lửa đối với An Lạc đang hét lớn, đừng nhìn thân hình Mao Mao nhỏ mà lầm, bé cơ hồ đã đem An Lạc cấp bay.
"A, Mao Mao hỗn đản, có ai khi dễ anh mình như vậy ? Cả nhà anh không phải bao gồm cả em sao? Em chính là sâu lông." An Lạc kêu lớn chạy ra khỏi nhà, cái đầu xanh thẳm bị đốt, âm thanh chi chi vang lên,vô luận An Lạc có lắc đầu như thế nào đi nữa thì cũng vô dụng,ngay cả nước cũng chẳng thể dập tắt được đám lửa trên đầu bé.
"May mà không sao, Mao Mao con không thể nướng chín anh mình." An Lạc Vũ lo lắng nói, tuy rằng An Lạc cần bị giáo huấn, nhưng cũng không thể bị nướng như vậy.
Mao Mao thấy tóc của An Lạc đều đã bị đốt hết,lúc này mới đỡ tức giận,đem ngọn lửa trên đầu An Lạc thu về.
Sau khi Mao Mao nguôi giận,lúc này mới bò lại trong nhà,đừng nhìn tốc độ vừa rồi đuổi theo An Lạc phi thường nhanh,hiện tại đã bò rất chậm chạp, tựa như trải qua một thế kỷ lâu dài, cuối cùng bò đến tay của An Lạc Vũ, ở trên cổ tay An Lạc Vũ giật giật,tìm một nơi thoải mái,đánh một cái ngáp,sau đó ghé vào nơi đó đánh một giấc ngủ ngọt ngào, người trong nhà nhìn thấy Mao Mao như vậy thì dở khóc dở cười, hiện tại trên tay An Lạc Vũ tựa như là có thêm một cái vòng tay.
Vào lúc Mao Mao ngủ, An Lạc cũng chậm rãi đi vào trong phòng, bé sờ sờ cái đầu trụi lủi của mình, đáng giận! Mao Mao một chút cũng không biết tôn trọng anh trai, có đứa em nào vừa mới sinh ra đã đốt tóc anh mình không? Đúng là thiếu dạy dỗ, về sau bé nhất định phải đem Mao Mao dạy dỗ thành một con sâu lông ngoan ngoãn, hừ!
"Thật sự cảm thấy.... Thật nhỏ, lớn cỡ như hạt gạo vậy" An Lạc là lành sẹo quên đau, lại đi động vào Mao Mao đang ngủ.
"Còn có móng vuốt, mọi người xem có bốn móng vuốt." An Lạc dùng ngón tay chạm vào năm ngón chân của Mao Mao, thiệt là mềm mại.
"Chẳng lẽ là ngũ trảo kim long của C quốc, nhưng mà Mao Mao có màu đen, chẳng lẽ là ngũ trảo hắc long" An Lạc Vũ nhìn ấu long trên cổ tay nói, từ trước đến nay, y chưa từng nghĩ đến, từ trong bụng của mình sinh ra một con rồng.
"Thì ra rồng trong truyền thuyết là có thật." Khắc Lạc Duy nói, thật ra hắn biết C quốc có truyền thuyết về rồng, vẫn luôn cho rằng tổ tiên C quốc bịa ra, nếu như không phải nhìn thấy rồng nhỏ màu đen ở trên cổ tay của An Lạc Vũ, thì Khắc Lạc Duy vẫn như cũ không thể tin được.
An Lạc Vũ cẩn thận vuốt thân thể lạnh băng của Mao Mao, rồng nhỏ thế nhưng lại là con của y, so với lúc trước sinh ra Lam mao cùng Hắc mao, còn muốn khiến cho An Lạc Vũ chấn động, thì ra rồng ở C quốc thật sự tồn tại!!!
"An Lạc Vũ tỉnh tỉnh, đừng nghĩ, đây là con của chúng ta, cùng những thần thoại đó không có bất luận quan hệ gì cả, đừng nghĩ nhiều, y chính là con của chúng ta,những cái khác cũng đều không phải." Nhìn An Lạc Vũ đã vô tri vô giác, vì vậy lớn tiếng nói.
"Em biết, em biết, từ trong bụng em ra, không phải con em thì là cái gì." An Lạc Vũ lẩm bẩm tự nói.
An Khả phát hiện động tĩnh bên này rất lớn, chẳng lẽ là đứa bé đã được sinh ra, vì vậy y đã vội vàng đuổi đến "Làm sao vậy? Đây là..... Khắc Lạc Duy đã phát sinh chuyện gì? An Lạc, tóc con đâu? Nhìn thế nào cũng giống bị đốt, là ai làm?"
Ngay tức khắc bốn đôi mắt đều đồng loạt nhìn về phía Mao Mao đã ngủ.
"Các ngươi nhìn cái gì vậy?An Lạc Vũ, làm sao lại có sâu ở trên tay con? Đúng rồi quả trứng đâu? Đi nơi nào rồi?" đôi mắt An Khả đảo qua cửa sổ, quả trứng đã không còn ở nơi đó.
"Các ngươi sẽ không đem y đánh vỡ đi?" An Khả nhìn nửa cái vỏ trứng cùng một ít chất lỏng ở trên mặt đất hoảng sợ kêu lên.
Ba người nhất trí, dùng ngón tay chỉ hướng về phía cổ tay của An Lạc Vũ, An Lạc Vũ cũng nhìn về tay mình.
"Các ngươi không cần nói cho ta biết, con sâu lông đen tuyền kia là cháu của ta." An Khả không thể tin tưởng nói.
Bốn người đồng thời gật đầu, nói cho An Khả biết con sâu lông đen tuyền kia chính là cháu y.
"Ông nội, ông nội Mao Mao không phải là sâu, y là thần long ở C quốc,em trai chúng ta là loài thần long trong truyền thuyết ." An Lạc hét lớn,bé không thích bất kỳ kẻ nào dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Mao Mao, cho dù là ông nội của bé cũng không được. Đó chính là em trai của bé, em trai của bé rất là đáng yêu, tuy rằng vẫn luôn đối với bé hung dữ, thế nhưng dù có hung dữ như nào thì cũng là em trai của bé!